Cv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi…
Chương 191: Đế vương huyết tộc có chút ngọt (44)
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… Edit: Y SongBeta: LoBe____Lật Manh nhìn gương mặt đáng yêu đang ngẩng lên của nhóc con, khóe môi vì tức giận mà mím chặt, răng nanh nhỏ nhỏ hơi nhô ra, con ngươi trong suốt xinh đẹp hiện lên vẻ giận dỗi.Còn vuốt mèo của nhóc lại bám chặt lấy tay cô.Lật Manh nhất thời cảm động, ai dza, nhóc con không muốn xa cô đây mà.Cho nên Lật Manh đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của Serrill.Serrill nhịn không được híp đôi mắt, nhưng hắn chóng cảm thấy như vậy thì không thể biểu đạt sự phẫn nộ của mình, nên hắn lại trợn mắt.Lật Manh nhịn không được nở nụ cười.Thiếu nữa trước giờ luôn bình tĩnh, lông mi khẽ rũ, con ngươi đỏ tươi không hề có loại cảm giác diễm lệ của huyết tộc, ngược lại lại sạch sẽ trong vắt. Cánh môi đỏ bừng của cô hơi cong lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào, hai lúm đồng tiền đáng yêu như kẹo.Trong lúc nhất thời Serrill ngây ngẩn cả người. Hắn cảm thấy dường như mình nhìn thấy vô số kẹo bánh ngọt nở rộ phía sau cô. Hơi thở ngọt ngào làm hắn thậm chí không nỡ cử động chút nào.Chỉ muốn mãi mãi, mãi mãi ở bên cạnh cô. Nhóc con nhỏ bé càng dán sát vào người cô, đôi mắt tròn xuất hiện một tia khao khát.Sau khi Lật Manh mỉm cười với Serrill xong, mới nhẹ giọng nói: "Là nhóc nói với Serrill là chị muốn quyến rũ hắn ta hả?"Dù sao với cái đức hạnh kia của Serrill. Còn có những lời kia. Tuy rằng lúc ấy bởi vì hành động quá đáng của hắn ta mà đầu óc cô tạm thời treo máy nhưng bây giờ nghĩ lại, tên kia trêu chọc cô như vậy.Thậm chí còn nói gì mà cô có thể to gan hơn nữa.Phỏng chừng chính là đã nghe được tin đồn ở đâu đó, cho rằng cô lả lơi ong bướm, còn cho rằng cô muốn quyến rũ hắn ra...... Ai da! Đúng vậy, quả thật thì cô muốn quyến rũ hắn ta.Đây là thiết lập nhân vật của cô.Nhưng mà cô mới chỉ mập mờ quyến rũ một lần, lần thứ hai Serrill lại biết rõ ràng là cô lại muốn quyến rũ anh ta.Nghĩ đến độ tương tự của Tây Nhĩ và Serrill.Lật Manh có lý do tin tưởng, ừm, Tây Nhĩ không phải cha Serrill thì cũng chính là ông nội.Không phải nói tuổi thọ của huyết tộc đều rất dài sao.Ông nội cũng có khả năng nhìn rất trẻ tuổi.Hoặc cũng có thể là ông nội của ông nội của ông nội của ông nội của ông nội đi.Nếu nghĩ như vậy thì Serrill là lão già hư hỏng?Dù sao đều là người nhà mà, Tây Nhĩ nhỏ tuổi như này chắc lỡ miệng tiết lộ rồi.Lật Manh nghĩ đến đây, ánh mắt càng thêm từ ái.Làm tốt lắm.Như vậy thì cô càng nhanh hết suất diễn.Thật vui vẻ.Trong mắt Serrill lại xuất hiện một tia rung động, hắn khẽ cau mày, sau đó không nhanh không chậm bĩu môi, "Hừ, còn cần tôi nói sao? Không phải cô...... Rất thích Serrill sao?"Những lời này ngậm ở trong miệng, có chút hàm hồ. Khuôn mặt trắng mềm của nhóc con lại bởi vì trở về hình dáng trẻ con nên xuất hiện biểu hiện đỏ mặt mà con người mới có.Sắc mặt hắn hồng hồng.Lật Manh nghe được lời này, lập tức vui mừng.Cái gian tế này giúp thì cô chẳng mấy chốc là thành công, nhưng mà thành công như vậy không phù hợp với thiết lập nhân vật. Cô càng cần hơn chính là, thân phận gian tế bị người ta vạch trần.Cho nên Lật Manh cúi đầu, nghiêm túc nói với hắn: "Ừm, chị thích Serrill, chẳng qua......"Chẳng qua còn chưa nói xong thì nhóc con bỗng nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ ửng khác thường.Ánh mắt hắn phát sáng như ánh sáng mặt trời, trong trẻo hàm chứa ánh sáng nhu hòa.Vương giả huyết tộc nho nhỏ,hơi mím môi, đầu ngón tay trắng trẻo của hắn nắm chặt quần áo cô.Nhìn thấy thiếu nữ bình tĩnh mà nói ra những lời này.Bàn chân nhỏ bé của hắn khẽ đá nền đá cẩm thạch trên sàn.Bởi vì quá kích động, nơi mũi chân tiếp xúc bị hắn không tiếng động làm nứt ra.____Be: Hế lô, tối nay còn 2 - 3 chương nữa nhé
Edit: Y Song
Beta: LoBe
____
Lật Manh nhìn gương mặt đáng yêu đang ngẩng lên của nhóc con, khóe môi vì tức giận mà mím chặt, răng nanh nhỏ nhỏ hơi nhô ra, con ngươi trong suốt xinh đẹp hiện lên vẻ giận dỗi.
Còn vuốt mèo của nhóc lại bám chặt lấy tay cô.
Lật Manh nhất thời cảm động, ai dza, nhóc con không muốn xa cô đây mà.
Cho nên Lật Manh đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của Serrill.
Serrill nhịn không được híp đôi mắt, nhưng hắn chóng cảm thấy như vậy thì không thể biểu đạt sự phẫn nộ của mình, nên hắn lại trợn mắt.
Lật Manh nhịn không được nở nụ cười.
Thiếu nữa trước giờ luôn bình tĩnh, lông mi khẽ rũ, con ngươi đỏ tươi không hề có loại cảm giác diễm lệ của huyết tộc, ngược lại lại sạch sẽ trong vắt. Cánh môi đỏ bừng của cô hơi cong lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào, hai lúm đồng tiền đáng yêu như kẹo.
Trong lúc nhất thời Serrill ngây ngẩn cả người. Hắn cảm thấy dường như mình nhìn thấy vô số kẹo bánh ngọt nở rộ phía sau cô. Hơi thở ngọt ngào làm hắn thậm chí không nỡ cử động chút nào.
Chỉ muốn mãi mãi, mãi mãi ở bên cạnh cô.
Nhóc con nhỏ bé càng dán sát vào người cô, đôi mắt tròn xuất hiện một tia khao khát.
Sau khi Lật Manh mỉm cười với Serrill xong, mới nhẹ giọng nói: "Là nhóc nói với Serrill là chị muốn quyến rũ hắn ta hả?"
Dù sao với cái đức hạnh kia của Serrill. Còn có những lời kia. Tuy rằng lúc ấy bởi vì hành động quá đáng của hắn ta mà đầu óc cô tạm thời treo máy nhưng bây giờ nghĩ lại, tên kia trêu chọc cô như vậy.
Thậm chí còn nói gì mà cô có thể to gan hơn nữa.
Phỏng chừng chính là đã nghe được tin đồn ở đâu đó, cho rằng cô lả lơi ong bướm, còn cho rằng cô muốn quyến rũ hắn ra...... Ai da! Đúng vậy, quả thật thì cô muốn quyến rũ hắn ta.
Đây là thiết lập nhân vật của cô.
