Xin chào các bạn, mình đã trở lại và... ăn hại hơn xưa. Sau hôm trước từ khi kết bộ kia thì mình quyết định ra bộ mới vào ngay ngày hôm nay. Thật sự rất đáng tiếc khi truyện này không phải là nữ cường, có một số độc giả từ bộ cũ nói rằng rất thích thể loại đó. Tuy nhiên, viết ra bộ này thì mình cũng nói rằng nữ chính của bộ này không phải loại yếu ớt gió thổi sẽ đổ, cũng không phải bão giông vẫn đứng thẳng, mà là hạng trung trung thôi ạ. Cho nên, vẫn mong các bạn sẽ tiếp nhận bộ này của mình giống như tác phẩm trước. Và, nội dung của truyện vẫn còn hơi mơ hồ nên mình có thể sẽ ra chương chậm hơn so với dự tính. {_/} (°. °)
Chương 72: Có gian tình
Hai Nam Chính Đối Địch, Xin Đừng Kéo Ta Vào!Tác giả: Nguyệt BossTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngXin chào các bạn, mình đã trở lại và... ăn hại hơn xưa. Sau hôm trước từ khi kết bộ kia thì mình quyết định ra bộ mới vào ngay ngày hôm nay. Thật sự rất đáng tiếc khi truyện này không phải là nữ cường, có một số độc giả từ bộ cũ nói rằng rất thích thể loại đó. Tuy nhiên, viết ra bộ này thì mình cũng nói rằng nữ chính của bộ này không phải loại yếu ớt gió thổi sẽ đổ, cũng không phải bão giông vẫn đứng thẳng, mà là hạng trung trung thôi ạ. Cho nên, vẫn mong các bạn sẽ tiếp nhận bộ này của mình giống như tác phẩm trước. Và, nội dung của truyện vẫn còn hơi mơ hồ nên mình có thể sẽ ra chương chậm hơn so với dự tính. {_/} (°. °) Từ lúc hiểu lầm hóa giải, lại biết tiểu bảo bối có khả năng là con của một trong hai người họ. U Minh Thượng và Đàm Hoàng Hạo liền mặt dày ở lại không chịu rời đi, quyết tâm tìm hiểu tới cùng.Trần Hiểu Ngưng cũng không có cách nào khác, đành phải chia sẻ đồ ăn, chia sẻ chỗ ngủ,... căn nhà chật chội rất nhiều nhưng lúc nào cũng vang lên tiếng trẻ con cười đùa, bởi vì...Đàm Hoàng Hạo một tay ôm tiểu bảo bối, một tay cầm thìa bột cẩn thận đưa vào miệng bé. Đây là lần đầu tiên hắn chăm sóc trẻ con, cũng là lần đầu tiên có một đứa bé không sợ hãi mà còn quấn quýt lấy hắn như vậy.Tuy chưa biết ai là cha nó đi, nhưng điều này cũng đủ để hắn thấy đắc ý với U Minh Thượng vô cùng.Hắn chỉ có thể ngồi một bên nhìn họ, ánh mắt như muốn phun lửa. Rõ ràng hắn chẳng hề có chỗ nào đáng sợ, thế nhưng tiểu bảo bối lại cứ là thích Đàm Hoàng Hạo nhiều hơn.Duy chỉ có Trần Hiểu Ngưng là biết, do Tiểu Đào nhìn thấy Đàm Hoàng Hạo trên tivi lần trước, nên có thể bé sẽ nhớ được nên yêu thích hắn a!Buổi sáng, bốn người ăn cơm xong liền ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cô vẫn chưa tìm được việc làm, chỉ có thể ở nhà chăm con. Dù sao hai cái nam nhân này đang rảnh rỗi, vậy thì cứ để cho họ trông chừng tiểu bảo bối cũng được, cô sẽ đi tìm công việc, nếu không số tiền mà cô mang về cũng không đủ dùng nữa a.Không vì cái gì, cô vẫn báo cho U Minh Thượng biết, hắn xùy một tiếng, trực tiếp nhét vào tay cô một chiếc thẻ không giới hạn, nói cô cứ dùng thoải mái. Tuy nhiên, Trần Hiểu Ngưng không muốn, cô vẫn thích dùng tiền do chính mình làm ra hơn!Vậy cho nên, hiện tại trong nhà chỉ còn lại ba người.Tiểu bảo bối chỉ loanh quanh mãi trong nhà cũng bắt đầu thấy chán. Cô bé ngồi im một chỗ nghịch nghịch con gấu bông.U Minh Thượng thấy không thích hợp, bèn đưa ra đề nghị:-" Hình như tiểu bảo bối chán rồi, không bằng chúng ta đưa nó tới nơi nào đó chơi!"Đàm Hoàng Hạo cũng cảm thấy như vậy, hai người bắt đầu tay bồng tay bế đi ra ngoài. Cứ hễ bé thấy chán người nào thì lại chuyển sang cho người kia. (Cái này là đoàn kết để chăm con đấy mọi người ạ >.
