Tác giả:

Không gian trắng xóa như một tờ giấy trắng, xung quanh là sự lạnh lẽo được bao trùm như địa ngục. Một ánh sáng vàng nhạt lơ lửng giữa không trung, rồi dần dần tan biến. Từ ánh sáng xuất hiện một người con gái đang cuộn mình lại. Mái tóc tím dài mượt mà tung bay như một làn sóng lượn. Làn da trắng mịn ngọc ngà. Hàng mi dài cong vút khẽ run nhẹ. Mũi cao nhỏ xinh thẳng tấp đẹp đẽ. Khóe môi anh đào mộng nước đầy quyến rũ. Chân mài lá liễu mượt mà như nhung. Tất cả tạo nên sự hài hòa và vẻ đẹp trần thế như được trời đất bang tặng. [ Trói buộc mặt định thành công! Xin chào ký chủ ] Một tiếng nói vang lên giữa không trung, đôi mắt phượng của người con gái dần mở ra. Để lộ đôi đồng tử đỏ như máu lạnh nhạt uy quyền. Cô dần dần đứng giữa không gian trắng xóa, ngơ nhác nhìn xung quanh [ Ký chủ là người ta đã chọn ] " Ngươi là ai? " Tiếng nói thanh thúy như chuông bạc nhẹ nhàng [ Ta là hệ thống 233. Ký chủ đã chết ] " Chết? " [ Phải! Hiển thị bảng số liệu! ] Bảng số liệu: Tên ký chủ: Huyết Hàn…

