Trung tâm thành phố Thượng Hải, ồn ào và náo nhiệt, xe cộ qua lại tấp nập. Quả không hổ danh là cái nôi kinh tế của đất nước, những tòa nhà cao lớn dường như muốn chọc thủng màn đêm tăm tối. Cách đó không xa, khu chợ nông sản phía nam thành phố. Vào lúc chạng vạng có rất nhiều đồ ăn được bày bán, nước bẩn tràn lan khắp nơi. Có đủ loại mặt hàng và các chiêu trò được bày ra tại đây. Thi thoảng mới thấy có căn nhà với ánh đèn mờ mịt phát ra từ cửa của một nhà công nhân hay sinh viên nào đó vừa tan ca về, còn lại là đủ loại màu sắc. Người đi đường cũng mệt mỏi, vội vã khiến cho bầu trời dường như tối hơn. Vào sâu trong đó, khắp nơi âm u ẩm ướt, đầy những tiếng cười, nói chuyện của phụ nữ cùng những tên lưu manh, tất cả đều là thành phần bất hảo dưới đáy bùn nhơ nhớp của xã hội. Có lẽ ở một thành phố mang tầm cỡ quốc tế thì việc xuất hiện một khu như thế này đúng là đáng xấu hổ, nên những người khá giả và giàu có luôn thấy nơi này bẩn thỉu và thầm hi vọng nó không nên tồn tại. “Không cần……
Chương 33: 33: Bán Đan
Tuyệt Sắc Đan TônTác giả: Hàn Thiên MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrung tâm thành phố Thượng Hải, ồn ào và náo nhiệt, xe cộ qua lại tấp nập. Quả không hổ danh là cái nôi kinh tế của đất nước, những tòa nhà cao lớn dường như muốn chọc thủng màn đêm tăm tối. Cách đó không xa, khu chợ nông sản phía nam thành phố. Vào lúc chạng vạng có rất nhiều đồ ăn được bày bán, nước bẩn tràn lan khắp nơi. Có đủ loại mặt hàng và các chiêu trò được bày ra tại đây. Thi thoảng mới thấy có căn nhà với ánh đèn mờ mịt phát ra từ cửa của một nhà công nhân hay sinh viên nào đó vừa tan ca về, còn lại là đủ loại màu sắc. Người đi đường cũng mệt mỏi, vội vã khiến cho bầu trời dường như tối hơn. Vào sâu trong đó, khắp nơi âm u ẩm ướt, đầy những tiếng cười, nói chuyện của phụ nữ cùng những tên lưu manh, tất cả đều là thành phần bất hảo dưới đáy bùn nhơ nhớp của xã hội. Có lẽ ở một thành phố mang tầm cỡ quốc tế thì việc xuất hiện một khu như thế này đúng là đáng xấu hổ, nên những người khá giả và giàu có luôn thấy nơi này bẩn thỉu và thầm hi vọng nó không nên tồn tại. “Không cần…… Đợi đến khi Sở Lam rời đi, Phượng Nguyệt Hi mang theo đấu lạp, rồi đi ra khỏi phòng, sau đó từ cửa sau của Phượng gia, nàng thẳng bước đi vào phố.Dạo quanh một vòng kinh thành, nàng không hề do dự tiến vào Đan Dược các.Nếu Hàn Lương có thể luyện thành Bổ Nguyên đan vậy nàng cũng được xem là khách quý của Đan Dược các rồi, cơ hội phát tài như vậy nàng làm sao sẽ bỏ lỡ.Đứng trước Đan Dược các, dù đã thấy qua một lần, Phượng Nguyệt Hi vẫn thầm cảm thản, quả không hổ là nơi buôn bán đan dược hàng đầu, chỉ dựa vào hai cánh cửa này cũng có giá trị bằng một nửa tài phú của đại thương gia.Ngay lúc nàng vừa đi đến chưởng quầy, thì một giọng nói từ phía sau truyền đến.“Vị cô nương này, ngài muốn mua thứ gì sao?”Phượng Nguyệt Hi nhìn thấy tiểu nhị niềm nở chào hỏi, thái độ không khinh thường cũng không nịnh nọt thì không khỏi cảm thấy hài lòng.