9.00 sân bay thành phố S Một cô gái bước ra với mái tóc dài ngang lưng. Khoác trên người là một chiếc áo da được phối với chiếc quần jeans bó sát khoe ra đôi chân thon dài Khuôn mặt bị che đi bởi chiếc kính râm, nhưng cũng không giấu nổi được vẻ đẹp của cô gái. - Lục Trí Hào em về rồi đây, Diệp Băng Dao về rồi đây. Hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 23 của cô. Ngày mà anh ấy đã hứa là sẽ cầu hôn cô. Vừa nghĩ cô vừa tháo chiếc vòng cổ có một chiếc nhẫn được luồn qua nó ra. Cầm chiếc nhẫn trên tay mọi cảm xúc của cô như sắp tuôn ra. Cô đã đợi ngày hôm nay lâu lắm rồi, lúc này đang đứng cầm chiếc nhẫn ngắm nghía thì một tiếng hét kêu lên thất thanh. - CƯỚP! CÓ CƯỚP!, LÀM ƠN BẮT LẠI GIÙM TÔI! Theo phản xạ Diệp Băng Dao từ từ quay lại thì " Bốp..." Tên cướp vô tình đụng chúng Băng Dao. Cả hai văng ra cô thì vì tình huống quá bất ngờ cộng thêm cô cũng chưa kịp đề phòng nên đã bị ngã xuống đất. Còn về phần tên cướp thì vì hắn là đàn ông nên tình huống bất ngờ này cũng chỉ làm hắn văng ra và…
Chương 19: Buổi Tiệc Và Cơn Ghen
TỔNG TÀI LẠNH LÙNG ĂN VẠ VỢ YÊUTác giả: Lãng tử cô đơnTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng9.00 sân bay thành phố S Một cô gái bước ra với mái tóc dài ngang lưng. Khoác trên người là một chiếc áo da được phối với chiếc quần jeans bó sát khoe ra đôi chân thon dài Khuôn mặt bị che đi bởi chiếc kính râm, nhưng cũng không giấu nổi được vẻ đẹp của cô gái. - Lục Trí Hào em về rồi đây, Diệp Băng Dao về rồi đây. Hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 23 của cô. Ngày mà anh ấy đã hứa là sẽ cầu hôn cô. Vừa nghĩ cô vừa tháo chiếc vòng cổ có một chiếc nhẫn được luồn qua nó ra. Cầm chiếc nhẫn trên tay mọi cảm xúc của cô như sắp tuôn ra. Cô đã đợi ngày hôm nay lâu lắm rồi, lúc này đang đứng cầm chiếc nhẫn ngắm nghía thì một tiếng hét kêu lên thất thanh. - CƯỚP! CÓ CƯỚP!, LÀM ƠN BẮT LẠI GIÙM TÔI! Theo phản xạ Diệp Băng Dao từ từ quay lại thì " Bốp..." Tên cướp vô tình đụng chúng Băng Dao. Cả hai văng ra cô thì vì tình huống quá bất ngờ cộng thêm cô cũng chưa kịp đề phòng nên đã bị ngã xuống đất. Còn về phần tên cướp thì vì hắn là đàn ông nên tình huống bất ngờ này cũng chỉ làm hắn văng ra và… Đúng vậy lúc này khi quay qua nhìn cô hắn lại chở thành một người khác chìu mến nhìn cô. Rồi lại nhìn qua nhân viên với dáng vẻ cao cao tại thượng. Ngay cả giọng nói cũng chở nên lạnh lùng và toát ra một loại áp lực không một ai cũng thể có. Âm u lạnh lẽo đến đáng sợ hệt như lần đầu cô gặp hắn nhưng lúc đó vì quá tức giận cô đã vượt qua cái khí thế áp đảo kia.- Giúp vợ tôi một chútLúc này bên trong ai nấy đều ngạc nhiên mà sững sờ không xiết cố gắng nghe thật kĩ lời hắn vừa nói. Lúc này phải nói là ai ai cũng đều chung một suy nghĩ là tổng tài của họ có vợ khi nào vậy. Cô cũng không quá bất ngờ vì bầu không khí này nữa. Đã vậy cô chắc chắn khi đến cái buổi tiệc tối nay cái không khí này còn nhiều hơn. Đoàn nhân viên mặc dù bất ngờ quá mức nhưng vẫn phải kìm nén lại mà gật đầu nhận mệnh lệnh của hắn đưa ra đẩy cô vào trong phòng trang điểm.Sau 1 tiếng rưỡi vật lộn cùng các quy trình trang điểm cuối cùng cô cũng xong. Khi vừa bước ra ai nấy cũng đều trầm trồ khen ngợi. Hắn lúc