Translator: Wave Literature Kiếp trước vận mệnh đã cướp đi mọi thứ của ta, có lẽ là để kiếp này, đem ngươi - điều tốt đẹp nhất- ban cho ta. ——Cố Vi Vi. "Thân thể của con chống đỡ không được mấy năm nữa đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội này, thì có lẽ đến chết con cũng không đợi nổi một trái tim có nhóm máu hiếm Bombay nào khác nữa, con không muốn chết, con thật sự không muốn chết..." "Nhưng cô ấy đã từng cứu con mà..." "Đem tim của cô ấy cấy ghép cho con mới thực sự là cứu con, mẹ à, con không muốn chết, không muốn rời xa mọi người..." Trên giường bệnh trong phòng hồi sức ICU, Cố Vi Vi, người bị ám sát dẫn tới hôn mê suốt hai tháng trời cuối cùng đã có thể bắt đầu loáng thoáng nghe được những âm thanh xung quanh. Giọng nói này là... Lăng Nghiên sao? Lăng Nghiên mắc bệnh tim bẩm sinh, nhưng vì thuộc nhóm máu hiếm Bombay, mà mãi vẫn không chờ được trái tim nào thích hợp để cấy ghép, nên bác sĩ từng khẳng định, Lăng Nghiên sẽ không sống nổi qua tuổi 25. Mà nhóm máu của Cố Vi Vi lại vừa vặn là thứ…