Đến ngay một người nhân viên cũng đều rất có chuẩn mực.Phượng Nguyệt Hi khẽ lắc đầu, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một lọ đan dược, cẩn thận đưa cho hắn.Tiểu nhị làm sao không hiểu ý tứ của vị cô nương trước mặt, chỉ là có chút kinh ngạc không thôi, cô nương này cho dù có dùng đấu lạp che khuất dung nhan nhưng dáng người nhỏ nhắn, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn thì tại sao lại bán đan dược?Là Luyện Đan sư sao?Không thể nào, một tiểu cô nương còn nhỏ mà có thể luyện đan dược, thiên tài như vậy thì hắn đã sớm nhận biết.Càng nghĩ tiểu nhị sắc mặt càng âm trầm, tiểu cô nương này một thân quần áo đều là chất lượng thượng phẩm, hiển nhiên thân phận bất phàm.Hẳn là tiểu thư nhà nào vụng trộm một ít đan dược muốn đem đi bán kiếm tiền tiêu vặt, người như vậy tuy không nhiều nhưng hắn gặp qua cũng không ít, nhất thời liền do dự có hay không tiếp nhận lọ đan dược này.Chỉ là khi nhìn thấy màu sắc của đan dược, vẻ do dự của hắn liền biến mất sạch sẽ, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, chỉ nhìn vào bề ngoài của đan dược hắn liền biết chắc chắn phẩm chất của đan dược nhất định là không thấp.“Cô nương đợi ta đi mời trưởng lão.”Trong phòng luyện đan, Hàn Lương một thân quần áo xộc xệch, đầu tóc rối loạn, bộ dáng trông vô cùng thê thảm.Tuy sắc mặt có điểm nhợt nhạt, nhưng đáy mắt lại giấu không được một tia kinh hỉ.“Không ngờ đến Bổ Nguyên đan lại tốt đến vậy, so với tưởng tượng của ta còn lợi hại hơn rất nhiều…”Hàn Lương cẩn thận đem từng viên Bổ Nguyên đan đặt vào một chiếc bình ngọc, sau đó chăm chú đánh giá bề ngoài của từng viên, đến viên đan dược cuối cùng, một tia kích động mới dần biến mất.“Không được… Phẩm chất đan dược còn quá kém, hiệu quả vẫn chưa đạt đến cực hạn, ta nhất định phải thử lại mới được.”Hàn Lương chuẩn bị mở một lò luyện đan, thì đúng lúc này truyền đến một thanh âm gõ cửa.Hàn Lương sắc mặt liền kéo xuống, khẽ gắt giọng nói: “Vào đi!”Cánh cửa bị đẩy ra, một nam nhân mặc y phục của Đan Dược các đi vào, vẻ mặt nôn nóng, lúc nhìn thấy Hàn Lương ánh mắt sáng lên, bước nhanh đến hành lễ.“Thuộc hạ tham kiến Hàn trưởng lão.”“Thập Nhất phải không? Chẳng phải ta đã cảnh cáo trong lúc ta luyện đan ngoại trừ việc đe dọa đến an toàn của Đan Dược các thì nhất định không được làm phiền ta sao?” Ánh mắt Hàn Lương nhàn nhạt, không cao hứng lướt qua người nam nhân trước mặt.“Thuộc hạ có lỗi, có một vị cô nương muốn bán đan dược, do thuộc hạ không dám làm chủ nên mới đến quầy rầy trưởng lão.” Tâm tình Thập Nhất có chút e sợ, cẩn thận khom người không dám nhìn thẳng Hàn Lương.Nghe hắn nói vậy, Hàn Lương lộ ra một tia hứng thú: “Ồ, đưa ta nhìn thử xem.”Thập Nhất gian nan nuốt nước miếng, cẩn thận đưa lọ đan dược cho Hàn Lương.Ánh mắt lướt qua đan dược trước mặt, Hàn Lương không khỏi bất mãn.“Đan dược nhất giai Uẩn Chuyển đan, Thập Nhất ngươi có phải muốn chọc tức ta đúng không? Đan dược nhất giai ngươi cũng không tự xử lí được sao? Ta nghĩ tiền lương tháng này ngươi cũng không cần…”Còn chưa nói hết câu Hàn Lương vẻ mặt không thể tin, khiếp sợ nhìn về phía lọ đan dược trong tay, thanh âm cũng yếu đi vài phần.