Nhưng mà cô mới chỉ mập mờ quyến rũ một lần, lần thứ hai Serrill lại biết rõ ràng là cô lại muốn quyến rũ anh ta.
Nghĩ đến độ tương tự của Tây Nhĩ và Serrill.
Lật Manh có lý do tin tưởng, ừm, Tây Nhĩ không phải cha Serrill thì cũng chính là ông nội.
Không phải nói tuổi thọ của huyết tộc đều rất dài sao.
Ông nội cũng có khả năng nhìn rất trẻ tuổi.
Hoặc cũng có thể là ông nội của ông nội của ông nội của ông nội của ông nội đi.
Nếu nghĩ như vậy thì Serrill là lão già hư hỏng?
Dù sao đều là người nhà mà, Tây Nhĩ nhỏ tuổi như này chắc lỡ miệng tiết lộ rồi.
Lật Manh nghĩ đến đây, ánh mắt càng thêm từ ái.
Làm tốt lắm.
Như vậy thì cô càng nhanh hết suất diễn.
Thật vui vẻ.
Trong mắt Serrill lại xuất hiện một tia rung động, hắn khẽ cau mày, sau đó không nhanh không chậm bĩu môi, "Hừ, còn cần tôi nói sao? Không phải cô...... Rất thích Serrill sao?"
Những lời này ngậm ở trong miệng, có chút hàm hồ. Khuôn mặt trắng mềm của nhóc con lại bởi vì trở về hình dáng trẻ con nên xuất hiện biểu hiện đỏ mặt mà con người mới có.
Sắc mặt hắn hồng hồng.
Lật Manh nghe được lời này, lập tức vui mừng.
Cái gian tế này giúp thì cô chẳng mấy chốc là thành công, nhưng mà thành công như vậy không phù hợp với thiết lập nhân vật. Cô càng cần hơn chính là, thân phận gian tế bị người ta vạch trần.
Cho nên Lật Manh cúi đầu, nghiêm túc nói với hắn: "Ừm, chị thích Serrill, chẳng qua......"
Chẳng qua còn chưa nói xong thì nhóc con bỗng nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ ửng khác thường.
Ánh mắt hắn phát sáng như ánh sáng mặt trời, trong trẻo hàm chứa ánh sáng nhu hòa.
Vương giả huyết tộc nho nhỏ,hơi mím môi, đầu ngón tay trắng trẻo của hắn nắm chặt quần áo cô.
Nhìn thấy thiếu nữ bình tĩnh mà nói ra những lời này.
Bàn chân nhỏ bé của hắn khẽ đá nền đá cẩm thạch trên sàn.
Bởi vì quá kích động, nơi mũi chân tiếp xúc bị hắn không tiếng động làm nứt ra.
____
Be: Hế lô, tối nay còn 2 - 3 chương nữa nhé
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… Edit: Y SongBeta: LoBe____Lật Manh nhìn gương mặt đáng yêu đang ngẩng lên của nhóc con, khóe môi vì tức giận mà mím chặt, răng nanh nhỏ nhỏ hơi nhô ra, con ngươi trong suốt xinh đẹp hiện lên vẻ giận dỗi.Còn vuốt mèo của nhóc lại bám chặt lấy tay cô.Lật Manh nhất thời cảm động, ai dza, nhóc con không muốn xa cô đây mà.Cho nên Lật Manh đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của Serrill.Serrill nhịn không được híp đôi mắt, nhưng hắn chóng cảm thấy như vậy thì không thể biểu đạt sự phẫn nộ của mình, nên hắn lại trợn mắt.Lật Manh nhịn không được nở nụ cười.Thiếu nữa trước giờ luôn bình tĩnh, lông mi khẽ rũ, con ngươi đỏ tươi không hề có loại cảm giác diễm lệ của huyết tộc, ngược lại lại sạch sẽ trong vắt. Cánh môi đỏ bừng của cô hơi cong lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào, hai lúm đồng