“Bị muộn rồi a…a——————” Trương Thu trợn mắt liền hướng đầu giường tìm quần áo. Kết quả hoảng sợ phát hiện —— nơi này không phải là nhà hắn!! Xinh đẹp quá phận!! “Không phải bị bắt cóc đó chứ???!! Ta một xu dính túi cũng không có...... Không............” Mới vừa định kêu thảm thiết liền phát giác ra không đúng, kia không phải là thanh âm của hắn...... Không đúng...... Là không thể phát ra thanh âm! Mặc kệ hắn nói cái gì đều chỉ có “A a” mà thôi. Cẩn thận sờ sờ bên miệng, hoàn toàn không có bị băng dính dán lại a. “Ai như vậy độc ác làm cho thanh âm của ta đều bị hủy a a a?!! Ta với ngươi chẳng lẽ là kẻ thù truyền kiếp a a a!!!!??” Hắn tiếp tục loạn mắng nhưng vẫn như trước chỉ là “A a a”. Nhưng thật ra mấy tiếng ấy lại làm kinh động tới người bên ngoài. “Điện hạ, điện hạ, ngươi tỉnh?” Một cô gái ăn mặc cung trang chạy vội vào, mặt lộ vẻ vui mừng, vội vàng mang tới y phục, hầu hạ Trương Thu thay quần áo. Này, này, tình huống gì thế này?!! Điện hạ? Hắn hôm qua không phải đang hảo hảo ngủ…
Tác giả: