Bé vừa chuyển đến thị trấn Z khi lên 2 tuổi. Thật ra thì thị trấn này chỉ cách thành phố có 10 cậy số nên rất tiện cho công việc của ba mẹ bé. Nói chứ ba bé là luật sư nổi tiếng đó nha. Còn mẹ bé cũng không kém, mẹ bé chính là nhà thiết kế thời trang của một cô gì gì đó làm diễn viên nổi tiếng lắm đo! Thị trấn này gần thành phố là vậy, nhưng thị trấn vẫn là luôn thấp hơn thành phố chứ. Vậy mà nhiều lúc bé tưởng cái thị trấn phía Bắc của Trung Quốc này mới chính là thành phố á. Thủ nói xem, một thị trấn với các thứ khoa học tiên tiến, đường đi còn ít bụi hơn cả đường thành phố, ở đây còn có một khu đồng ruộng thi thoảng có bóng của chiếc diều còn trên thành phố thì nhộn nhịp xe cô đông đúc hơn ở đây nhiều! Nhưng nói gì thì nói cái nơi này vừa dặt chân đã thích. Ấy vậy mà bé chưa gì đã cho cái thị trấn này là thành phố nhưng chỉ là thành phố trong con tim non nớt của bé thôi! .... Dọn dẹp xong nhà cửa. Bé theo ba mẹ đi chào hỏi hàng xóm mới đo nha. Hàng xóm mới của bé thật sự cũng chẳng…

Chương 9: Xảo quyệt

Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Nhất Cửu Huyền ÂmTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBé vừa chuyển đến thị trấn Z khi lên 2 tuổi. Thật ra thì thị trấn này chỉ cách thành phố có 10 cậy số nên rất tiện cho công việc của ba mẹ bé. Nói chứ ba bé là luật sư nổi tiếng đó nha. Còn mẹ bé cũng không kém, mẹ bé chính là nhà thiết kế thời trang của một cô gì gì đó làm diễn viên nổi tiếng lắm đo! Thị trấn này gần thành phố là vậy, nhưng thị trấn vẫn là luôn thấp hơn thành phố chứ. Vậy mà nhiều lúc bé tưởng cái thị trấn phía Bắc của Trung Quốc này mới chính là thành phố á. Thủ nói xem, một thị trấn với các thứ khoa học tiên tiến, đường đi còn ít bụi hơn cả đường thành phố, ở đây còn có một khu đồng ruộng thi thoảng có bóng của chiếc diều còn trên thành phố thì nhộn nhịp xe cô đông đúc hơn ở đây nhiều! Nhưng nói gì thì nói cái nơi này vừa dặt chân đã thích. Ấy vậy mà bé chưa gì đã cho cái thị trấn này là thành phố nhưng chỉ là thành phố trong con tim non nớt của bé thôi! .... Dọn dẹp xong nhà cửa. Bé theo ba mẹ đi chào hỏi hàng xóm mới đo nha. Hàng xóm mới của bé thật sự cũng chẳng… Hôm nay chính là ngày đầu di học của Tôn Noãn Tịch, một cô bé hậu đậu, làm cái gì cũng chẳng nên hồn, học hành hoàn tìan không nghiêm túc. Thật sự là không bằng con nhà người ra!!!Con nhà người ta mới chỉ có 7 tuổi đã là một học bá không cần thi cũng lên lớp mà không chỉ lên lớp mà còn được treo bằng chứ không phải giấy khen như người khác nữa!Thật khâm phục!Lục Triển Bách nhuều lúc ngán ngẩm với thành tích học tập của em nhà bên. Ngày nào cũng như ngày nào. Bên cửa sổ của cậu có thể nghe rõ tiếng dạy học đến khản cả cổ của dì Tôn. Thật là não chỉ chứa được mấy thứ. Thật chật!!!Đến nửa học kỳ 1.Có bài kiểm tra. Tôn Noãn Tịch về cùng với Lục Triển Bách trên tay chính là 2 tờ giấy kiểm tra hí hửng về nhà. Thật ra thì Lục Triển Bách đã nối dối Noãn Tịch rằng cô bé được 100 điểm khiến con bé vui lắm.Về đến nhà Noãn Tịch mổi hứng muốn ' đãi ngộ' cậu. Thôi thì như vậy đi!Noãn Tịch dơ hai bài kiểm tra mà Lục Triển Bách nói được 100 điểm ra.- Mẹ ơi con được 100 điểm, điểm tuyệt đối!Mẹ cô nhìn chằm chằm vào 2 tờ giấy tưởng mình bị hoa mắt. Giật lấy giấy mẹ cô cô gắng mở to mắt nhuốt nước trong miệng xuống...- Tôn Noãn Tịch! Con như này là thế nào. Được,con được 100 điểm nhưng 2 bài cộng lại mới có 100 điểm thôi! Con nhìn anh Bách kìa. Người ta mỗi bài đều được 100 điểm ai như con đâu có 2 bài 50 điểm về đây la lối không cho mẹ làm việc nữa. Con thật là. Cứ như vậy con sẽ vị đúp đấy rõ chưa?Mẹ cô hung dữ. Bỏ hết thảy lên phòng. Còn ai đó ung dung chén cái bánh mà cô ' đãi ngộ '. Thật là tên xảo quyệt mà.- ---------------------Mn ơi, like, bình luận, bỏ phiếu để mình có động lực với ạ.