Từ lúc hiểu lầm hóa giải, lại biết tiểu bảo bối có khả năng là con của một trong hai người họ. U Minh Thượng và Đàm Hoàng Hạo liền mặt dày ở lại không chịu rời đi, quyết tâm tìm hiểu tới cùng.
Trần Hiểu Ngưng cũng không có cách nào khác, đành phải chia sẻ đồ ăn, chia sẻ chỗ ngủ,... căn nhà chật chội rất nhiều nhưng lúc nào cũng vang lên tiếng trẻ con cười đùa, bởi vì...
Đàm Hoàng Hạo một tay ôm tiểu bảo bối, một tay cầm thìa bột cẩn thận đưa vào miệng bé. Đây là lần đầu tiên hắn chăm sóc trẻ con, cũng là lần đầu tiên có một đứa bé không sợ hãi mà còn quấn quýt lấy hắn như vậy.
Tuy chưa biết ai là cha nó đi, nhưng điều này cũng đủ để hắn thấy đắc ý với U Minh Thượng vô cùng.
Hắn chỉ có thể ngồi một bên nhìn họ, ánh mắt như muốn phun lửa. Rõ ràng hắn chẳng hề có chỗ nào đáng sợ, thế nhưng tiểu bảo bối lại cứ là thích Đàm Hoàng Hạo nhiều hơn.
Duy chỉ có Trần Hiểu Ngưng là biết, do Tiểu Đào nhìn thấy Đàm Hoàng Hạo trên tivi lần trước, nên có thể bé sẽ nhớ được nên yêu thích hắn a!
Buổi sáng, bốn người ăn cơm xong liền ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cô vẫn chưa tìm được việc làm, chỉ có thể ở nhà chăm con. Dù sao hai cái nam nhân này đang rảnh rỗi, vậy thì cứ để cho họ trông chừng tiểu bảo bối cũng được, cô sẽ đi tìm công việc, nếu không số tiền mà cô mang về cũng không đủ dùng nữa a.
Không vì cái gì, cô vẫn báo cho U Minh Thượng biết, hắn xùy một tiếng, trực tiếp nhét vào tay cô một chiếc thẻ không giới hạn, nói cô cứ dùng thoải mái. Tuy nhiên, Trần Hiểu Ngưng không muốn, cô vẫn thích dùng tiền do chính mình làm ra hơn!
Vậy cho nên, hiện tại trong nhà chỉ còn lại ba người.
Tiểu bảo bối chỉ loanh quanh mãi trong nhà cũng bắt đầu thấy chán. Cô bé ngồi im một chỗ nghịch nghịch con gấu bông.
U Minh Thượng thấy không thích hợp, bèn đưa ra đề nghị:-" Hình như tiểu bảo bối chán rồi, không bằng chúng ta đưa nó tới nơi nào đó chơi!"
Đàm Hoàng Hạo cũng cảm thấy như vậy, hai người bắt đầu tay bồng tay bế đi ra ngoài. Cứ hễ bé thấy chán người nào thì lại chuyển sang cho người kia. (Cái này là đoàn kết để chăm con đấy mọi người ạ >.
