Cuộc sống hằng ngày chỉ xoay quanh bốn bức tường quả thực nhàm chán tới vô cùng. Công việc cũng chỉ là bưng trà rót nước, giặt dũ dọn dẹp. Ngày này qua tháng nọ, đều như vắt chanh Nếu bạn đang thắc mắc thân phận của tôi thì xin chúc mừng, bạn đoán đúng rồi đấy, tôi là một nô tỳ, một nô tỳ chính hiệu luôn, lại còn là một nô tỳ không mấy xinh đẹp Cuộc sống trước đây của tôi cũng không quá giàu sang phú quý cho nên tôi đây khi bị xuyên không tới đây, tám phần thì cũng đến chín phần nắm chắc thân phận hiện tại rồi, cũng không quá đau lòng cho số phận hiện tại, biết đây là mệnh thì thôi phải chấp nhân thôi. Mấy cái cẩu huyết như nữ chính xuyên không làm tiểu thư đài các lấy chồng cao phú soái gì đó, đều là lừa tình hết Nhìn bộ dạng xấu xí trong gương, tôi thở dài. Số phận của cô gái này thật thảm. Bố mẹ mất sớm, nhan sắc không có nên đi đâu cũng bị người ta dè bỉu, làm việc gì cũng bị chê trách, bị người ta khi dễ, không thèm chú ý tới. Hôm trước chỉ vì để ý mỗi một anh thiếu gia thôi mà…
Chương 29-2: Ngoại truyện 1
Thời Không Song Song: Hoàng Thượng Nô Tỳ Biết Sai RồiTác giả: Hana TrầnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCuộc sống hằng ngày chỉ xoay quanh bốn bức tường quả thực nhàm chán tới vô cùng. Công việc cũng chỉ là bưng trà rót nước, giặt dũ dọn dẹp. Ngày này qua tháng nọ, đều như vắt chanh Nếu bạn đang thắc mắc thân phận của tôi thì xin chúc mừng, bạn đoán đúng rồi đấy, tôi là một nô tỳ, một nô tỳ chính hiệu luôn, lại còn là một nô tỳ không mấy xinh đẹp Cuộc sống trước đây của tôi cũng không quá giàu sang phú quý cho nên tôi đây khi bị xuyên không tới đây, tám phần thì cũng đến chín phần nắm chắc thân phận hiện tại rồi, cũng không quá đau lòng cho số phận hiện tại, biết đây là mệnh thì thôi phải chấp nhân thôi. Mấy cái cẩu huyết như nữ chính xuyên không làm tiểu thư đài các lấy chồng cao phú soái gì đó, đều là lừa tình hết Nhìn bộ dạng xấu xí trong gương, tôi thở dài. Số phận của cô gái này thật thảm. Bố mẹ mất sớm, nhan sắc không có nên đi đâu cũng bị người ta dè bỉu, làm việc gì cũng bị chê trách, bị người ta khi dễ, không thèm chú ý tới. Hôm trước chỉ vì để ý mỗi một anh thiếu gia thôi mà… Ngoại truyện 1: phỏng vấn nhân vật Lưu Vân của HTNTBSRSau một hồi vật lộn quay về quá khứ, chúng tôi đã có mặt tại hoàng cung của Đại Lưu để lập một bài phỏng vấn đến ông vua vĩ đại Lưu Vân của chúng taHeo Lầy: Chào anh, tôi là phóng viên của báo Thời Không Song SongLưu Vân: Gặp trẫm mà ngươi không mau quỳ xuốngHeo Lầy:=_=“ thôi được rồi, đó không phải trọng điểm. Trọng điểm là hôm nay tôi muốn phỏng vấn anhLưu Vân: Việc chiều chính bận rộn, trẫm không rảnhHeo Lầy: Vậy những tin tức độc quyền về Hải Đường tôi không nói cho anh đâu á ( ̄▽ ̄)( ̄▽ ̄)( ̄▽ ̄)Lưu Vân: Thực ra trẫm có thể bớt chút thời gianƪ(˘⌣˘)ʃƪ(˘⌣˘)ʃƪ(˘⌣˘)ʃHeo Lầy: Vậy được rồi, có một số câu hỏi sau đây muốn hỏi anh. Câu 1: Lần đầu tiên gặp Thục Nhi-Đỗ Hải Đường anh cảm thấy cô ấy là người như thế nàoLưu Vân: XấuHeo Lầy:Ngoài xấu