Tháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong…
Chương 17: Ta hứa sẽ bồi thường mà
Điện Hạ, Ngài Thật Bá ĐạoTác giả: Tần MặcTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong… Sáng hôm sau Ngọc Nữ bị đánh thức bởi tiếng la ầm ỉ của Ngọc Huyết trong thức hải:- Ngọc Nữ tỉnh lại, Ngọc Nữ muội tỉnh lại cho tỷ!!!!!!!!!!!!Như còn trong mê man sau một đêm bay lắc Ngọc Nữ vung vai đáp lại Ngọc Huyết bằng giọng ngáy ngủ:- Tỷ tỷ à cho muội ngủ thêm một lát nữa đi mà, đêm qua muội chạy chốn tới ngất đi đấy!Ngọc Nữ đáp lại Ngọc Huyết trong vô thức, sau khi nói xong cô bỗng ngẩn ra, khoan đã đêm qua, đêm qua......a a a a, đêm qua đã xảy ra chuyện gì????- Khoan đã tỷ tỷ đêm qua...đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ!!!!Thấy Ngọc Nữ đã nhớ lại Ngọc Huyết cũng không so đó với cô nàng ngây thơ này làm gì cô trêu đùa Ngọc Nữ nói:- Hừ,Muội không nhớ gì à? đêm qua muội bị người ta cưỡng đoạt lúc bị ngất đó, nam nhân kia còn giày xéo muội đến tận 2 canh giờ, nhưng muội yên tâm ta thấy hắn ta khá đẹp trai nha, gả cho hắn cũng không tồi, cao to vạm vỡ, đặc biệt cái kia cũng rất to nha....Lúc này mặt của Ngọc Nữ đỏ bừng như ăn phải ớt, cô nàng kia càng nghĩ càng tức giận, cái tên b**n th** vô sỉ đáng chém ngàn đao kia dám nhân lúc nàng hôn mê mà cưỡng đoạt nàng, xong chuyện rồi mà còn phủi đít bỏ đi nữa chứ, hừ cái tên b**n th** chết bầm kia đừng để bà đây bắt được.Ngọc Huyết trong thức hải cũng khá tức giận, tuy đây không phải cơ thể nàng nhưng sử dụng nó lâu như vậy nàng cũng đã sớm xem nó như cơ thể của mình rồi. Nén tức giận Ngọc Huyết nói với Ngọc Nữ:- Trước khi đi ta thấy hắn ta hình như có để lại thứ gì đó, muội mau xem thử xem.Ngọc Nữ vội tìm xem tên nam nhân vô sỉ kia rốt cuộc là để lại cái gì.Tìm một hồi nàng tìm thấy trong ngực áo của mình có một lá thư và một cái ngọc bội rất tinh xảo, tên thư viết“Cô nương tại hạ là tên là Mạc Vân Phi thái tử của Mạc quốc, hôm nay vì bị kẻ gian hãm hại uống xuân dược nên đã có những hành động bất kính với cô nương, kính mong cô nượng lượng thứ,cô nương yên tâm tại hạ chắc chắn sẽ bồi thường thõa đáng cho cô nương, cô nương cầm ngọc bội này đến phủ thái tử tìm ta, ta sẽ ra gặp cô nương để thương lượng.”Ngọc Nữ vốn đã tức giận, đọc xong lá thư này lại càng tức giận hơn, hắn đã cướp mất thứ quan trọng của cô mà còn mở miệng ra đòi bồi thường, bồi thường cái em gái hắn ấy,cô đương đường là đệ tử của đệ nhất độc y, nay lại bị một nam nhân khinh bạc, xong rồi còn đồi bồi thương, hắn xem nhẹ mạng của chính mình quá ư.Mặc Mặc: mọi người ơi comment cho Mặc Mặc biết là mọi người đang xem đi nè, sao tui thấy gần 600 trăm người đọc mà không ai thèm like, cũng không thèm comment luôn, huhu Mặc Mặc thật đáng thương.
Sáng hôm sau Ngọc Nữ bị đánh thức bởi tiếng la ầm ỉ của Ngọc Huyết trong thức hải:
- Ngọc Nữ tỉnh lại, Ngọc Nữ muội tỉnh lại cho tỷ!!!!!!!!!!!!