này cũng không khỏi sững sờ trước người con gái đang đứng trước hắn đây, nở một nụ cười chìu mến với cô từ từ tiến lại gần cô rồi đưa khửu tay ra, cô cũng nhanh chóng khoác tay hắn rồi bước đi trong sự trầm trồ của mọi người.Xe dừng lại trước cổng của một căn biệt thự rộng lớn. Nguy nga,tráng lệ,sang trọng đó là những từ mà cô có thể miêu tả nó bây giờ. Lúc này bầu trời đêm huyền bí cũng đã bao phủ xuống thành phố, căn biệt thự nguy nga sáng rực trong đêm. Những ánh đèn vàng giăng kín cả khuôn viên rộng rãi.Thảm đỏ được trải dài từ cổng vào sâu bên trong. Hai thân ảnh bước vào trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng đều ngạc nhiên về cô gái đang sải bước cùng Lăng Thần Vũ.Hắn vẫn vậy 1 thân tây màu đen sang trọng. Đôi dày da đắt đỏ bóng loáng cao cao tại thượng bước đi trên thảm đỏ. Khuôn mặt toát ra sự lạnh lùng tàn khốc, gương mặt đẹp tựa điêu khắc, sống mũi cao, hàng lông mày đen rậm. Đặc biệt là đôi hồng tử hổ phách đầy sát khí và tàn nhẫn kia. Đã vậy trong đêm đôi hồng tử ấy lại càng trở nên thu hút một sự tàn bạo hiện rõ trong ánh mắt ấy.Diệp Băng Dao lúc này cũng không kém gì hắn với một chiếc đầm dạ hội màu tím huyền ảo. Chiếc đầm được thiết kế cúp ngực để lộ xương quai xanh quyến rũ cùng b* ng*c đẫy đà. Thân váy thì ôm sát lấy hông khoe ra bờ eo thon gọn cùng vòng 3 săn chắc. Chân váy lại được thiết kế xẻ tà một bên lên tới ngang đùi cho thấy đôi chân thon dài, trắng mịn của cô. Đuôi váy được thiết kế trải dài xòe rộng còn được đính thêm hàng trăm viên kim cương nhỏ nhắn lấp lánh trong đêm. Gương mặt thì được trang điểm khá kĩ nhưng lại không quá cầu kỳ và lố lăng ngược lại lại giúp cô xinh đẹp mà không mất đi sự quý phái của cô. Mái tóc dài được uốn theo kiểu lượn sóng thả tự do xuống. Phần mái thì được uốn cong cụp xuống trán.Hai người cứ vậy mà bước đi trong sự trầm trồ của mọi người. Bên trong lúc này còn kiến cô ngạc nhiên hơn khuôn viên rộng rãi với những loại cây quý hiếm, đã vậy còn có hồ bơi ở ngay giữa khuôn viên. Mọi người ai nấy đều khoác trên mình những bộ y phục đắt đỏ toát lên sự thanh cao của họ.Cô lúc này Băng Dao có chút lo lắng xiết chặt lấy cánh tay hắn. Hắn cũng đã nhận thấy vẻ mặt của cô nở một nụ cười hình bán nguyệt chìu mến nhìn cô.- Không sao đâu cứ tỏ ra bình thường là được" Không sao cái con khỉ chứ không sao" Cô lúc này cũng đã chấn tĩnh lại nhìn hắn với ánh mắt oán trách vì bắt cô đến đây. Hắn cũng chỉ biết mỉm cười. Rồi đưa cô đến một chiếc bàn trống người- Vợ ở đây đợi chồng không được đi đâu nhaCô lúc này cũng chỉ biết gật đầu đồng ý rồi ủ rũ ngồi xuống ghế. Nhìn theo bóng lưng hắn, có lẽ hắn đang đến chào vị tổng giám đốc người đã tổ chức buổi tiệc hôm nay. Nhìn từ xa có thể thấy hắn đang cười nói rất vui với họ. Đã vậy còn thêm mấy cô gái đứng cạnh hắn nữa chứ. Lúc này máu ghen lại nổi lên sát khí ngùn ngụt bốc lên toả ra nghi ngút. Bỗng một giọng nói từ đâu vang lên- Tiểu Thất có phải là em khôngLúc này một người đàn ông với khuôn mặt vô cùng kinh ngạc trước sự hiện diện của cô rồi cố gắng bình tĩnh lại mà bước thật nhanh đến phía cô. Cô thì vẫn cho rằng người đàn ông đó đang gọi cô gái nào khác nên vẫn vô tư nhìn hắn. Lúc này người đàn ông đó bất ngờ đứng trước mặt cô rồi nằm lấy bàn tay cô vẻ mặt vẫn cố gắng giữ bình tĩnh- Là em đúng không Tiểu ThấtCô thì cũng hơi ngạc nhiên vì trước đây cô chưa bao giờ gặp người này và cái tên tiểu Thất đấy trước nay vẫn chưa có ai gọi cô như vậy nói chính xác là đó không phải một cái biệt danh nào khác của cô. Cố gắng nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi gỡ bàn tay to lớn kia ra- Vị tiên sinh này hình như anh đã nhầm tôi với ai đó rồi thì phảiLời nói của cô lúc này như một nhát dao đâm thẳng vào tim người anh ta. Cố gắng thật là bình tĩnh lại rồi lại nhớ đến những gì đã xảy ra.- À thật xin lỗi tôi nhầm người- Không có gì đâu- Mà tôi có thể ngồi ở đây một chút được không- À anh cứ tự nhiênAnh ta lúc này vẫn phải cố gắng chấn tĩnh lại vì gương mặt cô qua đỗi giống với một cô gái. Cô lúc này cũng có hơi gượng gạo vì người đàn ông kia cứ nhìn mình chằm chằm.- Cô tên là gì- Hả... à tên tôi là Diệp Băng Dao- Tôi là Vương Thiên Ân- À ờCô lúc này thì vô cùng rối não với cái tính cách của Vương Thiên Ân. Rồi bỗng nhiên một luồng khí lạnh ùa vào đằng sau lưng cô khiến cô phải dựng tóc gáy lên. Cô lúc này nhẹ nhàng quay sang phía hắn thì bất chợt gặp phải ánh mắt giết người của Lăng Thần Vũ đang hướng về phía cô cùng Vương Thiên Ân. Hắn lúc này tỏa sát khí ngùn ngụt không khác gì cô lúc nãy có điều nó còn dày đặc hơn và lạnh khốc hơn. Nhanh chóng quay mặt đi lảng tránh ánh mắt giết người kia nhưng cô đâu biết rằng vì hành động này mà hắn lại càng ghen hơn. " Dám ngồi nói chuyện với người đàn ông khác sao em giỏi quá rồi nhỉ" Khí lạnh càng tăng thêm. Bước nhanh tới chỗ cô mang một khí lạnh lẽo khiến ai đứng gần hắn đều phải rùng mình. Cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô mà dắt đi không quên tặng cho Vương Thiên Ân một ánh mắt giết người vì dám nói chuyện với vợ hắn.Cô lúc này cũng đang muốn thoát khỏi cái tên kì quặc này nên cũng mặc hắn kéo đi.Tại căn biệt thự của hắn và cô- Muốn chồng xử thế nào đây- Hả.. Em có làm gì sai đâu- Lỗi của em là dám nói chuyện với người đàn ông khácLúc này khi nghe tới đây bất chợt cô ngửi thấy mùi ghen tị nào đó, trong lòng bỗng phì cười rồi nở một nụ cười ranh mãnh nhìn hắn- Có phải chồng đang ghen không- L.. làm gì cóLúc này khi nghe thấy câu nói đó của cô thì bỗng nhiên tự cảm thấy chột dạ rồi nhanh chóng phủ nhận. Nhưng làm sao qua được mắt của cô lúc này cô mới bật cười rồi nói lớn:- Trời ơi chồng của tôi đang ghen kìaGiọng nói của cô vang vọng khắp căn biệt thự lớn khiến những người giúp việc trong biệt thự cũng phải bật cười vì tính tình trẻ con của cô. Hắn lúc này mới đen mặt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống- Nói tóm lại hôm nay vợ xẽ bị phạt vì dám nói chuyện với người đàn ông khác. Và sau lần nay chồng cũng cảnh cáo với vợ không được nói chuyện với ai khác ngoài chồng nghe rõ chưa
Đúng vậy lúc này khi quay qua nhìn cô hắn lại chở thành một người khác chìu mến nhìn cô. Rồi lại nhìn qua nhân viên với dáng vẻ cao cao tại thượng. Ngay cả giọng nói cũng chở nên lạnh lùng và toát ra một loại áp lực không một ai cũng thể có. Âm u lạnh lẽo đến đáng sợ hệt như lần đầu cô gặp hắn nhưng lúc đó vì quá tức giận cô đã vượt qua cái khí thế áp đảo kia.
