"Két ——" Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối. "Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân. "Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ." "Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?" "Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại." "Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà…
Chương 73-2
Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam ChínhTác giả: Điềm Tức Chính NghĩaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Két ——" Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối. "Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân. "Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ." "Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?" "Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại." "Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà… Giọng nói Triển Thanh Việt khàn khàn.Suy nghĩ của Ninh Thu Thu chậm rãi quay lại, dần tỉnh táo lại tự sự * l**n t*nh m* vừa rồi, thở hổn hển nói: “ Kém cỏi. "Triển Thanh Việt: “ Hử? "Ninh Thu Thu đứng dậy, cô nhớ kỹ thù vừa rồi, hừ hừ một tiếng: “ Anh Triển, kỹ thuật hôn của anh quá kém, đập đau răng của em. ""... "Anh Triển không phục, “ Lại lần nữa. ”Ninh Thu Thu mới không cho anh lại lần nữa, cô ôm bụng: “ A, em đau bụng quá, có lẽ trúng độc nước bọt rồi, em muốn đi vệ sinh. "Triển Thanh Việt: "... "Ninh Thu Thu đắc ý chạy vào nhà vệ sinh, nghĩ đến dáng vẻ ngạc nhiên của Triển Thanh Việt lại muốn cười, cho anh bắt nạt em này, bị bắn ngược lại rồi!Ngày hôm sau Ninh Thu Thu không có cảnh quay, đang tiếc bên ngoài vẫn đang mưa, mùa xuân thật sự rất đáng ghét, động một cái là mười ngày nửa tháng cũng không thấy trời trong xanh, mặc dù bên này là phương Bắc, lượng mưa khá ít, nhưng ông trời này như muốn đối đầu với Triển Thanh Việt, cứ chọn vào đúng lúc anh đến.Thế là hai người vùi trong khách sạn cả một ngày.Triển Thanh Việt xử lý công việc, Ninh Thu Thu đau khổ đọc sách chuẩn bị cho Đại hổi cổ đông vào giữa tháng ba, Triển Thanh Việt đánh dấu mấy trọng điểm cho cô, để cô có thể tạm thời tập trung xem trọng điểm.Buổi trưa, Tiểu Trì đưa cơm trưa đến cho bọn họ, Ninh Thu Thu đọc sách đến nghi ngờ cuộc đời nhìn thấy có thể đi ăn cơm, vui vẻ ném sách đi, chủ động giúp Tiểu Trì bày cơm.Tiểu Trì thấy Triển Thanh Việt đi vào nhà vệ sinh, nhỏ giọng nói: “ Chị Thu Thu, vừa nãy nhân viên công tác bên đoàn làm phim có nói với em, anh Triển cho người lắp đặt hệ thống sưởi trong phòng học dùng để quay phim đó. "Ninh Thu Thu: "... "Vào tháng ba, nguồn cung cấp sưởi bên này đã bị cắt đi, nhưng bây giờ ngày đông giá rét lạnh lẽo còn chưa trôi qua, nơi khác còn được, bây giờ khắp nơi đều là điều hòa không khí, sẽ không khiến người ta bị lạnh.Nhưng cái phòng học mà bọn họ dùng để quay phim, cũng không có thiết bị sưởi ấm khác, hệ thống sưởi vừa bị cắt, mọi người đều dựa vào cơ thể để sưởi ấm.