Tác giả:

Cv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi…

Chương 173: Đế vương huyết tộc có chút ngọt (28)

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Y SongBeta: LoBe___Bữa tối này Lật Manh ăn trong không yên, cô ăn một lúc lại nghe thấy tiếng gì đó rơi phải quay đầu lại nhìn. Tình trạng này lặp lại rất nhiều lần.Mà Serrill ngồi ở đối diện cô vẫn bình tĩnh từ đầu tới cuối. Đồ ăn trước mặt hắn cũng ít đi rất nhiều.Lúc Lật Manh gắp thịt bò cho hắn, lại nghe thấy lạp xưởng treo trên vách tường rơi xuống. Cô lập tức quay đầu lại xem. Còn nhóc con trước mặt cô đã bình tĩnh dùng tốc độ phi thường ném đĩa thịt bò trước mặt qua cửa sổ.Lật Manh nói thầm: "Cái nhà này xuống cấp rồi sao?"Đồ gì cũng rớt xuống.Serrill lại khẽ hạ mắt, chậm rãi nói: "Nếu không thì ta xayy một lâu đài cho nàng ở."Lật Manh bình tĩnh xoa xoa tóc của hắn, "Ừm, đứa nhỏ có ước mơ chính là có chí khí."Đứa bé mềm mại, nhếch môi mỏng, lạnh lùng hừ một cái, lộ vẻ tức giận khinh thường. Đúng là kẻ nghèo hèn chưa trải sự đời.Cơm nước xong, Lật Manh dọn dẹp hết mọi thứ, mới lấy từ trong rổ ra nước thánh quang minh trong lành. Lúc đi mua đồ ăn, cô đã thuận tiện tới tổng bộ Thánh Minh lấy.Serrill mới xem được một nửa sách thuốc, đột nhiên ngửi ngửi, không thoải mái mà nhíu mày.Hơi thở Quang Minh.Tuy rằng bề ngoài hắn rất giống con người, nhưng bản chất Serrill vẫn là một huyết tộc.Mà đứa trẻ là hình thái yếu ớt nhất của Serrill. Cũng là lúc hắn khó chịu đựng hơi thở quang minh nhất.Bởi vì hơi thở quá nồng đậm, hắn cắn môi, ngăn cản răng nanh xuất hiện. Cần nhanh chóng ném thứ đồ chơi này đi, nếu không hắn sẽ phát sinh cuồng hóa, nàng sẽ gặp nguy hiểm.Nếu thời gian dài huyết tộc lâm vào trạng thái đói khát thì một chút hơi thở quang minh cũng có thể khiến cho thân thể phản phệ. Lúc ấy hắn sẽ cực đoan khát vọng máu tươi. Khát vọng đến nỗi...... Biến thành dã thú.Serrill từ trên ghế đi xuống, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng căng chặt, mím môi, tròng mắt màu đen xuất hiện huyết sắc không cách nào kìm nén. Hắn đi tới sau lưng thiếu nữ thì thấy cô cầm lấy một lọ nước thánh quang minh, nghiêm túc quan sát.Cả người Serrill bắt đầu phát đau, tròng mắt co chặt lạ, hắn cắn răng, cánh môi hồng nhạt xuất hiện răng nanh. Vị ngọt của thiếu nữ khiến dã thú trong người hắn bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Hắn vươn tay, dường như không thể khống chế muốn giữ chặt vòng eo cô, khát vọng uống máu tươi dưới làn da trắng mà mỏng kia vào miệng mình.Vào một khắc cuối cùng, Serrill hung dữ dừng ngón tay lại, kịch liệt th* d*c.Lúc đang kiềm chế.Một tiếng đồ vật rơi xuống đất thanh thúy vang lên.Lật Manh trượt tay, lọ nước rơi xuống mặt đất, tất cả nước thánh quang minh đều bắn tung tóe ra ngoài.Serrill ngơ ngác đứng ở tại chỗ, một ít nước thánh quang minh văng vào da hắn. Sắc mặt Serrill nhanh chóng trắng bệch, cả người phát run. Hơi thở quang minh điên cuồng đi vào trong thân thể hắn, cướp đi sức sống của hắn.Nếu là ngày thường, Serrill không sợ cái này.Nhưng hiện tại hắn lại trong hình thái yếu ớt nhất, bất kỳ một chút hơi thở quang minh nào..... cũng sẽ khiến hắn nổi điên. Nổi điên đến nỗi, có thể công kích người kia...... Người ngọt ngào nhất.Lật Manh cau mày, vừa muốn cúi người xử lý đồ vật trên đất. Kết quả không đợi cô đậy, đột nhiên một cái tay nhỏ, hơi dùng sức nắm chặt váy của cô. Lật Manh sửng sốt, cúi đầu thì thấy đứa trẻ cúi đầu đứng bên cạnh cô, tóc vàng xõa tung trên trán, che khuất đôi mắt.Hắn nhẹ giọng nói, ôn nhu đến quỷ dị."Chạy mau."Lật Manh theo bản năng cảm thấy nhóc con không bình thường, lập tức giơ tay muốn chạm vào nhóc.Kết quả đứa trẻ tức giận dùng tay gạt cô ra."Cút."Rốt cuộc Serrill không kiềm chế được mà bạo phát, âm thanh non nớt hung tợn.Lật Manh dại ra, trẻ con đều hay thay đổi thế, thật khó hiểu.___À ừm, bộ này tui không set xu nữa. Vì cảm thấy được độc giả yêu thích là được rồi, không cần kiếm tiền gì cả. Hiện tại tôi đang edit cho team khác nữa để kiếm tiền trả cho editor team tôi.Lịch ra chương sẽ là 1 ngày 3 chương (3 truyện xuyên nhanh, mỗi truyện 1 chương)Các cô có muốn tui đăng nhiều chương hem? Có 3 cách rất dễ này nhé.Cách 1:Các cô lên google tìm kiếm cụm từ: Nam chủ lại hắc hóa đêm buồnSau đó ấn vào truyện có logo ở đầu là lá cờ Việt Nam nhé. (Trong ảnh là truyện số 2)Mỗi lần các cô ấn như thế thì truyện sẽ được tăng 1 lượt tìm kiếm từ google (mỗi người chỉ được 1 lần cho 1 truyện) khi được 10 lượt thì tôi sẽ đăng thêm 1 chương. (Hiện tại là 402)Cách 2:Các cô thấy biểu tượng like ở đầu truyện trên Đêm Buồn không? (ảnh trên), các cô ấn like vào đó (không cần tạo tài khoản), mỗi lần tăng 5 lượt tôi sẽ đăng thêm 1 chương (hiện tại là 20)Cách 3:Các cô tạo tài khoản đêm buồn theo link ở trang cá nhân tôi.+ Nâng cấp thành viên miễn phí: 1 người = 1 chương+ Like 100 bài viết của tôi = 1 chương+ Đánh giá truyện: 1 lượt đánh giá 5 sao = 1 chươngĐối với 2 truyện kia cũng tương tự nhé.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Y Song

Beta: LoBe

___

Bữa tối này Lật Manh ăn trong không yên, cô ăn một lúc lại nghe thấy tiếng gì đó rơi phải quay đầu lại nhìn. Tình trạng này lặp lại rất nhiều lần.

Mà Serrill ngồi ở đối diện cô vẫn bình tĩnh từ đầu tới cuối. Đồ ăn trước mặt hắn cũng ít đi rất nhiều.

Lúc Lật Manh gắp thịt bò cho hắn, lại nghe thấy lạp xưởng treo trên vách tường rơi xuống. Cô lập tức quay đầu lại xem. Còn nhóc con trước mặt cô đã bình tĩnh dùng tốc độ phi thường ném đĩa thịt bò trước mặt qua cửa sổ.

Lật Manh nói thầm: "Cái nhà này xuống cấp rồi sao?"

Đồ gì cũng rớt xuống.

Serrill lại khẽ hạ mắt, chậm rãi nói: "Nếu không thì ta xayy một lâu đài cho nàng ở."

Lật Manh bình tĩnh xoa xoa tóc của hắn, "Ừm, đứa nhỏ có ước mơ chính là có chí khí."

Đứa bé mềm mại, nhếch môi mỏng, lạnh lùng hừ một cái, lộ vẻ tức giận khinh thường. Đúng là kẻ nghèo hèn chưa trải sự đời.