Chương 293: Anh em chính là để đâm sau lưng nhau

Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài PhiệtTác giả: Helen Dương DươngTruyện Ngôn Tình Translator: Wave Literature Kiếp trước vận mệnh đã cướp đi mọi thứ của ta, có lẽ là để kiếp này, đem ngươi - điều tốt đẹp nhất- ban cho ta. ——Cố Vi Vi. "Thân thể của con chống đỡ không được mấy năm nữa đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội này, thì có lẽ đến chết con cũng không đợi nổi một trái tim có nhóm máu hiếm Bombay nào khác nữa, con không muốn chết, con thật sự không muốn chết..." "Nhưng cô ấy đã từng cứu con mà..." "Đem tim của cô ấy cấy ghép cho con mới thực sự là cứu con, mẹ à, con không muốn chết, không muốn rời xa mọi người..." Trên giường bệnh trong phòng hồi sức ICU, Cố Vi Vi, người bị ám sát dẫn tới hôn mê suốt hai tháng trời cuối cùng đã có thể bắt đầu loáng thoáng nghe được những âm thanh xung quanh. Giọng nói này là... Lăng Nghiên sao? Lăng Nghiên mắc bệnh tim bẩm sinh, nhưng vì thuộc nhóm máu hiếm Bombay, mà mãi vẫn không chờ được trái tim nào thích hợp để cấy ghép, nên bác sĩ từng khẳng định, Lăng Nghiên sẽ không sống nổi qua tuổi 25. Mà nhóm máu của Cố Vi Vi lại vừa vặn là thứ… Editor: Wave LiteraturePhó Thời Dịch nhìn chằm chằm Cố Vi Vi và đại ca nhà mình, sau đó lại giật mình nhận ra điều gì, chậm rãi quay đầu lại nhìn Phó Thời Khâm.Phó Thời Khâm bị ba người cùng nhìn, bàn tay đang cầm đũa không khỏi run rẩy, vì chột dạ mà ánh mắt cũng trở nên lấm lét.Vốn dĩ hắn muốn chọc phá Phó Thời Dịch, chỉ muốn để đại ca nhìn thấy tin tức cặp đôi của hai người bọn họ, sau đó dạy dỗ Phó Thời Dịch một trận.Nhưng, hắn ngàn tính vạn tính cũng không ngờ tới, đại ca lại trọng sắc khinh đệ như vậy.Vì một câu nói của bạn gái, liền không chút do dự mà bán đứng hắn.Phó Thời Dịch hầm hầm sát khí, gằn từng chữ ra khỏi miệng."Phó! Tiểu! Nhị!"Phó Thời Khâm gượng cười, sau đó liền ném đũa chạy mất.Phó Thời Dịch đập bàn một cái, đuổi theo hắn, vừa đuổi vừa mắng."Phó Tiểu Nhị, anh chọc phá em phát nghiện rồi phải không?""Trước đây còn nói là anh em không tiếc cả mạng sống vì nhau, quay đầu một cái anh liền đâm sau lưng em hai đao!"Phó Thời Khâm vừa chạy vừa giải thích."Trước đây không phải chính cậu nói, anh em chính là để đâm sau lưng nhau sao, tôi chỉ học theo cậu thôi."Phó Thời Dịch thấy mình không đuổi kịp, liền rút một chiếc dép ra ném về phía Phó Thời Khâm."Ông đây đầu thai đến nằm trong bụng mẹ cùng ngươi, thật đúng là thất bại 18 đời mà!"Phó Thời Khâm xỏ dép vào, chạy thẳng ra khỏi nhà, chạy tới tận đường lớn.Hơn nữa, vừa nhìn thấy người qua đường liền chỉ ra phía sau nói."Bên kia, đại minh tình Thời Dịch đang ở bên kia."Lúc Phó Thời Dịch chạy tới nơi liền bị người đi đường và người hâm mộ ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Phó Thời Khâm gọi xe chạy mất.Vì sợ Phó Thời Dịch sẽ chạy tới tận công ty để trả thù, sau khi trốn đi Phó Thời Khâm còn gọi cho Phó Hàn Tranh xin nghỉ."Anh, em muốn xin nghỉ.""Không được." Phó Hàn Tranh lạnh lùng từ chối.Ngày mai anh còn muốn tan làm sớm một chút, về nhà với bạn gái.Cậu ta không đi làm, vậy anh biết ném công việc cho ai đây."Em mà tới công ty thì sẽ bị Phó Thời Dịch giết mất, thời gian này để em ra ngoài trốn đã."Phó Thời Khâm đang trốn ở gần sân bay, lén lén lút lút mà nhìn xung quanh, chỉ sợ Phó Thời Dịch sẽ bất chợt nhảy từ đâu đó ra đuổi giết hắn.""Nếu cậu không tới công ty, có thể…người muốn giết cậu không chỉ có mình cậu ta nữa đâu." Phó Hàn Tranh lạnh giọng nhắc nhở.Tức là, còn có cả anh nữa."Anh, anh đã bán đứng em rồi mà bây giờ còn muốn em quay về chịu chết sao, quá đáng quá rồi đấy?" Phó Thời Dịch sụp đổ.Hắn đi làm thì Phó Thời Dịch sẽ tới giết hắn, hắn không đi làm thì có trốn đến chỗ nào, cũng sẽ bị đại ca lôi ra đánh chết."Tôi cho cậu một tiếng, cậu mà không tới công ty, thì tự dùng chỗ mà cậu mua cho Phó Thời Dịch đi."Phó Hàn Tranh không hề có chút áy náy nào về chuyện anh bán đứng Phó Thời Khâm, còn uy h**p hắn nữa."…"Phó Thời Khâm kiềm chế một vạn câu chửi thề trong lòng, nói."Được, em tới công ty, nhưng… anh phải bảo đảm an toàn cho em đấy."Phó Hàn Tranh suy nghĩ một chút rồi nói, "Ít nhất thì, thời gian cậu ở công ty, sẽ an toàn."Phó Thời Khâm vừa nghe vậy, liền từ bỏ ý định ra nước ngoài lưu vong, gọi xe quay về công ty đi làm.Hắn vừa vào công ty, Phó Thời Dịch cũng lập tức đuổi tới.Nhưng, hắn vừa ra khỏi thang máy tầng 19, liền bị Từ Khiêm cản lại."Tam Thiếu, ở công ty cấm gây ẩu đả, đây là quy định của tổng giám đốc."Phó Thời Dịch hậm hực trừng mắt nhìn về phía văn phòng của Phó Hàn Tranh, đứng chống hông trước thang máy mà mắng."Phó Tiểu Nhị, anh có gan thì ra đây một mình đấu với em!"Phó Thời Khâm trốn ở một bên quan sát động tĩnh ở thang máy, đại ca thật sự nói lời giữ lời, ngăn cản Phó Thời Dịch.Vì thế, hắn nghênh ngang đi ra ngoài, hét lên với Phó Thời Dịch."Tôi không ra đấy, cậu có gan thì vào đây!"Chỉ cần hắn đang ở công ty, Phó Thời Dịch đừng nghĩ tới chuyện báo thù, có đại ca chống lưng, để xem cậu ta làm gì được hắn?