Như còn trong mê man sau một đêm bay lắc Ngọc Nữ vung vai đáp lại Ngọc Huyết bằng giọng ngáy ngủ:
- Tỷ tỷ à cho muội ngủ thêm một lát nữa đi mà, đêm qua muội chạy chốn tới ngất đi đấy!
Ngọc Nữ đáp lại Ngọc Huyết trong vô thức, sau khi nói xong cô bỗng ngẩn ra, khoan đã đêm qua, đêm qua......a a a a, đêm qua đã xảy ra chuyện gì????
- Khoan đã tỷ tỷ đêm qua...đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ!!!!
Thấy Ngọc Nữ đã nhớ lại Ngọc Huyết cũng không so đó với cô nàng ngây thơ này làm gì cô trêu đùa Ngọc Nữ nói:
- Hừ,Muội không nhớ gì à? đêm qua muội bị người ta cưỡng đoạt lúc bị ngất đó, nam nhân kia còn giày xéo muội đến tận 2 canh giờ, nhưng muội yên tâm ta thấy hắn ta khá đẹp trai nha, gả cho hắn cũng không tồi, cao to vạm vỡ, đặc biệt cái kia cũng rất to nha....
Lúc này mặt của Ngọc Nữ đỏ bừng như ăn phải ớt, cô nàng kia càng nghĩ càng tức giận, cái tên b**n th** vô sỉ đáng chém ngàn đao kia dám nhân lúc nàng hôn mê mà cưỡng đoạt nàng, xong chuyện rồi mà còn phủi đít bỏ đi nữa chứ, hừ cái tên b**n th** chết bầm kia đừng để bà đây bắt được.
Ngọc Huyết trong thức hải cũng khá tức giận, tuy đây không phải cơ thể nàng nhưng sử dụng nó lâu như vậy nàng cũng đã sớm xem nó như cơ thể của mình rồi. Nén tức giận Ngọc Huyết nói với Ngọc Nữ:
- Trước khi đi ta thấy hắn ta hình như có để lại thứ gì đó, muội mau xem thử xem.
Ngọc Nữ vội tìm xem tên nam nhân vô sỉ kia rốt cuộc là để lại cái gì.Tìm một hồi nàng tìm thấy trong ngực áo của mình có một lá thư và một cái ngọc bội rất tinh xảo, tên thư viết
“Cô nương tại hạ là tên là Mạc Vân Phi thái tử của Mạc quốc, hôm nay vì bị kẻ gian hãm hại uống xuân dược nên đã có những hành động bất kính với cô nương, kính mong cô nượng lượng thứ,cô nương yên tâm tại hạ chắc chắn sẽ bồi thường thõa đáng cho cô nương, cô nương cầm ngọc bội này đến phủ thái tử tìm ta, ta sẽ ra gặp cô nương để thương lượng.”
Ngọc Nữ vốn đã tức giận, đọc xong lá thư này lại càng tức giận hơn, hắn đã cướp mất thứ quan trọng của cô mà còn mở miệng ra đòi bồi thường, bồi thường cái em gái hắn ấy,cô đương đường là đệ tử của đệ nhất độc y, nay lại bị một nam nhân khinh bạc, xong rồi còn đồi bồi thương, hắn xem nhẹ mạng của chính mình quá ư.
Mặc Mặc: mọi người ơi comment cho Mặc Mặc biết là mọi người đang xem đi nè, sao tui thấy gần 600 trăm người đọc mà không ai thèm like, cũng không thèm comment luôn, huhu Mặc Mặc thật đáng thương.