- Giúp vợ tôi một chút
Lúc này bên trong ai nấy đều ngạc nhiên mà sững sờ không xiết cố gắng nghe thật kĩ lời hắn vừa nói. Lúc này phải nói là ai ai cũng đều chung một suy nghĩ là tổng tài của họ có vợ khi nào vậy. Cô cũng không quá bất ngờ vì bầu không khí này nữa. Đã vậy cô chắc chắn khi đến cái buổi tiệc tối nay cái không khí này còn nhiều hơn. Đoàn nhân viên mặc dù bất ngờ quá mức nhưng vẫn phải kìm nén lại mà gật đầu nhận mệnh lệnh của hắn đưa ra đẩy cô vào trong phòng trang điểm.
Sau 1 tiếng rưỡi vật lộn cùng các quy trình trang điểm cuối cùng cô cũng xong. Khi vừa bước ra ai nấy cũng đều trầm trồ khen ngợi. Hắn lúc này cũng không khỏi sững sờ trước người con gái đang đứng trước hắn đây, nở một nụ cười chìu mến với cô từ từ tiến lại gần cô rồi đưa khửu tay ra, cô cũng nhanh chóng khoác tay hắn rồi bước đi trong sự trầm trồ của mọi người.
Xe dừng lại trước cổng của một căn biệt thự rộng lớn. Nguy nga,tráng lệ,sang trọng đó là những từ mà cô có thể miêu tả nó bây giờ. Lúc này bầu trời đêm huyền bí cũng đã bao phủ xuống thành phố, căn biệt thự nguy nga sáng rực trong đêm. Những ánh đèn vàng giăng kín cả khuôn viên rộng rãi.Thảm đỏ được trải dài từ cổng vào sâu bên trong. Hai thân ảnh bước vào trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng đều ngạc nhiên về cô gái đang sải bước cùng Lăng Thần Vũ.
Hắn vẫn vậy 1 thân tây màu đen sang trọng. Đôi dày da đắt đỏ bóng loáng cao cao tại thượng bước đi trên thảm đỏ. Khuôn mặt toát ra sự lạnh lùng tàn khốc, gương mặt đẹp tựa điêu khắc, sống mũi cao, hàng lông mày đen rậm. Đặc biệt là đôi hồng tử hổ phách đầy sát khí và tàn nhẫn kia. Đã vậy trong đêm đôi hồng tử ấy lại càng trở nên thu hút một sự tàn bạo hiện rõ trong ánh mắt ấy.
Diệp Băng Dao lúc này cũng không kém gì hắn với một chiếc đầm dạ hội màu tím huyền ảo. Chiếc đầm được thiết kế cúp ngực để lộ xương quai xanh quyến rũ cùng b* ng*c đẫy đà. Thân váy thì ôm sát lấy hông khoe ra bờ eo thon gọn cùng vòng 3 săn chắc. Chân váy lại được thiết kế xẻ tà một bên lên tới ngang đùi cho thấy đôi chân thon dài, trắng mịn của cô. Đuôi váy được thiết kế trải dài xòe rộng còn được đính thêm hàng trăm viên kim cương nhỏ nhắn lấp lánh trong đêm. Gương mặt thì được trang điểm khá kĩ nhưng lại không quá cầu kỳ và lố lăng ngược lại lại giúp cô xinh đẹp mà không mất đi sự quý phái của cô. Mái tóc dài được uốn theo kiểu lượn sóng thả tự do xuống. Phần mái thì được uốn cong cụp xuống trán.