Editor: Wave Literature

Phó Thời Dịch nhìn chằm chằm Cố Vi Vi và đại ca nhà mình, sau đó lại giật mình nhận ra điều gì, chậm rãi quay đầu lại nhìn Phó Thời Khâm.

Phó Thời Khâm bị ba người cùng nhìn, bàn tay đang cầm đũa không khỏi run rẩy, vì chột dạ mà ánh mắt cũng trở nên lấm lét.

Vốn dĩ hắn muốn chọc phá Phó Thời Dịch, chỉ muốn để đại ca nhìn thấy tin tức cặp đôi của hai người bọn họ, sau đó dạy dỗ Phó Thời Dịch một trận.

Nhưng, hắn ngàn tính vạn tính cũng không ngờ tới, đại ca lại trọng sắc khinh đệ như vậy.

Vì một câu nói của bạn gái, liền không chút do dự mà bán đứng hắn.

Phó Thời Dịch hầm hầm sát khí, gằn từng chữ ra khỏi miệng.

"Phó! Tiểu! Nhị!"

Phó Thời Khâm gượng cười, sau đó liền ném đũa chạy mất.

Phó Thời Dịch đập bàn một cái, đuổi theo hắn, vừa đuổi vừa mắng.

"Phó Tiểu Nhị, anh chọc phá em phát nghiện rồi phải không?"

"Trước đây còn nói là anh em không tiếc cả mạng sống vì nhau, quay đầu một cái anh liền đâm sau lưng em hai đao!"

Phó Thời Khâm vừa chạy vừa giải thích.

"Trước đây không phải chính cậu nói, anh em chính là để đâm sau lưng nhau sao, tôi chỉ học theo cậu thôi."

Phó Thời Dịch thấy mình không đuổi kịp, liền rút một chiếc dép ra ném về phía Phó Thời Khâm.

"Ông đây đầu thai đến nằm trong bụng mẹ cùng ngươi, thật đúng là thất bại 18 đời mà!"

Phó Thời Khâm xỏ dép vào, chạy thẳng ra khỏi nhà, chạy tới tận đường lớn.

Hơn nữa, vừa nhìn thấy người qua đường liền chỉ ra phía sau nói.

"Bên kia, đại minh tình Thời Dịch đang ở bên kia."

Lúc Phó Thời Dịch chạy tới nơi liền bị người đi đường và người hâm mộ ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Phó Thời Khâm gọi xe chạy mất.

Vì sợ Phó Thời Dịch sẽ chạy tới tận công ty để trả thù, sau khi trốn đi Phó Thời Khâm còn gọi cho Phó Hàn Tranh xin nghỉ.

"Anh, em muốn xin nghỉ."

"Không được." Phó Hàn Tranh lạnh lùng từ chối.

Ngày mai anh còn muốn tan làm sớm một chút, về nhà với bạn gái.

Cậu ta không đi làm, vậy anh biết ném công việc cho ai đây.

"Em mà tới công ty thì sẽ bị Phó Thời Dịch giết mất, thời gian này để em ra ngoài trốn đã."

Phó Thời Khâm đang trốn ở gần sân bay, lén lén lút lút mà nhìn xung quanh, chỉ sợ Phó Thời Dịch sẽ bất chợt nhảy từ đâu đó ra đuổi giết hắn."

"Nếu cậu không tới công ty, có thể…người muốn giết cậu không chỉ có mình cậu ta nữa đâu." Phó Hàn Tranh lạnh giọng nhắc nhở.

Tức là, còn có cả anh nữa.

"Anh, anh đã bán đứng em rồi mà bây giờ còn muốn em quay về chịu chết sao, quá đáng quá rồi đấy?" Phó Thời Dịch sụp đổ.

