Tại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ…
Chương 2
Cả Nhà Đế Vương Phúc HắcTác giả: Hàn Vân ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ… Nàng khẽ di tay lên thái dương thì phát hiện cánh tay bị thương, y phục đều nhuộm một màu máu. Nàng di chuyển đến bờ suối bên cạnh thì đột nhiên cả người không chút sức lực. Nàng thầm mắng: " Thân là nữ nhi mà thân thể sao lại kém quá vậy, không có chút sức lực nào hết ".Một lúc sau, ký ức của chủ nhân thân thể nàng sở hữu cùng lúc ùa về. Nguyên lai, nàng là Đại tiểu thư _ đích nữ của phủ Đại tướng quân. Nàng còn nổi tiếng với biệu danh " phế vật ". Trên nàng có có một đại ca cùng mẫu thân, dưới nàng có hai muội muội khác mẫu thân. Do từ nhỏ được sự sủng ái của mọi người trong phủ nên nàng bị hai di nương và hai muội muội ghen ghét và liên tiếp khi dễ nàng. Lý do nàng chết lần này là vì bị hai muội muội đẩy ngã từ trên cây xuống và ném ra bên ngoài phủ.- " Haha... haha... Cô yên tâm, ta Huyết Hàn Nguyệt Vân, sẽ khiến họ trả cái giá đắt vì khi dễ cô. Ta cũng sẽ chăm sóc cho người thân của cô. Ta xin thề, đời này ta còn sống thì Tướng quân phủ cùng Hàn gia sẽ không suy sụp ". Nàng cười, nụ cười ngập tràn sát khí, nụ cười lãnh lẽo đến tận sương tủy.Nàng đứng dậy, mặc kệ vết thương, tiến về bờ suối rửa mặt. Nàng ngạc nhiên vì dung mạo của chủ nhân thân thể này. Giống nàng, quá giống khuôn mặt nàng trước đây. Phải nói là diễm mĩ tuyệt tục*, khi sương tái tuyết *, mắt ngọc mài ngài, thần hồng xỉ bạch *. Nàng đứng dậy, cười nhẹ đến mức khiến người khác tahays lạnh sống lưng. Theo trí nhớ của chủ nhân thân thể này thì đi về phía Nam vài chừng 200m thì có thể tới được phủ Đại tướng quân.[ Phủ Đại tướng quân ]Ha tên lính canh cửa thấy nàng [ HHNV ] cả người dính máu, toàn thân đều ngập vết thương. Một tên dỡ nàng vào của, một tên chạy vào phòng khách gặp phụ thân nàng _ Hàn Văn.- " Tướng quân... tướng quân... Đại tiểu thư trở về rồi... "- " Cái gì, con bé về rồi. Nó ở đâu? Có bị thương không? Ai đưa nó về?.... " Một loạt câu hỏi được đưa ra để hỏi tên lính canh cửa đó, khiến hắn không thể nhớ rõ ràng mọi chuyện. hắn chần chờ:- " Bẩm tướng quân, tiểu thư cả người bj thương, y phục dính máu hiện đã được đưa về biệt viện."Nghe đến vậy, mặt mũi của vài vị hại chết nàng, mặt mũi hiệ tại đen hen đít nồi. Chẳng ai rảnh quan tâm đến vài người đó, vì nàng đã trở lại, mọi người kéo theo nguyên cả chục nô tỳ đến viện của nàng.* diễm mĩ tuyệt tục: xinh đẹp mà không dung tục* Khi sương tái tuyết: ý nói làn da trắng hơn sương tuyết* Thần hồng xỉ bạch: môi hồng răng trắng.p/s: mình chưa miêu tả khuôn mặt người bao giờ nên có gì sai sót mong mọi người chỉ điểm.
Nàng khẽ di tay lên thái dương thì phát hiện cánh tay bị thương, y phục đều nhuộm một màu máu. Nàng di chuyển đến bờ suối bên cạnh thì đột nhiên cả người không chút sức lực. Nàng thầm mắng: " Thân là nữ nhi mà thân thể sao lại kém quá vậy, không có chút sức lực nào hết ".
Một lúc sau, ký ức của chủ nhân thân thể nàng sở hữu cùng lúc ùa về. Nguyên lai, nàng là Đại tiểu thư _ đích nữ của phủ Đại tướng quân. Nàng còn nổi tiếng với biệu danh " phế vật ". Trên nàng có có một đại ca cùng mẫu thân, dưới nàng có hai muội muội khác mẫu thân. Do từ nhỏ được sự sủng ái của mọi người trong phủ nên nàng bị hai di nương và hai muội muội ghen ghét và liên tiếp khi dễ nàng. Lý do nàng chết lần này là vì bị hai muội muội đẩy ngã từ trên cây xuống và ném ra bên ngoài phủ.
- " Haha... haha... Cô yên tâm, ta Huyết Hàn Nguyệt Vân, sẽ khiến họ trả cái giá đắt vì khi dễ cô. Ta cũng sẽ chăm sóc cho người thân của cô. Ta xin thề, đời này ta còn sống thì Tướng quân phủ cùng Hàn gia sẽ không suy sụp ". Nàng cười, nụ cười ngập tràn sát khí, nụ cười lãnh lẽo đến tận sương tủy.
Nàng đứng dậy, mặc kệ vết thương, tiến về bờ suối rửa mặt. Nàng ngạc nhiên vì dung mạo của chủ nhân thân thể này. Giống nàng, quá giống khuôn mặt nàng trước đây. Phải nói là diễm mĩ tuyệt tục*, khi sương tái tuyết *, mắt ngọc mài ngài, thần hồng xỉ bạch *. Nàng đứng dậy, cười nhẹ đến mức khiến người khác tahays lạnh sống lưng. Theo trí nhớ của chủ nhân thân thể này thì đi về phía Nam vài chừng 200m thì có thể tới được phủ Đại tướng quân.
[ Phủ Đại tướng quân ]
Ha tên lính canh cửa thấy nàng [ HHNV ] cả người dính máu, toàn thân đều ngập vết thương. Một tên dỡ nàng vào của, một tên chạy vào phòng khách gặp phụ thân nàng _ Hàn Văn.
- " Tướng quân... tướng quân... Đại tiểu thư trở về rồi... "
- " Cái gì, con bé về rồi. Nó ở đâu? Có bị thương không? Ai đưa nó về?.... " Một loạt câu hỏi được đưa ra để hỏi tên lính canh cửa đó, khiến hắn không thể nhớ rõ ràng mọi chuyện. hắn chần chờ:
- " Bẩm tướng quân, tiểu thư cả người bj thương, y phục dính máu hiện đã được đưa về biệt viện."
Nghe đến vậy, mặt mũi của vài vị hại chết nàng, mặt mũi hiệ tại đen hen đít nồi. Chẳng ai rảnh quan tâm đến vài người đó, vì nàng đã trở lại, mọi người kéo theo nguyên cả chục nô tỳ đến viện của nàng.
* diễm mĩ tuyệt tục: xinh đẹp mà không dung tục
* Khi sương tái tuyết: ý nói làn da trắng hơn sương tuyết
* Thần hồng xỉ bạch: môi hồng răng trắng.
p/s: mình chưa miêu tả khuôn mặt người bao giờ nên có gì sai sót mong mọi người chỉ điểm
.
Cả Nhà Đế Vương Phúc HắcTác giả: Hàn Vân ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ… Nàng khẽ di tay lên thái dương thì phát hiện cánh tay bị thương, y phục đều nhuộm một màu máu. Nàng di chuyển đến bờ suối bên cạnh thì đột nhiên cả người không chút sức lực. Nàng thầm mắng: " Thân là nữ nhi mà thân thể sao lại kém quá vậy, không có chút sức lực nào hết ".Một lúc sau, ký ức của chủ nhân thân thể nàng sở hữu cùng lúc ùa về. Nguyên lai, nàng là Đại tiểu thư _ đích nữ của phủ Đại tướng quân. Nàng còn nổi tiếng với biệu danh " phế vật ". Trên nàng có có một đại ca cùng mẫu thân, dưới nàng có hai muội muội khác mẫu thân. Do từ nhỏ được sự sủng ái của mọi người trong phủ nên nàng bị hai di nương và hai muội muội ghen ghét và liên tiếp khi dễ nàng. Lý do nàng chết lần này là vì bị hai muội muội đẩy ngã từ trên cây xuống và ném ra bên ngoài phủ.- " Haha... haha... Cô yên tâm, ta Huyết Hàn Nguyệt Vân, sẽ khiến họ trả cái giá đắt vì khi dễ cô. Ta cũng sẽ chăm sóc cho người thân của cô. Ta xin thề, đời này ta còn sống thì Tướng quân phủ cùng Hàn gia sẽ không suy sụp ". Nàng cười, nụ cười ngập tràn sát khí, nụ cười lãnh lẽo đến tận sương tủy.Nàng đứng dậy, mặc kệ vết thương, tiến về bờ suối rửa mặt. Nàng ngạc nhiên vì dung mạo của chủ nhân thân thể này. Giống nàng, quá giống khuôn mặt nàng trước đây. Phải nói là diễm mĩ tuyệt tục*, khi sương tái tuyết *, mắt ngọc mài ngài, thần hồng xỉ bạch *. Nàng đứng dậy, cười nhẹ đến mức khiến người khác tahays lạnh sống lưng. Theo trí nhớ của chủ nhân thân thể này thì đi về phía Nam vài chừng 200m thì có thể tới được phủ Đại tướng quân.[ Phủ Đại tướng quân ]Ha tên lính canh cửa thấy nàng [ HHNV ] cả người dính máu, toàn thân đều ngập vết thương. Một tên dỡ nàng vào của, một tên chạy vào phòng khách gặp phụ thân nàng _ Hàn Văn.- " Tướng quân... tướng quân... Đại tiểu thư trở về rồi... "- " Cái gì, con bé về rồi. Nó ở đâu? Có bị thương không? Ai đưa nó về?.... " Một loạt câu hỏi được đưa ra để hỏi tên lính canh cửa đó, khiến hắn không thể nhớ rõ ràng mọi chuyện. hắn chần chờ:- " Bẩm tướng quân, tiểu thư cả người bj thương, y phục dính máu hiện đã được đưa về biệt viện."Nghe đến vậy, mặt mũi của vài vị hại chết nàng, mặt mũi hiệ tại đen hen đít nồi. Chẳng ai rảnh quan tâm đến vài người đó, vì nàng đã trở lại, mọi người kéo theo nguyên cả chục nô tỳ đến viện của nàng.* diễm mĩ tuyệt tục: xinh đẹp mà không dung tục* Khi sương tái tuyết: ý nói làn da trắng hơn sương tuyết* Thần hồng xỉ bạch: môi hồng răng trắng.p/s: mình chưa miêu tả khuôn mặt người bao giờ nên có gì sai sót mong mọi người chỉ điểm.