Chương 38: Pa Pa...! Tránh Xa Ta Ra 6

Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là VươngTác giả: Lãnh Thiên BăngTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngKhông gian trắng xóa như một tờ giấy trắng, xung quanh là sự lạnh lẽo được bao trùm như địa ngục. Một ánh sáng vàng nhạt lơ lửng giữa không trung, rồi dần dần tan biến. Từ ánh sáng xuất hiện một người con gái đang cuộn mình lại. Mái tóc tím dài mượt mà tung bay như một làn sóng lượn. Làn da trắng mịn ngọc ngà. Hàng mi dài cong vút khẽ run nhẹ. Mũi cao nhỏ xinh thẳng tấp đẹp đẽ. Khóe môi anh đào mộng nước đầy quyến rũ. Chân mài lá liễu mượt mà như nhung. Tất cả tạo nên sự hài hòa và vẻ đẹp trần thế như được trời đất bang tặng. [ Trói buộc mặt định thành công! Xin chào ký chủ ] Một tiếng nói vang lên giữa không trung, đôi mắt phượng của người con gái dần mở ra. Để lộ đôi đồng tử đỏ như máu lạnh nhạt uy quyền. Cô dần dần đứng giữa không gian trắng xóa, ngơ nhác nhìn xung quanh [ Ký chủ là người ta đã chọn ] " Ngươi là ai? " Tiếng nói thanh thúy như chuông bạc nhẹ nhàng [ Ta là hệ thống 233. Ký chủ đã chết ] " Chết? " [ Phải! Hiển thị bảng số liệu! ] Bảng số liệu: Tên ký chủ: Huyết Hàn… Căn phòng rộng lớn nơi cơ thể nhỏ bé cô đang nằm trên giường, gương mặt nhợt nhạt suy yếu, đôi mắt phượng nhắm nghiền lại. Doanld đứng bên cạnh giường lặng nhìn cô, đôi mắt lạnh lẽo, hắn xoay đi bước đến gần cửa sổ nhìn ra ngoài.Bên ngoài giờ đây mưa tầm tả, cơn bão dữ dội đã kéo dài suốt 3 ngày liền. Cơn gió mạnh mẽ thổi qua làm cây cối lung lay" Khụ...khụ... "Cô nằm trên giường ho khan, miệng nhỏ mấp máy" Lạnh... quá... "Donald quay lại bước đến gần bồng cô lên, gương mặt không cảm xúc v**t v* cơ thể nhỏ bé lạnh ngắt của cô" Pa pa.... lạnh.... "" Ừ! Gắng đợi First trở về. Ngươi sẽ được cứu... "" Đau... bụng.... au...khụ... "Cô nhăn mài đưa tay ôm lấy cái bụng nhỏ, Donald thấy vậy liền vuốt bụng cho cô" Ngoan! Không đau, không đau nữa... "Cạch!Hundin đi vào trong, gương mặt già nua nhìn thấy cảnh này mà lắc đầu thở dài" Tham kiến mặt trời của Fislin. Mong ngài mãi sáng chói và rực rỡ "" Được rồi! Có chuyện gì? "Hundin đứng thẳng người bước lại gần, nhìn vào cô" Công chúa đã chịu đựng 3 ngày mà First vẫn chưa trở lại. Liệu tiểu công chúa có thể chịu nổi.... "" Nếu nó chết thì xem như là do số mạng của nó. Không trách ai được "Donald lạnh lùng bỏ cô xuống" Bệ hạ đã dốc tâm vì tiểu công chúa. Có phải người hiếu kì với những lời nói khi trước? "" Ha! Ông nghĩ vậy sao "" Thần theo bệ hạ đã lâu. Người lớn lên như thế nào thần đều biết rõ. Nên thần biết người có hứng thú với tiểu công chúa "" Hừ! Đủ rồi, ngươi đến đây để nói mấy lời nhảm nhí này? "" Thần được biết cơn bão sẽ kéo dài thêm 2 ngày nữa. Người có nên đưa tiểu công chúa đến y viện? "Hundun nhìn hắn bất đắc dĩ" Không cần! Cứ để nó ở đây. Phải thêm người đi tìm nước thánh Asu "" Vâng! Nhưng chẳng phải người nói sẽ chuẩn bị chinh phạt vùng đất Meadow sao? "" Mảnh đất này tuy nhỏ nhưng lại có tâm cơ sâu xa. Chắc chắn không thể giữ lại, cho người đến đó trước. Ta sẽ theo sau "" Nhưng liệu quân ta có bị mắc bẫy khi cứ để như vậy... "" Yên tâm! Ngươi đừng quên có kẻ đó thống lĩnh. Dù không có ta vẫn sẽ thắng "" Thần biết rõ, người đó tuy mạnh, thống lĩnh vạn quân nhưng trái tim lại quá mềm yếu... "" Khi hắn trở về ta sẽ nói chuyện với hắn "" Vậy thần sẽ phụ trách chuyện này... Xin cáo lui... "Cánh cửa đóng lại, Donald đặt tay lên trán cô. Từ bàn tay hắn tỏa ra một luồn sáng vàng chạy vào cơ thể cô. Được một lúc thì biến mấtĐợi Donald đi ra, từ trên giường cô mới mở mắt.' Hừ! Phiền phức '[ Ký chủ! Người định giả vờ mãi à? ]' Ừ! Cho đến khi nào nước thánh gì đó về tới... '[ Nhưng điều người làm bây giờ sẽ nói lên điều gì? ]' Sau này ngươi sẽ biết '[ Hiện tại vẫn chưa biết được cốt truyện ]' Không sao! Không gì phải vội. Mà người đó mà hai người họ nhắc đến là ai? '[ Ta cũng không biết. Chỉ khi gặp mới có thể dò xét ]Cô nằm xuống mỉm cười nhẹ, lặng lẽ nhìn ra ngoài trời' Xem ra cuộc sống sau này sẽ toàn sống gió đây... '💜💜💜💜💜💜 Xin lỗi vì hơi ngắn

Căn phòng rộng lớn nơi cơ thể nhỏ bé cô đang nằm trên giường, gương mặt nhợt nhạt suy yếu, đôi mắt phượng nhắm nghiền lại. Doanld đứng bên cạnh giường lặng nhìn cô, đôi mắt lạnh lẽo, hắn xoay đi bước đến gần cửa sổ nhìn ra ngoài.

Bên ngoài giờ đây mưa tầm tả, cơn bão dữ dội đã kéo dài suốt 3 ngày liền. Cơn gió mạnh mẽ thổi qua làm cây cối lung lay

" Khụ...khụ... "

Cô nằm trên giường ho khan, miệng nhỏ mấp máy

" Lạnh... quá... "

Donald quay lại bước đến gần bồng cô lên, gương mặt không cảm xúc v**t v* cơ thể nhỏ bé lạnh ngắt của cô

" Pa pa.... lạnh.... "

" Ừ! Gắng đợi First trở về. Ngươi sẽ được cứu... "

" Đau... bụng.... au...khụ... "

Cô nhăn mài đưa tay ôm lấy cái bụng nhỏ, Donald thấy vậy liền vuốt bụng cho cô

" Ngoan! Không đau, không đau nữa... "

Cạch!

Hundin đi vào trong, gương mặt già nua nhìn thấy cảnh này mà lắc đầu thở dài

" Tham kiến mặt trời của Fislin. Mong ngài mãi sáng chói và rực rỡ "

" Được rồi! Có chuyện gì? "

Hundin đứng thẳng người bước lại gần, nhìn vào cô

" Công chúa đã chịu đựng 3 ngày mà First vẫn chưa trở lại. Liệu tiểu công chúa có thể chịu nổi.... "

" Nếu nó chết thì xem như là do số mạng của nó. Không trách ai được "

Donald lạnh lùng bỏ cô xuống

" Bệ hạ đã dốc tâm vì tiểu công chúa. Có phải người hiếu kì với những lời nói khi trước? "

" Ha! Ông nghĩ vậy sao "

" Thần theo bệ hạ đã lâu. Người lớn lên như thế nào thần đều biết rõ. Nên thần biết người có hứng thú với tiểu công chúa "

" Hừ! Đủ rồi, ngươi đến đây để nói mấy lời nhảm nhí này? "

" Thần được biết cơn bão sẽ kéo dài thêm 2 ngày nữa. Người có nên đưa tiểu công chúa đến y viện? "

Hundun nhìn hắn bất đắc dĩ

" Không cần! Cứ để nó ở đây. Phải thêm người đi tìm nước thánh Asu "

" Vâng! Nhưng chẳng phải người nói sẽ chuẩn bị chinh phạt vùng đất Meadow sao? "

" Mảnh đất này tuy nhỏ nhưng lại có tâm cơ sâu xa. Chắc chắn không thể giữ lại, cho người đến đó trước. Ta sẽ theo sau "

" Nhưng liệu quân ta có bị mắc bẫy khi cứ để như vậy... "

" Yên tâm! Ngươi đừng quên có kẻ đó thống lĩnh. Dù không có ta vẫn sẽ thắng "

" Thần biết rõ, người đó tuy mạnh, thống lĩnh vạn quân nhưng trái tim lại quá mềm yếu... "

" Khi hắn trở về ta sẽ nói chuyện với hắn "

" Vậy thần sẽ phụ trách chuyện này... Xin cáo lui... "

Cánh cửa đóng lại, Donald đặt tay lên trán cô. Từ bàn tay hắn tỏa ra một luồn sáng vàng chạy vào cơ thể cô. Được một lúc thì biến mất

Đợi Donald đi ra, từ trên giường cô mới mở mắt.

' Hừ! Phiền phức '

[ Ký chủ! Người định giả vờ mãi à? ]

' Ừ! Cho đến khi nào nước thánh gì đó về tới... '

[ Nhưng điều người làm bây giờ sẽ nói lên điều gì? ]

' Sau này ngươi sẽ biết '

[ Hiện tại vẫn chưa biết được cốt truyện ]

' Không sao! Không gì phải vội. Mà người đó mà hai người họ nhắc đến là ai? '

[ Ta cũng không biết. Chỉ khi gặp mới có thể dò xét ]

Cô nằm xuống mỉm cười nhẹ, lặng lẽ nhìn ra ngoài trời

' Xem ra cuộc sống sau này sẽ toàn sống gió đây... '

