Cv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi…
Chương 160: Đế vương huyết tộc có chút ngọt (15)
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… Edit: Diệp Thanh ThuBeta: Be cute hôm nay không xinh gái nữaHôm qua Be mới có thời gian vào Wattpad và thấy 2 ngày tăng 20 follows nên nay Be đăng thêm 1 chương phúc lợi nè___Lật Manh ngây người một lúc. Thình lình bị hôn, hơi lạnh cường thế ập tới không cách nào chống cự, xúc cảm tê dại k*ch th*ch toàn bộ da đầu cô. Đôi chân đang kiễng lên bị dọa hạ xuống, nhưng giây tiếp theo tay người đàn ông vươn tới, mạnh mẽ giữ lấy vòng eo cô khiến Lật Manh càng áp sát vào cơ thể lạnh lẽo c*̉a hắn. Lật Manh không thể không ngẩng đầu, lộ ra tư thái mềm mại vô tội như dê con, tùy hắn làm bậy.Cô muốn chống cự loại cảm giác đáng sợ âm trầm này, mắt cá chân nháy mắt căng chặt, tính chạy thoát cái ôm như gông kìm. Lại phát hiện tay chân mình như nhũn ra, bàn tay đang đặt lên ngực hắn cũng hơi buông lỏng.Lật Manh đoán chắc mình quên ăn kẹo. Di chứng c*̉a thuốc vẫn còn rất nghiêm trọng, khiến trước mắt cô tối sầm lại.Lật Manh cảm thấy loại tiếp xúc này vừa lạnh băng lại vô cùng k*ch th*ch, có vẻ hắn càng muốn lún sâu hơn nữa. Vì vậy cô lập tức mím cánh môi, ngăn cản động tác xâm lấn từng tấc một c*̉a đối phương.Trước đó lên một đống kế hoạch. Lại quên đối phương là loại có thù tất báo. Cô quấy rầy hắn, phi lễ hắn cho nên bây giờ hắn trả thù lại.Cô không biết xấu hổ, hắn cũng không biết xấu hổ. Hơn nữa huyết tộc đối với nhân loại đã có năng lực dụ dỗ trời sinh.Ví như, một nụ hôn là có thể khiến đối phương cảm thấy toàn thân tê dại.Ý chí chống cự đều phai mờ.Đầu óc Lật Manh nổ ầm ầm, vành tai nóng rực, tay chân nhũn ra. Không có thuốc nào có thể ức chế được phản ứng sinh lý c*̉a con người.Người đàn ông thấy không đủ, đôi mắt màu đỏ xinh đẹp tràn ngập ánh sáng ấm áp, hắn không nhanh không chậm rời khỏi cánh môi cô. Cho Lật Manh thời gian nghỉ ngơi.Lật Manh thiếu chút nữa nghẹn chết, cô dùng một chút sức lực ở tay, vừa muốn đẩy hắn ra. Lại nhìn thiếu niên trước mặt, gương mặt tái nhợt tinh xảo thỏa mãn lộ ra nụ cười mỉm, cánh môi hồng nhạt nhiều hơn một tầng hơi nước ướt át, có vẻ tươi đẹp lại d*m m*.(Be: d*m m* O.O)Hắn khẽ l**m l**m môi, răng nanh nho nhỏ kia cũng chậm rãi xuất hiện. Đối với huyết tộc mà nói, khát máu và d*c v*ng sẽ thường xuyên xuất hiện cùng lúc.Khi Lật Manh không có phòng bị, ngón tay hắn đã đặt lên mặt cô, cúi đầu khẽ cọ cọ cổ cô. Làn da của thiếu nữ so với huyết tộc thì ấm hơn nhiều.Thực ra, thuốc chỉ có thể khiến cô thoạt nhìn như huyết tộc. Nhưng không cách nào thay đổi tiếng tim đập, nhịp đập run rẩy, hơi thở cô mang theo hương vị ngọt ngào, làm hắn hoàn toàn trầm luân vào đó.Hắn chưa bao giờ trải nghiệm. Thịnh yến level max.Người đàn ông không nhịn được khẽ nheo mắt, lông mi hạ xuống, ánh mắt lạnh băng lại nổi lên ánh đỏ nhàn nhạt. Bản năng săn mồi không đè nén được. Răng nanh hắn nhẹ nhàng chạm đến làn da cô, hơi thở ấm áp vừa ngọt ngào vừa hỗn loạn của cô làm sống lưng hắn căng thẳng.Mà Lật Manh cảm thấy mình không ổn, hô hấp cô bắt đầu có chút khó khăn, ngón tay giờ đã bắt đầu phát run. Cuộc sống không có kẹo, thật là muốn mạng. Nhưng lại không thể trực tiếp lấy kẹo trong ngực cho vào miệng.Thiết lập nhân vật của cô là bị người ta hoài nghi là gian tế, chứ không phải trực tiếp thể hiện mình là gian tế.Huyết tộc không ăn kẹo, cho nên cô phải nhẫn nại.Lật Manh cảm nhận thấy người đàn ông đã dừng hành động quá phận, gục đầu lên vai cô, tóc vàng tung xõa cọ lên mặt cô.Ngứa.Cô duỗi tay theo bản năng xoa xoa tóc hắn.Ừm, rất dày.Không hói.Động tác người đàn ông cứng lại, hàm răng run rẩy hạ xuống. Lật Manh chỉ cảm thấy cổ có vật gì đó lành lạnh, khẽ cọ tới, khiến cô có cảm giác một dòng điện chạy qua người. Lật Manh cau mày, nắm chặt tay.
Edit: Diệp Thanh Thu
Beta: Be cute hôm nay không xinh gái nữa
Hôm qua Be mới có thời gian vào Wattpad và thấy 2 ngày tăng 20 follows nên nay Be đăng thêm 1 chương phúc lợi nè
___
Lật Manh ngây người một lúc. Thình lình bị hôn, hơi lạnh cường thế ập tới không cách nào chống cự, xúc cảm tê dại k*ch th*ch toàn bộ da đầu cô. Đôi chân đang kiễng lên bị dọa hạ xuống, nhưng giây tiếp theo tay người đàn ông vươn tới, mạnh mẽ giữ lấy vòng eo cô khiến Lật Manh càng áp sát vào cơ thể lạnh lẽo c*̉a hắn. Lật Manh không thể không ngẩng đầu, lộ ra tư thái mềm mại vô tội như dê con, tùy hắn làm bậy.
Cô muốn chống cự loại cảm giác đáng sợ âm trầm này, mắt cá chân nháy mắt căng chặt, tính chạy thoát cái ôm như gông kìm. Lại phát hiện tay chân mình như nhũn ra, bàn tay đang đặt lên ngực hắn cũng hơi buông lỏng.
Lật Manh đoán chắc mình quên ăn kẹo. Di chứng c*̉a thuốc vẫn còn rất nghiêm trọng, khiến trước mắt cô tối sầm lại.
Lật Manh cảm thấy loại tiếp xúc này vừa lạnh băng lại vô cùng k*ch th*ch, có vẻ hắn càng muốn lún sâu hơn nữa. Vì vậy cô lập tức mím cánh môi, ngăn cản động tác xâm lấn từng tấc một c*̉a đối phương.
Trước đó lên một đống kế hoạch. Lại quên đối phương là loại có thù tất báo. Cô quấy rầy hắn, phi lễ hắn cho nên bây giờ hắn trả thù lại.
Cô không biết xấu hổ, hắn cũng không biết xấu hổ. Hơn nữa huyết tộc đối với nhân loại đã có năng lực dụ dỗ trời sinh.
Ví như, một nụ hôn là có thể khiến đối phương cảm thấy toàn thân tê dại.
Ý chí chống cự đều phai mờ.
Đầu óc Lật Manh nổ ầm ầm, vành tai nóng rực, tay chân nhũn ra. Không có thuốc nào có thể ức chế được phản ứng sinh lý c*̉a con người.
Người đàn ông thấy không đủ, đôi mắt màu đỏ xinh đẹp tràn ngập ánh sáng ấm áp, hắn không nhanh không chậm rời khỏi cánh môi cô. Cho Lật Manh thời gian nghỉ ngơi.
