Dương Tuyết vừa ngồi cắn hạt dưa, vừa ngồi nghe những bà tám nổi tiếng của bệnh viện lớn nhất thành phố M. Các y tá đang tám chuyện với nhau về nhà họ Dương. Phải, một tuần trước tam thiếu gia nhà họ Dương bị tai nạn xe, bây giờ đang sống một cuộc sống thực vật oét trong phòng VIP cao sang của bệnh viện. Hứ... tại sao coi cũng là họ Dương mà không được hưởng phúc khí như vậy nhỉ? Tất cả những gì về họ Dương cũng chỉ có 2 chữ: “nghe nói...” Nhà họ Dương ngày trước là một ông trùm xã hội đen khét tiếng về giết người không chớp mắt. Đằng sau cái vỏ bọc bên ngoài là một công ty đứng đầu nước thì trong bóng tối của nó chính là sự chết chóc nguy hiểm. Nghe nói 3 thiếu gia nhà họ Dương ai cũng đẹp trai, không kém lạnh lùng. Có rất nhiều thiên kim tiểu thư muốn được cưới một trong ba vị thiếu gia đó mà không được. Dương Tuyết khẽ thở dài. Ha~ đến các thiên kim cao quý còn không cưới được thì cũng không đến lượt mình đâu. Dương Tuyết uể oải cáo lui với đám bà tám này. 10:30pm... “ reng reng…
Chương 64: (H+)
Kế Hoạch Theo Đuổi Lại Vợ Yêu Lạnh LùngTác giả: Tieu_hy1305Truyện Ngôn TìnhDương Tuyết vừa ngồi cắn hạt dưa, vừa ngồi nghe những bà tám nổi tiếng của bệnh viện lớn nhất thành phố M. Các y tá đang tám chuyện với nhau về nhà họ Dương. Phải, một tuần trước tam thiếu gia nhà họ Dương bị tai nạn xe, bây giờ đang sống một cuộc sống thực vật oét trong phòng VIP cao sang của bệnh viện. Hứ... tại sao coi cũng là họ Dương mà không được hưởng phúc khí như vậy nhỉ? Tất cả những gì về họ Dương cũng chỉ có 2 chữ: “nghe nói...” Nhà họ Dương ngày trước là một ông trùm xã hội đen khét tiếng về giết người không chớp mắt. Đằng sau cái vỏ bọc bên ngoài là một công ty đứng đầu nước thì trong bóng tối của nó chính là sự chết chóc nguy hiểm. Nghe nói 3 thiếu gia nhà họ Dương ai cũng đẹp trai, không kém lạnh lùng. Có rất nhiều thiên kim tiểu thư muốn được cưới một trong ba vị thiếu gia đó mà không được. Dương Tuyết khẽ thở dài. Ha~ đến các thiên kim cao quý còn không cưới được thì cũng không đến lượt mình đâu. Dương Tuyết uể oải cáo lui với đám bà tám này. 10:30pm... “ reng reng… Dương Tuyết đứng trước một căn phòng VIP.Cốc... cốc...- Vào đi.Dương Tuyết đang định mở cửa thì khựng lại.Tiếng nói này nghe quen quá.Nhưng Dương Tuyết lại quên mất là đã nghe nó ở đâu rồi.Không do dự, Dương Tuyết liền bước vào.Ngồi trên sofa, Dương Tuyết bất giác nhìn ra cánh cửa ở phòng tắm.- Xin hỏi Ngài cần loại thuốc nào?- Loại giải dược tốt nhất.Dương Hoắc Nam bị hạ dược nên phải tắm nước lạnh.Mở cửa ra thì liền nhìn thấy Dương Tuyết.- Sao... anh lại ở đây?Dương Tuyết ngỡ ngàng.- Tôi là người hỏi cô câu đó mới đúng đó?- Thì tôi đến là để đưa thuốc giải dược thôi. Nè, thuốc ở đây. Bây giờ tôi đi về đây.Dương Tuyết đứng dậy mở cửa đi về.Nhưng cánh cửa này vào thì được nhưng khi đi ra thì cần phải có vân tay của Dương Hoắc Nam.- Nè... chồng yêu, phiền anh đưa tay ra đây mở cửa.Dương Hoắc Nam đang ngồi trên ghế liền đứng dậy để ra mở cửa cho Dương Tuyết nhưng do đang trúng dược nên khi anh nhìn cô có chút khác lạ.Dương Tuyết bất giác cảm thấy lạnh gáy. Liền hối thúc Dương Hoắc Nam mở cửa nhanh hơn nhưng chưa kịp nói thì Dương Tuyết đã bị ép sát vào tường.- Ư... A...àm...ái...ì...ậy (Anh làm cái gì vậy)?Dương Tuyết ú ớ trong miệng.Dương Hoắc Nam như không nghe thấy vẫn tiếp tục hôn ngấu nghiến.Dương Tuyết càng phản kháng thì Dương Hoắc Nam lực càng mạnh hơn để giữ cô lại.Khi Dương Tuyết gần ngạt thở thì Dương Hoắc Nam buông ra.- Dù sao thì tôi với cô vẫn chưa ly hôn vì thế cô nên làm tốt với nhiệm vụ của một người vợ đi.Dương Hoắc Nam ánh mắt đã trở nên d*c v*ng nhìn Dương Tuyết.- Anh... anh mau thả tôi ra.Dương Tuyết chống cự lại, khó khăn nói.- Thả? Bây giờ cô là người giải dược duy nhất của tôi rồi.Dương Hoắc Nam cười nhạt nâng cằm cô lên.- Thuốc giải ở trên bàn đó, anh mau tránh ra.Dương Tuyết phản kháng lại.- Nhưng bây giờ tôi không cần thuốc giải nữa. Tôi cần cô.Nói xong Dương Hoắc Nam thô bạo xé nát bộ quần áo của Dương Tuyết.Ném cô lên giường. Dương Tuyết theo phản xạ đứng dậy nhưng lại bị Dương Hoắc Nam đè xuống.Anh cũng dần dần thoát y.- Tôi hận anh Dương Hoắc Nam... nếu anh dám làm vậy với tôi thì anh nhất định sẽ phải hối hận.- Ha~ vợ à... hối hận là gì vậy? Chúng ta vẫn chưa ly hôn nên tôi làm nghĩa vụ của người chồng, cô làm nghĩa vụ của người vợ là đúng mà.Dương Hoắc Nam đưa bàn tay lên b* ng*c tràn đầy của Dương Tuyết mà n*n b*p.Dương Tuyết muốn hét lên nhưng lại bị Dương Hoắc Nam chặn bằng nụ hôn nhẹ nhàng mà không phải như con dã thú nhai ngấu nghiến như vừa nãy.- ----------------------------Mai viết tiếp. Hy buồn ngủ quá. Chúc mọi người ngủ ngon nha
Dương Tuyết đứng trước một căn phòng VIP.
Cốc... cốc...
- Vào đi.
Dương Tuyết đang định mở cửa thì khựng lại.
Tiếng nói này nghe quen quá.
Nhưng Dương Tuyết lại quên mất là đã nghe nó ở đâu rồi.
Không do dự, Dương Tuyết liền bước vào.
Ngồi trên sofa, Dương Tuyết bất giác nhìn ra cánh cửa ở phòng tắm.
- Xin hỏi Ngài cần loại thuốc nào?
- Loại giải dược tốt nhất.
Dương Hoắc Nam bị hạ dược nên phải tắm nước lạnh.
Mở cửa ra thì liền nhìn thấy Dương Tuyết.
- Sao... anh lại ở đây?
Dương Tuyết ngỡ ngàng.
- Tôi là người hỏi cô câu đó mới đúng đó?
- Thì tôi đến là để đưa thuốc giải dược thôi. Nè, thuốc ở đây. Bây giờ tôi đi về đây.
Dương Tuyết đứng dậy mở cửa đi về.
Nhưng cánh cửa này vào thì được nhưng khi đi ra thì cần phải có vân tay của Dương Hoắc Nam.
- Nè... chồng yêu, phiền anh đưa tay ra đây mở cửa.