Hai người cứ vậy mà bước đi trong sự trầm trồ của mọi người. Bên trong lúc này còn kiến cô ngạc nhiên hơn khuôn viên rộng rãi với những loại cây quý hiếm, đã vậy còn có hồ bơi ở ngay giữa khuôn viên. Mọi người ai nấy đều khoác trên mình những bộ y phục đắt đỏ toát lên sự thanh cao của họ.Cô lúc này Băng Dao có chút lo lắng xiết chặt lấy cánh tay hắn. Hắn cũng đã nhận thấy vẻ mặt của cô nở một nụ cười hình bán nguyệt chìu mến nhìn cô.
- Không sao đâu cứ tỏ ra bình thường là được
" Không sao cái con khỉ chứ không sao" Cô lúc này cũng đã chấn tĩnh lại nhìn hắn với ánh mắt oán trách vì bắt cô đến đây. Hắn cũng chỉ biết mỉm cười. Rồi đưa cô đến một chiếc bàn trống người
- Vợ ở đây đợi chồng không được đi đâu nha
Cô lúc này cũng chỉ biết gật đầu đồng ý rồi ủ rũ ngồi xuống ghế. Nhìn theo bóng lưng hắn, có lẽ hắn đang đến chào vị tổng giám đốc người đã tổ chức buổi tiệc hôm nay. Nhìn từ xa có thể thấy hắn đang cười nói rất vui với họ. Đã vậy còn thêm mấy cô gái đứng cạnh hắn nữa chứ. Lúc này máu ghen lại nổi lên sát khí ngùn ngụt bốc lên toả ra nghi ngút. Bỗng một giọng nói từ đâu vang lên
- Tiểu Thất có phải là em không
Lúc này một người đàn ông với khuôn mặt vô cùng kinh ngạc trước sự hiện diện của cô rồi cố gắng bình tĩnh lại mà bước thật nhanh đến phía cô. Cô thì vẫn cho rằng người đàn ông đó đang gọi cô gái nào khác nên vẫn vô tư nhìn hắn. Lúc này người đàn ông đó bất ngờ đứng trước mặt cô rồi nằm lấy bàn tay cô vẻ mặt vẫn cố gắng giữ bình tĩnh
- Là em đúng không Tiểu Thất
Cô thì cũng hơi ngạc nhiên vì trước đây cô chưa bao giờ gặp người này và cái tên tiểu Thất đấy trước nay vẫn chưa có ai gọi cô như vậy nói chính xác là đó không phải một cái biệt danh nào khác của cô. Cố gắng nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi gỡ bàn tay to lớn kia ra
- Vị tiên sinh này hình như anh đã nhầm tôi với ai đó rồi thì phải
Lời nói của cô lúc này như một nhát dao đâm thẳng vào tim người anh ta. Cố gắng thật là bình tĩnh lại rồi lại nhớ đến những gì đã xảy ra.
- À thật xin lỗi tôi nhầm người
- Không có gì đâu
- Mà tôi có thể ngồi ở đây một chút được không
- À anh cứ tự nhiên
Anh ta lúc này vẫn phải cố gắng chấn tĩnh lại vì gương mặt cô qua đỗi giống với một cô gái. Cô lúc này cũng có hơi gượng gạo vì người đàn ông kia cứ nhìn mình chằm chằm.
- Cô tên là gì
- Hả... à tên tôi là Diệp Băng Dao
- Tôi là Vương Thiên Ân
- À ờ
Cô lúc này thì vô cùng rối não với cái tính cách của Vương Thiên Ân. Rồi bỗng nhiên một luồng khí lạnh ùa vào đằng sau lưng cô khiến cô phải dựng tóc gáy lên. Cô lúc này nhẹ nhàng quay sang phía hắn thì bất chợt gặp phải ánh mắt giết người của Lăng Thần Vũ đang hướng về phía cô cùng Vương Thiên Ân. Hắn lúc này tỏa sát khí ngùn ngụt không khác gì cô lúc nãy có điều nó còn dày đặc hơn và lạnh khốc hơn. Nhanh chóng quay mặt đi lảng tránh ánh mắt giết người kia nhưng cô đâu biết rằng vì hành động này mà hắn lại càng ghen hơn. " Dám ngồi nói chuyện với người đàn ông khác sao em giỏi quá rồi nhỉ" Khí lạnh càng tăng thêm. Bước nhanh tới chỗ cô mang một khí lạnh lẽo khiến ai đứng gần hắn đều phải rùng mình. Cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô mà dắt đi không quên tặng cho Vương Thiên Ân một ánh mắt giết người vì dám nói chuyện với vợ hắn.