Lật Manh thiếu chút nữa nghẹn chết, cô dùng một chút sức lực ở tay, vừa muốn đẩy hắn ra. Lại nhìn thiếu niên trước mặt, gương mặt tái nhợt tinh xảo thỏa mãn lộ ra nụ cười mỉm, cánh môi hồng nhạt nhiều hơn một tầng hơi nước ướt át, có vẻ tươi đẹp lại d*m m*.
(Be: d*m m* O.O)
Hắn khẽ l**m l**m môi, răng nanh nho nhỏ kia cũng chậm rãi xuất hiện. Đối với huyết tộc mà nói, khát máu và d*c v*ng sẽ thường xuyên xuất hiện cùng lúc.
Khi Lật Manh không có phòng bị, ngón tay hắn đã đặt lên mặt cô, cúi đầu khẽ cọ cọ cổ cô. Làn da của thiếu nữ so với huyết tộc thì ấm hơn nhiều.
Thực ra, thuốc chỉ có thể khiến cô thoạt nhìn như huyết tộc. Nhưng không cách nào thay đổi tiếng tim đập, nhịp đập run rẩy, hơi thở cô mang theo hương vị ngọt ngào, làm hắn hoàn toàn trầm luân vào đó.
Hắn chưa bao giờ trải nghiệm. Thịnh yến level max.
Người đàn ông không nhịn được khẽ nheo mắt, lông mi hạ xuống, ánh mắt lạnh băng lại nổi lên ánh đỏ nhàn nhạt. Bản năng săn mồi không đè nén được. Răng nanh hắn nhẹ nhàng chạm đến làn da cô, hơi thở ấm áp vừa ngọt ngào vừa hỗn loạn của cô làm sống lưng hắn căng thẳng.
Mà Lật Manh cảm thấy mình không ổn, hô hấp cô bắt đầu có chút khó khăn, ngón tay giờ đã bắt đầu phát run. Cuộc sống không có kẹo, thật là muốn mạng. Nhưng lại không thể trực tiếp lấy kẹo trong ngực cho vào miệng.
Thiết lập nhân vật của cô là bị người ta hoài nghi là gian tế, chứ không phải trực tiếp thể hiện mình là gian tế.
Huyết tộc không ăn kẹo, cho nên cô phải nhẫn nại.
Lật Manh cảm nhận thấy người đàn ông đã dừng hành động quá phận, gục đầu lên vai cô, tóc vàng tung xõa cọ lên mặt cô.
Ngứa.
Cô duỗi tay theo bản năng xoa xoa tóc hắn.
Ừm, rất dày.
Không hói.
Động tác người đàn ông cứng lại, hàm răng run rẩy hạ xuống. Lật Manh chỉ cảm thấy cổ có vật gì đó lành lạnh, khẽ cọ tới, khiến cô có cảm giác một dòng điện chạy qua người. Lật Manh cau mày, nắm chặt tay.
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… Edit: Diệp Thanh ThuBeta: Be cute hôm nay không xinh gái nữaHôm qua Be mới có thời gian vào Wattpad và thấy 2 ngày tăng 20 follows nên nay Be đăng thêm 1 chương phúc lợi nè___Lật Manh ngây người một lúc. Thình lình bị hôn, hơi lạnh cường thế ập tới không cách nào chống cự, xúc cảm tê dại k*ch th*ch toàn bộ da đầu cô. Đôi chân đang kiễng lên bị dọa hạ xuống, nhưng giây tiếp theo tay người đàn ông vươn tới, mạnh mẽ giữ lấy vòng eo cô khiến Lật Manh càng áp sát vào cơ thể lạnh lẽo c*̉a hắn. Lật Manh không thể không ngẩng đầu, lộ ra tư thái mềm mại vô tội như dê con, tùy hắn làm bậy.Cô muốn chống cự loại cảm giác đáng sợ âm trầm này, mắt cá chân nháy mắt căng chặt, tính chạy thoát cái ôm như gông kìm. Lại phát hiện tay chân mình như nhũn ra, bàn tay đang đặt lên ngực hắn cũng hơi buông lỏng.Lật Manh đoán chắc mình quên ăn kẹo. Di chứng