Cv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi…
Chương 310: Kết
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… Cảm giác đau đớn khiến cử động của cô trì trệ đi phần nào. Âm thanh nhắc nhở tưởng động tác như thế nghĩa là cô đã nghe lời. Nhưng ngay giây tiếp theo, cô đã đưa ngón tay vào môi một cách quyết liệt cắn thật mạnh..Đau đớn làm cô tỉnh táo lại. Sự trì hoãn trong giây lát khiến ngón tay cô kịp chạm tới chiếc hộp.Vừa định đoạt lấy thì đột nhiên một bàn tay không biết từ đâu xuất hiện. Những ngón tay lạnh lẽo dùng sức bắt lấy cổ tay của cô, hất ngón tay cô ra.Ngón tay của Lật Manh vẫn ra sức bám chặt vào ổ khóa, đầu ngón tay thậm chí còn bị ổ khóa cắt phải, máu bắn tung tóe trên hộp.m thanh nhắc nhở lạnh lùng nói: “Vi phạm quy tắc, trừ điểm, tiếp tục luân hồi đến vị diện tiếp theo, hãy cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không..."Lật Manh đã mất đi ý thức. Vừa rồi cô đã dùng hết sức lực của mình chỉ để cướp cái hộp. Cô dường như có một nỗi ám ảnh về chiếc hộp đó trong tâm trí. Thậm chí khi chạm vào chiếc hộp liền biết đó đều là ký ức của cô.Lần sau… nhất định phải cướp được.Lật Manh ngơ ngác nghĩ.Sau đó, ngay khi trời tối, cô đã được đưa vào vị diện. Trong hư không, giọng nói của 002 vang lên, "Cô ấy suýt chút đã bắt được trí nhớ của mình."Vừa rồi nhờ nó đưa tay can thiệp mới ngăn được hành động của cô.Nhắc nhở nói: “Sao phải cố chấp với ký ức như thế chứ, như vậy chỉ khiến nhiệm vụ khó hoàn thành, thôi bỏ đi.”Nó đã chứng kiến nhiều ký chủ, nhiều người trong số họ đều rất vô tâm. Chỉ có Lật Manh mới bị tước đoạt ký ức vài lần, dường như trong tiềm thức vẫn rất sợ hãi việc bị mất đi trí nhớ.Khiến việc xóa ký ức càng lúc càng khó khăn.002 nhìn hộp còn vươn vết máu, “Cô ấy không phải ký chủ tốt nhất, yêu quá sâu đậm rồi.”Ngay cả khi trí nhớ mất đi, linh hồn vẫn còn lưu giữ, độ hảo cảm đối với linh hồn trong vị diện cứ thế tích lũy từng chút, tương lai sẽ càng yêu thích nam chủ có cùng linh hồn đó.Nhắc nhở nói: “Vậy tại sao lại chọn cô ấy?”002: “Tại thần thích.”Nhắc nhở: “…”-Lật Manh có cảm giác mình đã quên mất điều gì đó, như thể cô... đã thất bại vài nhiệm vụ?Cô nhớ rõ nhiệm vụ của mình trong vị diện là đóng vai nữ phụ xấu xa. Chính là cẩu tác giả đã cung cấp cốt truyện, hỗ trợ cô hoàn thành nhiệm vụ. Cô chỉ cần hoàn thành âm mưu của nữ phụ độc ác là được tích phân. Cô cần tích phân để thực hiện nguyện vọng. Nguyện vọng của cô là gì? Hình như là sống lại chính mình, không, hình như là làm sống lại một người khác?____Be: Tác giả đã drop ở giữa vị diện sau, truyện đang dần được hé lộ, cầu trời khấn phật mong tác giả viết tiếp. Chương này còn nữa nhưng mình chỉ edit tới đây thôi, như vậy cho đỡ cụt nha. Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ truyện. Yêu mọi người
Cảm giác đau đớn khiến cử động của cô trì trệ đi phần nào. Âm thanh nhắc nhở tưởng động tác như thế nghĩa là cô đã nghe lời. Nhưng ngay giây tiếp theo, cô đã đưa ngón tay vào môi một cách quyết liệt cắn thật mạnh..
Đau đớn làm cô tỉnh táo lại. Sự trì hoãn trong giây lát khiến ngón tay cô kịp chạm tới chiếc hộp.