Hai Nam Chính Đối Địch, Xin Đừng Kéo Ta Vào!Tác giả: Nguyệt BossTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngXin chào các bạn, mình đã trở lại và... ăn hại hơn xưa. Sau hôm trước từ khi kết bộ kia thì mình quyết định ra bộ mới vào ngay ngày hôm nay. Thật sự rất đáng tiếc khi truyện này không phải là nữ cường, có một số độc giả từ bộ cũ nói rằng rất thích thể loại đó. Tuy nhiên, viết ra bộ này thì mình cũng nói rằng nữ chính của bộ này không phải loại yếu ớt gió thổi sẽ đổ, cũng không phải bão giông vẫn đứng thẳng, mà là hạng trung trung thôi ạ. Cho nên, vẫn mong các bạn sẽ tiếp nhận bộ này của mình giống như tác phẩm trước. Và, nội dung của truyện vẫn còn hơi mơ hồ nên mình có thể sẽ ra chương chậm hơn so với dự tính. {_/} (°. °) Từ lúc hiểu lầm hóa giải, lại biết tiểu bảo bối có khả năng là con của một trong hai người họ. U Minh Thượng và Đàm Hoàng Hạo liền mặt dày ở lại không chịu rời đi, quyết tâm tìm hiểu tới cùng.Trần Hiểu Ngưng cũng không có cách nào khác, đành phải chia sẻ đồ ăn, chia sẻ chỗ ngủ,... căn nhà chật chội rất nhiều nhưng lúc nào cũng vang lên tiếng trẻ con cười đùa, bởi vì...Đàm Hoàng Hạo một tay ôm tiểu bảo bối, một tay cầm thìa bột cẩn thận đưa vào miệng bé. Đây là lần đầu tiên hắn chăm sóc trẻ con, cũng là lần đầu tiên có một đứa bé không sợ hãi mà còn quấn quýt lấy hắn như vậy.Tuy chưa biết ai là cha nó đi, nhưng điều này cũng đủ để hắn thấy đắc ý với U Minh Thượng vô cùng.Hắn chỉ có thể ngồi một bên nhìn họ, ánh mắt như muốn phun lửa. Rõ ràng hắn chẳng hề có chỗ nào đáng sợ, thế nhưng tiểu bảo bối lại cứ là thích Đàm Hoàng Hạo nhiều hơn.Duy chỉ có Trần Hiểu Ngưng là biết, do Tiểu Đào nhìn thấy Đàm Hoàng Hạo trên tivi lần trước, nên có thể bé sẽ nhớ được nên yêu thích hắn a!Buổi sáng, bốn người ăn cơm xong liền ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cô vẫn chưa tìm được việc làm, chỉ có thể ở nhà chăm con. Dù sao hai cái nam nhân này đang rảnh rỗi, vậy thì cứ để cho họ trông chừng tiểu bảo bối cũng được, cô sẽ đi tìm công việc, nếu không số tiền mà cô mang về cũng không đủ dùng nữa a.Không vì cái gì, cô vẫn báo cho U Minh Thượng biết, hắn xùy một tiếng, trực tiếp nhét vào tay cô một chiếc thẻ không giới hạn, nói cô cứ dùng thoải mái. Tuy nhiên, Trần Hiểu Ngưng không muốn, cô vẫn thích dùng tiền do chính mình làm ra hơn!Vậy cho nên, hiện tại trong nhà chỉ còn lại ba người.Tiểu bảo bối chỉ loanh quanh mãi trong nhà cũng bắt đầu thấy chán. Cô bé ngồi im một chỗ nghịch nghịch con gấu bông.U Minh Thượng thấy không thích hợp, bèn đưa ra đề nghị:-" Hình như tiểu bảo bối chán rồi, không bằng chúng ta đưa nó tới nơi nào đó chơi!"Đàm Hoàng Hạo cũng cảm thấy như vậy, hai người bắt đầu tay bồng tay bế đi ra ngoài. Cứ hễ bé thấy chán người nào thì lại chuyển sang cho người kia. (Cái này là đoàn kết để chăm con đấy mọi người ạ >.