Tháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong…
Chương 10: Lĩnh Mệnh
Điện Hạ, Ngài Thật Bá ĐạoTác giả: Tần MặcTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong… Đại hán kia dáng người lực lưỡng, vai u thịt bắp, nhưng cước bộ có vẻ chậm hơn Ngọc Huyết, hắn vừa phi thân theo nàng vừa hét:- Đứng lại đó cho ta!!!Mặc Mặc: câu thoại ta thấy vô lý nhất khi xem phimNgọc Huyết vẫn cấm đầu cấm cổ mà chạy chỉ còn khoảng 1 khắc nữa (15 phút) là cô phải giao quyền điều khiển lại cho Ngọc Nữ rồi, Ngọc Nữ tuy thân thủ không tốt như cô nhưng Ngọc Nữ lại am hiểu độc dược nhưng hoàn cảnh bị truy đuổi hiện tại,cô cho Ngọc Nữ xuất hiện rồi dùng độc sau mà được chứ.Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc Ngọc Nữ bên trong thức hải liền truyền ra ý niệm:- Tỷ Tỷ,Tỷ cho muội ra đi, mọi có cách thoát thân, hôm qua sư phụ vừa đưa cho muội một ích mê hồn hương, có lẽ có thể làm cho đại hán kia ngất đi.Nghe Ngọc Nữ nói thế, Ngọc Huyết tuy còn hơi lo lắng nhưng cũng rút đi, nhường quyền điều khiển trả cho Ngọc Nữ.Đang phi thân đuổi theo tên thích khách hành thích chủ tử của mình thì đại hán bỗng thấy phía xa xa tên thích khách kia đứng lại, như chộp được thời cơ, đại hán vận hết nội công phi đến chỗ thích khách kia định áp sát để bắt tên thích khách kia lại thì bỗng tên thích khách kia quay đầu vung một chiếc khăn tay vào mặt đại hán, từ trong chiếc khăn tay bay ra một loại bột phấn màu trắng, mùi ương thanh khiết lan ra từ chiếc khăn khiến đại hán mê say, hắn thất thần đứng đó như đang tận hưởng lạc thú nhân gian.Nắm lấy thời cơ Đại Hán nọ đang mê mẩn Ngọc Nữ liền chạy thoát thân, chạy ra khỏi thành nàng đi qua một khu rừng trúc quanh quanh co co, người nào không rành địa hình có thể bị lạc khi bước vào đây, xuyên qua rừng trúc, Ngọc Nữ bước vào một khu nghĩa trang, như một thói quen thường ngày nàng bước vào một ngôi mộ có khắc tên “Bạo Nhất Liệt”, gõ ba cái vào tấm bia xong Ngọc Nữ liền xoay bác hương,nấm mồ bỗng biến mất thay vào đó là một lối đi dẫn xuống lồng đất.Đúng vậy lối đi kia chính là nơi dẫn tới căn cứ của tổ chức sát thủ Ưng, vì bên ngoài tổ chức này giết hại rất nhiều người, đắc tội rất nhiều thế lực nên họ không thể không xây căn cứ ở một nơi bí mật như thế này được.Bước vào lối đi dẫn xuống lồng đất, Ngọc Nữ quen thuộc đi vào một căn phòng, khi bước vào phòng bên trong đã có 2 người, 2 người này cũng giống như Ngọc Nữ vậy, họ cũng đã làm xong nhiệm vụ của mình nên mới quay về đây báo cáo và nhận phần thưởng từ tổ chức.Mặc Mặc: Mọi người ủng hộ Mặc Mặc nha!!!!
Đại hán kia dáng người lực lưỡng, vai u thịt bắp, nhưng cước bộ có vẻ chậm hơn Ngọc Huyết, hắn vừa phi thân theo nàng vừa hét:
- Đứng lại đó cho ta!!!
Mặc Mặc: câu thoại ta thấy vô lý nhất khi xem phim
Ngọc Huyết vẫn cấm đầu cấm cổ mà chạy chỉ còn khoảng 1 khắc nữa (15 phút) là cô phải giao quyền điều khiển lại cho Ngọc Nữ rồi, Ngọc Nữ tuy thân thủ không tốt như cô nhưng Ngọc Nữ lại am hiểu độc dược nhưng hoàn cảnh bị truy đuổi hiện tại,cô cho Ngọc Nữ xuất hiện rồi dùng độc sau mà được chứ.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc Ngọc Nữ bên trong thức hải liền truyền ra ý niệm:
- Tỷ Tỷ,Tỷ cho muội ra đi, mọi có cách thoát thân, hôm qua sư phụ vừa đưa cho muội một ích mê hồn hương, có lẽ có thể làm cho đại hán kia ngất đi.
Nghe Ngọc Nữ nói thế, Ngọc Huyết tuy còn hơi lo lắng nhưng cũng rút đi, nhường quyền điều khiển trả cho Ngọc Nữ.
Đang phi thân đuổi theo tên thích khách hành thích chủ tử của mình thì đại hán bỗng thấy phía xa xa tên thích khách kia đứng lại, như chộp được thời cơ, đại hán vận hết nội công phi đến chỗ thích khách kia định áp sát để bắt tên thích khách kia lại thì bỗng tên thích khách kia quay đầu vung một chiếc khăn tay vào mặt đại hán, từ trong chiếc khăn tay bay ra một loại bột phấn màu trắng, mùi ương thanh khiết lan ra từ chiếc khăn khiến đại hán mê say, hắn thất thần đứng đó như đang tận hưởng lạc thú nhân gian.
