Tác giả:

Dịch: Nguyễn Hạ Lan *** Lên năm thứ ba Đại học, Lục Phồn Tinh càng bận rộn hơn. Tan học một cái là căn bản chẳng thể tìm thấy bóng dáng cô trong sân trường. Chiếc xe đạp rách của cô thường phóng vèo qua trước mặt mọi người, bạn học ở phía sau còn chưa kịp kêu “này, này”, “Phồn Tinh”, thì cô đã rẽ ngoặt, mất hút. Sinh viên chuyên ngành sơn dầu của trường Đại học mỹ thuật hàng đầu, người nào người nấy cũng miệt mài với nghệ thuật, nhưng Lục Phồn Tinh lại là kẻ “phàm tục” nhất, cả ngày từ sáng đến tối chỉ “quần nhau” với tiền. Trong khoa, cô có biệt danh là: Thiên hậu làm thuê bé nhỏ. Buổi chiều, cô làm giáo viên dạy phác họa trong phòng vẽ Lạc Thần; buổi tối cô làm công việc dọn dẹp ở phòng tập thể thao gần trường, công việc mà thường chỉ có phụ nữ lớn tuổi mới làm. Ban đầu, người phụ trách phòng tập còn không tin một nữ sinh viên đại học như cô có thể chịu được nỗi vất vả này, cô nói hết nước hết cái người ta mới tỏ ý cho cô một tháng thử việc, làm không tốt thì phải cuốn gói. Trong…

Truyện chữ