Tác giả:

Đường phố phồn hoa ở New York, hòa lẫn với những đám mây hồng xế chiều tràn ngập trong bóng đêm tạo ra một cảnh tượng sặc sỡ. Trên đầu là bầu trời âm u, xung quanh là vẻ mặt vội vã của một số ít người qua đường. Lý Nhĩ Lạc đứng ở đường cái đối diện, đưa mắt nhìn chung cư trước mặt. Nếu như anh ta đang ở nhà, cô sẽ cho anh ta một cái ôm ấm áp vượt cả đại dương mà trong đầu cô đã diễn tập 99 lần. Còn nếu anh ta không ở nhà, cô liền mặc tạp dề, làm vài món mà anh ta thích ăn nhất, lại đốt mấy ngọn nến, cho anh ta một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến. Cho dù là cái nào đi chăng nữa, anh ta cũng sẽ chìm trong sự dịu dàng như nước của cô đây. Lý cô nương khóe miệng cười, kiêu ngạo. Cô băng qua đường cái, chỉ là chân trái mới bước được nửa bước, chân phải còn chưa kịp đặt xuống, đã thấy cái người mà cô tâm tâm niệm niệm khắc sâu vào tim. Dựa theo kịch bản, cô hẳn là phải bay đến tặng cho anh ta một cái ôm ấm áp vượt cả đại dương mà cô đã diễn tập trong đầu 99 lần. Thế nhưng, anh ta đứng bên…

Truyện chữ