c*̉a thuốc vẫn còn rất nghiêm trọng, khiến trước mắt cô tối sầm lại.Lật Manh cảm thấy loại tiếp xúc này vừa lạnh băng lại vô cùng k*ch th*ch, có vẻ hắn càng muốn lún sâu hơn nữa. Vì vậy cô lập tức mím cánh môi, ngăn cản động tác xâm lấn từng tấc một c*̉a đối phương.Trước đó lên một đống kế hoạch. Lại quên đối phương là loại có thù tất báo. Cô quấy rầy hắn, phi lễ hắn cho nên bây giờ hắn trả thù lại.Cô không biết xấu hổ, hắn cũng không biết xấu hổ. Hơn nữa huyết tộc đối với nhân loại đã có năng lực dụ dỗ trời sinh.Ví như, một nụ hôn là có thể khiến đối phương cảm thấy toàn thân tê dại.Ý chí chống cự đều phai mờ.Đầu óc Lật Manh nổ ầm ầm, vành tai nóng rực, tay chân nhũn ra. Không có thuốc nào có thể ức chế được phản ứng sinh lý c*̉a con người.Người đàn ông thấy không đủ, đôi mắt màu đỏ xinh đẹp tràn ngập ánh sáng ấm áp, hắn không nhanh không chậm rời khỏi cánh môi cô. Cho Lật Manh thời gian nghỉ ngơi.Lật Manh thiếu chút nữa nghẹn chết, cô dùng một chút sức lực ở tay, vừa muốn đẩy hắn ra. Lại nhìn thiếu niên trước mặt, gương mặt tái nhợt tinh xảo thỏa mãn lộ ra nụ cười mỉm, cánh môi hồng nhạt nhiều hơn một tầng hơi nước ướt át, có vẻ tươi đẹp lại d*m m*.(Be: d*m m* O.O)Hắn khẽ l**m l**m môi, răng nanh nho nhỏ kia cũng chậm rãi xuất hiện. Đối với huyết tộc mà nói, khát máu và d*c v*ng sẽ thường xuyên xuất hiện cùng lúc.Khi Lật Manh không có phòng bị, ngón tay hắn đã đặt lên mặt cô, cúi đầu khẽ cọ cọ cổ cô. Làn da của thiếu nữ so với huyết tộc thì ấm hơn nhiều.Thực ra, thuốc chỉ có thể khiến cô thoạt nhìn như huyết tộc. Nhưng không cách nào thay đổi tiếng tim đập, nhịp đập run rẩy, hơi thở cô mang theo hương vị ngọt ngào, làm hắn hoàn toàn trầm luân vào đó.Hắn chưa bao giờ trải nghiệm. Thịnh yến level max.Người đàn ông không nhịn được khẽ nheo mắt, lông mi hạ xuống, ánh mắt lạnh băng lại nổi lên ánh đỏ nhàn nhạt. Bản năng săn mồi không đè nén được. Răng nanh hắn nhẹ nhàng chạm đến làn da cô, hơi thở ấm áp vừa ngọt ngào vừa hỗn loạn của cô làm sống lưng hắn căng thẳng.Mà Lật Manh cảm thấy mình không ổn, hô hấp cô bắt đầu có chút khó khăn, ngón tay giờ đã bắt đầu phát run. Cuộc sống không có kẹo, thật là muốn mạng. Nhưng lại không thể trực tiếp lấy kẹo trong ngực cho vào miệng.Thiết lập nhân vật của cô là bị người ta hoài nghi là gian tế, chứ không phải trực tiếp thể hiện mình là gian tế.Huyết tộc không ăn kẹo, cho nên cô phải nhẫn nại.Lật Manh cảm nhận thấy người đàn ông đã dừng hành động quá phận, gục đầu lên vai cô, tóc vàng tung xõa cọ lên mặt cô.Ngứa.Cô duỗi tay theo bản năng xoa xoa tóc hắn.Ừm, rất dày.Không hói.Động tác người đàn ông cứng lại, hàm răng run rẩy hạ xuống. Lật Manh chỉ cảm thấy cổ có vật gì đó lành lạnh, khẽ cọ tới, khiến cô có cảm giác một dòng điện chạy qua người. Lật Manh cau mày, nắm chặt tay.