Đặc biệt lúc trời mưa, vừa lạnh vừa ẩm ướt, nhưng đi mua điều hòa không khí gì đó lại cảm thấy lãng phí, dù sao đoán chừng chỉ mưa nhiều nhất một tháng nữa, thời tiết sẽ trở nên ấm áp.Nhưng nếu trời lạnh, một ngày thôi cũng khó khăn, đám người Ninh Thu Thu mặc đồng phục, sẽ bị lộ ra, nên không cho phép bọn họ mặc quá nhiều đồ ở bên trong, thường xuyên lạnh đến run lẩy bẩy, cung cấp hệ thống sưởi này thật sự quá kịp thời, tạo phúc cho cả đoàn làm phim!Tiểu Trì tỏ vẻ đắc ý: “ Hôm qua còn có người phàn nàn anh Triển quá hẹp hòi, ngay cả trà chiều cũng không mời, chắc chắn bây giờ mặt đều sưng lên rồi, chúng ta ra chiêu lớn, không chú ý chuyện vặt vãnh. "Ninh Thu Thu cũng cười nói: “ Anh ấy cũng quá khác biệt rồi. "Anh Triển không phải mặc Xtep, anh mặc Metersbonwe.Lúc này, Triển Thanh Việt đi ra từ nhà vệ sinh, Tiểu Trì mời Triển Thanh Việt đến dùng cơm: “ Yên tâm ăn đi, em đã kiểm tra hết rồi, an toàn! "“ Kiểm tra cái gì? "Triển Thanh Việt ngồi xuống bên cạnh Ninh Thu Thu, hỏi lại.Ninh Thu Thu liếc mắt ra hiệu với Tiểu Trì, không cho phép cô ấy nói ra.Từ lần trước nhận được hộp quà cánh tay giả bị cụt kia, cũng đã qua một tháng rồi, không có việc tương tự xảy ra, xung quanh cô cũng rất an toàn, không cần phải nói ra để Triển Thanh Việt lo lắng.“ Ha ha ha, cũng chỉ nhìn xem đồ ăn có quen thuộc hay không, nếu không sẽ bị tiêu chảy. "Tiểu Trì nhận được tín hiệu của Ninh Thu Thu, thông minh nói.
Giọng nói Triển Thanh Việt khàn khàn.
Suy nghĩ của Ninh Thu Thu chậm rãi quay lại, dần tỉnh táo lại tự sự * l**n t*nh m* vừa rồi, thở hổn hển nói: “ Kém cỏi. "
Triển Thanh Việt: “ Hử? "
Ninh Thu Thu đứng dậy, cô nhớ kỹ thù vừa rồi, hừ hừ một tiếng: “ Anh Triển, kỹ thuật hôn của anh quá kém, đập đau răng của em. "
"... "
Anh Triển không phục, “ Lại lần nữa. ”
Ninh Thu Thu mới không cho anh lại lần nữa, cô ôm bụng: “ A, em đau bụng quá, có lẽ trúng độc nước bọt rồi, em muốn đi vệ sinh. "
Triển Thanh Việt: "... "
Ninh Thu Thu đắc ý chạy vào nhà vệ sinh, nghĩ đến dáng vẻ ngạc nhiên của Triển Thanh Việt lại muốn cười, cho anh bắt nạt em này, bị bắn ngược lại rồi!
Ngày hôm sau Ninh Thu Thu không có cảnh quay, đang tiếc bên ngoài vẫn đang mưa, mùa xuân thật sự rất đáng ghét, động một cái là mười ngày nửa tháng cũng không thấy trời trong xanh, mặc dù bên này là phương Bắc, lượng mưa khá ít, nhưng ông trời này như muốn đối đầu với Triển Thanh Việt, cứ chọn vào đúng lúc anh đến.
Thế là hai người vùi trong khách sạn cả một ngày.
Triển Thanh Việt xử lý công việc, Ninh Thu Thu đau khổ đọc sách chuẩn bị cho Đại hổi cổ đông vào giữa tháng ba, Triển Thanh Việt đánh dấu mấy trọng điểm cho cô, để cô có thể tạm thời tập trung xem trọng điểm.
Buổi trưa, Tiểu Trì đưa cơm trưa đến cho bọn họ, Ninh Thu Thu đọc sách đến nghi ngờ cuộc đời nhìn thấy có thể đi ăn cơm, vui vẻ ném sách đi, chủ động giúp Tiểu Trì bày cơm.
Tiểu Trì thấy Triển Thanh Việt đi vào nhà vệ sinh, nhỏ giọng nói: “ Chị Thu Thu, vừa nãy nhân viên công tác bên đoàn làm phim có nói với em, anh Triển cho người lắp đặt hệ thống sưởi trong phòng học dùng để quay phim đó. "
Ninh Thu Thu: "... "
Vào tháng ba, nguồn cung cấp sưởi bên này đã bị cắt đi, nhưng bây giờ ngày đông giá rét lạnh lẽo còn chưa trôi qua, nơi khác còn được, bây giờ khắp nơi đều là điều hòa không khí, sẽ không khiến người ta bị lạnh.