Dương Hoắc Nam đang ngồi trên ghế liền đứng dậy để ra mở cửa cho Dương Tuyết nhưng do đang trúng dược nên khi anh nhìn cô có chút khác lạ.
Dương Tuyết bất giác cảm thấy lạnh gáy. Liền hối thúc Dương Hoắc Nam mở cửa nhanh hơn nhưng chưa kịp nói thì Dương Tuyết đã bị ép sát vào tường.
- Ư... A...àm...ái...ì...ậy (Anh làm cái gì vậy)?
Dương Tuyết ú ớ trong miệng.
Dương Hoắc Nam như không nghe thấy vẫn tiếp tục hôn ngấu nghiến.
Dương Tuyết càng phản kháng thì Dương Hoắc Nam lực càng mạnh hơn để giữ cô lại.
Khi Dương Tuyết gần ngạt thở thì Dương Hoắc Nam buông ra.
- Dù sao thì tôi với cô vẫn chưa ly hôn vì thế cô nên làm tốt với nhiệm vụ của một người vợ đi.
Dương Hoắc Nam ánh mắt đã trở nên d*c v*ng nhìn Dương Tuyết.
- Anh... anh mau thả tôi ra.
Dương Tuyết chống cự lại, khó khăn nói.
- Thả? Bây giờ cô là người giải dược duy nhất của tôi rồi.
Dương Hoắc Nam cười nhạt nâng cằm cô lên.
- Thuốc giải ở trên bàn đó, anh mau tránh ra.
Dương Tuyết phản kháng lại.
- Nhưng bây giờ tôi không cần thuốc giải nữa. Tôi cần cô.
Nói xong Dương Hoắc Nam thô bạo xé nát bộ quần áo của Dương Tuyết.
Ném cô lên giường. Dương Tuyết theo phản xạ đứng dậy nhưng lại bị Dương Hoắc Nam đè xuống.
Anh cũng dần dần thoát y.
- Tôi hận anh Dương Hoắc Nam... nếu anh dám làm vậy với tôi thì anh nhất định sẽ phải hối hận.
- Ha~ vợ à... hối hận là gì vậy? Chúng ta vẫn chưa ly hôn nên tôi làm nghĩa vụ của người chồng, cô làm nghĩa vụ của người vợ là đúng mà.
Dương Hoắc Nam đưa bàn tay lên b* ng*c tràn đầy của Dương Tuyết mà n*n b*p.
Dương Tuyết muốn hét lên nhưng lại bị Dương Hoắc Nam chặn bằng nụ hôn nhẹ nhàng mà không phải như con dã thú nhai ngấu nghiến như vừa nãy.
- ----------------------------
Mai viết tiếp. Hy buồn ngủ quá. Chúc mọi người ngủ ngon nha
Kế Hoạch Theo Đuổi Lại Vợ Yêu Lạnh LùngTác giả: Tieu_hy1305Truyện Ngôn TìnhDương Tuyết vừa ngồi cắn hạt dưa, vừa ngồi nghe những bà tám nổi tiếng của bệnh viện lớn nhất thành phố M. Các y tá đang tám chuyện với nhau về nhà họ Dương. Phải, một tuần trước tam thiếu gia nhà họ Dương bị tai nạn xe, bây giờ đang sống một cuộc sống thực vật oét trong phòng VIP cao sang của bệnh viện. Hứ... tại sao coi cũng là họ Dương mà không được hưởng phúc khí như vậy nhỉ? Tất cả những gì về họ Dương cũng chỉ có 2 chữ: “nghe nói...” Nhà họ Dương ngày trước là một ông trùm xã hội đen khét tiếng về giết người không chớp mắt. Đằng sau cái vỏ bọc bên ngoài là một công ty đứng đầu nước thì trong bóng tối của nó chính là sự chết chóc nguy hiểm. Nghe nói 3 thiếu gia nhà họ Dương ai cũng đẹp trai, không kém lạnh lùng. Có rất nhiều thiên kim tiểu thư muốn được cưới một trong ba vị thiếu gia đó mà không được. Dương Tuyết khẽ thở dài. Ha~ đến các thiên kim cao quý còn không cưới được thì cũng không đến lượt mình đâu. Dương Tuyết uể oải cáo lui với đám bà tám này. 10:30pm... “ reng reng… Dương Tuyết đứng trước một căn phòng VIP.Cốc... cốc...