Câu chuyện mở đầu rất là dài, nếu muốn nói hết có lẽ nói ba ngày ba đêm cũng không hết được. Cho nên để tiết kiệm thời gian, chúng ta sẽ bỏ qua tất cả các chi tiết mà tác giả đã đào hố và đi thẳng đến nhân vật trung tâm. Vâng, đó là Lâm Y Thần. Đó là một ngày trời trong nắng ấm, gió nhẹ man mác mang theo mùi đất tanh tanh sau cơn mưa nhiều ngày. Vào ngày này, Lâm Y Thần vội vàng lao ra khỏi cửa với mong muốn không bị muộn giờ. Trong lúc hấp tấp bộp chộp đâu ai nhớ được bản thân ra cửa bước chân trái hay chân phải đâu? Đương nhiên càng vội lại càng không có thời gian rảnh rỗi xem ngày giờ hoàng đạo. Cho nên xui xẻo cứ như vậy lặng yên rơi xuống. Lâm Y Thần thở dài quyết tâm giơ điện thoại lên muốn xin nghỉ. Mới ra khỏi cửa 10 phút, cô đầu tiên là dẫm lên phân chó, bị chim ị lên đầu, qua gốc cây bị xối nước, tài liệu bị xe quẹt bay đầy trời... Thế nhưng xui xẻo chỉ dừng lại ở đây sao? Tất nhiên là không! Cuốn hoàng lịch đặt trong nhà Lâm Y Thần bị gió cuốn phất phơ mơ hồ lộ ra trang…
Tác giả: