Nàng là Hạ Đông Đông, ác nữ khét tiếng của Hạ gia quyền lực, nàng được định đoạt là Vương Phi của Nhị Vương Gia - Tề Thịnh. Hơn nữa, nàng từ bé bị chà đạp không ít, vì là cô con gái lớn của Hạ gia, nàng được cưng chiều nhưng không đến nổi hống hách,cư nhiên lại bị gắn mắc Ác Nữ, có rất nhiều lời bàn tán kì lạ về nàng, nó làm nàng cảm thấy kì lạ nhưng càng lớn nàng càng bị chỉ trích nhiều đến nổi người đời còn tránh xa. Điều đó thật khiến nàng đau tâm đi, tai nạn năm 16 tuổi đã khiến nàng từ trần từ lâu. Nàng là cả một định mệnh của Nhị Hoàng Tử tức Nhị Vương gia sau này mãi vẫn là vậy! Thân thể nàng được nắm giữ bởi Thiên An, cô gái nhất thời mơ hồ cũng như thấu hiểu nàng, làm nàng rất cảm kích. Tuy được gán ghép cho chữ Ác Nữ nhưng tôi thấy nó cũng thú vị, ít nhất...thật sự khiến tôi rất cảm động. *** Tôi là Lê Thiên An, nhà khoa học nữ của tổ chức khét tiếng bí ẩn, những người không biết tôi đều là những người không liên quan đến kinh doanh hoặc xã hội đen. Là một doanh nhân thành…
Chương 2
Từ Ác Phi Thành Ác HậuTác giả: SimonleTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNàng là Hạ Đông Đông, ác nữ khét tiếng của Hạ gia quyền lực, nàng được định đoạt là Vương Phi của Nhị Vương Gia - Tề Thịnh. Hơn nữa, nàng từ bé bị chà đạp không ít, vì là cô con gái lớn của Hạ gia, nàng được cưng chiều nhưng không đến nổi hống hách,cư nhiên lại bị gắn mắc Ác Nữ, có rất nhiều lời bàn tán kì lạ về nàng, nó làm nàng cảm thấy kì lạ nhưng càng lớn nàng càng bị chỉ trích nhiều đến nổi người đời còn tránh xa. Điều đó thật khiến nàng đau tâm đi, tai nạn năm 16 tuổi đã khiến nàng từ trần từ lâu. Nàng là cả một định mệnh của Nhị Hoàng Tử tức Nhị Vương gia sau này mãi vẫn là vậy! Thân thể nàng được nắm giữ bởi Thiên An, cô gái nhất thời mơ hồ cũng như thấu hiểu nàng, làm nàng rất cảm kích. Tuy được gán ghép cho chữ Ác Nữ nhưng tôi thấy nó cũng thú vị, ít nhất...thật sự khiến tôi rất cảm động. *** Tôi là Lê Thiên An, nhà khoa học nữ của tổ chức khét tiếng bí ẩn, những người không biết tôi đều là những người không liên quan đến kinh doanh hoặc xã hội đen. Là một doanh nhân thành… Cô xuyên vào khi tuyết đông trắng xóa, Đông Đông qua đời vì mải mê theo bắt ham vọng, tôi lại qua đời khi mải mê theo bắt tình yêu. Thân thể lạnh buốt rơi từ tầng 20 rơi xuống, rơi như tuyết đông lạnh lẽo.' Ngõa quán bất ly tỉnh thượng phá, tướng quân nan miễn trận trung phong '(* Thường xuyên hoạt động ở nơi nguy hiểm khó tránh tai nạn)Hay nói cách phong phú cô thường dùng chính là " Ngu ráng chịu ". Dù có hơi th* t*c cũng là một sự thật rất đáng buồn!