Bé vừa chuyển đến thị trấn Z khi lên 2 tuổi. Thật ra thì thị trấn này chỉ cách thành phố có 10 cậy số nên rất tiện cho công việc của ba mẹ bé. Nói chứ ba bé là luật sư nổi tiếng đó nha. Còn mẹ bé cũng không kém, mẹ bé chính là nhà thiết kế thời trang của một cô gì gì đó làm diễn viên nổi tiếng lắm đo! Thị trấn này gần thành phố là vậy, nhưng thị trấn vẫn là luôn thấp hơn thành phố chứ. Vậy mà nhiều lúc bé tưởng cái thị trấn phía Bắc của Trung Quốc này mới chính là thành phố á. Thủ nói xem, một thị trấn với các thứ khoa học tiên tiến, đường đi còn ít bụi hơn cả đường thành phố, ở đây còn có một khu đồng ruộng thi thoảng có bóng của chiếc diều còn trên thành phố thì nhộn nhịp xe cô đông đúc hơn ở đây nhiều! Nhưng nói gì thì nói cái nơi này vừa dặt chân đã thích. Ấy vậy mà bé chưa gì đã cho cái thị trấn này là thành phố nhưng chỉ là thành phố trong con tim non nớt của bé thôi! .... Dọn dẹp xong nhà cửa. Bé theo ba mẹ đi chào hỏi hàng xóm mới đo nha. Hàng xóm mới của bé thật sự cũng chẳng…
Chương 59: Đại học s tới cửa!
Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Nhất Cửu Huyền ÂmTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBé vừa chuyển đến thị trấn Z khi lên 2 tuổi. Thật ra thì thị trấn này chỉ cách thành phố có 10 cậy số nên rất tiện cho công việc của ba mẹ bé. Nói chứ ba bé là luật sư nổi tiếng đó nha. Còn mẹ bé cũng không kém, mẹ bé chính là nhà thiết kế thời trang của một cô gì gì đó làm diễn viên nổi tiếng lắm đo! Thị trấn này gần thành phố là vậy, nhưng thị trấn vẫn là luôn thấp hơn thành phố chứ. Vậy mà nhiều lúc bé tưởng cái thị trấn phía Bắc của Trung Quốc này mới chính là thành phố á. Thủ nói xem, một thị trấn với các thứ khoa học tiên tiến, đường đi còn ít bụi hơn cả đường thành phố, ở đây còn có một khu đồng ruộng thi thoảng có bóng của chiếc diều còn trên thành phố thì nhộn nhịp xe cô đông đúc hơn ở đây nhiều! Nhưng nói gì thì nói cái nơi này vừa dặt chân đã thích. Ấy vậy mà bé chưa gì đã cho cái thị trấn này là thành phố nhưng chỉ là thành phố trong con tim non nớt của bé thôi! .... Dọn dẹp xong nhà cửa. Bé theo ba mẹ đi chào hỏi hàng xóm mới đo nha. Hàng xóm mới của bé thật sự cũng chẳng… Lục Triển Bách đang xoa cao lên chỗ đau của tôn Noãn Tịch. Bỗng từ của tiếng gõ vang lên, giọng phái nữ vang lên.- Tịch Tịch à! Con có trong đó không?Tần Tiểu Mạn gõ cửa kêu cô ra chắc phải có chuyện quan trọng.- Dạ! Con ở đây!Tôn Noãn Tịch chạy ra mờ cửa cho bà bước vào.Nhìn thấy cô bà cầm tay lắc lắc.- Con đi cùng dì, đi chọn quà sinh nhật cho người bạn của ta, hôm nay bà ấy sinh nhật. Ta không biết chọn cái gì, con đi cùng ta được không?Tần Tiểu Mạn ôn tồn nói.Tôn Noãn Tịch nghe xong có chút bất ngờ, nhưng rồi gật đầu đồng ý!Việc chọn quà này thật dễ a!Tôn Noãn Tịch trong lòng có chút vui mừng, hứng khởi!