Tác giả:

- Mình nói này Lam Uyên, cậu cứ lang thang khắp chốn bao giờ mới lấy chồng đây? Lam Uyên nghe bạn thân yêu nói, liền trợn người mắt lên hung dữ: - Mình còn chưa vội, cậu vội cái gì? Tô Thiên Bình ôm khuôn mặt đầy oán khí: - Là mẹ mình lại giục cưới. Lam Uyên, cậu có thể bớt thời gian qua nói chuyện với mẹ mình một chút không, hiện tại mình không dám về nhà nữa rồi. Nếu có cậu, mẹ sẽ không làm lớn chuyện, bắt mình đi xem mắt! - Còn có người bạn nào như cậu nữa không? - Lam Uyên lại to tiếng quát - Lôi bạn đi chết thay? Mình đi mới là lạ! - Suỵttt!!! Thiên Bình đột nhiên nhào tới che miệng Lam Uyên, nói nhỏ tới tai cô: - Phía sau có anh đẹp trai, cậu nói quá lớn rồi! Lam Uyên không cam tâm, há miệng ngoạm lấy tay Tô Thiên Bình, thành công khiến cô khủng hoảng gào lên: - Mẹ nó! Vũ Lam Uyên, cậu quá ghê tởm rồi, lai có thể cắn mình?! Nhìn xem tay mình... Vừa nói, Thiên Bình lập tức lao tới phía đối diện cướp lấy hộp giấy ăn, liên tục ra sức chà xát lau sạch tay mình, miệng liên tục gọi…

Chương 271

Nhân Duyên Của Chúng TaTác giả: Bất LựcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường- Mình nói này Lam Uyên, cậu cứ lang thang khắp chốn bao giờ mới lấy chồng đây? Lam Uyên nghe bạn thân yêu nói, liền trợn người mắt lên hung dữ: - Mình còn chưa vội, cậu vội cái gì? Tô Thiên Bình ôm khuôn mặt đầy oán khí: - Là mẹ mình lại giục cưới. Lam Uyên, cậu có thể bớt thời gian qua nói chuyện với mẹ mình một chút không, hiện tại mình không dám về nhà nữa rồi. Nếu có cậu, mẹ sẽ không làm lớn chuyện, bắt mình đi xem mắt! - Còn có người bạn nào như cậu nữa không? - Lam Uyên lại to tiếng quát - Lôi bạn đi chết thay? Mình đi mới là lạ! - Suỵttt!!! Thiên Bình đột nhiên nhào tới che miệng Lam Uyên, nói nhỏ tới tai cô: - Phía sau có anh đẹp trai, cậu nói quá lớn rồi! Lam Uyên không cam tâm, há miệng ngoạm lấy tay Tô Thiên Bình, thành công khiến cô khủng hoảng gào lên: - Mẹ nó! Vũ Lam Uyên, cậu quá ghê tởm rồi, lai có thể cắn mình?! Nhìn xem tay mình... Vừa nói, Thiên Bình lập tức lao tới phía đối diện cướp lấy hộp giấy ăn, liên tục ra sức chà xát lau sạch tay mình, miệng liên tục gọi… Cách đó rất xa, tại thành phố Thượng Hải phồn hoa, cái tên Tinh Hoa giải trí dần chìm vào quên lãng.Chẳng ai ngờ tại chính thời điểm nắm trong tay hào quang vô tận, có thể hô mưa gọi gió cả một trời thì đột nhiên bọn họ lại biến mất. Từ Ảnh đế Thẩm Trác Nghiêm đến những tân tinh mới như Mộc Đào, Tư Mã Ngọc, Thái Kỳ Nhiên, Lăng Quán hay nữ quản lý, tân Ảnh hậu họ Vũ...Giữa thời cuộc biến đổi không ngừng, sức ảnh hưởng khổng lồ của những tinh anh ấy nhanh chóng mờ đi, chìm vào quên lãng, trở thành hòn đá kê chân cho những kẻ khác đứng lên.Thẩm Kiều Kiều cầm quạt lông vũ phe phẩy, đứng ở một góc dạ hội quan sát một cách nhàm chán. Ông bác của nàng bị quản lý Vũ hớp hồn, từ lâu chẳng ngó ngàng đến chính sự, bỏ mặc bổn tiểu thư ở đây lăn lộn. Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy muốn hờn dỗi.- Ái chà! Tiểu Kiều Kiều dự dạ tiệc một mình ư? Đoàn đội của em đâu? Bên chị còn thừa mấy chân sai vặt, có cần gọi một tiếng giúp em không?Hoàng Lệ một thân sườn xám đặt may đặc biệt của thời trang Nghê Ni thập phần mỹ lệ, quyến rũ, tiến đến đứng cạnh nàng ‘thăm hỏi’.Tất nhiên Thẩm Kiều Kiều biết bà cô già không quen không biết không có ý tốt này đang tìm cơ hội nhục nhã nàng nhưng sự quý tộc không cho phép nàng tỏ ra khinh bỉ. Nàng gật đầu cho có lệ, nhẹ nhàng kéo áo choàng sát vào người, đứng tránh Hoàng Lệ ra một đoạn xa.Có trời mới biết, thực ra Hoàng Lệ thù không đội trời chung với Lam Uyên. Đáng tiếc thay, thời điểm Hoàng Lệ phát hiện bản thân đã bị Lam Uyên chỉnh cho gần chết thì cô đã biến mất tăm hơi từ lâu. Hơn nữa, Tinh Hoa giải trí cũng như những người cùng hội cùng thuyền, làm việc trên dưới có quan hệ với Lam Uyên đều chóng vánh bốc hơi.Cơn tức giận không biết xả đi đâu cho hết, ả lại vô tình nghe được quan hệ ruột thịt giữa Ảnh đế Thẩm cùng nữ minh tinh trẻ đẹp kia. Bọn họ trước đây qua lại không ít, nhục nhã Thẩm Kiều Kiều không khác gì nhục nhã Thẩm Trác Nghiêm, Tinh Hoa giải trí và Lam Uyên là bao. Cho nên mới nói, ả mọi giá tiến vào dạ hội này, chỉ để giận cá chém thớt một phen.Nếu như tiểu thư Kiều biết được, nàng nhất định sẽ nhăn mặt lè lưỡi, nằm không cũng trúng đạn.