Cơm nước xong, Lật Manh dọn dẹp hết mọi thứ, mới lấy từ trong rổ ra nước thánh quang minh trong lành. Lúc đi mua đồ ăn, cô đã thuận tiện tới tổng bộ Thánh Minh lấy.

Serrill mới xem được một nửa sách thuốc, đột nhiên ngửi ngửi, không thoải mái mà nhíu mày.

Hơi thở Quang Minh.

Tuy rằng bề ngoài hắn rất giống con người, nhưng bản chất Serrill vẫn là một huyết tộc.

Mà đứa trẻ là hình thái yếu ớt nhất của Serrill. Cũng là lúc hắn khó chịu đựng hơi thở quang minh nhất.

Bởi vì hơi thở quá nồng đậm, hắn cắn môi, ngăn cản răng nanh xuất hiện. Cần nhanh chóng ném thứ đồ chơi này đi, nếu không hắn sẽ phát sinh cuồng hóa, nàng sẽ gặp nguy hiểm.

Nếu thời gian dài huyết tộc lâm vào trạng thái đói khát thì một chút hơi thở quang minh cũng có thể khiến cho thân thể phản phệ. Lúc ấy hắn sẽ cực đoan khát vọng máu tươi. Khát vọng đến nỗi...... Biến thành dã thú.

Serrill từ trên ghế đi xuống, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng căng chặt, mím môi, tròng mắt màu đen xuất hiện huyết sắc không cách nào kìm nén. Hắn đi tới sau lưng thiếu nữ thì thấy cô cầm lấy một lọ nước thánh quang minh, nghiêm túc quan sát.

Cả người Serrill bắt đầu phát đau, tròng mắt co chặt lạ, hắn cắn răng, cánh môi hồng nhạt xuất hiện răng nanh. Vị ngọt của thiếu nữ khiến dã thú trong người hắn bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Hắn vươn tay, dường như không thể khống chế muốn giữ chặt vòng eo cô, khát vọng uống máu tươi dưới làn da trắng mà mỏng kia vào miệng mình.

Vào một khắc cuối cùng, Serrill hung dữ dừng ngón tay lại, kịch liệt th* d*c.

Lúc đang kiềm chế.

Một tiếng đồ vật rơi xuống đất thanh thúy vang lên.

Lật Manh trượt tay, lọ nước rơi xuống mặt đất, tất cả nước thánh quang minh đều bắn tung tóe ra ngoài.

Serrill ngơ ngác đứng ở tại chỗ, một ít nước thánh quang minh văng vào da hắn. Sắc mặt Serrill nhanh chóng trắng bệch, cả người phát run. Hơi thở quang minh điên cuồng đi vào trong thân thể hắn, cướp đi sức sống của hắn.

Nếu là ngày thường, Serrill không sợ cái này.

Nhưng hiện tại hắn lại trong hình thái yếu ớt nhất, bất kỳ một chút hơi thở quang minh nào..... cũng sẽ khiến hắn nổi điên. Nổi điên đến nỗi, có thể công kích người kia...... Người ngọt ngào nhất.

Lật Manh cau mày, vừa muốn cúi người xử lý đồ vật trên đất. Kết quả không đợi cô đậy, đột nhiên một cái tay nhỏ, hơi dùng sức nắm chặt váy của cô. Lật Manh sửng sốt, cúi đầu thì thấy đứa trẻ cúi đầu đứng bên cạnh cô, tóc vàng xõa tung trên trán, che khuất đôi mắt.

Hắn nhẹ giọng nói, ôn nhu đến quỷ dị.

"Chạy mau."

Lật Manh theo bản năng cảm thấy nhóc con không bình thường, lập tức giơ tay muốn chạm vào nhóc.

Kết quả đứa trẻ tức giận dùng tay gạt cô ra.

"Cút."

Rốt cuộc Serrill không kiềm chế được mà bạo phát, âm thanh non nớt hung tợn.

Lật Manh dại ra, trẻ con đều hay thay đổi thế, thật khó hiểu.

___

À ừm, bộ này tui không set xu nữa. Vì cảm thấy được độc giả yêu thích là được rồi, không cần kiếm tiền gì cả. Hiện tại tôi đang edit cho team khác nữa để kiếm tiền trả cho editor team tôi.