Cô lúc này cũng đang muốn thoát khỏi cái tên kì quặc này nên cũng mặc hắn kéo đi.
Tại căn biệt thự của hắn và cô
- Muốn chồng xử thế nào đây
- Hả.. Em có làm gì sai đâu
- Lỗi của em là dám nói chuyện với người đàn ông khác
Lúc này khi nghe tới đây bất chợt cô ngửi thấy mùi ghen tị nào đó, trong lòng bỗng phì cười rồi nở một nụ cười ranh mãnh nhìn hắn
- Có phải chồng đang ghen không
- L.. làm gì có
Lúc này khi nghe thấy câu nói đó của cô thì bỗng nhiên tự cảm thấy chột dạ rồi nhanh chóng phủ nhận. Nhưng làm sao qua được mắt của cô lúc này cô mới bật cười rồi nói lớn:
- Trời ơi chồng của tôi đang ghen kìa
Giọng nói của cô vang vọng khắp căn biệt thự lớn khiến những người giúp việc trong biệt thự cũng phải bật cười vì tính tình trẻ con của cô. Hắn lúc này mới đen mặt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống
- Nói tóm lại hôm nay vợ xẽ bị phạt vì dám nói chuyện với người đàn ông khác. Và sau lần nay chồng cũng cảnh cáo với vợ không được nói chuyện với ai khác ngoài chồng nghe rõ chưa
TỔNG TÀI LẠNH LÙNG ĂN VẠ VỢ YÊUTác giả: Lãng tử cô đơnTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng9.00 sân bay thành phố S Một cô gái bước ra với mái tóc dài ngang lưng. Khoác trên người là một chiếc áo da được phối với chiếc quần jeans bó sát khoe ra đôi chân thon dài Khuôn mặt bị che đi bởi chiếc kính râm, nhưng cũng không giấu nổi được vẻ đẹp của cô gái. - Lục Trí Hào em về rồi đây, Diệp Băng Dao về rồi đây. Hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 23 của cô. Ngày mà anh ấy đã hứa là sẽ cầu hôn cô. Vừa nghĩ cô vừa tháo chiếc vòng cổ có một chiếc nhẫn được luồn qua nó ra. Cầm chiếc nhẫn trên tay mọi cảm xúc của cô như sắp tuôn ra. Cô đã đợi ngày hôm nay lâu lắm rồi, lúc này đang đứng cầm chiếc nhẫn ngắm nghía thì một tiếng hét kêu lên thất thanh. - CƯỚP! CÓ CƯỚP!, LÀM ƠN BẮT LẠI GIÙM TÔI! Theo phản xạ Diệp Băng Dao từ từ quay lại thì " Bốp..." Tên cướp vô tình đụng chúng Băng Dao. Cả hai văng ra cô thì vì tình huống quá bất ngờ cộng thêm cô cũng chưa kịp đề phòng nên đã bị ngã xuống đất. Còn về phần tên cướp thì vì hắn là đàn ông nên tình huống bất ngờ này cũng chỉ làm hắn văng ra và… Đúng vậy lúc này khi quay qua nhìn cô hắn lại chở thành một người khác chìu mến nhìn cô. Rồi lại nhìn qua nhân viên với dáng vẻ cao cao tại thượng. Ngay cả giọng nói cũng chở nên lạnh lùng và toát ra một loại áp lực không một ai cũng thể có. Âm u lạnh lẽo đến đáng sợ hệt như lần đầu cô gặp hắn nhưng lúc đó vì quá tức giận cô đã vượt qua cái khí thế áp đảo kia.- Giúp vợ tôi một chútLúc này bên trong ai nấy đều ngạc nhiên mà sững sờ không xiết cố gắng nghe thật kĩ lời hắn vừa nói. Lúc này phải nói là ai ai cũng đều chung một suy nghĩ là tổng tài của họ có vợ khi nào vậy. Cô cũng không quá bất ngờ vì bầu không khí này nữa. Đã vậy cô chắc chắn khi đến cái buổi tiệc tối nay cái không khí này còn nhiều hơn. Đoàn nhân viên mặc dù bất ngờ quá mức nhưng vẫn phải kìm nén lại mà gật đầu nhận mệnh lệnh của hắn đưa ra đẩy cô vào trong phòng trang điểm.Sau 1 tiếng rưỡi vật lộn cùng các quy trình