ra thì còn ấn tượng gì nữa khôngLưu Vân: Ấn tượng đập vào mặt trẫm là xấu rồi, ngươi nghĩ trẫm còn thời gian để ý cái khácHeo Lầy:(╹◡╹)(╹◡╹)(╹◡╹)thôi được rồi, câu thứ 2 nè: Khi Hải Đường nhận được thư tình, anh có cảm giác gì?Lưu Vân: Tình thư? Không ấn tượngHeo Lầy: ( ・∇・) thôi được rồi, câu tiếp theo. Tại sao anh lại nói với Thiên Minh Thục Nhi là tẩu tử của thằng béLưu Vân: Trẫm cũng có nhiều ca ca lắm. Nếu ngươi muốn trẫm có thể giới thiệu cho ngươiHeo Lầy: Theo như tìn hiểu của phóng viên bên phía chúng tôi, Ngoài anh và Thiên Minh thì không có vị hoàng tử nào hếtLưu Vân: Có thể chuyển đề tài không?Heo lầy: (╹◡╹)thôi được, câu tiếp theo. Khi Hải Đường bắt cóc, anh có phải vì không được cô ấy ôm khi trở về nên mới giận cô ấy?Lưu Vân: Không. Lúc đó trẫm chỉ nghĩ tại sao lại đi cứu một nô tỳ xấu như thế này nhỉHeo Lầy: Vậy anh e hèm với cô ấy là muốn cô ấy làm gì?Lưu Vân: Cảm ơnHeo Lầy: Cô ấy nói rồiLưu Vân: *đôi mắt sắc lạnh*Heo lầy: Ha ha, chúng ta chuyển sang câu tiếp theo. Khi hải đường say anh đã làm gì cô ấy?Lưu Vân: Ngươi nói là khi nào? Lần trước hay lần sauHeo lầy: cả hai điLưu Vân: Hôm trung thu trẫm có hôn, ôm lên giường, nghe lảm nhảm. Hôm tết thì trẫm không làm gì, tự Đường Đường bò về, còn nói thứ giọng rất kỳ lạHeo Lầy: Ồ, vậy không cần hỏi câu tiếp theo nữa rồiLưu Vân: câu đó là gì?Heo Lầy: Lúc ở đình các khi cô ấy nói trả cô ấy nụ hôn đầu anh lại hôn ba lầnLưu Vân: ỪmHeo Lầy: Thay vào đó tôi sẽ hỏi tại sao trung thu anh lại hôn Thục Nhi vậy?Lưu Vân: *Ánh mắt sắc bén*Heo lầy:*toát mồ hôi* ha ha, tôi đùa thôi. Hôm nay phóng viên của chúng tôi đã điều tra được một tin mật báo. Theo cục điều tra thời không song song, chúng tôi đã bắt gặp Hải Đường vì hô hấp nhân tạo cứu người đã hôn môi không ít người. Cho chúng tôi hỏi, khi biết được tin này anh có cảm giác gì?Lưu Vân: Không sao, về hôn bù là đượcHeo lầy: Vâng, cảm ơn anh đã tham gia cuộc phỏng vấn của chúng tôi
Ngoại truyện 1: phỏng vấn nhân vật Lưu Vân của HTNTBSR
Sau một hồi vật lộn quay về quá khứ, chúng tôi đã có mặt tại hoàng cung của Đại Lưu để lập một bài phỏng vấn đến ông vua vĩ đại Lưu Vân của chúng ta
Heo Lầy: Chào anh, tôi là phóng viên của báo Thời Không Song Song
Lưu Vân: Gặp trẫm mà ngươi không mau quỳ xuống
Heo Lầy:=_=“ thôi được rồi, đó không phải trọng điểm. Trọng điểm là hôm nay tôi muốn phỏng vấn anh
Lưu Vân: Việc chiều chính bận rộn, trẫm không rảnh
Heo Lầy: Vậy những tin tức độc quyền về Hải Đường tôi không nói cho anh đâu á ( ̄▽ ̄)( ̄▽ ̄)( ̄▽ ̄)
Lưu Vân: Thực ra trẫm có thể bớt chút thời gianƪ(˘⌣˘)ʃƪ(˘⌣˘)ʃƪ(˘⌣˘)ʃ
Heo Lầy: Vậy được rồi, có một số câu hỏi sau đây muốn hỏi anh. Câu 1: Lần đầu tiên gặp Thục Nhi-Đỗ Hải Đường anh cảm thấy cô ấy là người như thế nào
Lưu Vân: Xấu
Heo Lầy:Ngoài xấu ra thì còn ấn tượng gì nữa không
Lưu Vân: Ấn tượng đập vào mặt trẫm là xấu rồi, ngươi nghĩ trẫm còn thời gian để ý cái khác
Heo Lầy:(╹◡╹)(╹◡╹)(╹◡╹)thôi được rồi, câu thứ 2 nè: Khi Hải Đường nhận được thư tình, anh có cảm giác gì?