tiền đáng yêu như kẹo.Trong lúc nhất thời Serrill ngây ngẩn cả người. Hắn cảm thấy dường như mình nhìn thấy vô số kẹo bánh ngọt nở rộ phía sau cô. Hơi thở ngọt ngào làm hắn thậm chí không nỡ cử động chút nào.Chỉ muốn mãi mãi, mãi mãi ở bên cạnh cô. Nhóc con nhỏ bé càng dán sát vào người cô, đôi mắt tròn xuất hiện một tia khao khát.Sau khi Lật Manh mỉm cười với Serrill xong, mới nhẹ giọng nói: "Là nhóc nói với Serrill là chị muốn quyến rũ hắn ta hả?"Dù sao với cái đức hạnh kia của Serrill. Còn có những lời kia. Tuy rằng lúc ấy bởi vì hành động quá đáng của hắn ta mà đầu óc cô tạm thời treo máy nhưng bây giờ nghĩ lại, tên kia trêu chọc cô như vậy.Thậm chí còn nói gì mà cô có thể to gan hơn nữa.Phỏng chừng chính là đã nghe được tin đồn ở đâu đó, cho rằng cô lả lơi ong bướm, còn cho rằng cô muốn quyến rũ hắn ra...... Ai da! Đúng vậy, quả thật thì cô muốn quyến rũ hắn ta.Đây là thiết lập nhân vật của cô.Nhưng mà cô mới chỉ mập mờ quyến rũ một lần, lần thứ hai Serrill lại biết rõ ràng là cô lại muốn quyến rũ anh ta.Nghĩ đến độ tương tự của Tây Nhĩ và Serrill.Lật Manh có lý do tin tưởng, ừm, Tây Nhĩ không phải cha Serrill thì cũng chính là ông nội.Không phải nói tuổi thọ của huyết tộc đều rất dài sao.Ông nội cũng có khả năng nhìn rất trẻ tuổi.Hoặc cũng có thể là ông nội của ông nội của ông nội của ông nội của ông nội đi.Nếu nghĩ như vậy thì Serrill là lão già hư hỏng?Dù sao đều là người nhà mà, Tây Nhĩ nhỏ tuổi như này chắc lỡ miệng tiết lộ rồi.Lật Manh nghĩ đến đây, ánh mắt càng thêm từ ái.Làm tốt lắm.Như vậy thì cô càng nhanh hết suất diễn.Thật vui vẻ.Trong mắt Serrill lại xuất hiện một tia rung động, hắn khẽ cau mày, sau đó không nhanh không chậm bĩu môi, "Hừ, còn cần tôi nói sao? Không phải cô...... Rất thích Serrill sao?"Những lời này ngậm ở trong miệng, có chút hàm hồ. Khuôn mặt trắng mềm của nhóc con lại bởi vì trở về hình dáng trẻ con nên xuất hiện biểu hiện đỏ mặt mà con người mới có.Sắc mặt hắn hồng hồng.Lật Manh nghe được lời này, lập tức vui mừng.Cái gian tế này giúp thì cô chẳng mấy chốc là thành công, nhưng mà thành công như vậy không phù hợp với thiết lập nhân vật. Cô càng cần hơn chính là, thân phận gian tế bị người ta vạch trần.Cho nên Lật Manh cúi đầu, nghiêm túc nói với hắn: "Ừm, chị thích Serrill, chẳng qua......"Chẳng qua còn chưa nói xong thì nhóc con bỗng nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ ửng khác thường.Ánh mắt hắn phát sáng như ánh sáng mặt trời, trong trẻo hàm chứa ánh sáng nhu hòa.Vương giả huyết tộc nho nhỏ,hơi mím môi, đầu ngón tay trắng trẻo của hắn nắm chặt quần áo cô.Nhìn thấy thiếu nữ bình tĩnh mà nói ra những lời này.Bàn chân nhỏ bé của hắn khẽ đá nền đá cẩm thạch trên sàn.Bởi vì quá kích động, nơi mũi chân tiếp xúc bị hắn không tiếng động làm nứt ra.____Be: Hế lô, tối nay còn 2 - 3 chương nữa nhé