Hôm nay chính là ngày đầu di học của Tôn Noãn Tịch, một cô bé hậu đậu, làm cái gì cũng chẳng nên hồn, học hành hoàn tìan không nghiêm túc. Thật sự là không bằng con nhà người ra!!!

Con nhà người ta mới chỉ có 7 tuổi đã là một học bá không cần thi cũng lên lớp mà không chỉ lên lớp mà còn được treo bằng chứ không phải giấy khen như người khác nữa!

Thật khâm phục!

Lục Triển Bách nhuều lúc ngán ngẩm với thành tích học tập của em nhà bên. Ngày nào cũng như ngày nào. Bên cửa sổ của cậu có thể nghe rõ tiếng dạy học đến khản cả cổ của dì Tôn. Thật là não chỉ chứa được mấy thứ. Thật chật!!!

Đến nửa học kỳ 1.Có bài kiểm tra. Tôn Noãn Tịch về cùng với Lục Triển Bách trên tay chính là 2 tờ giấy kiểm tra hí hửng về nhà. Thật ra thì Lục Triển Bách đã nối dối Noãn Tịch rằng cô bé được 100 điểm khiến con bé vui lắm.

Về đến nhà Noãn Tịch mổi hứng muốn ' đãi ngộ' cậu. Thôi thì như vậy đi!

Noãn Tịch dơ hai bài kiểm tra mà Lục Triển Bách nói được 100 điểm ra.

- Mẹ ơi con được 100 điểm, điểm tuyệt đối!

Mẹ cô nhìn chằm chằm vào 2 tờ giấy tưởng mình bị hoa mắt. Giật lấy giấy mẹ cô cô gắng mở to mắt nhuốt nước trong miệng xuống...

- Tôn Noãn Tịch! Con như này là thế nào. Được,con được 100 điểm nhưng 2 bài cộng lại mới có 100 điểm thôi! Con nhìn anh Bách kìa. Người ta mỗi bài đều được 100 điểm ai như con đâu có 2 bài 50 điểm về đây la lối không cho mẹ làm việc nữa. Con thật là. Cứ như vậy con sẽ vị đúp đấy rõ chưa?

Mẹ cô hung dữ. Bỏ hết thảy lên phòng. Còn ai đó ung dung chén cái bánh mà cô ' đãi ngộ '. Thật là tên xảo quyệt mà.

- ---------------------

Mn ơi, like, bình luận, bỏ phiếu để mình có động lực với ạ.

Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Nhất Cửu Huyền ÂmTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBé vừa chuyển đến thị trấn Z khi lên 2 tuổi. Thật ra thì thị trấn này chỉ cách thành phố có 10 cậy số nên rất tiện cho công việc của ba mẹ bé. Nói chứ ba bé là luật sư nổi tiếng đó nha. Còn mẹ bé cũng không kém, mẹ bé chính là nhà thiết kế thời trang của một cô gì gì đó làm diễn viên nổi tiếng lắm đo! Thị trấn này gần thành phố là vậy, nhưng thị trấn vẫn là luôn thấp hơn thành phố chứ. Vậy mà nhiều lúc bé tưởng cái thị trấn phía Bắc của Trung Quốc này mới chính là thành phố á. Thủ nói xem, một thị trấn với các thứ khoa học tiên tiến, đường đi còn ít bụi hơn cả đường thành phố, ở đây còn có một khu đồng ruộng thi thoảng có bóng của chiếc diều còn trên thành phố thì nhộn nhịp xe cô đông đúc hơn ở đây nhiều! Nhưng nói gì thì nói cái nơi này vừa dặt chân đã thích. Ấy vậy mà bé chưa gì đã cho cái thị trấn này là thành phố nhưng chỉ là thành phố trong con tim non nớt của bé thôi! .... Dọn dẹp xong nhà cửa. Bé theo ba mẹ đi chào hỏi hàng xóm mới đo nha. Hàng xóm mới của bé thật sự cũng chẳng… Hôm nay chính là ngày đầu di học của Tôn Noãn Tịch, một cô bé hậu đậu, làm cái gì cũng chẳng nên hồn, học hành hoàn tìan không nghiêm túc. Thật sự là không bằng con nhà người ra!!!Con nhà người ta mới chỉ có 7 tuổi đã là một học bá không cần thi cũng lên lớp mà không chỉ lên lớp mà còn được treo bằng chứ không phải giấy khen như người khác nữa!Thật khâm phục!Lục Triển Bách nhuều lúc ngán ngẩm với thành tích học tập của em nhà bên. Ngày nào cũng như ngày nào. Bên cửa sổ của cậu có thể nghe rõ tiếng dạy học đến khản cả cổ của dì Tôn. Thật là não chỉ chứa được mấy thứ. Thật chật!!!Đến nửa học kỳ 1.Có bài kiểm tra. Tôn Noãn Tịch về cùng với Lục Triển Bách trên tay chính là 2 tờ giấy kiểm tra hí hửng về nhà. Thật ra thì Lục Triển Bách đã nối dối Noãn Tịch rằng cô bé được 100 điểm khiến con bé vui lắm.Về đến nhà Noãn Tịch mổi hứng muốn ' đãi ngộ' cậu. Thôi thì như vậy đi!Noãn Tịch dơ hai bài kiểm tra mà Lục Triển Bách nói được 100 điểm ra.- Mẹ ơi con được 100 điểm, điểm tuyệt đối!Mẹ cô nhìn chằm chằm vào 2 tờ giấy tưởng mình bị hoa mắt. Giật lấy giấy mẹ cô cô gắng mở to mắt nhuốt nước trong miệng xuống...- Tôn Noãn Tịch! Con như này là thế nào. Được,con được 100 điểm nhưng 2 bài cộng lại mới có 100 điểm thôi! Con nhìn anh Bách kìa. Người ta mỗi bài đều được 100 điểm ai như con đâu có 2 bài 50 điểm về đây la lối không cho mẹ làm việc nữa. Con thật là. Cứ như vậy con sẽ vị đúp đấy rõ chưa?Mẹ cô hung dữ. Bỏ hết thảy lên phòng. Còn ai đó ung dung chén cái bánh mà cô ' đãi ngộ '. Thật là tên xảo quyệt mà.- ---------------------Mn ơi, like, bình luận, bỏ phiếu để mình có động lực với ạ.

Chương 9: Xảo quyệt