💜💜💜💜💜💜 Xin lỗi vì hơi ngắn

Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là VươngTác giả: Lãnh Thiên BăngTruyện Dị Giới, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngKhông gian trắng xóa như một tờ giấy trắng, xung quanh là sự lạnh lẽo được bao trùm như địa ngục. Một ánh sáng vàng nhạt lơ lửng giữa không trung, rồi dần dần tan biến. Từ ánh sáng xuất hiện một người con gái đang cuộn mình lại. Mái tóc tím dài mượt mà tung bay như một làn sóng lượn. Làn da trắng mịn ngọc ngà. Hàng mi dài cong vút khẽ run nhẹ. Mũi cao nhỏ xinh thẳng tấp đẹp đẽ. Khóe môi anh đào mộng nước đầy quyến rũ. Chân mài lá liễu mượt mà như nhung. Tất cả tạo nên sự hài hòa và vẻ đẹp trần thế như được trời đất bang tặng. [ Trói buộc mặt định thành công! Xin chào ký chủ ] Một tiếng nói vang lên giữa không trung, đôi mắt phượng của người con gái dần mở ra. Để lộ đôi đồng tử đỏ như máu lạnh nhạt uy quyền. Cô dần dần đứng giữa không gian trắng xóa, ngơ nhác nhìn xung quanh [ Ký chủ là người ta đã chọn ] " Ngươi là ai? " Tiếng nói thanh thúy như chuông bạc nhẹ nhàng [ Ta là hệ thống 233. Ký chủ đã chết ] " Chết? " [ Phải! Hiển thị bảng số liệu! ] Bảng số liệu: Tên ký chủ: Huyết Hàn… Căn phòng rộng lớn nơi cơ thể nhỏ bé cô đang nằm trên giường, gương mặt nhợt nhạt suy yếu, đôi mắt phượng nhắm nghiền lại. Doanld đứng bên cạnh giường lặng nhìn cô, đôi mắt lạnh lẽo, hắn xoay đi bước đến gần cửa sổ nhìn ra ngoài.Bên ngoài giờ đây mưa tầm tả, cơn bão dữ dội đã kéo dài suốt 3 ngày liền. Cơn gió mạnh mẽ thổi qua làm cây cối lung lay" Khụ...khụ... "Cô nằm trên giường ho khan, miệng nhỏ mấp máy" Lạnh... quá... "Donald quay lại bước đến gần bồng cô lên, gương mặt không cảm xúc v**t v* cơ thể nhỏ bé lạnh ngắt của cô" Pa pa.... lạnh.... "" Ừ! Gắng đợi First trở về. Ngươi sẽ được cứu... "" Đau... bụng.... au...khụ... "Cô nhăn mài đưa tay ôm lấy cái bụng nhỏ, Donald thấy vậy liền vuốt bụng cho cô" Ngoan! Không đau, không đau nữa... "Cạch!Hundin đi vào trong, gương mặt già nua nhìn thấy cảnh này mà lắc đầu thở dài" Tham kiến mặt trời của Fislin. Mong ngài mãi sáng chói và rực rỡ "" Được rồi! Có chuyện gì? "Hundin đứng thẳng người bước lại gần, nhìn vào cô" Công chúa đã chịu đựng 3 ngày mà First vẫn chưa trở lại. Liệu tiểu công chúa có thể chịu nổi.... "" Nếu nó chết thì xem như là do số mạng của nó. Không trách ai được "Donald lạnh lùng bỏ cô xuống" Bệ hạ đã dốc tâm vì tiểu công chúa. Có phải người hiếu kì với những lời nói khi trước? "" Ha! Ông nghĩ vậy sao "" Thần theo bệ hạ đã lâu. Người lớn lên như thế nào thần đều biết rõ. Nên thần biết người có hứng thú với tiểu công chúa "" Hừ! Đủ rồi, ngươi đến đây để nói mấy lời nhảm nhí này? "" Thần được biết cơn bão sẽ kéo dài thêm 2 ngày nữa. Người có nên đưa tiểu công chúa đến y viện? "Hundun nhìn hắn bất đắc dĩ" Không cần! Cứ để nó ở đây. Phải thêm người đi tìm nước thánh Asu "" Vâng! Nhưng chẳng phải người nói sẽ chuẩn bị chinh phạt vùng đất Meadow sao? "" Mảnh đất này tuy nhỏ nhưng lại có tâm cơ sâu xa. Chắc chắn không thể giữ lại, cho người đến đó trước. Ta sẽ theo sau "" Nhưng liệu quân ta có bị mắc bẫy khi cứ để như vậy... "" Yên tâm! Ngươi đừng quên có kẻ đó thống lĩnh. Dù không có ta vẫn sẽ thắng "" Thần biết rõ, người đó tuy mạnh, thống lĩnh vạn quân nhưng trái tim lại quá mềm yếu... "" Khi hắn trở về ta sẽ nói chuyện với hắn "" Vậy thần sẽ phụ trách chuyện này... Xin cáo lui... "Cánh cửa đóng lại, Donald đặt tay lên trán cô. Từ bàn tay hắn tỏa ra một luồn sáng vàng chạy vào cơ thể cô. Được một lúc thì biến mấtĐợi Donald đi ra, từ trên giường cô mới mở mắt.' Hừ! Phiền phức '[ Ký chủ! Người định giả vờ mãi à? ]' Ừ! Cho đến khi nào nước thánh gì đó về tới... '[ Nhưng điều người làm bây giờ sẽ nói lên điều gì? ]' Sau này ngươi sẽ biết '[ Hiện tại vẫn chưa biết được cốt truyện ]' Không sao! Không gì phải vội. Mà người đó mà hai người họ nhắc đến là ai? '[ Ta cũng không biết. Chỉ khi gặp mới có thể dò xét ]Cô nằm xuống mỉm cười nhẹ, lặng lẽ nhìn ra ngoài trời' Xem ra cuộc sống sau này sẽ toàn sống gió đây... '💜💜💜💜💜💜 Xin lỗi vì hơi ngắn

Chương 38: Pa Pa...! Tránh Xa Ta Ra 6