Tác giả:

“Nữ nấm mốc, tới đây một chút.” “Vô Lương Tâm sư phụ, ngươi có thể không đọc nhấn từng chữ rõ ràng được không.” “Xú nha đầu, ngươi cũng đọc nhấn từng chữ rõ ràng! Còn nữa, vì sao ngươi cứ phải cộng thêm tên cho ta, trực tiếp gọi sư phụ chẳng phải tốt sao?” “Ta trả thù ngươi đọc sai tên của ta.” “Nói ngươi ngốc, ngươi thật đúng là ngốc. Trả thù là phải để ở trong lòng, nào có nói ra được? Ngươi nói xem với cái chỉ số thông minh này của ngươi, từ nay về sau như thế nào bước chân vào giang hồ. Ai, cũng khó trách, nếu ngươi thông minh một chút xíu, cũng không đến mức bây giờ vẫn chưa xuất sư. Mai Lưỡng Tân ta một đời bồi dưỡng vô số sát thủ đứng đầu, nhìn người vô cùng chuẩn xác, không ngờ tới lúc tuổi già lại thu nhận một nha đầu ngốc như ngươi. •¥...... %-“ Mai Vũ không chịu được xoa lỗ tai. Ta van ngươi, mỗi ngày ngươi đều dạy dỗ như vậy, có thể nghỉ ngơi một hai ngày hay không, tha cho lỗ tai của ta có được không? “Vô Lương Tâm, ngươi kêu ta tới làm gì?” Khi nàng còn chưa ‘giác ngộ’,…

Quyển 4 - Chương 47: Ta nhất định sẽ khám phá bí ẩn này

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra ĐiTác giả: Hạ Tiểu MạtTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Nữ nấm mốc, tới đây một chút.” “Vô Lương Tâm sư phụ, ngươi có thể không đọc nhấn từng chữ rõ ràng được không.” “Xú nha đầu, ngươi cũng đọc nhấn từng chữ rõ ràng! Còn nữa, vì sao ngươi cứ phải cộng thêm tên cho ta, trực tiếp gọi sư phụ chẳng phải tốt sao?” “Ta trả thù ngươi đọc sai tên của ta.” “Nói ngươi ngốc, ngươi thật đúng là ngốc. Trả thù là phải để ở trong lòng, nào có nói ra được? Ngươi nói xem với cái chỉ số thông minh này của ngươi, từ nay về sau như thế nào bước chân vào giang hồ. Ai, cũng khó trách, nếu ngươi thông minh một chút xíu, cũng không đến mức bây giờ vẫn chưa xuất sư. Mai Lưỡng Tân ta một đời bồi dưỡng vô số sát thủ đứng đầu, nhìn người vô cùng chuẩn xác, không ngờ tới lúc tuổi già lại thu nhận một nha đầu ngốc như ngươi. •¥...... %-“ Mai Vũ không chịu được xoa lỗ tai. Ta van ngươi, mỗi ngày ngươi đều dạy dỗ như vậy, có thể nghỉ ngơi một hai ngày hay không, tha cho lỗ tai của ta có được không? “Vô Lương Tâm, ngươi kêu ta tới làm gì?” Khi nàng còn chưa ‘giác ngộ’,… Hoa Tử Nguyệt nhíu mày, không hiểu hỏi: “Sao vậy?”Tạ Vãn Phong nhìn y, đáp: “Bởi vì Thành chủ Bách Lý Phong Vân Thành chết rồi, có người hãm hại Bách Bất Duy là hung thủ.”Nếu sự việc trên bố cáo này là thật, vậy tại sao Bách Bất Duy lại bị bắt?Nếu như bố cáo là giả, vậy mục đích của nó là gì?Mai Vũ rất loạn, không tìm ra đầu mối. Nhưng mơ hồ nàng có thể cảm thấy, có một sợi dây vô hình, đang hướng về phía nàng.Dẫn dắt nàng lún sâu hơn.Mai Vũ nhắm mắt lại, lúc nàng mở mắt ra, không còn lo lắng nữa. Nàng kiên định nhìn Tạ Vãn Phong và Hoa Tử Nguyệt, nói: “Ta sẽ đi.”Ta sẽ đi, nhất định sẽ khám phá bí ẩn này, cứu Bách Bất Duy và Liễu Hành Vân ra.