“Cái này… Chí ít cũng là bát thành đan dược, phẩm chất cao như vậy là ai có thể luyện chế ra đan dược này?” Hàn Lương hít sâu một hơi, tâm tình có chút run sợ.Phải biết lấy thực lực Luyện Đan sư nhị giai bây giờ của mình, Hàn Lương luyện chế một lò đan dược nhất giai tối đa cũng chỉ có thể luyện ra lục thành đan dược.Ngoại trừ vị Liễu Vân đại sư, phẩm chất như vậy nhìn xem khắp cả Nguyệt quốc đã là không ai sánh bằng.“Trưởng lão, đan dược này có vấn đề sao?” Thập Nhất sững sờ một chút, không biết chuyện gì xảy ra, hắn lo lắng nhất là đan dược không tốt khiến cho trưởng lão sinh khí.Hàn Lương đặt lọ đan dược xuống bàn, khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt bất đắc dĩ.“Đan dược không có vấn đề, chỉ là phẩm chất quá ngoài sức tưởng tượng, có thể luyện ra một lò đan dược phẩm chất hoàn mỹ, nếu không phải thiên tài tuyệt thế thì cũng là Luyện Đan sư có thực lực vô cùng cường đại.”.
Đợi đến khi Sở Lam rời đi, Phượng Nguyệt Hi mang theo đấu lạp, rồi đi ra khỏi phòng, sau đó từ cửa sau của Phượng gia, nàng thẳng bước đi vào phố.
Dạo quanh một vòng kinh thành, nàng không hề do dự tiến vào Đan Dược các.
Nếu Hàn Lương có thể luyện thành Bổ Nguyên đan vậy nàng cũng được xem là khách quý của Đan Dược các rồi, cơ hội phát tài như vậy nàng làm sao sẽ bỏ lỡ.
Đứng trước Đan Dược các, dù đã thấy qua một lần, Phượng Nguyệt Hi vẫn thầm cảm thản, quả không hổ là nơi buôn bán đan dược hàng đầu, chỉ dựa vào hai cánh cửa này cũng có giá trị bằng một nửa tài phú của đại thương gia.
Ngay lúc nàng vừa đi đến chưởng quầy, thì một giọng nói từ phía sau truyền đến.
“Vị cô nương này, ngài muốn mua thứ gì sao?”
Phượng Nguyệt Hi nhìn thấy tiểu nhị niềm nở chào hỏi, thái độ không khinh thường cũng không nịnh nọt thì không khỏi cảm thấy hài lòng.
Đến ngay một người nhân viên cũng đều rất có chuẩn mực.
Phượng Nguyệt Hi khẽ lắc đầu, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một lọ đan dược, cẩn thận đưa cho hắn.
Tiểu nhị làm sao không hiểu ý tứ của vị cô nương trước mặt, chỉ là có chút kinh ngạc không thôi, cô nương này cho dù có dùng đấu lạp che khuất dung nhan nhưng dáng người nhỏ nhắn, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn thì tại sao lại bán đan dược?
Là Luyện Đan sư sao?
Không thể nào, một tiểu cô nương còn nhỏ mà có thể luyện đan dược, thiên tài như vậy thì hắn đã sớm nhận biết.
Càng nghĩ tiểu nhị sắc mặt càng âm trầm, tiểu cô nương này một thân quần áo đều là chất lượng thượng phẩm, hiển nhiên thân phận bất phàm.
Hẳn là tiểu thư nhà nào vụng trộm một ít đan dược muốn đem đi bán kiếm tiền tiêu vặt, người như vậy tuy không nhiều nhưng hắn gặp qua cũng không ít, nhất thời liền do dự có hay không tiếp nhận lọ đan dược này.
Chỉ là khi nhìn thấy màu sắc của đan dược, vẻ do dự của hắn liền biến mất sạch sẽ, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, chỉ nhìn vào bề ngoài của đan dược hắn liền biết chắc chắn phẩm chất của đan dược nhất định là không thấp.
“Cô nương đợi ta đi mời trưởng lão.”