Lịch ra chương sẽ là 1 ngày 3 chương (3 truyện xuyên nhanh, mỗi truyện 1 chương)

Các cô có muốn tui đăng nhiều chương hem? Có 3 cách rất dễ này nhé.

Cách 1:

Các cô lên google tìm kiếm cụm từ: Nam chủ lại hắc hóa đêm buồn

Image removed.

Sau đó ấn vào truyện có logo ở đầu là lá cờ Việt Nam nhé. (Trong ảnh là truyện số 2)

Image removed.

Mỗi lần các cô ấn như thế thì truyện sẽ được tăng 1 lượt tìm kiếm từ google (mỗi người chỉ được 1 lần cho 1 truyện) khi được 10 lượt thì tôi sẽ đăng thêm 1 chương. (Hiện tại là 402)

Image removed.

Cách 2:

Các cô thấy biểu tượng like ở đầu truyện trên Đêm Buồn không? (ảnh trên), các cô ấn like vào đó (không cần tạo tài khoản), mỗi lần tăng 5 lượt tôi sẽ đăng thêm 1 chương (hiện tại là 20)

Cách 3:

Các cô tạo tài khoản đêm buồn theo link ở trang cá nhân tôi.

+ Nâng cấp thành viên miễn phí: 1 người = 1 chương

+ Like 100 bài viết của tôi = 1 chương

+ Đánh giá truyện: 1 lượt đánh giá 5 sao = 1 chương

Đối với 2 truyện kia cũng tương tự nhé.

Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Y SongBeta: LoBe___Bữa tối này Lật Manh ăn trong không yên, cô ăn một lúc lại nghe thấy tiếng gì đó rơi phải quay đầu lại nhìn. Tình trạng này lặp lại rất nhiều lần.Mà Serrill ngồi ở đối diện cô vẫn bình tĩnh từ đầu tới cuối. Đồ ăn trước mặt hắn cũng ít đi rất nhiều.Lúc Lật Manh gắp thịt bò cho hắn, lại nghe thấy lạp xưởng treo trên vách tường rơi xuống. Cô lập tức quay đầu lại xem. Còn nhóc con trước mặt cô đã bình tĩnh dùng tốc độ phi thường ném đĩa thịt bò trước mặt qua cửa sổ.Lật Manh nói thầm: "Cái nhà này xuống cấp rồi sao?"Đồ gì cũng rớt xuống.Serrill lại khẽ hạ mắt, chậm rãi nói: "Nếu không thì ta xayy một lâu đài cho nàng ở."Lật Manh bình tĩnh xoa xoa tóc của hắn, "Ừm, đứa nhỏ có ước mơ chính là có chí khí."Đứa bé mềm mại, nhếch môi mỏng, lạnh lùng hừ một cái, lộ vẻ tức giận khinh thường. Đúng là kẻ nghèo hèn chưa trải sự đời.Cơm nước xong, Lật Manh dọn dẹp hết mọi thứ, mới lấy từ trong rổ ra nước thánh quang minh trong lành. Lúc đi mua đồ ăn, cô đã thuận tiện tới tổng bộ Thánh Minh lấy.Serrill mới xem được một nửa sách thuốc, đột nhiên ngửi ngửi, không thoải mái mà nhíu mày.Hơi thở Quang Minh.Tuy rằng bề ngoài hắn rất giống con người, nhưng bản chất Serrill vẫn là một huyết tộc.Mà đứa trẻ là hình thái yếu ớt nhất của Serrill. Cũng là lúc hắn khó chịu đựng hơi thở quang minh nhất.Bởi vì hơi thở quá nồng đậm, hắn cắn môi, ngăn cản răng nanh xuất hiện. Cần nhanh chóng ném thứ đồ chơi này đi, nếu không hắn sẽ phát sinh cuồng hóa, nàng sẽ gặp nguy hiểm.Nếu thời gian dài huyết tộc lâm vào trạng thái đói khát thì một chút hơi thở quang minh cũng có thể khiến cho thân thể phản phệ. Lúc ấy hắn sẽ cực đoan khát vọng máu tươi. Khát vọng đến nỗi...... Biến thành dã thú.Serrill từ trên ghế đi xuống, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng căng chặt, mím môi, tròng mắt màu đen xuất hiện huyết sắc không cách nào kìm nén. Hắn đi tới sau lưng thiếu nữ thì thấy cô cầm lấy một lọ nước thánh quang minh, nghiêm túc quan sát.Cả người Serrill bắt đầu phát đau, tròng mắt co chặt lạ, hắn cắn răng, cánh môi hồng nhạt xuất hiện răng nanh. Vị ngọt của thiếu nữ khiến dã thú trong người hắn bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Hắn vươn tay, dường như không thể khống chế muốn giữ chặt vòng eo cô, khát vọng uống máu tươi dưới làn da trắng mà mỏng kia vào miệng mình.Vào một khắc cuối cùng, Serrill hung dữ dừng ngón tay lại, kịch liệt th* d*c.Lúc đang kiềm chế.Một tiếng đồ vật rơi xuống đất thanh thúy vang lên.Lật Manh trượt tay, lọ nước rơi xuống mặt đất, tất cả nước thánh quang minh đều bắn tung tóe ra ngoài.Serrill ngơ ngác đứng ở tại chỗ, một ít nước thánh quang minh văng vào da hắn. Sắc mặt Serrill nhanh chóng trắng bệch, cả người phát run. Hơi thở quang minh điên cuồng đi vào trong thân thể hắn, cướp đi sức sống của hắn.Nếu là ngày thường, Serrill không sợ cái này.Nhưng hiện tại hắn lại trong hình thái yếu ớt nhất, bất kỳ một chút hơi thở quang minh nào..... cũng sẽ khiến hắn nổi điên. Nổi điên đến nỗi, có thể công kích người kia...... Người ngọt ngào nhất.Lật Manh cau mày, vừa muốn cúi người xử lý đồ vật trên đất. Kết quả không đợi cô đậy, đột nhiên một cái tay nhỏ, hơi dùng sức nắm chặt váy của cô. Lật Manh sửng sốt, cúi đầu thì thấy đứa trẻ cúi đầu đứng bên cạnh cô, tóc vàng xõa tung trên trán, che khuất đôi mắt.Hắn nhẹ giọng nói, ôn nhu đến quỷ dị."Chạy mau."Lật Manh theo bản năng cảm thấy nhóc con không bình thường, lập tức giơ tay muốn chạm vào nhóc.Kết quả đứa trẻ tức giận dùng tay gạt cô ra."Cút."Rốt cuộc Serrill không kiềm chế được mà bạo phát, âm thanh non nớt hung tợn.Lật Manh dại ra, trẻ con đều hay thay đổi thế, thật khó hiểu.___À ừm, bộ này tui không set xu nữa. Vì cảm thấy được độc giả yêu thích là được rồi, không cần kiếm tiền gì cả. Hiện tại tôi đang edit cho team khác nữa để kiếm tiền trả cho editor team tôi.Lịch ra chương sẽ là 1 ngày 3 chương (3 truyện xuyên nhanh, mỗi truyện 1 chương)Các cô có muốn tui đăng nhiều chương hem? Có 3 cách rất dễ này nhé.Cách 1:Các cô lên google tìm kiếm cụm từ: Nam chủ lại hắc hóa đêm buồnSau đó ấn vào truyện có logo ở đầu là lá cờ Việt Nam nhé. (Trong ảnh là truyện số 2)Mỗi lần các cô ấn như thế thì truyện sẽ được tăng 1 lượt tìm kiếm từ google (mỗi người chỉ được 1 lần cho 1 truyện) khi được 10 lượt thì tôi sẽ đăng thêm 1 chương. (Hiện tại là 402)Cách 2:Các cô thấy biểu tượng like ở đầu truyện trên Đêm Buồn không? (ảnh trên), các cô ấn like vào đó (không cần tạo tài khoản), mỗi lần tăng 5 lượt tôi sẽ đăng thêm 1 chương (hiện tại là 20)Cách 3:Các cô tạo tài khoản đêm buồn theo link ở trang cá nhân tôi.+ Nâng cấp thành viên miễn phí: 1 người = 1 chương+ Like 100 bài viết của tôi = 1 chương+ Đánh giá truyện: 1 lượt đánh giá 5 sao = 1 chươngĐối với 2 truyện kia cũng tương tự nhé.

Chương 173: Đế vương huyết tộc có chút ngọt (28)