Vừa định đoạt lấy thì đột nhiên một bàn tay không biết từ đâu xuất hiện. Những ngón tay lạnh lẽo dùng sức bắt lấy cổ tay của cô, hất ngón tay cô ra.
Ngón tay của Lật Manh vẫn ra sức bám chặt vào ổ khóa, đầu ngón tay thậm chí còn bị ổ khóa cắt phải, máu bắn tung tóe trên hộp.
m thanh nhắc nhở lạnh lùng nói: “Vi phạm quy tắc, trừ điểm, tiếp tục luân hồi đến vị diện tiếp theo, hãy cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không..."
Lật Manh đã mất đi ý thức. Vừa rồi cô đã dùng hết sức lực của mình chỉ để cướp cái hộp. Cô dường như có một nỗi ám ảnh về chiếc hộp đó trong tâm trí. Thậm chí khi chạm vào chiếc hộp liền biết đó đều là ký ức của cô.
Lần sau… nhất định phải cướp được.
Lật Manh ngơ ngác nghĩ.
Sau đó, ngay khi trời tối, cô đã được đưa vào vị diện. Trong hư không, giọng nói của 002 vang lên, "Cô ấy suýt chút đã bắt được trí nhớ của mình."
Vừa rồi nhờ nó đưa tay can thiệp mới ngăn được hành động của cô.
Nhắc nhở nói: “Sao phải cố chấp với ký ức như thế chứ, như vậy chỉ khiến nhiệm vụ khó hoàn thành, thôi bỏ đi.”
Nó đã chứng kiến nhiều ký chủ, nhiều người trong số họ đều rất vô tâm. Chỉ có Lật Manh mới bị tước đoạt ký ức vài lần, dường như trong tiềm thức vẫn rất sợ hãi việc bị mất đi trí nhớ.
Khiến việc xóa ký ức càng lúc càng khó khăn.
002 nhìn hộp còn vươn vết máu, “Cô ấy không phải ký chủ tốt nhất, yêu quá sâu đậm rồi.”
Ngay cả khi trí nhớ mất đi, linh hồn vẫn còn lưu giữ, độ hảo cảm đối với linh hồn trong vị diện cứ thế tích lũy từng chút, tương lai sẽ càng yêu thích nam chủ có cùng linh hồn đó.
Nhắc nhở nói: “Vậy tại sao lại chọn cô ấy?”
002: “Tại thần thích.”
Nhắc nhở: “…”
-
Lật Manh có cảm giác mình đã quên mất điều gì đó, như thể cô... đã thất bại vài nhiệm vụ?
Cô nhớ rõ nhiệm vụ của mình trong vị diện là đóng vai nữ phụ xấu xa. Chính là cẩu tác giả đã cung cấp cốt truyện, hỗ trợ cô hoàn thành nhiệm vụ. Cô chỉ cần hoàn thành âm mưu của nữ phụ độc ác là được tích phân. Cô cần tích phân để thực hiện nguyện vọng. Nguyện vọng của cô là gì? Hình như là sống lại chính mình, không, hình như là làm sống lại một người khác?
____
Be: Tác giả đã drop ở giữa vị diện sau, truyện đang dần được hé lộ, cầu trời khấn phật mong tác giả viết tiếp. Chương này còn nữa nhưng mình chỉ edit tới đây thôi, như vậy cho đỡ cụt nha. Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ truyện. Yêu mọi người
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc HóaTác giả: Phượng Lê CaoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCv-er: Kỷ Kỷ Editor: Mi An Betaer: LoBe ____ Chẳng sợ tận thế tiến đến, tang thi đáng sợ, hư thối nhớp nháp che kín không trung. Anh vẫn muốn ở thế giới suy tàn tuyệt vọng này, dùng đôi tay đầy máu sủng em thành công chúa nhỏ chỉ thuộc về anh. —— Cố Nặc Phía trên bãi cát vàng trải dài vô tận, mặt trời thê lương chậm rãi đi xuống. Một chiếc xe dã chiến màu đen yên lặng dừng trên mảnh đất trống hoang vắng. Trong gió cát lạnh như băng chứa đựng mùi tanh hôi của tang thi, thổi quét qua mặt, làm người ta sinh ra cảm giác buồn nôn. Lật Manh ho sặc sụa vài tiếng, gương mặt trắng