Lưu Vân: Tình thư? Không ấn tượng
Heo Lầy: ( ・∇・) thôi được rồi, câu tiếp theo. Tại sao anh lại nói với Thiên Minh Thục Nhi là tẩu tử của thằng bé
Lưu Vân: Trẫm cũng có nhiều ca ca lắm. Nếu ngươi muốn trẫm có thể giới thiệu cho ngươi
Heo Lầy: Theo như tìn hiểu của phóng viên bên phía chúng tôi, Ngoài anh và Thiên Minh thì không có vị hoàng tử nào hết
Lưu Vân: Có thể chuyển đề tài không?Heo lầy: (╹◡╹)thôi được, câu tiếp theo. Khi Hải Đường bắt cóc, anh có phải vì không được cô ấy ôm khi trở về nên mới giận cô ấy?
Lưu Vân: Không. Lúc đó trẫm chỉ nghĩ tại sao lại đi cứu một nô tỳ xấu như thế này nhỉ
Heo Lầy: Vậy anh e hèm với cô ấy là muốn cô ấy làm gì?
Lưu Vân: Cảm ơn
Heo Lầy: Cô ấy nói rồi
Lưu Vân: *đôi mắt sắc lạnh*
Heo lầy: Ha ha, chúng ta chuyển sang câu tiếp theo. Khi hải đường say anh đã làm gì cô ấy?
Lưu Vân: Ngươi nói là khi nào? Lần trước hay lần sau
Heo lầy: cả hai đi
Lưu Vân: Hôm trung thu trẫm có hôn, ôm lên giường, nghe lảm nhảm. Hôm tết thì trẫm không làm gì, tự Đường Đường bò về, còn nói thứ giọng rất kỳ lạ
Heo Lầy: Ồ, vậy không cần hỏi câu tiếp theo nữa rồi
Lưu Vân: câu đó là gì?
Heo Lầy: Lúc ở đình các khi cô ấy nói trả cô ấy nụ hôn đầu anh lại hôn ba lần
Lưu Vân: Ừm
Heo Lầy: Thay vào đó tôi sẽ hỏi tại sao trung thu anh lại hôn Thục Nhi vậy?
Lưu Vân: *Ánh mắt sắc bén*
Heo lầy:*toát mồ hôi* ha ha, tôi đùa thôi. Hôm nay phóng viên của chúng tôi đã điều tra được một tin mật báo. Theo cục điều tra thời không song song, chúng tôi đã bắt gặp Hải Đường vì hô hấp nhân tạo cứu người đã hôn môi không ít người. Cho chúng tôi hỏi, khi biết được tin này anh có cảm giác gì?
Lưu Vân: Không sao, về hôn bù là được
Heo lầy: Vâng, cảm ơn anh đã tham gia cuộc phỏng vấn của chúng tôi
Thời Không Song Song: Hoàng Thượng Nô Tỳ Biết Sai RồiTác giả: Hana TrầnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCuộc sống hằng ngày chỉ xoay quanh bốn bức tường quả thực nhàm chán tới vô cùng. Công việc cũng chỉ là bưng trà rót nước, giặt dũ dọn dẹp. Ngày này qua tháng nọ, đều như vắt chanh Nếu bạn đang thắc mắc thân phận của tôi thì xin chúc mừng, bạn đoán đúng rồi đấy, tôi là một nô tỳ, một nô tỳ chính hiệu luôn, lại còn là một nô tỳ không mấy xinh đẹp Cuộc sống trước đây của tôi cũng không quá giàu sang phú quý cho nên tôi đây khi bị xuyên không tới đây, tám phần thì cũng đến chín phần nắm chắc thân phận hiện tại rồi, cũng không quá đau lòng cho số phận hiện tại, biết đây là mệnh thì thôi phải chấp nhân thôi. Mấy cái cẩu huyết như nữ chính xuyên không làm tiểu thư đài các lấy chồng cao phú soái gì đó, đều là lừa tình hết Nhìn bộ dạng xấu xí trong gương, tôi thở dài. Số phận của cô gái này thật thảm. Bố mẹ mất sớm, nhan sắc không có nên đi đâu cũng bị người ta dè bỉu, làm việc gì cũng bị chê trách, bị người ta khi dễ, không thèm chú ý