Nhưng cái phòng học mà bọn họ dùng để quay phim, cũng không có thiết bị sưởi ấm khác, hệ thống sưởi vừa bị cắt, mọi người đều dựa vào cơ thể để sưởi ấm.
Đặc biệt lúc trời mưa, vừa lạnh vừa ẩm ướt, nhưng đi mua điều hòa không khí gì đó lại cảm thấy lãng phí, dù sao đoán chừng chỉ mưa nhiều nhất một tháng nữa, thời tiết sẽ trở nên ấm áp.
Nhưng nếu trời lạnh, một ngày thôi cũng khó khăn, đám người Ninh Thu Thu mặc đồng phục, sẽ bị lộ ra, nên không cho phép bọn họ mặc quá nhiều đồ ở bên trong, thường xuyên lạnh đến run lẩy bẩy, cung cấp hệ thống sưởi này thật sự quá kịp thời, tạo phúc cho cả đoàn làm phim!
Tiểu Trì tỏ vẻ đắc ý: “ Hôm qua còn có người phàn nàn anh Triển quá hẹp hòi, ngay cả trà chiều cũng không mời, chắc chắn bây giờ mặt đều sưng lên rồi, chúng ta ra chiêu lớn, không chú ý chuyện vặt vãnh. "
Ninh Thu Thu cũng cười nói: “ Anh ấy cũng quá khác biệt rồi. "
Anh Triển không phải mặc Xtep, anh mặc Metersbonwe.
Lúc này, Triển Thanh Việt đi ra từ nhà vệ sinh, Tiểu Trì mời Triển Thanh Việt đến dùng cơm: “ Yên tâm ăn đi, em đã kiểm tra hết rồi, an toàn! "
“ Kiểm tra cái gì? "
Triển Thanh Việt ngồi xuống bên cạnh Ninh Thu Thu, hỏi lại.
Ninh Thu Thu liếc mắt ra hiệu với Tiểu Trì, không cho phép cô ấy nói ra.
Từ lần trước nhận được hộp quà cánh tay giả bị cụt kia, cũng đã qua một tháng rồi, không có việc tương tự xảy ra, xung quanh cô cũng rất an toàn, không cần phải nói ra để Triển Thanh Việt lo lắng.
“ Ha ha ha, cũng chỉ nhìn xem đồ ăn có quen thuộc hay không, nếu không sẽ bị tiêu chảy. "
Tiểu Trì nhận được tín hiệu của Ninh Thu Thu, thông minh nói.
Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam ChínhTác giả: Điềm Tức Chính NghĩaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Két ——" Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối. "Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân. "Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ." "Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?" "Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại." "Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà… Giọng nói Triển Thanh Việt khàn khàn.Suy nghĩ của Ninh Thu Thu chậm rãi quay lại, dần tỉnh táo lại tự sự * l**n t*nh m* vừa rồi, thở hổn hển nói: “ Kém cỏi. "Triển Thanh Việt: “ Hử? "Ninh Thu Thu đứng dậy, cô nhớ kỹ thù vừa rồi, hừ hừ một tiếng: “ Anh Triển, kỹ thuật hôn của anh quá kém, đập đau răng của em. ""... "Anh Triển không phục, “ Lại lần nữa. ”Ninh Thu Thu mới không cho anh lại lần nữa, cô ôm bụng: “ A, em đau bụng quá, có lẽ trúng độc nước bọt rồi, em muốn đi vệ sinh. "Triển Thanh Việt: "... "Ninh Thu Thu đắc ý chạy vào nhà vệ sinh, nghĩ đến dáng vẻ ngạc nhiên của Triển Thanh Việt lại muốn cười, cho anh bắt nạt em này, bị bắn ngược lại rồi!Ngày hôm sau Ninh