trang điểm cuối cùng cô cũng xong. Khi vừa bước ra ai nấy cũng đều trầm trồ khen ngợi. Hắn lúc này cũng không khỏi sững sờ trước người con gái đang đứng trước hắn đây, nở một nụ cười chìu mến với cô từ từ tiến lại gần cô rồi đưa khửu tay ra, cô cũng nhanh chóng khoác tay hắn rồi bước đi trong sự trầm trồ của mọi người.Xe dừng lại trước cổng của một căn biệt thự rộng lớn. Nguy nga,tráng lệ,sang trọng đó là những từ mà cô có thể miêu tả nó bây giờ. Lúc này bầu trời đêm huyền bí cũng đã bao phủ xuống thành phố, căn biệt thự nguy nga sáng rực trong đêm. Những ánh đèn vàng giăng kín cả khuôn viên rộng rãi.Thảm đỏ được trải dài từ cổng vào sâu bên trong. Hai thân ảnh bước vào trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng đều ngạc nhiên về cô gái đang sải bước cùng Lăng Thần Vũ.Hắn vẫn vậy 1 thân tây màu đen sang trọng. Đôi dày da đắt đỏ bóng loáng cao cao tại thượng bước đi trên thảm đỏ. Khuôn mặt toát ra sự lạnh lùng tàn khốc, gương mặt đẹp tựa điêu khắc, sống mũi cao, hàng lông mày đen rậm. Đặc biệt là đôi hồng tử hổ phách đầy sát khí và tàn nhẫn kia. Đã vậy trong đêm đôi hồng tử ấy lại càng trở nên thu hút một sự tàn bạo hiện rõ trong ánh mắt ấy.Diệp Băng Dao lúc này cũng không kém gì hắn với một chiếc đầm dạ hội màu tím huyền ảo. Chiếc đầm được thiết kế cúp ngực để lộ xương quai xanh quyến rũ cùng b* ng*c đẫy đà. Thân váy thì ôm sát lấy hông khoe ra bờ eo thon gọn cùng vòng 3 săn chắc. Chân váy lại được thiết kế xẻ tà một bên lên tới ngang đùi cho thấy đôi chân thon dài, trắng mịn của cô. Đuôi váy được thiết kế trải dài xòe rộng còn được đính thêm hàng trăm viên kim cương nhỏ nhắn lấp lánh trong đêm. Gương mặt thì được trang điểm khá kĩ nhưng lại không quá cầu kỳ và lố lăng ngược lại lại giúp cô xinh đẹp mà không mất đi sự quý phái của cô. Mái tóc dài được uốn theo kiểu lượn sóng thả tự do xuống. Phần mái thì được uốn cong cụp xuống trán.Hai người cứ vậy mà bước đi trong sự trầm trồ của mọi người. Bên trong lúc này còn kiến cô ngạc nhiên hơn khuôn viên rộng rãi với những loại cây quý hiếm, đã vậy còn có hồ bơi ở ngay giữa khuôn viên. Mọi người ai nấy đều khoác trên mình những bộ y phục đắt đỏ toát lên sự thanh cao của họ.Cô lúc này Băng Dao có chút lo lắng xiết chặt lấy cánh tay hắn. Hắn cũng đã nhận thấy vẻ mặt của cô nở một nụ cười hình bán nguyệt chìu mến nhìn cô.- Không sao đâu cứ tỏ ra bình thường là được" Không sao cái con khỉ chứ không sao" Cô lúc này cũng đã chấn tĩnh lại nhìn hắn với ánh mắt oán trách vì bắt cô đến đây. Hắn cũng chỉ biết mỉm cười. Rồi đưa cô đến một chiếc bàn trống người- Vợ ở đây đợi chồng không được đi đâu nhaCô lúc này cũng chỉ biết gật đầu đồng ý rồi ủ rũ ngồi xuống ghế. Nhìn theo bóng lưng hắn, có lẽ hắn đang đến chào vị tổng giám đốc người đã tổ chức buổi tiệc hôm nay. Nhìn từ xa có thể thấy hắn đang cười nói rất vui với họ. Đã vậy còn thêm mấy cô gái đứng cạnh hắn nữa chứ. Lúc này máu ghen lại nổi lên sát khí ngùn ngụt bốc lên toả ra nghi ngút. Bỗng một giọng nói từ đâu vang lên- Tiểu Thất có phải là em khôngLúc này một người đàn ông với khuôn