Cách đó rất xa, tại thành phố Thượng Hải phồn hoa, cái tên Tinh Hoa giải trí dần chìm vào quên lãng.

Chẳng ai ngờ tại chính thời điểm nắm trong tay hào quang vô tận, có thể hô mưa gọi gió cả một trời thì đột nhiên bọn họ lại biến mất. Từ Ảnh đế Thẩm Trác Nghiêm đến những tân tinh mới như Mộc Đào, Tư Mã Ngọc, Thái Kỳ Nhiên, Lăng Quán hay nữ quản lý, tân Ảnh hậu họ Vũ...

Giữa thời cuộc biến đổi không ngừng, sức ảnh hưởng khổng lồ của những tinh anh ấy nhanh chóng mờ đi, chìm vào quên lãng, trở thành hòn đá kê chân cho những kẻ khác đứng lên.

Thẩm Kiều Kiều cầm quạt lông vũ phe phẩy, đứng ở một góc dạ hội quan sát một cách nhàm chán. Ông bác của nàng bị quản lý Vũ hớp hồn, từ lâu chẳng ngó ngàng đến chính sự, bỏ mặc bổn tiểu thư ở đây lăn lộn. Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy muốn hờn dỗi.

- Ái chà! Tiểu Kiều Kiều dự dạ tiệc một mình ư? Đoàn đội của em đâu? Bên chị còn thừa mấy chân sai vặt, có cần gọi một tiếng giúp em không?

Hoàng Lệ một thân sườn xám đặt may đặc biệt của thời trang Nghê Ni thập phần mỹ lệ, quyến rũ, tiến đến đứng cạnh nàng ‘thăm hỏi’.

Tất nhiên Thẩm Kiều Kiều biết bà cô già không quen không biết không có ý tốt này đang tìm cơ hội nhục nhã nàng nhưng sự quý tộc không cho phép nàng tỏ ra khinh bỉ. Nàng gật đầu cho có lệ, nhẹ nhàng kéo áo choàng sát vào người, đứng tránh Hoàng Lệ ra một đoạn xa.

Có trời mới biết, thực ra Hoàng Lệ thù không đội trời chung với Lam Uyên. Đáng tiếc thay, thời điểm Hoàng Lệ phát hiện bản thân đã bị Lam Uyên chỉnh cho gần chết thì cô đã biến mất tăm hơi từ lâu. Hơn nữa, Tinh Hoa giải trí cũng như những người cùng hội cùng thuyền, làm việc trên dưới có quan hệ với Lam Uyên đều chóng vánh bốc hơi.

Cơn tức giận không biết xả đi đâu cho hết, ả lại vô tình nghe được quan hệ ruột thịt giữa Ảnh đế Thẩm cùng nữ minh tinh trẻ đẹp kia. Bọn họ trước đây qua lại không ít, nhục nhã Thẩm Kiều Kiều không khác gì nhục nhã Thẩm Trác Nghiêm, Tinh Hoa giải trí và Lam Uyên là bao. Cho nên mới nói, ả mọi giá tiến vào dạ hội này, chỉ để giận cá chém thớt một phen.

Nếu như tiểu thư Kiều biết được, nàng nhất định sẽ nhăn mặt lè lưỡi, nằm không cũng trúng đạn.