Thu Thu không có cảnh quay, đang tiếc bên ngoài vẫn đang mưa, mùa xuân thật sự rất đáng ghét, động một cái là mười ngày nửa tháng cũng không thấy trời trong xanh, mặc dù bên này là phương Bắc, lượng mưa khá ít, nhưng ông trời này như muốn đối đầu với Triển Thanh Việt, cứ chọn vào đúng lúc anh đến.Thế là hai người vùi trong khách sạn cả một ngày.Triển Thanh Việt xử lý công việc, Ninh Thu Thu đau khổ đọc sách chuẩn bị cho Đại hổi cổ đông vào giữa tháng ba, Triển Thanh Việt đánh dấu mấy trọng điểm cho cô, để cô có thể tạm thời tập trung xem trọng điểm.Buổi trưa, Tiểu Trì đưa cơm trưa đến cho bọn họ, Ninh Thu Thu đọc sách đến nghi ngờ cuộc đời nhìn thấy có thể đi ăn cơm, vui vẻ ném sách đi, chủ động giúp Tiểu Trì bày cơm.Tiểu Trì thấy Triển Thanh Việt đi vào nhà vệ sinh, nhỏ giọng nói: “ Chị Thu Thu, vừa nãy nhân viên công tác bên đoàn làm phim có nói với em, anh Triển cho người lắp đặt hệ thống sưởi trong phòng học dùng để quay phim đó. "Ninh Thu Thu: "... "Vào tháng ba, nguồn cung cấp sưởi bên này đã bị cắt đi, nhưng bây giờ ngày đông giá rét lạnh lẽo còn chưa trôi qua, nơi khác còn được, bây giờ khắp nơi đều là điều hòa không khí, sẽ không khiến người ta bị lạnh.Nhưng cái phòng học mà bọn họ dùng để quay phim, cũng không có thiết bị sưởi ấm khác, hệ thống sưởi vừa bị cắt, mọi người đều dựa vào cơ thể để sưởi ấm.Đặc biệt lúc trời mưa, vừa lạnh vừa ẩm ướt, nhưng đi mua điều hòa không khí gì đó lại cảm thấy lãng phí, dù sao đoán chừng chỉ mưa nhiều nhất một tháng nữa, thời tiết sẽ trở nên ấm áp.Nhưng nếu trời lạnh, một ngày thôi cũng khó khăn, đám người Ninh Thu Thu mặc đồng phục, sẽ bị lộ ra, nên không cho phép bọn họ mặc quá nhiều đồ ở bên trong, thường xuyên lạnh đến run lẩy bẩy, cung cấp hệ thống sưởi này thật sự quá kịp thời, tạo phúc cho cả đoàn làm phim!Tiểu Trì tỏ vẻ đắc ý: “ Hôm qua còn có người phàn nàn anh Triển quá hẹp hòi, ngay cả trà chiều cũng không mời, chắc chắn bây giờ mặt đều sưng lên rồi, chúng ta ra chiêu lớn, không chú ý chuyện vặt vãnh. "Ninh Thu Thu cũng cười nói: “ Anh ấy cũng quá khác biệt rồi. "Anh Triển không phải mặc Xtep, anh mặc Metersbonwe.Lúc này, Triển Thanh Việt đi ra từ nhà vệ sinh, Tiểu Trì mời Triển Thanh Việt đến dùng cơm: “ Yên tâm ăn đi, em đã kiểm tra hết rồi, an toàn! "“ Kiểm tra cái gì? "Triển Thanh Việt ngồi xuống bên cạnh Ninh Thu Thu, hỏi lại.Ninh Thu Thu liếc mắt ra hiệu với Tiểu Trì, không cho phép cô ấy nói ra.Từ lần trước nhận được hộp quà cánh tay giả bị cụt kia, cũng đã qua một tháng rồi, không có việc tương tự xảy ra, xung quanh cô cũng rất an toàn, không cần phải nói ra để Triển Thanh Việt lo lắng.“ Ha ha ha, cũng chỉ nhìn xem đồ ăn có quen thuộc hay không, nếu không sẽ bị tiêu chảy. "Tiểu Trì nhận được tín hiệu của Ninh Thu Thu, thông minh nói.