Edit: Ochibi "Quả nhiên là tiểu minh tinh tuyến mười tám*, cái áo khoác xám xịt trùm kín mít đó giá chỉ đáng vài đồng thôi à?" (*Chỉ các nhân vật công chúng có mức độ nổi tiếng thấp, thông thường là sự chế giễu) "Ai, nghe nói chẳng người nào thèm, cũng không biết cô ta xấu thành dạng gì, có lẽ không có tiền đi thẩm mĩ, nhưng vừa vặn xứng với tên què Lê gia kia……" Là "tiểu minh tinh tuyến mười tám" được mấy anh công tử bàn tán, hồ yêu Tiên Tảo Tảo cúi đầu, ngồi trên ghế lô của khách sạn, trong hình ảnh phản chiếu trên sàn bóng loáng, cô xinh như một bông hoa nhỏ. Vẫn là lần đầu nghe người ta nói cô xấu. Mới mẻ. Không được, sau khi hệ thống đồng ý cô liền cởi mũ áo khoác ra, dùng sắc đẹp làm cho bọn họ hét lên nãi nãi! Nhân tiện, bị chế giễu còn có tên què kia, Tiên Tảo Tảo nghĩ vậy, dưới cái mũ trùm đầu nhìn nam nhân trên xe lăn. Nam nhân ở trong một căn phòng, ngồi trên xe lăn tư với thế tùy ý và không tập trung, nhưng chính là không chút để ý tư thái, hắn như trộn lẫn vào một viên…

Chương 34: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (34)

Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích TaTác giả: Vân Gia Thập CửuTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngEdit: Ochibi "Quả nhiên là tiểu minh tinh tuyến mười tám*, cái áo khoác xám xịt trùm kín mít đó giá chỉ đáng vài đồng thôi à?" (*Chỉ các nhân vật công chúng có mức độ nổi tiếng thấp, thông thường là sự chế giễu) "Ai, nghe nói chẳng người nào thèm, cũng không biết cô ta xấu thành dạng gì, có lẽ không có tiền đi thẩm mĩ, nhưng vừa vặn xứng với tên què Lê gia kia……" Là "tiểu minh tinh tuyến mười tám" được mấy anh công tử bàn tán, hồ yêu Tiên Tảo Tảo cúi đầu, ngồi trên ghế lô của khách sạn, trong hình ảnh phản chiếu trên sàn bóng loáng, cô xinh như một bông hoa nhỏ. Vẫn là lần đầu nghe người ta nói cô xấu. Mới mẻ. Không được, sau khi hệ thống đồng ý cô liền cởi mũ áo khoác ra, dùng sắc đẹp làm cho bọn họ hét lên nãi nãi! Nhân tiện, bị chế giễu còn có tên què kia, Tiên Tảo Tảo nghĩ vậy, dưới cái mũ trùm đầu nhìn nam nhân trên xe lăn. Nam nhân ở trong một căn phòng, ngồi trên xe lăn tư với thế tùy ý và không tập trung, nhưng chính là không chút để ý tư thái, hắn như trộn lẫn vào một viên… Edit: OchibiLệ Đình cầm lấy bình giữ ấm của Tiên Tảo Tảo, vặn ra bình Bội Kỳ.Tiên Tảo Tảo chậm rãi nhìn về phía trong bình, cô tò mò hỏi: “A, còn nước trái cây nha?”Cứ tưởng rằng bị uống hết rồi chứ!“Hiện tại không còn.” Lệ Đình đem bình nước ghé vào bên môi, không hề lưu tình chút nào uống hết, vậy còn không tính, thậm chí còn làm trò l**m l**m môi trước mặt Tiên Tảo Tảo.Tiên Tảo Tảo ủy khuất:…… Đó là nước trái cây của cô!Lệ Đình uống xong thì thu hồi bình nước, kệ ánh mắt quái dị của trợ lý Mộc Phong, Lệ lão ngồi chờ, hắn tiếp tục xụ mặt nhìn chăm chú Tiên Tảo Tảo.Trong lúc nhất thời không khí yên tĩnh lại.Lệ Đình nhìn Tiên Tảo Tảo.Tiên Tảo Tảo không thể hiểu được quay đầu lại xem xét, phía sau cô đâu có ai, vậy đối tượng công lược tức giận ai?Không có khả năng là cô đâu, cô cũng đâu có đi bắt nạt người khác.Nhưng mà, cũng không thể mặc kệ người được.Cho nên Tiên Tảo Tảo chỉ có thể gục đầu xuống, đầu ngón tay non mịn nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay đối tượng công lược, cúi đầu mềm giọng hỏi: “Lệ ca ca anh đang giận ư?”Theo vật nhỏ tới gần, còn có quan tâm rõ ràng kia, Lệ Đình cảm giác tức giận trong bụng “hưu” một tiếng liền bay mấtHắn nhìn chằm chằm ánh mắt Tiên Tảo Tảo chân thành tha thiết rồi quay đầu đi ho khan một tiếng, bắt đầu nghĩ lại chính mình vừa rồi có phải hơi quá phận hay không.Nhưng mà Lệ thiếu từ trước đến nay là người không để yêu đương làm chủ, suy nghĩ một hai giây liền từ bỏ, hắn còn nhớ rõ nguyên nhân tức giận là cái gì ——Vật nhỏ không tuân thủ thời gian ước định.Hắn đáp ứng Tiên Tảo Tảo ra cửa ngoại trừ sẽ tìm người nhìn bên ngoài, còn quy định thời gian trở về của đối phương.Yến hội không giống nơi khác, hắn không yên tâm.Nghĩ kỹ này đó, mặt Lệ Đình liền tiếp tục trầm lạnh.Tiên Tảo Tảo nhìn một lược biến hoá sắc mặt của đối tượng công lược, nghĩ thầm chẳng lẽ muốn nâng cao hơn, ôm ấp hôn hít mới có thể dỗ được người sao?Nghĩ vậy, cô thò lại gần “moa” một tiếng, nhẹ nhàng hôn gương mặt đối tượng công lược.Sau đó nhẹ nhàng lôi kéo tay người ta, tròn đôi mắt to trong veo như nước suối đáng thương cô cùng nói: “Cái kia, em sai rồi Lệ ca ca.”Người nào đó đang chuẩn bị vạch lỗi theo hôn môi trên má, ánh mắt đột nhiên chấn động.Đừng nói biểu tình tức giận, biểu tình gì hắn cũng chưa, cả người trong loại trạng thái khiếp sợ đến trống rỗng.Cũng may chỉ ngắn ngủn thời gian một giây hắn đã khôi phục bình thường.Hắn nhìn về phía Tiên Tảo Tảo, mà Tiên Tảo Tảo còn không biết bản thân làm nhiều chuyện phạm quy, hại Lệ Đình cũng chỉ há miệng th* d*c không nói chuyện.“Lần sau trở về sớm một chút, muốn tuân thủ thời gian ước định.”“Dạ.”“Còn có không được dùng chiêu này đối phó với người khác.”“Dạ, được.”“……” Nhìn hai người bên nói bên đáp đúng, người khác lại nổ tung trong lòng rồi.Mộc Phong nhìn Tiên Tảo Tảo giống như đang nhìn đại kỳ tích thứ chín của thế giới.Hắn không nghĩ tới tiểu đường bao giống nhuyễn manh này, thế nhưng vừa ra tay đã dễ như trở bàn tay bắt lấy khối băng Boss.Mà rõ ràng, Boss không có lực đánh trả gì.Ây, ăn đống cẩu lương này hắn cảm giác Boss bị quỷ nhập vào người.Lệ lão cũng là vẻ mặt “Thằng này vẫn là đứa con trai khó ưa của tôi đấy ư? Ngọt đến không thể xem, cảm giác muốn mù mắt”.Đến nỗi Thơ Ngữ Lam…… Cô ta đã muốn điên.Ai có thể nói cho cô ta, vì sao Tiên Tảo Tảo trở lại hoàn hảo không hao tổn gì, lại còn làm trò này trước mặt vị hôn thê câu dẫn vị hôn phu của cô ta không?Mà theo Tiên Tảo Tảo “moa” hôn Lệ Đình một cái, sợi dây trong đầu Thơ Ngữ Lam tên là “lý trí” hoàn toàn căng đứt.5/3/2020

Edit: Ochibi

Lệ Đình cầm lấy bình giữ ấm của Tiên Tảo Tảo, vặn ra bình Bội Kỳ.

