Tại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ…
Chương 51
Cả Nhà Đế Vương Phúc HắcTác giả: Hàn Vân ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ… Mọi người nhất thời đều chìm trong suy nghĩ của riêng mình.Nàng ung dung uống trà,ăn điểm tâm.Hắn thản nhiên nhắm mắt dưỡng thần.Đám người còn lại vẫn ngu ngơ nhìn chủ tử/chủ nhân nhà mình mà không hiểu chuyện gì xảy ra.Huyết Vũ lên tiếng:- Chủ nhân,người HDC đang đợi chúng ta đó... Người có thể chuyên tâm một chút không???- Được được được,...Mấy người nhiều chuyện...Hắn nghe thật kỹ giọng nói của nàng.Nếu đối phương nhận thức được họ thì chắc chắn đã từng gặp.Mà hắn chỉ cần kiểm tra lại trí nhớ thì sẽ biết quen hay không thôi.Quả nhiên,là nàng!Đây là nàng cố tình không nhận thức hay là không nhận ra hắn??Bị kẹt giữa không khí im lặng,đám người Phong Triệt khó chịu,Huyết Ảnh lên tiếng:- Chủ nhân,nghiêm túc bàn luận....Nàng nghe vậy liền lập tức đổi nét mặt.Từ lơ đãng không quan tâm sang nghiêm túc.Giọng điệu nâng cao,mang theo vài phần lạnh lùng:- Chư vị tới đây chắc phải là uống trà đâu ha? Có chuyện gì mời nói,ta không phải loại người thích vong vò.Nếu không có gì thì mời về cho.Thấy nàng thay đổi ngữ khí,hắn có hiện lên vài phần nghiêm túc,hướng nàng nói:- Huyết điệm chủ, chúng ta có phải đã gặp nhau không?- Đã từng.... mà... chưa từng....- Khụ... khụ... Vậy rốt cuộc là có hay không???
Mọi người nhất thời đều chìm trong suy nghĩ của riêng mình.Nàng ung dung uống trà,ăn điểm tâm.Hắn thản nhiên nhắm mắt dưỡng thần.Đám người còn lại vẫn ngu ngơ nhìn chủ tử/chủ nhân nhà mình mà không hiểu chuyện gì xảy ra.Huyết Vũ lên tiếng:
- Chủ nhân,người HDC đang đợi chúng ta đó... Người có thể chuyên tâm một chút không???
- Được được được,...Mấy người nhiều chuyện...
Hắn nghe thật kỹ giọng nói của nàng.Nếu đối phương nhận thức được họ thì chắc chắn đã từng gặp.Mà hắn chỉ cần kiểm tra lại trí nhớ thì sẽ biết quen hay không thôi.Quả nhiên,là nàng!Đây là nàng cố tình không nhận thức hay là không nhận ra hắn??
Bị kẹt giữa không khí im lặng,đám người Phong Triệt khó chịu,Huyết Ảnh lên tiếng:
- Chủ nhân,nghiêm túc bàn luận....
Nàng nghe vậy liền lập tức đổi nét mặt.Từ lơ đãng không quan tâm sang nghiêm túc.Giọng điệu nâng cao,mang theo vài phần lạnh lùng:
- Chư vị tới đây chắc phải là uống trà đâu ha? Có chuyện gì mời nói,ta không phải loại người thích vong vò.Nếu không có gì thì mời về cho.
Thấy nàng thay đổi ngữ khí,hắn có hiện lên vài phần nghiêm túc,hướng nàng nói:
- Huyết điệm chủ, chúng ta có phải đã gặp nhau không?
- Đã từng.... mà... chưa từng....
- Khụ... khụ... Vậy rốt cuộc là có hay không???
Cả Nhà Đế Vương Phúc HắcTác giả: Hàn Vân ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ… Mọi người nhất thời đều chìm trong suy nghĩ của riêng mình.Nàng ung dung uống trà,ăn điểm tâm.Hắn thản nhiên nhắm mắt dưỡng thần.Đám người còn lại vẫn ngu ngơ nhìn chủ tử/chủ nhân nhà mình mà không hiểu chuyện gì xảy ra.Huyết Vũ lên tiếng:- Chủ nhân,người HDC đang đợi chúng ta đó... Người có thể chuyên tâm một chút không???- Được được được,...Mấy người nhiều chuyện...Hắn nghe thật kỹ giọng nói của nàng.Nếu đối phương nhận thức được họ thì chắc chắn đã từng gặp.Mà hắn chỉ cần kiểm tra lại trí nhớ thì sẽ biết quen hay không thôi.Quả nhiên,là nàng!Đây là nàng cố tình không nhận thức hay là không nhận ra hắn??Bị kẹt giữa không khí im lặng,đám người Phong Triệt khó chịu,Huyết Ảnh lên tiếng:- Chủ nhân,nghiêm túc bàn luận....Nàng nghe vậy liền lập tức đổi nét mặt.Từ lơ đãng không quan tâm sang nghiêm túc.Giọng điệu nâng cao,mang theo vài phần lạnh lùng:- Chư vị tới đây chắc phải là uống trà đâu ha? Có chuyện gì mời nói,ta không phải loại người thích vong vò.Nếu không có gì thì mời về cho.Thấy nàng thay đổi ngữ khí,hắn có hiện lên vài phần nghiêm túc,hướng nàng nói:- Huyết điệm chủ, chúng ta có phải đã gặp nhau không?- Đã từng.... mà... chưa từng....- Khụ... khụ... Vậy rốt cuộc là có hay không???