nõn càng thêm nổi bật ở thời kì tận thế. "Có thể đóng cửa sổ lại một chút không?" Giọng nói của cô mềm mại như hương kẹo, ngọt ngào lòng người. Cô gái ngồi trên ghế lái phụ đằng trước lộ ra vẻ mặt căm ghét. "Đóng cửa sổ để ngạt chết tôi à." Cô vốn dĩ đã khá thanh tú, bây giờ còn thức tỉnh dị năng sức mạnh nữa. Nhưng tại cái nơi tận thế như thế này, nó mài giũa con người, chẳng phân biệt nam hay nữ. Vì lâu ngày dãi… Cảm giác đau đớn khiến cử động của cô trì trệ đi phần nào. Âm thanh nhắc nhở tưởng động tác như thế nghĩa là cô đã nghe lời. Nhưng ngay giây tiếp theo, cô đã đưa ngón tay vào môi một cách quyết liệt cắn thật mạnh..Đau đớn làm cô tỉnh táo lại. Sự trì hoãn trong giây lát khiến ngón tay cô kịp chạm tới chiếc hộp.Vừa định đoạt lấy thì đột nhiên một bàn tay không biết từ đâu xuất hiện. Những ngón tay lạnh lẽo dùng sức bắt lấy cổ tay của cô, hất ngón tay cô ra.Ngón tay của Lật Manh vẫn ra sức bám chặt vào ổ khóa, đầu ngón tay thậm chí còn bị ổ khóa cắt phải, máu bắn tung tóe trên hộp.m thanh nhắc nhở lạnh lùng nói: “Vi phạm quy tắc, trừ điểm, tiếp tục luân hồi đến vị diện tiếp theo, hãy cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không..."Lật Manh đã mất đi ý thức. Vừa rồi cô đã dùng hết sức lực của mình chỉ để cướp cái hộp. Cô dường như có một nỗi ám ảnh về chiếc hộp đó trong tâm trí. Thậm chí khi chạm vào chiếc hộp liền biết đó đều là ký ức của cô.Lần sau… nhất định phải cướp được.Lật Manh ngơ ngác nghĩ.Sau đó, ngay khi trời tối, cô đã được đưa vào vị diện. Trong hư không, giọng nói của 002 vang lên, "Cô ấy suýt chút đã bắt được trí nhớ của mình."Vừa rồi nhờ nó đưa tay can thiệp mới ngăn được hành động của cô.Nhắc nhở nói: “Sao phải cố chấp với ký ức như thế chứ, như vậy chỉ khiến nhiệm vụ khó hoàn thành, thôi bỏ đi.”Nó đã chứng kiến nhiều ký chủ, nhiều người trong số họ đều rất vô tâm. Chỉ có Lật Manh mới bị tước đoạt ký ức vài lần, dường như trong tiềm thức vẫn rất sợ hãi việc bị mất đi trí nhớ.Khiến việc xóa ký ức càng lúc càng khó khăn.002 nhìn hộp còn vươn vết máu, “Cô ấy không phải ký chủ tốt nhất, yêu quá sâu đậm rồi.”Ngay cả khi trí nhớ mất đi, linh hồn vẫn còn lưu giữ, độ hảo cảm đối với linh hồn trong vị diện cứ thế tích lũy từng chút, tương lai sẽ càng yêu thích nam chủ có cùng linh hồn đó.Nhắc nhở nói: “Vậy tại sao lại chọn cô ấy?”002: “Tại thần thích.”Nhắc nhở: “…”-Lật Manh có cảm giác mình đã quên mất điều gì đó, như thể cô... đã thất bại vài nhiệm vụ?Cô nhớ rõ nhiệm vụ của mình trong vị diện là đóng vai nữ phụ xấu xa. Chính là cẩu tác giả đã cung cấp cốt truyện, hỗ trợ cô hoàn thành nhiệm vụ. Cô chỉ cần hoàn thành âm mưu của nữ phụ độc ác là được tích phân. Cô cần tích phân để thực hiện nguyện vọng. Nguyện vọng của cô là gì? Hình như là sống lại chính mình, không, hình như là làm sống lại một người khác?____Be: Tác giả đã drop ở giữa vị diện sau, truyện đang dần được hé lộ, cầu trời khấn phật mong tác giả viết tiếp. Chương này còn nữa nhưng mình chỉ edit tới đây thôi, như vậy cho đỡ cụt nha. Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ truyện. Yêu mọi người