Tiên Tảo Tảo chậm rãi nhìn về phía trong bình, cô tò mò hỏi: “A, còn nước trái cây nha?”

Cứ tưởng rằng bị uống hết rồi chứ!

“Hiện tại không còn.” Lệ Đình đem bình nước ghé vào bên môi, không hề lưu tình chút nào uống hết, vậy còn không tính, thậm chí còn làm trò l**m l**m môi trước mặt Tiên Tảo Tảo.

Tiên Tảo Tảo ủy khuất:…… Đó là nước trái cây của cô!

Lệ Đình uống xong thì thu hồi bình nước, kệ ánh mắt quái dị của trợ lý Mộc Phong, Lệ lão ngồi chờ, hắn tiếp tục xụ mặt nhìn chăm chú Tiên Tảo Tảo.

Trong lúc nhất thời không khí yên tĩnh lại.

Lệ Đình nhìn Tiên Tảo Tảo.

Tiên Tảo Tảo không thể hiểu được quay đầu lại xem xét, phía sau cô đâu có ai, vậy đối tượng công lược tức giận ai?

Không có khả năng là cô đâu, cô cũng đâu có đi bắt nạt người khác.

Nhưng mà, cũng không thể mặc kệ người được.

Cho nên Tiên Tảo Tảo chỉ có thể gục đầu xuống, đầu ngón tay non mịn nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay đối tượng công lược, cúi đầu mềm giọng hỏi: “Lệ ca ca anh đang giận ư?”

Theo vật nhỏ tới gần, còn có quan tâm rõ ràng kia, Lệ Đình cảm giác tức giận trong bụng “hưu” một tiếng liền bay mất

Hắn nhìn chằm chằm ánh mắt Tiên Tảo Tảo chân thành tha thiết rồi quay đầu đi ho khan một tiếng, bắt đầu nghĩ lại chính mình vừa rồi có phải hơi quá phận hay không.

Nhưng mà Lệ thiếu từ trước đến nay là người không để yêu đương làm chủ, suy nghĩ một hai giây liền từ bỏ, hắn còn nhớ rõ nguyên nhân tức giận là cái gì ——

Vật nhỏ không tuân thủ thời gian ước định.

Hắn đáp ứng Tiên Tảo Tảo ra cửa ngoại trừ sẽ tìm người nhìn bên ngoài, còn quy định thời gian trở về của đối phương.

Yến hội không giống nơi khác, hắn không yên tâm.

Nghĩ kỹ này đó, mặt Lệ Đình liền tiếp tục trầm lạnh.

Tiên Tảo Tảo nhìn một lược biến hoá sắc mặt của đối tượng công lược, nghĩ thầm chẳng lẽ muốn nâng cao hơn, ôm ấp hôn hít mới có thể dỗ được người sao?

Nghĩ vậy, cô thò lại gần “moa” một tiếng, nhẹ nhàng hôn gương mặt đối tượng công lược.

Sau đó nhẹ nhàng lôi kéo tay người ta, tròn đôi mắt to trong veo như nước suối đáng thương cô cùng nói: “Cái kia, em sai rồi Lệ ca ca.”

Người nào đó đang chuẩn bị vạch lỗi theo hôn môi trên má, ánh mắt đột nhiên chấn động.

Đừng nói biểu tình tức giận, biểu tình gì hắn cũng chưa, cả người trong loại trạng thái khiếp sợ đến trống rỗng.

Cũng may chỉ ngắn ngủn thời gian một giây hắn đã khôi phục bình thường.

Hắn nhìn về phía Tiên Tảo Tảo, mà Tiên Tảo Tảo còn không biết bản thân làm nhiều chuyện phạm quy, hại Lệ Đình cũng chỉ há miệng th* d*c không nói chuyện.

“Lần sau trở về sớm một chút, muốn tuân thủ thời gian ước định.”

“Dạ.”

“Còn có không được dùng chiêu này đối phó với người khác.”