Trong phòng luyện đan, Hàn Lương một thân quần áo xộc xệch, đầu tóc rối loạn, bộ dáng trông vô cùng thê thảm.
Tuy sắc mặt có điểm nhợt nhạt, nhưng đáy mắt lại giấu không được một tia kinh hỉ.
“Không ngờ đến Bổ Nguyên đan lại tốt đến vậy, so với tưởng tượng của ta còn lợi hại hơn rất nhiều…”
Hàn Lương cẩn thận đem từng viên Bổ Nguyên đan đặt vào một chiếc bình ngọc, sau đó chăm chú đánh giá bề ngoài của từng viên, đến viên đan dược cuối cùng, một tia kích động mới dần biến mất.
“Không được… Phẩm chất đan dược còn quá kém, hiệu quả vẫn chưa đạt đến cực hạn, ta nhất định phải thử lại mới được.”
Hàn Lương chuẩn bị mở một lò luyện đan, thì đúng lúc này truyền đến một thanh âm gõ cửa.
Hàn Lương sắc mặt liền kéo xuống, khẽ gắt giọng nói: “Vào đi!”
Cánh cửa bị đẩy ra, một nam nhân mặc y phục của Đan Dược các đi vào, vẻ mặt nôn nóng, lúc nhìn thấy Hàn Lương ánh mắt sáng lên, bước nhanh đến hành lễ.
“Thuộc hạ tham kiến Hàn trưởng lão.”
“Thập Nhất phải không? Chẳng phải ta đã cảnh cáo trong lúc ta luyện đan ngoại trừ việc đe dọa đến an toàn của Đan Dược các thì nhất định không được làm phiền ta sao?” Ánh mắt Hàn Lương nhàn nhạt, không cao hứng lướt qua người nam nhân trước mặt.
“Thuộc hạ có lỗi, có một vị cô nương muốn bán đan dược, do thuộc hạ không dám làm chủ nên mới đến quầy rầy trưởng lão.” Tâm tình Thập Nhất có chút e sợ, cẩn thận khom người không dám nhìn thẳng Hàn Lương.
Nghe hắn nói vậy, Hàn Lương lộ ra một tia hứng thú: “Ồ, đưa ta nhìn thử xem.”
Thập Nhất gian nan nuốt nước miếng, cẩn thận đưa lọ đan dược cho Hàn Lương.
Ánh mắt lướt qua đan dược trước mặt, Hàn Lương không khỏi bất mãn.
“Đan dược nhất giai Uẩn Chuyển đan, Thập Nhất ngươi có phải muốn chọc tức ta đúng không? Đan dược nhất giai ngươi cũng không tự xử lí được sao? Ta nghĩ tiền lương tháng này ngươi cũng không cần…”
Còn chưa nói hết câu Hàn Lương vẻ mặt không thể tin, khiếp sợ nhìn về phía lọ đan dược trong tay, thanh âm cũng yếu đi vài phần.
“Cái này… Chí ít cũng là bát thành đan dược, phẩm chất cao như vậy là ai có thể luyện chế ra đan dược này?” Hàn Lương hít sâu một hơi, tâm tình có chút run sợ.
Phải biết lấy thực lực Luyện Đan sư nhị giai bây giờ của mình, Hàn Lương luyện chế một lò đan dược nhất giai tối đa cũng chỉ có thể luyện ra lục thành đan dược.
Ngoại trừ vị Liễu Vân đại sư, phẩm chất như vậy nhìn xem khắp cả Nguyệt quốc đã là không ai sánh bằng.
“Trưởng lão, đan dược này có vấn đề sao?” Thập Nhất sững sờ một chút, không biết chuyện gì xảy ra, hắn lo lắng nhất là đan dược không tốt khiến cho trưởng lão sinh khí.
Hàn Lương đặt lọ đan dược xuống bàn, khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Đan dược không có vấn đề, chỉ là phẩm chất quá ngoài sức tưởng tượng, có thể luyện ra một lò đan dược phẩm chất hoàn mỹ, nếu không phải thiên tài tuyệt thế thì cũng là Luyện Đan sư có thực lực vô cùng cường đại.”
.