mặt vô cùng kinh ngạc trước sự hiện diện của cô rồi cố gắng bình tĩnh lại mà bước thật nhanh đến phía cô. Cô thì vẫn cho rằng người đàn ông đó đang gọi cô gái nào khác nên vẫn vô tư nhìn hắn. Lúc này người đàn ông đó bất ngờ đứng trước mặt cô rồi nằm lấy bàn tay cô vẻ mặt vẫn cố gắng giữ bình tĩnh- Là em đúng không Tiểu ThấtCô thì cũng hơi ngạc nhiên vì trước đây cô chưa bao giờ gặp người này và cái tên tiểu Thất đấy trước nay vẫn chưa có ai gọi cô như vậy nói chính xác là đó không phải một cái biệt danh nào khác của cô. Cố gắng nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi gỡ bàn tay to lớn kia ra- Vị tiên sinh này hình như anh đã nhầm tôi với ai đó rồi thì phảiLời nói của cô lúc này như một nhát dao đâm thẳng vào tim người anh ta. Cố gắng thật là bình tĩnh lại rồi lại nhớ đến những gì đã xảy ra.- À thật xin lỗi tôi nhầm người- Không có gì đâu- Mà tôi có thể ngồi ở đây một chút được không- À anh cứ tự nhiênAnh ta lúc này vẫn phải cố gắng chấn tĩnh lại vì gương mặt cô qua đỗi giống với một cô gái. Cô lúc này cũng có hơi gượng gạo vì người đàn ông kia cứ nhìn mình chằm chằm.- Cô tên là gì- Hả... à tên tôi là Diệp Băng Dao- Tôi là Vương Thiên Ân- À ờCô lúc này thì vô cùng rối não với cái tính cách của Vương Thiên Ân. Rồi bỗng nhiên một luồng khí lạnh ùa vào đằng sau lưng cô khiến cô phải dựng tóc gáy lên. Cô lúc này nhẹ nhàng quay sang phía hắn thì bất chợt gặp phải ánh mắt giết người của Lăng Thần Vũ đang hướng về phía cô cùng Vương Thiên Ân. Hắn lúc này tỏa sát khí ngùn ngụt không khác gì cô lúc nãy có điều nó còn dày đặc hơn và lạnh khốc hơn. Nhanh chóng quay mặt đi lảng tránh ánh mắt giết người kia nhưng cô đâu biết rằng vì hành động này mà hắn lại càng ghen hơn. " Dám ngồi nói chuyện với người đàn ông khác sao em giỏi quá rồi nhỉ" Khí lạnh càng tăng thêm. Bước nhanh tới chỗ cô mang một khí lạnh lẽo khiến ai đứng gần hắn đều phải rùng mình. Cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô mà dắt đi không quên tặng cho Vương Thiên Ân một ánh mắt giết người vì dám nói chuyện với vợ hắn.Cô lúc này cũng đang muốn thoát khỏi cái tên kì quặc này nên cũng mặc hắn kéo đi.Tại căn biệt thự của hắn và cô- Muốn chồng xử thế nào đây- Hả.. Em có làm gì sai đâu- Lỗi của em là dám nói chuyện với người đàn ông khácLúc này khi nghe tới đây bất chợt cô ngửi thấy mùi ghen tị nào đó, trong lòng bỗng phì cười rồi nở một nụ cười ranh mãnh nhìn hắn- Có phải chồng đang ghen không- L.. làm gì cóLúc này khi nghe thấy câu nói đó của cô thì bỗng nhiên tự cảm thấy chột dạ rồi nhanh chóng phủ nhận. Nhưng làm sao qua được mắt của cô lúc này cô mới bật cười rồi nói lớn:- Trời ơi chồng của tôi đang ghen kìaGiọng nói của cô vang vọng khắp căn biệt thự lớn khiến những người giúp việc trong biệt thự cũng phải bật cười vì tính tình trẻ con của cô. Hắn lúc này mới đen mặt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống- Nói tóm lại hôm nay vợ xẽ bị phạt vì dám nói chuyện với người đàn ông khác. Và sau lần nay chồng cũng cảnh cáo với vợ không được nói chuyện với ai khác ngoài chồng nghe rõ chưa