“Dạ, được.”

“……” Nhìn hai người bên nói bên đáp đúng, người khác lại nổ tung trong lòng rồi.

Mộc Phong nhìn Tiên Tảo Tảo giống như đang nhìn đại kỳ tích thứ chín của thế giới.

Hắn không nghĩ tới tiểu đường bao giống nhuyễn manh này, thế nhưng vừa ra tay đã dễ như trở bàn tay bắt lấy khối băng Boss.

Mà rõ ràng, Boss không có lực đánh trả gì.

Ây, ăn đống cẩu lương này hắn cảm giác Boss bị quỷ nhập vào người.

Lệ lão cũng là vẻ mặt “Thằng này vẫn là đứa con trai khó ưa của tôi đấy ư? Ngọt đến không thể xem, cảm giác muốn mù mắt”.

Đến nỗi Thơ Ngữ Lam…… Cô ta đã muốn điên.

Ai có thể nói cho cô ta, vì sao Tiên Tảo Tảo trở lại hoàn hảo không hao tổn gì, lại còn làm trò này trước mặt vị hôn thê câu dẫn vị hôn phu của cô ta không?

Mà theo Tiên Tảo Tảo “moa” hôn Lệ Đình một cái, sợi dây trong đầu Thơ Ngữ Lam tên là “lý trí” hoàn toàn căng đứt.