Tuyệt Sắc Đan TônTác giả: Hàn Thiên MặcTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Dị Năng, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrung tâm thành phố Thượng Hải, ồn ào và náo nhiệt, xe cộ qua lại tấp nập. Quả không hổ danh là cái nôi kinh tế của đất nước, những tòa nhà cao lớn dường như muốn chọc thủng màn đêm tăm tối. Cách đó không xa, khu chợ nông sản phía nam thành phố. Vào lúc chạng vạng có rất nhiều đồ ăn được bày bán, nước bẩn tràn lan khắp nơi. Có đủ loại mặt hàng và các chiêu trò được bày ra tại đây. Thi thoảng mới thấy có căn nhà với ánh đèn mờ mịt phát ra từ cửa của một nhà công nhân hay sinh viên nào đó vừa tan ca về, còn lại là đủ loại màu sắc. Người đi đường cũng mệt mỏi, vội vã khiến cho bầu trời dường như tối hơn. Vào sâu trong đó, khắp nơi âm u ẩm ướt, đầy những tiếng cười, nói chuyện của phụ nữ cùng những tên lưu manh, tất cả đều là thành phần bất hảo dưới đáy bùn nhơ nhớp của xã hội. Có lẽ ở một thành phố mang tầm cỡ quốc tế thì việc xuất hiện một khu như thế này đúng là đáng xấu hổ, nên những người khá giả và giàu có luôn thấy nơi này bẩn thỉu và thầm hi vọng nó không nên tồn tại. “Không cần…… Đợi đến khi Sở Lam rời đi, Phượng Nguyệt Hi mang theo đấu lạp, rồi đi ra khỏi phòng, sau đó từ cửa sau của Phượng gia, nàng thẳng bước đi vào phố.Dạo quanh một vòng kinh thành, nàng không hề do dự tiến vào Đan Dược các.Nếu Hàn Lương có thể luyện thành Bổ Nguyên đan vậy nàng cũng được xem là khách quý của Đan Dược các rồi, cơ hội phát tài như vậy nàng làm sao sẽ bỏ lỡ.Đứng trước Đan Dược các, dù đã thấy qua một lần, Phượng Nguyệt Hi vẫn thầm cảm thản, quả không hổ là nơi buôn bán đan dược hàng đầu, chỉ dựa vào hai cánh cửa này cũng có giá trị bằng một nửa tài phú của đại thương gia.Ngay lúc nàng vừa đi đến chưởng quầy, thì một giọng nói từ phía sau truyền đến.“Vị cô nương này, ngài muốn mua thứ gì sao?”Phượng Nguyệt Hi nhìn thấy tiểu nhị niềm nở chào hỏi, thái độ không khinh thường cũng không nịnh nọt thì không khỏi cảm thấy hài lòng.Đến ngay một người nhân viên cũng đều rất có chuẩn mực.Phượng Nguyệt Hi khẽ lắc đầu, nàng từ trong giới chỉ lấy ra một lọ đan dược, cẩn thận đưa cho hắn.Tiểu nhị làm sao không hiểu ý tứ của vị cô nương trước mặt, chỉ là có chút kinh ngạc không thôi, cô nương này cho dù có dùng đấu lạp che khuất dung nhan nhưng dáng người nhỏ nhắn, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn thì tại sao lại bán đan dược?Là Luyện Đan sư sao?Không thể nào, một tiểu cô nương còn nhỏ mà có thể luyện đan dược, thiên tài như vậy thì hắn đã sớm nhận biết.Càng nghĩ tiểu nhị sắc mặt càng âm trầm, tiểu cô nương này một thân quần áo đều là chất lượng thượng phẩm, hiển nhiên thân phận bất phàm.Hẳn là tiểu thư nhà nào vụng trộm một ít đan dược muốn đem đi bán kiếm tiền tiêu vặt, người như vậy tuy không nhiều nhưng hắn gặp qua cũng không ít, nhất thời liền do dự có hay không tiếp nhận lọ đan dược này.Chỉ là khi nhìn thấy màu sắc của đan dược, vẻ do dự của hắn liền biến mất sạch sẽ, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, chỉ nhìn vào bề ngoài của đan dược hắn liền biết chắc chắn phẩm chất của đan dược nhất định là không thấp.