tới. Hôm trước chỉ vì để ý mỗi một anh thiếu gia thôi mà… Ngoại truyện 1: phỏng vấn nhân vật Lưu Vân của HTNTBSRSau một hồi vật lộn quay về quá khứ, chúng tôi đã có mặt tại hoàng cung của Đại Lưu để lập một bài phỏng vấn đến ông vua vĩ đại Lưu Vân của chúng taHeo Lầy: Chào anh, tôi là phóng viên của báo Thời Không Song SongLưu Vân: Gặp trẫm mà ngươi không mau quỳ xuốngHeo Lầy:=_=“ thôi được rồi, đó không phải trọng điểm. Trọng điểm là hôm nay tôi muốn phỏng vấn anhLưu Vân: Việc chiều chính bận rộn, trẫm không rảnhHeo Lầy: Vậy những tin tức độc quyền về Hải Đường tôi không nói cho anh đâu á ( ̄▽ ̄)( ̄▽ ̄)( ̄▽ ̄)Lưu Vân: Thực ra trẫm có thể bớt chút thời gianƪ(˘⌣˘)ʃƪ(˘⌣˘)ʃƪ(˘⌣˘)ʃHeo Lầy: Vậy được rồi, có một số câu hỏi sau đây muốn hỏi anh. Câu 1: Lần đầu tiên gặp Thục Nhi-Đỗ Hải Đường anh cảm thấy cô ấy là người như thế nàoLưu Vân: XấuHeo Lầy:Ngoài xấu ra thì còn ấn tượng gì nữa khôngLưu Vân: Ấn tượng đập vào mặt trẫm là xấu rồi, ngươi nghĩ trẫm còn thời gian để ý cái khácHeo Lầy:(╹◡╹)(╹◡╹)(╹◡╹)thôi được rồi, câu thứ 2 nè: Khi Hải Đường nhận được thư tình, anh có cảm giác gì?Lưu Vân: Tình thư? Không ấn tượngHeo Lầy: ( ・∇・) thôi được rồi, câu tiếp theo. Tại sao anh lại nói với Thiên Minh Thục Nhi là tẩu tử của thằng béLưu Vân: Trẫm cũng có nhiều ca ca lắm. Nếu ngươi muốn trẫm có thể giới thiệu cho ngươiHeo Lầy: Theo như tìn hiểu của phóng viên bên phía chúng tôi, Ngoài anh và Thiên Minh thì không có vị hoàng tử nào hếtLưu Vân: Có thể chuyển đề tài không?Heo lầy: (╹◡╹)thôi được, câu tiếp theo. Khi Hải Đường bắt cóc, anh có phải vì không được cô ấy ôm khi trở về nên mới giận cô ấy?Lưu Vân: Không. Lúc đó trẫm chỉ nghĩ tại sao lại đi cứu một nô tỳ xấu như thế này nhỉHeo Lầy: Vậy anh e hèm với cô ấy là muốn cô ấy làm gì?Lưu Vân: Cảm ơnHeo Lầy: Cô ấy nói rồiLưu Vân: *đôi mắt sắc lạnh*Heo lầy: Ha ha, chúng ta chuyển sang câu tiếp theo. Khi hải đường say anh đã làm gì cô ấy?Lưu Vân: Ngươi nói là khi nào? Lần trước hay lần sauHeo lầy: cả hai điLưu Vân: Hôm trung thu trẫm có hôn, ôm lên giường, nghe lảm nhảm. Hôm tết thì trẫm không làm gì, tự Đường Đường bò về, còn nói thứ giọng rất kỳ lạHeo Lầy: Ồ, vậy không cần hỏi câu tiếp theo nữa rồiLưu Vân: câu đó là gì?Heo Lầy: Lúc ở đình các khi cô ấy nói trả cô ấy nụ hôn đầu anh lại hôn ba lầnLưu Vân: ỪmHeo Lầy: Thay vào đó tôi sẽ hỏi tại sao trung thu anh lại hôn Thục Nhi vậy?Lưu Vân: *Ánh mắt sắc bén*Heo lầy:*toát mồ hôi* ha ha, tôi đùa thôi. Hôm nay phóng viên của chúng tôi đã điều tra được một tin mật báo. Theo cục điều tra thời không song song, chúng tôi đã bắt gặp Hải Đường vì hô hấp nhân tạo cứu người đã hôn môi không ít người. Cho chúng tôi hỏi, khi biết được tin này anh có cảm giác gì?Lưu Vân: Không sao, về hôn bù là đượcHeo lầy: Vâng, cảm ơn anh đã tham gia cuộc phỏng vấn của chúng tôi