5/3/2020

Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích TaTác giả: Vân Gia Thập CửuTruyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngEdit: Ochibi "Quả nhiên là tiểu minh tinh tuyến mười tám*, cái áo khoác xám xịt trùm kín mít đó giá chỉ đáng vài đồng thôi à?" (*Chỉ các nhân vật công chúng có mức độ nổi tiếng thấp, thông thường là sự chế giễu) "Ai, nghe nói chẳng người nào thèm, cũng không biết cô ta xấu thành dạng gì, có lẽ không có tiền đi thẩm mĩ, nhưng vừa vặn xứng với tên què Lê gia kia……" Là "tiểu minh tinh tuyến mười tám" được mấy anh công tử bàn tán, hồ yêu Tiên Tảo Tảo cúi đầu, ngồi trên ghế lô của khách sạn, trong hình ảnh phản chiếu trên sàn bóng loáng, cô xinh như một bông hoa nhỏ. Vẫn là lần đầu nghe người ta nói cô xấu. Mới mẻ. Không được, sau khi hệ thống đồng ý cô liền cởi mũ áo khoác ra, dùng sắc đẹp làm cho bọn họ hét lên nãi nãi! Nhân tiện, bị chế giễu còn có tên què kia, Tiên Tảo Tảo nghĩ vậy, dưới cái mũ trùm đầu nhìn nam nhân trên xe lăn. Nam nhân ở trong một căn phòng, ngồi trên xe lăn tư với thế tùy ý và không tập trung, nhưng chính là không chút để ý tư thái, hắn như trộn lẫn vào một viên… Edit: OchibiLệ Đình cầm lấy bình giữ ấm của Tiên Tảo Tảo, vặn ra bình Bội Kỳ.Tiên Tảo Tảo chậm rãi nhìn về phía trong bình, cô tò mò hỏi: “A, còn nước trái cây nha?”Cứ tưởng rằng bị uống hết rồi chứ!“Hiện tại không còn.” Lệ Đình đem bình nước ghé vào bên môi, không hề lưu tình chút nào uống hết, vậy còn không tính, thậm chí còn làm trò l**m l**m môi trước mặt Tiên Tảo Tảo.Tiên Tảo Tảo ủy khuất:…… Đó là nước trái cây của cô!Lệ Đình uống xong thì thu hồi bình nước, kệ ánh mắt quái dị của trợ lý Mộc Phong, Lệ lão ngồi chờ, hắn tiếp tục xụ mặt nhìn chăm chú Tiên Tảo Tảo.Trong lúc nhất thời không khí yên tĩnh lại.Lệ Đình nhìn Tiên Tảo Tảo.Tiên Tảo Tảo không thể hiểu được quay đầu lại xem xét, phía sau cô đâu có ai, vậy đối tượng công lược tức giận ai?Không có khả năng là cô đâu, cô cũng đâu có đi bắt nạt người khác.Nhưng mà, cũng không thể mặc kệ người được.Cho nên Tiên Tảo Tảo chỉ có thể gục đầu xuống, đầu ngón tay non mịn nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay đối tượng công lược, cúi đầu mềm giọng hỏi: “Lệ ca ca anh đang giận ư?”Theo vật nhỏ tới gần, còn có quan tâm rõ ràng kia, Lệ Đình cảm giác tức giận trong bụng “hưu” một tiếng liền bay mấtHắn nhìn chằm chằm ánh mắt Tiên Tảo Tảo chân thành tha thiết rồi quay đầu đi ho khan một tiếng, bắt đầu nghĩ lại chính mình vừa rồi có phải hơi quá phận hay không.Nhưng mà Lệ thiếu từ trước đến nay là người không để yêu đương làm chủ, suy nghĩ một hai giây liền từ bỏ, hắn còn nhớ rõ nguyên nhân tức giận là cái gì ——Vật nhỏ không tuân thủ thời gian ước định.Hắn đáp ứng Tiên Tảo Tảo ra cửa ngoại trừ sẽ tìm người nhìn bên ngoài, còn quy định thời gian trở về của đối phương.Yến hội không giống nơi khác, hắn không yên tâm.Nghĩ kỹ này đó, mặt Lệ Đình liền tiếp tục trầm lạnh.Tiên Tảo Tảo nhìn một lược biến hoá sắc mặt của đối tượng công lược, nghĩ thầm chẳng lẽ muốn nâng cao hơn, ôm ấp hôn hít mới có thể dỗ được người sao?Nghĩ vậy, cô thò lại gần “moa” một tiếng, nhẹ nhàng hôn gương mặt đối tượng công lược.Sau đó nhẹ nhàng lôi kéo tay người ta, tròn đôi mắt to trong veo như nước suối đáng thương cô cùng nói: “Cái kia, em sai rồi Lệ ca ca.”Người nào đó đang chuẩn bị vạch lỗi theo hôn môi trên má, ánh mắt đột nhiên chấn động.Đừng nói biểu tình tức giận, biểu tình gì hắn cũng chưa, cả người trong loại trạng thái khiếp sợ đến trống rỗng.Cũng may chỉ ngắn ngủn thời gian một giây hắn đã khôi phục bình thường.Hắn nhìn về phía Tiên Tảo Tảo, mà Tiên Tảo Tảo còn không biết bản thân làm nhiều chuyện phạm quy, hại Lệ Đình cũng chỉ há miệng th* d*c không nói chuyện.“Lần sau trở về sớm một chút, muốn tuân thủ thời gian ước định.”“Dạ.”“Còn có không được dùng chiêu này đối phó với người khác.”“Dạ, được.”“……” Nhìn hai người bên nói bên đáp đúng, người khác lại nổ tung trong lòng rồi.Mộc Phong nhìn Tiên Tảo Tảo giống như đang nhìn đại kỳ tích thứ chín của thế giới.Hắn không nghĩ tới tiểu đường bao giống nhuyễn manh này, thế nhưng vừa ra tay đã dễ như trở bàn tay bắt lấy khối băng Boss.Mà rõ ràng, Boss không có lực đánh trả gì.Ây, ăn đống cẩu lương này hắn cảm giác Boss bị quỷ nhập vào người.Lệ lão cũng là vẻ mặt “Thằng này vẫn là đứa con trai khó ưa của tôi đấy ư? Ngọt đến không thể xem, cảm giác muốn mù mắt”.Đến nỗi Thơ Ngữ Lam…… Cô ta đã muốn điên.Ai có thể nói cho cô ta, vì sao Tiên Tảo Tảo trở lại hoàn hảo không hao tổn gì, lại còn làm trò này trước mặt vị hôn thê câu dẫn vị hôn phu của cô ta không?Mà theo Tiên Tảo Tảo “moa” hôn Lệ Đình một cái, sợi dây trong đầu Thơ Ngữ Lam tên là “lý trí” hoàn toàn căng đứt.5/3/2020

Chương 34: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (34)