Tác giả:

Tại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ…

Chương 64: Tam hoán độc! 2

Cả Nhà Đế Vương Phúc HắcTác giả: Hàn Vân ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ… Thiên Các_Lục Hải ĐườngThiên Các của hôm nay khác với mọi ngày. Một Thiên Các cả ngày đều yên tĩnh, vậy mà hôm nay đã thay bằng một Thiên Các náo nhiệt nhưng căng thẳng.Nàng và đám người Hắc Long xem hết bí tịch nọ đến bí tịch kia. Lật đi lật lại, lật tái lật hồi, lật hoài lật mãi mà vẫn không thấy ghi chép về Tam Hoàn Độc.Mọi người bắt đầu nản lòng.Nàng chống tay day day thái dương, mắt hướng ra cửa sổ. Đôi mắt mang theo chút tuyệt vọng, chút hy vọng, lại thêm chút lạnh lùng, cao ngạo đang chăm chú nhìn những cánh hoa bên ngoài cửa số rơi theo gió. Mùi hương của hoa theo gió, thoảng vào phòng. Một mùi hương nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người.Nàng đột nhiên bật dậy, cứ thế là đi vào nơi cuối cùng của Thiên Các.Nàng mang theo chút dư âm của sự hy vọng sẽ xuất hiện kỳ tích.Nàng đi nhanh về mật thất, và đi ra bình tĩnh với trong tay là hai ba cuốn sách đã bạc màu. Nàng hướng đám người Hắc Long, gọi:- Hắc Long, ta tìm được sách rồi. Mọi người ra đây cùng đọc đi.Hắc Long nghe thấy vậy, vội vàng đi ra chỗ nàng. Những người khác cũng vậy.Hắc Liên lên tiếng:- Chủ tử. Tỷ tìm ở đâu ra vậy. Muội nhớ muội đã mang hết bí tịch của thiên Các ra đây rồi mà.Nàng nhẹ nhàng đáp lại, tay vẫn lật sách:- Các người quên còn mật thất của Thiên Các? Ta đột nhiên nhớ ra nên đi vào lấy. Cũng may, ta có bí tịch ghi chép về loại độc này. Nếu không.... thật không dám tưởng tượng.Hắc Long ngó vào, hỏi:- Chủ tử. Vậy nó ghi chép những gì? Cần những dược liệu gì để giải độc?- Nó ghi là như vậy.... phải như vậy.... rồi thế này... thế này.... sau cùng là như thế này.Mọi người cũng nhau thảo luận, bàn cách chế dược giải độc.Chiều tối, nàng cùng đám người Hắc Liên đi tìm dược liệu. Vũ Lạc và Tuyết Yên đã chuẩn bị đủ dược liệu cần thiết, nhưng vẫn thiếu một số dược liệu chỉ ở trong cung mới có. Nàng nghĩ đi nghĩ lại để làm sao vào cung lấy. Đột nhiên nghĩ đến một người:- Chẳng phải Lãnh Mặc Tử Thiên là vương gia sao? Đi nhờ hắn giúp.Cứ như vậy, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng để giải độc và chế dược. Còn nàng, chuẩn bị đi vương phủ của Lãnh Mặc Tử Thiên.

Thiên Các_Lục Hải Đường

Thiên Các của hôm nay khác với mọi ngày. Một Thiên Các cả ngày đều yên tĩnh, vậy mà hôm nay đã thay bằng một Thiên Các náo nhiệt nhưng căng thẳng.

Nàng và đám người Hắc Long xem hết bí tịch nọ đến bí tịch kia. Lật đi lật lại, lật tái lật hồi, lật hoài lật mãi mà vẫn không thấy ghi chép về Tam Hoàn Độc.

Mọi người bắt đầu nản lòng.

Nàng chống tay day day thái dương, mắt hướng ra cửa sổ. Đôi mắt mang theo chút tuyệt vọng, chút hy vọng, lại thêm chút lạnh lùng, cao ngạo đang chăm chú nhìn những cánh hoa bên ngoài cửa số rơi theo gió. Mùi hương của hoa theo gió, thoảng vào phòng. Một mùi hương nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người.

Nàng đột nhiên bật dậy, cứ thế là đi vào nơi cuối cùng của Thiên Các.

Nàng mang theo chút dư âm của sự hy vọng sẽ xuất hiện kỳ tích.

Nàng đi nhanh về mật thất, và đi ra bình tĩnh với trong tay là hai ba cuốn sách đã bạc màu. Nàng hướng đám người Hắc Long, gọi:

- Hắc Long, ta tìm được sách rồi. Mọi người ra đây cùng đọc đi.

Hắc Long nghe thấy vậy, vội vàng đi ra chỗ nàng. Những người khác cũng vậy.

Hắc Liên lên tiếng:

- Chủ tử. Tỷ tìm ở đâu ra vậy. Muội nhớ muội đã mang hết bí tịch của thiên Các ra đây rồi mà.

Nàng nhẹ nhàng đáp lại, tay vẫn lật sách:

- Các người quên còn mật thất của Thiên Các? Ta đột nhiên nhớ ra nên đi vào lấy. Cũng may, ta có bí tịch ghi chép về loại độc này. Nếu không.... thật không dám tưởng tượng.

Hắc Long ngó vào, hỏi:

- Chủ tử. Vậy nó ghi chép những gì? Cần những dược liệu gì để giải độc?