“Cô nương đợi ta đi mời trưởng lão.”Trong phòng luyện đan, Hàn Lương một thân quần áo xộc xệch, đầu tóc rối loạn, bộ dáng trông vô cùng thê thảm.Tuy sắc mặt có điểm nhợt nhạt, nhưng đáy mắt lại giấu không được một tia kinh hỉ.“Không ngờ đến Bổ Nguyên đan lại tốt đến vậy, so với tưởng tượng của ta còn lợi hại hơn rất nhiều…”Hàn Lương cẩn thận đem từng viên Bổ Nguyên đan đặt vào một chiếc bình ngọc, sau đó chăm chú đánh giá bề ngoài của từng viên, đến viên đan dược cuối cùng, một tia kích động mới dần biến mất.“Không được… Phẩm chất đan dược còn quá kém, hiệu quả vẫn chưa đạt đến cực hạn, ta nhất định phải thử lại mới được.”Hàn Lương chuẩn bị mở một lò luyện đan, thì đúng lúc này truyền đến một thanh âm gõ cửa.Hàn Lương sắc mặt liền kéo xuống, khẽ gắt giọng nói: “Vào đi!”Cánh cửa bị đẩy ra, một nam nhân mặc y phục của Đan Dược các đi vào, vẻ mặt nôn nóng, lúc nhìn thấy Hàn Lương ánh mắt sáng lên, bước nhanh đến hành lễ.“Thuộc hạ tham kiến Hàn trưởng lão.”“Thập Nhất phải không? Chẳng phải ta đã cảnh cáo trong lúc ta luyện đan ngoại trừ việc đe dọa đến an toàn của Đan Dược các thì nhất định không được làm phiền ta sao?” Ánh mắt Hàn Lương nhàn nhạt, không cao hứng lướt qua người nam nhân trước mặt.“Thuộc hạ có lỗi, có một vị cô nương muốn bán đan dược, do thuộc hạ không dám làm chủ nên mới đến quầy rầy trưởng lão.” Tâm tình Thập Nhất có chút e sợ, cẩn thận khom người không dám nhìn thẳng Hàn Lương.Nghe hắn nói vậy, Hàn Lương lộ ra một tia hứng thú: “Ồ, đưa ta nhìn thử xem.”Thập Nhất gian nan nuốt nước miếng, cẩn thận đưa lọ đan dược cho Hàn Lương.Ánh mắt lướt qua đan dược trước mặt, Hàn Lương không khỏi bất mãn.“Đan dược nhất giai Uẩn Chuyển đan, Thập Nhất ngươi có phải muốn chọc tức ta đúng không? Đan dược nhất giai ngươi cũng không tự xử lí được sao? Ta nghĩ tiền lương tháng này ngươi cũng không cần…”Còn chưa nói hết câu Hàn Lương vẻ mặt không thể tin, khiếp sợ nhìn về phía lọ đan dược trong tay, thanh âm cũng yếu đi vài phần.“Cái này… Chí ít cũng là bát thành đan dược, phẩm chất cao như vậy là ai có thể luyện chế ra đan dược này?” Hàn Lương hít sâu một hơi, tâm tình có chút run sợ.Phải biết lấy thực lực Luyện Đan sư nhị giai bây giờ của mình, Hàn Lương luyện chế một lò đan dược nhất giai tối đa cũng chỉ có thể luyện ra lục thành đan dược.Ngoại trừ vị Liễu Vân đại sư, phẩm chất như vậy nhìn xem khắp cả Nguyệt quốc đã là không ai sánh bằng.“Trưởng lão, đan dược này có vấn đề sao?” Thập Nhất sững sờ một chút, không biết chuyện gì xảy ra, hắn lo lắng nhất là đan dược không tốt khiến cho trưởng lão sinh khí.Hàn Lương đặt lọ đan dược xuống bàn, khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt bất đắc dĩ.“Đan dược không có vấn đề, chỉ là phẩm chất quá ngoài sức tưởng tượng, có thể luyện ra một lò đan dược phẩm chất hoàn mỹ, nếu không phải thiên tài tuyệt thế thì cũng là Luyện Đan sư có thực lực vô cùng cường đại.”.