Điện Hạ, Ngài Thật Bá ĐạoTác giả: Tần MặcTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTháng 12 trời bắt đầu trở lạnh, đêm về nhà nhà đều quay quần bên lò sưởi. Bên ngoài lúc này những cơn gió đang gào thét, trời lạnh như cắt da, cắt thịt. Vậy mà lúc này ngoài trời lại có một thân ảnh của một cô bé chừng 12 tuổi, khuôn mặt gầy gò, thân hình ốm tong teo, khi nhìn vào cô bé người ta chỉ liên tưởng rằng chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cô đi. Nhưng không thân ảnh gầy yếu ấy lại không bị gió rét thổi bay, mà cô gái bé nhỏ ấy lại kiên cường chống những cơn gió mạnh mùa đông. Thân ảnh bé nhỏ ấy cứ đi, cứ đi mãi cho tới khi cơ thể không chịu nỗi nữa cô ngã ra đương. Lúc này phía xa xa có một chiếc ngựa đang tiến tới chỗ Ngọc Nữ đang nằm, trong xe có một cậu bé chừng 10 tuổi nhưng trông rất chửng chạc, thân hình bé nhỏ nhưng ánh mắt thâm thúy, cương nghị. Lúc này cậu bé bước xuống xe và ẫm cô bé lên xe. Chiếc xe ngựa chạy từ từ mất hút. Ngọc Nữ lúc này trông có vẻ như đang hôn mê, nhưng không ý chí cô đang chiến đấu với chính cô và cũng là nhân cách mới được hình thành. Trong… Sáng hôm sau Ngọc Nữ bị đánh thức bởi tiếng la ầm ỉ của Ngọc Huyết trong thức hải:- Ngọc Nữ tỉnh lại, Ngọc Nữ muội tỉnh lại cho tỷ!!!!!!!!!!!!Như còn trong mê man sau một đêm bay lắc Ngọc Nữ vung vai đáp lại Ngọc Huyết bằng giọng ngáy ngủ:- Tỷ tỷ à cho muội ngủ thêm một lát nữa đi mà, đêm qua muội chạy chốn tới ngất đi đấy!Ngọc Nữ đáp lại Ngọc Huyết trong vô thức, sau khi nói xong cô bỗng ngẩn ra, khoan đã đêm qua, đêm qua......a a a a, đêm qua đã xảy ra chuyện gì????- Khoan đã tỷ tỷ đêm qua...đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ!!!!Thấy Ngọc Nữ đã nhớ lại Ngọc Huyết cũng không so đó với cô nàng ngây thơ này làm gì cô trêu đùa Ngọc Nữ nói:- Hừ,Muội không nhớ gì à? đêm qua muội bị người ta cưỡng đoạt lúc bị ngất đó, nam nhân kia còn giày xéo muội đến tận 2 canh giờ, nhưng muội yên tâm ta thấy hắn ta khá đẹp trai nha, gả cho hắn cũng không tồi, cao to vạm vỡ, đặc biệt cái kia cũng rất to nha....Lúc này mặt của Ngọc Nữ đỏ bừng như ăn phải ớt, cô nàng kia càng nghĩ càng tức giận, cái tên b**n th** vô sỉ đáng chém ngàn đao kia dám nhân lúc nàng hôn mê mà cưỡng đoạt nàng, xong chuyện rồi mà còn phủi đít bỏ đi nữa chứ, hừ cái tên b**n th** chết bầm kia đừng để bà đây bắt được.Ngọc Huyết trong thức hải cũng khá tức giận, tuy đây không phải cơ thể nàng nhưng sử dụng nó lâu như vậy nàng cũng đã sớm xem nó như cơ thể của mình rồi. Nén tức giận Ngọc Huyết nói với Ngọc Nữ:- Trước khi đi ta thấy hắn ta hình như có để lại thứ gì đó, muội mau xem thử xem.Ngọc Nữ vội tìm xem tên nam nhân vô sỉ kia rốt cuộc là để lại cái gì.Tìm một hồi nàng tìm thấy trong ngực áo của mình có một lá thư và một cái ngọc bội rất tinh xảo, tên thư viết“Cô nương tại hạ là tên là Mạc Vân Phi thái tử của Mạc quốc, hôm nay vì bị kẻ gian hãm hại uống xuân dược nên đã có những hành động bất kính với cô nương, kính mong cô nượng lượng thứ,cô nương yên tâm tại hạ chắc chắn sẽ bồi thường thõa đáng cho cô nương, cô nương cầm ngọc bội này đến phủ thái tử tìm ta, ta sẽ ra gặp cô nương để thương lượng.”Ngọc Nữ vốn đã tức giận, đọc xong lá thư này lại càng tức giận hơn, hắn đã cướp mất thứ quan trọng của cô mà còn mở miệng ra đòi bồi thường, bồi thường cái em gái hắn ấy,cô đương đường là đệ tử của đệ nhất độc y, nay lại bị một nam nhân khinh bạc, xong rồi còn đồi bồi thương, hắn xem nhẹ mạng của chính mình quá ư.Mặc Mặc: mọi người ơi comment cho Mặc Mặc biết là mọi người đang xem đi nè, sao tui thấy gần 600 trăm người đọc mà không ai thèm like, cũng không thèm comment luôn, huhu Mặc Mặc thật đáng thương.