- Nó ghi là như vậy.... phải như vậy.... rồi thế này... thế này.... sau cùng là như thế này.

Mọi người cũng nhau thảo luận, bàn cách chế dược giải độc.

Chiều tối, nàng cùng đám người Hắc Liên đi tìm dược liệu. Vũ Lạc và Tuyết Yên đã chuẩn bị đủ dược liệu cần thiết, nhưng vẫn thiếu một số dược liệu chỉ ở trong cung mới có. Nàng nghĩ đi nghĩ lại để làm sao vào cung lấy. Đột nhiên nghĩ đến một người:

- Chẳng phải Lãnh Mặc Tử Thiên là vương gia sao? Đi nhờ hắn giúp.

Cứ như vậy, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng để giải độc và chế dược. Còn nàng, chuẩn bị đi vương phủ của Lãnh Mặc Tử Thiên.

Cả Nhà Đế Vương Phúc HắcTác giả: Hàn Vân ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTại trường Đại Học XYZ, thành phố A Cô là sinh viên năm cuối của trường đại học trong thành phố A, là con cưng của Chủ tịch tập đoàn Công nghệ - Giải trí Nguyệt Vân, là em gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Tử Vân. Tóm lại cô là báu vật của gia đình. Ngoài thân phận đó ra, cô còn là sát thủ đứng đầu thế giới với IQ cực cao, là thủ lĩnh Bang nhóm sát thủ Huyết Linh. Tại biệt thự Hàn gia! Ngồi bàn uống nước có một người phụ nữ ngoài 35 tuổi, tóc buộc cao, khuôn mặt hiền dịu. Bên cạnh là người đàn ông tầm 40, mặc vec nhìn rất chín chắn. Ngoài ra còn có cậu thanh niên chừng 25 tuổi, dáng người cao, mặc vec ngồi uống trà. Đó là mami, papa và anh hai cô. Hôm nay, cô mặc chiếc váy màu trắng, tóc được thả ngang vai. Từ trên lầu đi xuống, cô cất tiếng hỏi: - Mami, papa, anh hai!!! Mọi người gọi con có việc gì không vậy? - Không có việc không được gọi em à! Anh hai cô đặt chén trà xuống bàn, hướng cô trả lời. Cô vừa mới đặt chân xuống khỏi bậc thang, bên ngoài có tiếng vọng vào: - Thưa tiểu thư, đồ… Thiên Các_Lục Hải ĐườngThiên Các của hôm nay khác với mọi ngày. Một Thiên Các cả ngày đều yên tĩnh, vậy mà hôm nay đã thay bằng một Thiên Các náo nhiệt nhưng căng thẳng.Nàng và đám người Hắc Long xem hết bí tịch nọ đến bí tịch kia. Lật đi lật lại, lật tái lật hồi, lật hoài lật mãi mà vẫn không thấy ghi chép về Tam Hoàn Độc.Mọi người bắt đầu nản lòng.Nàng chống tay day day thái dương, mắt hướng ra cửa sổ. Đôi mắt mang theo chút tuyệt vọng, chút hy vọng, lại thêm chút lạnh lùng, cao ngạo đang chăm chú nhìn những cánh hoa bên ngoài cửa số rơi theo gió. Mùi hương của hoa theo gió, thoảng vào phòng. Một mùi hương nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người.Nàng đột nhiên bật dậy, cứ thế là đi vào nơi cuối cùng của Thiên Các.Nàng mang theo chút dư âm của sự hy vọng sẽ xuất hiện kỳ tích.Nàng đi nhanh về mật thất, và đi ra bình tĩnh với trong tay là hai ba cuốn sách đã bạc màu. Nàng hướng đám người Hắc Long, gọi:- Hắc Long, ta tìm được sách rồi. Mọi người ra đây cùng đọc đi.Hắc Long nghe thấy vậy, vội vàng đi ra chỗ nàng. Những người khác cũng vậy.Hắc Liên lên tiếng:- Chủ tử. Tỷ tìm ở đâu ra vậy. Muội nhớ muội đã mang hết bí tịch của thiên Các ra đây rồi mà.Nàng nhẹ nhàng đáp lại, tay vẫn lật sách:- Các người quên còn mật thất của Thiên Các? Ta đột nhiên nhớ ra nên đi vào lấy. Cũng may, ta có bí tịch ghi chép về loại độc này. Nếu không.... thật không dám tưởng tượng.Hắc Long ngó vào, hỏi:- Chủ tử. Vậy nó ghi chép những gì? Cần những dược liệu gì để giải độc?- Nó ghi là như vậy.... phải như vậy.... rồi thế này... thế này.... sau cùng là như thế này.Mọi người cũng nhau thảo luận, bàn cách chế dược giải độc.Chiều tối, nàng cùng đám người Hắc Liên đi tìm dược liệu. Vũ Lạc và Tuyết Yên đã chuẩn bị đủ dược liệu cần thiết, nhưng vẫn thiếu một số dược liệu chỉ ở trong cung mới có. Nàng nghĩ đi nghĩ lại để làm sao vào cung lấy. Đột nhiên nghĩ đến một người:- Chẳng phải Lãnh Mặc Tử Thiên là vương gia sao? Đi nhờ hắn giúp.Cứ như vậy, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng để giải độc và chế dược. Còn nàng, chuẩn bị đi vương phủ của Lãnh Mặc Tử Thiên.

Chương 64: Tam hoán độc! 2