- Vào đi.Dương Tuyết đang định mở cửa thì khựng lại.Tiếng nói này nghe quen quá.Nhưng Dương Tuyết lại quên mất là đã nghe nó ở đâu rồi.Không do dự, Dương Tuyết liền bước vào.Ngồi trên sofa, Dương Tuyết bất giác nhìn ra cánh cửa ở phòng tắm.- Xin hỏi Ngài cần loại thuốc nào?- Loại giải dược tốt nhất.Dương Hoắc Nam bị hạ dược nên phải tắm nước lạnh.Mở cửa ra thì liền nhìn thấy Dương Tuyết.- Sao... anh lại ở đây?Dương Tuyết ngỡ ngàng.- Tôi là người hỏi cô câu đó mới đúng đó?- Thì tôi đến là để đưa thuốc giải dược thôi. Nè, thuốc ở đây. Bây giờ tôi đi về đây.Dương Tuyết đứng dậy mở cửa đi về.Nhưng cánh cửa này vào thì được nhưng khi đi ra thì cần phải có vân tay của Dương Hoắc Nam.- Nè... chồng yêu, phiền anh đưa tay ra đây mở cửa.Dương Hoắc Nam đang ngồi trên ghế liền đứng dậy để ra mở cửa cho Dương Tuyết nhưng do đang trúng dược nên khi anh nhìn cô có chút khác lạ.Dương Tuyết bất giác cảm thấy lạnh gáy. Liền hối thúc Dương Hoắc Nam mở cửa nhanh hơn nhưng chưa kịp nói thì Dương Tuyết đã bị ép sát vào tường.- Ư... A...àm...ái...ì...ậy (Anh làm cái gì vậy)?Dương Tuyết ú ớ trong miệng.Dương Hoắc Nam như không nghe thấy vẫn tiếp tục hôn ngấu nghiến.Dương Tuyết càng phản kháng thì Dương Hoắc Nam lực càng mạnh hơn để giữ cô lại.Khi Dương Tuyết gần ngạt thở thì Dương Hoắc Nam buông ra.- Dù sao thì tôi với cô vẫn chưa ly hôn vì thế cô nên làm tốt với nhiệm vụ của một người vợ đi.Dương Hoắc Nam ánh mắt đã trở nên d*c v*ng nhìn Dương Tuyết.- Anh... anh mau thả tôi ra.Dương Tuyết chống cự lại, khó khăn nói.- Thả? Bây giờ cô là người giải dược duy nhất của tôi rồi.Dương Hoắc Nam cười nhạt nâng cằm cô lên.- Thuốc giải ở trên bàn đó, anh mau tránh ra.Dương Tuyết phản kháng lại.- Nhưng bây giờ tôi không cần thuốc giải nữa. Tôi cần cô.Nói xong Dương Hoắc Nam thô bạo xé nát bộ quần áo của Dương Tuyết.Ném cô lên giường. Dương Tuyết theo phản xạ đứng dậy nhưng lại bị Dương Hoắc Nam đè xuống.Anh cũng dần dần thoát y.- Tôi hận anh Dương Hoắc Nam... nếu anh dám làm vậy với tôi thì anh nhất định sẽ phải hối hận.- Ha~ vợ à... hối hận là gì vậy? Chúng ta vẫn chưa ly hôn nên tôi làm nghĩa vụ của người chồng, cô làm nghĩa vụ của người vợ là đúng mà.Dương Hoắc Nam đưa bàn tay lên b* ng*c tràn đầy của Dương Tuyết mà n*n b*p.Dương Tuyết muốn hét lên nhưng lại bị Dương Hoắc Nam chặn bằng nụ hôn nhẹ nhàng mà không phải như con dã thú nhai ngấu nghiến như vừa nãy.- ----------------------------Mai viết tiếp. Hy buồn ngủ quá. Chúc mọi người ngủ ngon nha