- Dạ được! Dù gì cháu đang rảnh!Tôn Noãn Tịch cầm cặp sách nhỏ mang lên vai. Chạy đi cùng Tần Tiểu Mạn. Trước khi đi, cô không quên căn rặn Lục Triển Bách!- Bách! Em để hồ sơ nộp vào trường đại học. Có nhiều thứ em không hiểu cho lắm định sang đây nhờ anh. Nhưng bây giờ em bận rồi, anh làm giúp em luôn nhé!Cô đi chừng máy bước. Như nhớ ra điều gì đó, vội vàng quay lại nhắc nhở.- À! Anh làm xong thì nộp luôn cho em nhé. Em ngại lên trường A lắm!Cô nói xong liền đi luôn khiến anh không có một lời đan xen. Cô biết anh chấp nhận sao? Hừ!Anh với tay lên hồ sơ trên bàn. Đưa mắt nhìn qua lại rồi dừng hẳn... Ở... Tên trường đại học!Tên trường đại học!Chính là tên trường đại học!Đại học S hay đại học K?Anh suy nghĩ. Thôi thì chơi đểu một chút. Chắc không sao đâu!Cầm lấy cái bút trên mặt bàn. Hì hục ghi chép... Cuối cùng đại học S cũng tới cửa rồi!Tôn Noãn Tịch chúng ta cùng đại học rồi.- --------------------------Anh hai! Cả ngày anh chơi đểu lắm r nhá!Phiếu nhe
Lục Triển Bách đang xoa cao lên chỗ đau của tôn Noãn Tịch. Bỗng từ của tiếng gõ vang lên, giọng phái nữ vang lên.
- Tịch Tịch à! Con có trong đó không?
Tần Tiểu Mạn gõ cửa kêu cô ra chắc phải có chuyện quan trọng.
- Dạ! Con ở đây!
Tôn Noãn Tịch chạy ra mờ cửa cho bà bước vào.
Nhìn thấy cô bà cầm tay lắc lắc.
- Con đi cùng dì, đi chọn quà sinh nhật cho người bạn của ta, hôm nay bà ấy sinh nhật. Ta không biết chọn cái gì, con đi cùng ta được không?
Tần Tiểu Mạn ôn tồn nói.
Tôn Noãn Tịch nghe xong có chút bất ngờ, nhưng rồi gật đầu đồng ý!
Việc chọn quà này thật dễ a!
Tôn Noãn Tịch trong lòng có chút vui mừng, hứng khởi!
- Dạ được! Dù gì cháu đang rảnh!
Tôn Noãn Tịch cầm cặp sách nhỏ mang lên vai. Chạy đi cùng Tần Tiểu Mạn. Trước khi đi, cô không quên căn rặn Lục Triển Bách!
- Bách! Em để hồ sơ nộp vào trường đại học. Có nhiều thứ em không hiểu cho lắm định sang đây nhờ anh. Nhưng bây giờ em bận rồi, anh làm giúp em luôn nhé!
Cô đi chừng máy bước. Như nhớ ra điều gì đó, vội vàng quay lại nhắc nhở.
- À! Anh làm xong thì nộp luôn cho em nhé. Em ngại lên trường A lắm!
Cô nói xong liền đi luôn khiến anh không có một lời đan xen. Cô biết anh chấp nhận sao? Hừ!
Anh với tay lên hồ sơ trên bàn. Đưa mắt nhìn qua lại rồi dừng hẳn... Ở... Tên trường đại học!
Tên trường đại học!
Chính là tên trường đại học!
Đại học S hay đại học K?
Anh suy nghĩ. Thôi thì chơi đểu một chút. Chắc không sao đâu!
Cầm lấy cái bút trên mặt bàn. Hì hục ghi chép... Cuối cùng đại học S cũng tới cửa rồi!
Tôn Noãn Tịch chúng ta cùng đại học rồi.
- --------------------------
Anh hai! Cả ngày anh chơi đểu lắm r nhá!