Nắm lấy thời cơ Đại Hán nọ đang mê mẩn Ngọc Nữ liền chạy thoát thân, chạy ra khỏi thành nàng đi qua một khu rừng trúc quanh quanh co co, người nào không rành địa hình có thể bị lạc khi bước vào đây, xuyên qua rừng trúc, Ngọc Nữ bước vào một khu nghĩa trang, như một thói quen thường ngày nàng bước vào một ngôi mộ có khắc tên “Bạo Nhất Liệt”, gõ ba cái vào tấm bia xong Ngọc Nữ liền xoay bác hương,nấm mồ bỗng biến mất thay vào đó là một lối đi dẫn xuống lồng đất.
Đúng vậy lối đi kia chính là nơi dẫn tới căn cứ của tổ chức sát thủ Ưng, vì bên ngoài tổ chức này giết hại rất nhiều người, đắc tội rất nhiều thế lực nên họ không thể không xây căn cứ ở một nơi bí mật như thế này được.
Bước vào lối đi dẫn xuống lồng đất, Ngọc Nữ quen thuộc đi vào một căn phòng, khi bước vào phòng bên trong đã có 2 người, 2 người này cũng giống như Ngọc Nữ vậy, họ cũng đã làm xong nhiệm vụ của mình nên mới quay về đây báo cáo và nhận phần thưởng từ tổ chức.
Mặc Mặc: Mọi người ủng hộ Mặc Mặc nha!!!!
Điện Hạ, Ngài Thật Bá ĐạoTác giả: Tần MặcTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong… Đại hán kia dáng người lực lưỡng, vai u thịt bắp, nhưng cước bộ có vẻ chậm hơn Ngọc Huyết, hắn vừa phi thân theo nàng vừa hét:- Đứng lại đó cho ta!!!Mặc Mặc: câu thoại ta thấy vô lý nhất khi xem phimNgọc Huyết vẫn cấm đầu cấm cổ mà chạy chỉ còn khoảng 1 khắc nữa (15 phút) là cô phải giao quyền điều khiển lại cho Ngọc Nữ rồi, Ngọc Nữ tuy thân thủ không tốt như cô nhưng Ngọc Nữ lại am hiểu độc dược nhưng hoàn cảnh bị truy đuổi hiện tại,cô cho Ngọc Nữ xuất hiện rồi dùng độc sau mà được chứ.Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc Ngọc Nữ bên trong thức hải liền truyền ra ý niệm:- Tỷ Tỷ,Tỷ cho muội ra đi, mọi có cách thoát thân, hôm qua sư phụ vừa đưa cho muội một ích mê hồn hương, có lẽ có thể làm cho đại hán kia ngất đi.Nghe Ngọc Nữ nói thế, Ngọc Huyết tuy còn hơi lo lắng nhưng cũng rút đi, nhường quyền điều khiển trả cho Ngọc Nữ.Đang phi thân đuổi theo tên thích khách hành thích chủ tử của mình thì đại hán bỗng thấy phía xa xa tên thích khách kia đứng lại, như chộp được thời cơ, đại hán vận hết nội công phi đến chỗ thích khách kia định áp sát để bắt tên thích khách kia lại thì bỗng tên thích khách kia quay đầu vung một chiếc khăn tay vào mặt đại hán, từ trong chiếc khăn tay bay ra một loại bột phấn màu trắng, mùi ương thanh khiết lan ra từ chiếc khăn khiến đại hán mê say, hắn thất thần đứng đó như đang tận hưởng lạc thú nhân gian.Nắm lấy thời cơ Đại Hán nọ đang mê mẩn Ngọc Nữ liền chạy thoát thân, chạy ra khỏi thành nàng đi qua một khu rừng trúc quanh quanh co co, người nào không rành địa hình có thể bị lạc khi bước vào đây, xuyên qua rừng trúc, Ngọc Nữ bước vào một khu nghĩa trang, như một thói quen thường ngày nàng bước vào một ngôi mộ có khắc tên “Bạo Nhất Liệt”, gõ ba cái vào tấm bia xong Ngọc Nữ liền xoay bác hương,nấm mồ bỗng biến mất thay vào đó là một lối đi dẫn xuống lồng đất.Đúng vậy lối đi kia chính là nơi dẫn tới căn cứ của tổ chức sát thủ Ưng, vì bên ngoài tổ chức này giết hại rất nhiều người, đắc tội rất nhiều thế lực nên họ không thể không xây căn cứ ở một nơi bí mật như thế này được.Bước vào lối đi dẫn xuống lồng đất, Ngọc Nữ quen thuộc đi vào một căn phòng, khi bước vào phòng bên trong đã có 2 người, 2 người này cũng giống như Ngọc Nữ vậy, họ cũng đã làm xong nhiệm vụ của mình nên mới quay về đây báo cáo và nhận phần thưởng từ tổ chức.Mặc Mặc: Mọi người ủng hộ Mặc Mặc nha!!!!