Hoa Tử Nguyệt nhíu mày, không hiểu hỏi: “Sao vậy?”

Tạ Vãn Phong nhìn y, đáp: “Bởi vì Thành chủ Bách Lý Phong Vân Thành chết rồi, có người hãm hại Bách Bất Duy là hung thủ.”

Nếu sự việc trên bố cáo này là thật, vậy tại sao Bách Bất Duy lại bị bắt?

Nếu như bố cáo là giả, vậy mục đích của nó là gì?

Mai Vũ rất loạn, không tìm ra đầu mối. Nhưng mơ hồ nàng có thể cảm thấy, có một sợi dây vô hình, đang hướng về phía nàng.

Dẫn dắt nàng lún sâu hơn.

Mai Vũ nhắm mắt lại, lúc nàng mở mắt ra, không còn lo lắng nữa. Nàng kiên định nhìn Tạ Vãn Phong và Hoa Tử Nguyệt, nói: “Ta sẽ đi.”

Ta sẽ đi, nhất định sẽ khám phá bí ẩn này, cứu Bách Bất Duy và Liễu Hành Vân ra.

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra ĐiTác giả: Hạ Tiểu MạtTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Nữ nấm mốc, tới đây một chút.” “Vô Lương Tâm sư phụ, ngươi có thể không đọc nhấn từng chữ rõ ràng được không.” “Xú nha đầu, ngươi cũng đọc nhấn từng chữ rõ ràng! Còn nữa, vì sao ngươi cứ phải cộng thêm tên cho ta, trực tiếp gọi sư phụ chẳng phải tốt sao?” “Ta trả thù ngươi đọc sai tên của ta.” “Nói ngươi ngốc, ngươi thật đúng là ngốc. Trả thù là phải để ở trong lòng, nào có nói ra được? Ngươi nói xem với cái chỉ số thông minh này của ngươi, từ nay về sau như thế nào bước chân vào giang hồ. Ai, cũng khó trách, nếu ngươi thông minh một chút xíu, cũng không đến mức bây giờ vẫn chưa xuất sư. Mai Lưỡng Tân ta một đời bồi dưỡng vô số sát thủ đứng đầu, nhìn người vô cùng chuẩn xác, không ngờ tới lúc tuổi già lại thu nhận một nha đầu ngốc như ngươi. •¥...... %-“ Mai Vũ không chịu được xoa lỗ tai. Ta van ngươi, mỗi ngày ngươi đều dạy dỗ như vậy, có thể nghỉ ngơi một hai ngày hay không, tha cho lỗ tai của ta có được không? “Vô Lương Tâm, ngươi kêu ta tới làm gì?” Khi nàng còn chưa ‘giác ngộ’,… Hoa Tử Nguyệt nhíu mày, không hiểu hỏi: “Sao vậy?”Tạ Vãn Phong nhìn y, đáp: “Bởi vì Thành chủ Bách Lý Phong Vân Thành chết rồi, có người hãm hại Bách Bất Duy là hung thủ.”Nếu sự việc trên bố cáo này là thật, vậy tại sao Bách Bất Duy lại bị bắt?Nếu như bố cáo là giả, vậy mục đích của nó là gì?Mai Vũ rất loạn, không tìm ra đầu mối. Nhưng mơ hồ nàng có thể cảm thấy, có một sợi dây vô hình, đang hướng về phía nàng.Dẫn dắt nàng lún sâu hơn.Mai Vũ nhắm mắt lại, lúc nàng mở mắt ra, không còn lo lắng nữa. Nàng kiên định nhìn Tạ Vãn Phong và Hoa Tử Nguyệt, nói: “Ta sẽ đi.”Ta sẽ đi, nhất định sẽ khám phá bí ẩn này, cứu Bách Bất Duy và Liễu Hành Vân ra.

Quyển 4 - Chương 47: Ta nhất định sẽ khám phá bí ẩn này