Phiếu nhe
Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Nhất Cửu Huyền ÂmTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBé vừa chuyển đến thị trấn Z khi lên 2 tuổi. Thật ra thì thị trấn này chỉ cách thành phố có 10 cậy số nên rất tiện cho công việc của ba mẹ bé. Nói chứ ba bé là luật sư nổi tiếng đó nha. Còn mẹ bé cũng không kém, mẹ bé chính là nhà thiết kế thời trang của một cô gì gì đó làm diễn viên nổi tiếng lắm đo! Thị trấn này gần thành phố là vậy, nhưng thị trấn vẫn là luôn thấp hơn thành phố chứ. Vậy mà nhiều lúc bé tưởng cái thị trấn phía Bắc của Trung Quốc này mới chính là thành phố á. Thủ nói xem, một thị trấn với các thứ khoa học tiên tiến, đường đi còn ít bụi hơn cả đường thành phố, ở đây còn có một khu đồng ruộng thi thoảng có bóng của chiếc diều còn trên thành phố thì nhộn nhịp xe cô đông đúc hơn ở đây nhiều! Nhưng nói gì thì nói cái nơi này vừa dặt chân đã thích. Ấy vậy mà bé chưa gì đã cho cái thị trấn này là thành phố nhưng chỉ là thành phố trong con tim non nớt của bé thôi! .... Dọn dẹp xong nhà cửa. Bé theo ba mẹ đi chào hỏi hàng xóm mới đo nha. Hàng xóm mới của bé thật sự cũng chẳng… Lục Triển Bách đang xoa cao lên chỗ đau của tôn Noãn Tịch. Bỗng từ của tiếng gõ vang lên, giọng phái nữ vang lên.- Tịch Tịch à! Con có trong đó không?Tần Tiểu Mạn gõ cửa kêu cô ra chắc phải có chuyện quan trọng.- Dạ! Con ở đây!Tôn Noãn Tịch chạy ra mờ cửa cho bà bước vào.Nhìn thấy cô bà cầm tay lắc lắc.- Con đi cùng dì, đi chọn quà sinh nhật cho người bạn của ta, hôm nay bà ấy sinh nhật. Ta không biết chọn cái gì, con đi cùng ta được không?Tần Tiểu Mạn ôn tồn nói.Tôn Noãn Tịch nghe xong có chút bất ngờ, nhưng rồi gật đầu đồng ý!Việc chọn quà này thật dễ a!Tôn Noãn Tịch trong lòng có chút vui mừng, hứng khởi!- Dạ được! Dù gì cháu đang rảnh!Tôn Noãn Tịch cầm cặp sách nhỏ mang lên vai. Chạy đi cùng Tần Tiểu Mạn. Trước khi đi, cô không quên căn rặn Lục Triển Bách!- Bách! Em để hồ sơ nộp vào trường đại học. Có nhiều thứ em không hiểu cho lắm định sang đây nhờ anh. Nhưng bây giờ em bận rồi, anh làm giúp em luôn nhé!Cô đi chừng máy bước. Như nhớ ra điều gì đó, vội vàng quay lại nhắc nhở.- À! Anh làm xong thì nộp luôn cho em nhé. Em ngại lên trường A lắm!Cô nói xong liền đi luôn khiến anh không có một lời đan xen. Cô biết anh chấp nhận sao? Hừ!Anh với tay lên hồ sơ trên bàn. Đưa mắt nhìn qua lại rồi dừng hẳn... Ở... Tên trường đại học!Tên trường đại học!Chính là tên trường đại học!Đại học S hay đại học K?Anh suy nghĩ. Thôi thì chơi đểu một chút. Chắc không sao đâu!Cầm lấy cái bút trên mặt bàn. Hì hục ghi chép... Cuối cùng đại học S cũng tới cửa rồi!Tôn Noãn Tịch chúng ta cùng đại học rồi.- --------------------------Anh hai! Cả ngày anh chơi đểu lắm r nhá!Phiếu nhe