***" Đại tiểu thư... người mau...mau tỉnh lại "" Đại tiểu thư "" Đại tiểu thư "Tiếng ồn càng ngày càng to, càng gấp gáp, họ rốt cuộc lo sợ điều gì? Họ là ai? Đại tiểu thư? Ý họ là gì?" Đông Nhi!!! Các ngươi...các ngươi dám mưu hại Đông Nhi! Các ngươi là không muốn sống "Đông Nhi? nghe oai quá, chị thần tượng của mị, ôi ôi.Thật nhanh chóng, nàng ngồi dậy, đảo mắt liên tục, không khí bỗng nhiên rơi vào trầm tư." Đại tiểu thư tỉnh rồi! TRUYỀN THÁI Y "Ánh mắt liên tục nhận định, đây là Hạ gia sao? Nàng là Hạ Đông Đông sao? Ha... trúng tẩy họ rồi! Nếu.... Đều tan biến một kiếp người rồi. Nở nụ cười nhạt nàng đồng ý tự khinh mạc mình. Tay trắng khẽ run đưa lên lại đưa xuống, vân vê tạo thành một khuôn mặt người, nàng để hắn giữ tâm, từ khi nào....Vào hang cọp thậm chí không bắt được cọp mà chẳng thể ra nữa, chết tiệt!Bất quá là Đông Đông nhỉ? Dù gì nàng cũng không cần quan tâm lắm, nhìn những người này, ác độc khôn lường, vậy cứ từ từ mà trở thành ác nữ.Tam điện hạ? cứ việc ham mê nữ chính thông minh, còn việc còn lại ắt có ta lo, từ từ mà tranh đấu. Núi cao thì còn có núi cao hơn.Có những thứ quá kiêu ngạo sẽ không tốt chút nào, thật buồn cười đi.***" Đông Nhi, con tỉnh? " Một người đàn bà phúc hậu nhìn nàng, bà ta mang một cây trâm vàng và hơn năm cây trâm bạc trên đầu, khoác trên người y phục từ gấm Tứ Xuyên, miễn cưỡng lắm mới nói bình thường! Nhìn rất giàu có cũng rất phúc hậu. Bà ta cười nhẹ nhìn nàng, tiến lại đưa tay vuốt nhẹ lại thơm lên trán nàng." Đông Nhi, mẫu thân sai. "
Cô xuyên vào khi tuyết đông trắng xóa, Đông Đông qua đời vì mải mê theo bắt ham vọng, tôi lại qua đời khi mải mê theo bắt tình yêu. Thân thể lạnh buốt rơi từ tầng 20 rơi xuống, rơi như tuyết đông lạnh lẽo.
' Ngõa quán bất ly tỉnh thượng phá, tướng quân nan miễn trận trung phong '
(* Thường xuyên hoạt động ở nơi nguy hiểm khó tránh tai nạn)
Hay nói cách phong phú cô thường dùng chính là " Ngu ráng chịu ". Dù có hơi th* t*c cũng là một sự thật rất đáng buồn!
***
" Đại tiểu thư... người mau...mau tỉnh lại "
" Đại tiểu thư "
" Đại tiểu thư "
Tiếng ồn càng ngày càng to, càng gấp gáp, họ rốt cuộc lo sợ điều gì? Họ là ai? Đại tiểu thư? Ý họ là gì?
" Đông Nhi!!! Các ngươi...các ngươi dám mưu hại Đông Nhi! Các ngươi là không muốn sống "
Đông Nhi? nghe oai quá, chị thần tượng của mị, ôi ôi.
Thật nhanh chóng, nàng ngồi dậy, đảo mắt liên tục, không khí bỗng nhiên rơi vào trầm tư.
" Đại tiểu thư tỉnh rồi! TRUYỀN THÁI Y "
Ánh mắt liên tục nhận định, đây là Hạ gia sao? Nàng là Hạ Đông Đông sao? Ha... trúng tẩy họ rồi! Nếu.... Đều tan biến một kiếp người rồi. Nở nụ cười nhạt nàng đồng ý tự khinh mạc mình. Tay trắng khẽ run đưa lên lại đưa xuống, vân vê tạo thành một khuôn mặt người, nàng để hắn giữ tâm, từ khi nào....
Vào hang cọp thậm chí không bắt được cọp mà chẳng thể ra nữa, chết tiệt!
Bất quá là Đông Đông nhỉ? Dù gì nàng cũng không cần quan tâm lắm, nhìn những người này, ác độc khôn lường, vậy cứ từ từ mà trở thành ác nữ.
Tam điện hạ? cứ việc ham mê nữ chính thông minh, còn việc còn lại ắt có ta lo, từ từ mà tranh đấu. Núi cao thì còn có núi cao hơn.Có những thứ quá kiêu ngạo sẽ không tốt chút nào, thật buồn cười đi.
***
" Đông Nhi, con tỉnh? " Một người đàn bà phúc hậu nhìn nàng, bà ta mang một cây trâm vàng và hơn năm cây trâm bạc trên đầu, khoác trên người y phục từ gấm Tứ Xuyên, miễn cưỡng lắm mới nói bình thường! Nhìn rất giàu có cũng rất phúc hậu. Bà ta cười nhẹ nhìn nàng, tiến lại đưa tay vuốt nhẹ lại thơm lên trán nàng.
" Đông Nhi, mẫu thân sai. "
Từ Ác Phi Thành Ác HậuTác giả: SimonleTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNàng là Hạ Đông Đông, ác nữ khét tiếng của Hạ gia quyền lực, nàng được định đoạt là Vương Phi của Nhị Vương Gia - Tề Thịnh. Hơn nữa, nàng từ bé bị chà đạp không ít, vì là cô con gái lớn của Hạ gia, nàng được cưng chiều nhưng không đến nổi hống hách,cư nhiên lại bị gắn mắc Ác Nữ, có rất nhiều lời bàn tán kì lạ về nàng, nó làm nàng cảm thấy kì lạ nhưng càng lớn nàng càng bị chỉ trích nhiều đến nổi người đời còn tránh xa. Điều đó thật khiến nàng đau tâm đi, tai nạn năm 16 tuổi đã khiến nàng từ trần từ lâu. Nàng là cả một định mệnh của Nhị Hoàng Tử tức Nhị Vương gia sau này mãi vẫn là vậy! Thân thể nàng được nắm giữ bởi Thiên An, cô gái nhất thời mơ hồ cũng như thấu hiểu nàng, làm nàng rất cảm kích. Tuy được gán ghép cho chữ Ác Nữ nhưng tôi thấy nó cũng thú vị, ít nhất...thật sự khiến tôi rất cảm động. *** Tôi là Lê Thiên An, nhà khoa học nữ của tổ chức khét tiếng bí ẩn, những người không biết tôi đều là những người không liên quan đến kinh doanh hoặc xã hội đen. Là một doanh nhân thành… Cô xuyên vào khi tuyết đông trắng xóa, Đông Đông qua đời vì mải mê theo bắt ham vọng, tôi lại qua đời khi mải mê theo bắt tình yêu. Thân thể lạnh buốt rơi từ tầng 20 rơi xuống, rơi như tuyết đông lạnh lẽo.' Ngõa quán bất ly tỉnh thượng phá, tướng quân nan miễn trận trung phong '(* Thường xuyên hoạt động ở nơi nguy hiểm khó tránh tai nạn)Hay nói cách phong phú cô thường dùng chính là " Ngu ráng chịu ". Dù có hơi th* t*c cũng là một sự thật rất đáng buồn!***" Đại tiểu thư... người mau...mau tỉnh lại "" Đại tiểu thư "" Đại tiểu thư "Tiếng ồn càng ngày càng to, càng gấp gáp, họ rốt cuộc lo sợ điều gì? Họ là ai? Đại tiểu thư? Ý họ là gì?" Đông Nhi!!! Các ngươi...các ngươi dám mưu hại Đông Nhi! Các ngươi là không muốn sống "Đông Nhi? nghe oai quá, chị thần tượng của mị, ôi ôi.Thật nhanh chóng, nàng ngồi dậy, đảo mắt liên tục, không khí bỗng nhiên rơi vào trầm tư." Đại tiểu thư tỉnh rồi! TRUYỀN THÁI Y "Ánh mắt liên tục nhận định, đây là Hạ gia sao? Nàng là Hạ Đông Đông sao? Ha... trúng tẩy họ rồi! Nếu.... Đều tan biến một kiếp người rồi. Nở nụ cười nhạt nàng đồng ý tự khinh mạc mình. Tay trắng khẽ run đưa lên lại đưa xuống, vân vê tạo thành một khuôn mặt người, nàng để hắn giữ tâm, từ khi nào....Vào hang cọp thậm chí không bắt được cọp mà chẳng thể ra nữa, chết tiệt!Bất quá là Đông Đông nhỉ? Dù gì nàng cũng không cần quan tâm lắm, nhìn những người này, ác độc khôn lường, vậy cứ từ từ mà trở thành ác nữ.Tam điện hạ? cứ việc ham mê nữ chính thông minh, còn việc còn lại ắt có ta lo, từ từ mà tranh đấu. Núi cao thì còn có núi cao hơn.Có những thứ quá kiêu ngạo sẽ không tốt chút nào, thật buồn cười đi.***" Đông Nhi, con tỉnh? " Một người đàn bà phúc hậu nhìn nàng, bà ta mang một cây trâm vàng và hơn năm cây trâm bạc trên đầu, khoác trên người y phục từ gấm Tứ Xuyên, miễn cưỡng lắm mới nói bình thường! Nhìn rất giàu có cũng rất phúc hậu. Bà ta cười nhẹ nhìn nàng, tiến lại đưa tay vuốt nhẹ lại thơm lên trán nàng." Đông Nhi, mẫu thân sai. "