Nhân Duyên Của Chúng TaTác giả: Bất LựcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường- Mình nói này Lam Uyên, cậu cứ lang thang khắp chốn bao giờ mới lấy chồng đây? Lam Uyên nghe bạn thân yêu nói, liền trợn người mắt lên hung dữ: - Mình còn chưa vội, cậu vội cái gì? Tô Thiên Bình ôm khuôn mặt đầy oán khí: - Là mẹ mình lại giục cưới. Lam Uyên, cậu có thể bớt thời gian qua nói chuyện với mẹ mình một chút không, hiện tại mình không dám về nhà nữa rồi. Nếu có cậu, mẹ sẽ không làm lớn chuyện, bắt mình đi xem mắt! - Còn có người bạn nào như cậu nữa không? - Lam Uyên lại to tiếng quát - Lôi bạn đi chết thay? Mình đi mới là lạ! - Suỵttt!!! Thiên Bình đột nhiên nhào tới che miệng Lam Uyên, nói nhỏ tới tai cô: - Phía sau có anh đẹp trai, cậu nói quá lớn rồi! Lam Uyên không cam tâm, há miệng ngoạm lấy tay Tô Thiên Bình, thành công khiến cô khủng hoảng gào lên: - Mẹ nó! Vũ Lam Uyên, cậu quá ghê tởm rồi, lai có thể cắn mình?! Nhìn xem tay mình... Vừa nói, Thiên Bình lập tức lao tới phía đối diện cướp lấy hộp giấy ăn, liên tục ra sức chà xát lau sạch tay mình, miệng liên tục gọi… Cách đó rất xa, tại thành phố Thượng Hải phồn hoa, cái tên Tinh Hoa giải trí dần chìm vào quên lãng.Chẳng ai ngờ tại chính thời điểm nắm trong tay hào quang vô tận, có thể hô mưa gọi gió cả một trời thì đột nhiên bọn họ lại biến mất. Từ Ảnh đế Thẩm Trác Nghiêm đến những tân tinh mới như Mộc Đào, Tư Mã Ngọc, Thái Kỳ Nhiên, Lăng Quán hay nữ quản lý, tân Ảnh hậu họ Vũ...Giữa thời cuộc biến đổi không ngừng, sức ảnh hưởng khổng lồ của những tinh anh ấy nhanh chóng mờ đi, chìm vào quên lãng, trở thành hòn đá kê chân cho những kẻ khác đứng lên.Thẩm Kiều Kiều cầm quạt lông vũ phe phẩy, đứng ở một góc dạ hội quan sát một cách nhàm chán. Ông bác của nàng bị quản lý Vũ hớp hồn, từ lâu chẳng ngó ngàng đến chính sự, bỏ mặc bổn tiểu thư ở đây lăn lộn. Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy muốn hờn dỗi.- Ái chà! Tiểu Kiều Kiều dự dạ tiệc một mình ư? Đoàn đội của em đâu? Bên chị còn thừa mấy chân sai vặt, có cần gọi một tiếng giúp em không?Hoàng Lệ một thân sườn xám đặt may đặc biệt của thời trang Nghê Ni thập phần mỹ lệ, quyến rũ, tiến đến đứng cạnh nàng ‘thăm hỏi’.Tất nhiên Thẩm Kiều Kiều biết bà cô già không quen không biết không có ý tốt này đang tìm cơ hội nhục nhã nàng nhưng sự quý tộc không cho phép nàng tỏ ra khinh bỉ. Nàng gật đầu cho có lệ, nhẹ nhàng kéo áo choàng sát vào người, đứng tránh Hoàng Lệ ra một đoạn xa.Có trời mới biết, thực ra Hoàng Lệ thù không đội trời chung với Lam Uyên. Đáng tiếc thay, thời điểm Hoàng Lệ phát hiện bản thân đã bị Lam Uyên chỉnh cho gần chết thì cô đã biến mất tăm hơi từ lâu. Hơn nữa, Tinh Hoa giải trí cũng như những người cùng hội cùng thuyền, làm việc trên dưới có quan hệ với Lam Uyên đều chóng vánh bốc hơi.Cơn tức giận không biết xả đi đâu cho hết, ả lại vô tình nghe được quan hệ ruột thịt giữa Ảnh đế Thẩm cùng nữ minh tinh trẻ đẹp kia. Bọn họ trước đây qua lại không ít, nhục nhã Thẩm Kiều Kiều không khác gì nhục nhã Thẩm Trác Nghiêm, Tinh Hoa giải trí và Lam Uyên là bao. Cho nên mới nói, ả mọi giá tiến vào dạ hội này, chỉ để giận cá chém thớt một phen.Nếu như tiểu thư Kiều biết được, nàng nhất định sẽ nhăn mặt lè lưỡi, nằm không cũng trúng đạn.

Chương 271