Hắn đi làm thì Phó Thời Dịch sẽ tới giết hắn, hắn không đi làm thì có trốn đến chỗ nào, cũng sẽ bị đại ca lôi ra đánh chết.

"Tôi cho cậu một tiếng, cậu mà không tới công ty, thì tự dùng chỗ mà cậu mua cho Phó Thời Dịch đi."

Phó Hàn Tranh không hề có chút áy náy nào về chuyện anh bán đứng Phó Thời Khâm, còn uy h**p hắn nữa.

"…"

Phó Thời Khâm kiềm chế một vạn câu chửi thề trong lòng, nói.

"Được, em tới công ty, nhưng… anh phải bảo đảm an toàn cho em đấy."

Phó Hàn Tranh suy nghĩ một chút rồi nói, "Ít nhất thì, thời gian cậu ở công ty, sẽ an toàn."

Phó Thời Khâm vừa nghe vậy, liền từ bỏ ý định ra nước ngoài lưu vong, gọi xe quay về công ty đi làm.

Hắn vừa vào công ty, Phó Thời Dịch cũng lập tức đuổi tới.

Nhưng, hắn vừa ra khỏi thang máy tầng 19, liền bị Từ Khiêm cản lại.

"Tam Thiếu, ở công ty cấm gây ẩu đả, đây là quy định của tổng giám đốc."

Phó Thời Dịch hậm hực trừng mắt nhìn về phía văn phòng của Phó Hàn Tranh, đứng chống hông trước thang máy mà mắng.

"Phó Tiểu Nhị, anh có gan thì ra đây một mình đấu với em!"

Phó Thời Khâm trốn ở một bên quan sát động tĩnh ở thang máy, đại ca thật sự nói lời giữ lời, ngăn cản Phó Thời Dịch.

Vì thế, hắn nghênh ngang đi ra ngoài, hét lên với Phó Thời Dịch.

"Tôi không ra đấy, cậu có gan thì vào đây!"

Chỉ cần hắn đang ở công ty, Phó Thời Dịch đừng nghĩ tới chuyện báo thù, có đại ca chống lưng, để xem cậu ta làm gì được hắn?

Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài PhiệtTác giả: Helen Dương DươngTruyện Ngôn Tình Translator: Wave Literature Kiếp trước vận mệnh đã cướp đi mọi thứ của ta, có lẽ là để kiếp này, đem ngươi - điều tốt đẹp nhất- ban cho ta. ——Cố Vi Vi. "Thân thể của con chống đỡ không được mấy năm nữa đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội này, thì có lẽ đến chết con cũng không đợi nổi một trái tim có nhóm máu hiếm Bombay nào khác nữa, con không muốn chết, con thật sự không muốn chết..." "Nhưng cô ấy đã từng cứu con mà..." "Đem tim của cô ấy cấy ghép cho con mới thực sự là cứu con, mẹ à, con không muốn chết, không muốn rời xa mọi người..." Trên giường bệnh trong phòng hồi sức ICU, Cố Vi Vi, người bị ám sát dẫn tới hôn mê suốt hai tháng trời cuối cùng đã có thể bắt đầu loáng thoáng nghe được những âm thanh xung quanh. Giọng nói này là... Lăng Nghiên sao? Lăng Nghiên mắc bệnh tim bẩm sinh, nhưng vì thuộc nhóm máu hiếm Bombay, mà mãi vẫn không chờ được trái tim nào thích hợp để cấy ghép, nên bác sĩ từng khẳng định, Lăng Nghiên sẽ không sống nổi qua tuổi 25. Mà nhóm máu của Cố Vi Vi lại vừa vặn là thứ… Editor: Wave LiteraturePhó Thời Dịch nhìn chằm chằm Cố Vi Vi và đại ca nhà mình, sau đó lại giật mình nhận ra điều gì, chậm rãi quay đầu lại nhìn Phó Thời Khâm.Phó Thời Khâm bị ba người cùng nhìn, bàn tay đang cầm đũa không khỏi run rẩy, vì chột dạ mà ánh mắt cũng trở nên lấm lét.Vốn dĩ hắn muốn chọc phá Phó Thời Dịch, chỉ muốn để đại ca nhìn thấy tin tức cặp đôi của hai người bọn họ, sau đó dạy dỗ Phó Thời Dịch một trận.Nhưng, hắn ngàn tính vạn tính cũng không ngờ tới, đại ca lại trọng sắc khinh đệ như vậy.Vì một câu nói của bạn gái, liền không chút do dự mà bán đứng hắn.Phó Thời Dịch hầm hầm sát khí, gằn từng chữ ra khỏi miệng."Phó! Tiểu! Nhị!"Phó Thời Khâm gượng cười, sau đó liền ném đũa chạy mất.Phó Thời Dịch đập bàn một cái, đuổi theo hắn, vừa đuổi vừa mắng."Phó Tiểu Nhị, anh chọc phá em phát nghiện rồi phải không?""Trước đây còn nói là anh em không tiếc cả mạng sống vì nhau, quay đầu một cái anh liền đâm sau lưng em hai đao!"Phó Thời Khâm vừa chạy vừa giải thích."Trước đây không phải chính cậu nói, anh em chính là để đâm sau lưng nhau sao, tôi chỉ học theo cậu thôi."Phó Thời Dịch thấy mình không đuổi kịp, liền rút một chiếc dép ra ném về phía Phó Thời Khâm."Ông đây đầu thai đến nằm trong bụng mẹ cùng ngươi, thật đúng là thất bại 18 đời mà!"Phó Thời Khâm xỏ dép vào, chạy thẳng ra khỏi nhà, chạy tới tận đường lớn.Hơn nữa, vừa nhìn thấy người qua đường liền chỉ ra phía sau nói."Bên kia, đại minh tình Thời Dịch đang ở bên kia."Lúc Phó Thời Dịch chạy tới nơi liền bị người đi đường và người hâm mộ ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Phó Thời Khâm gọi xe chạy mất.Vì sợ Phó Thời Dịch sẽ chạy tới tận công ty để trả thù, sau khi trốn đi Phó Thời Khâm còn gọi cho Phó Hàn Tranh xin nghỉ."Anh, em muốn xin nghỉ.""Không được." Phó Hàn Tranh lạnh lùng từ chối.Ngày mai anh còn muốn tan làm sớm một chút, về nhà với bạn gái.Cậu ta không đi làm, vậy anh biết ném công việc cho ai đây."Em mà tới công ty thì sẽ bị Phó Thời Dịch giết mất, thời gian này để em ra ngoài trốn đã."Phó Thời Khâm đang trốn ở gần sân bay, lén lén lút lút mà nhìn xung quanh, chỉ sợ Phó Thời Dịch sẽ bất chợt nhảy từ đâu đó ra đuổi giết hắn.""Nếu cậu không tới công ty, có thể…người muốn giết cậu không chỉ có mình cậu ta nữa đâu." Phó Hàn Tranh lạnh giọng nhắc nhở.Tức là, còn có cả anh nữa."Anh, anh đã bán đứng em rồi mà bây giờ còn muốn em quay về chịu chết sao, quá đáng quá rồi đấy?" Phó Thời Dịch sụp đổ.Hắn đi làm thì Phó Thời Dịch sẽ tới giết hắn, hắn không đi làm thì có trốn đến chỗ nào, cũng sẽ bị đại ca lôi ra đánh chết."Tôi cho cậu một tiếng, cậu mà không tới công ty, thì tự dùng chỗ mà cậu mua cho Phó Thời Dịch đi."Phó Hàn Tranh không hề có chút áy náy nào về chuyện anh bán đứng Phó Thời Khâm, còn uy h**p hắn nữa."…"Phó Thời Khâm kiềm chế một vạn câu chửi thề trong lòng, nói."Được, em tới công ty, nhưng… anh phải bảo đảm an toàn cho em đấy."Phó Hàn Tranh suy nghĩ một chút rồi nói, "Ít nhất thì, thời gian cậu ở công ty, sẽ an toàn."Phó Thời Khâm vừa nghe vậy, liền từ bỏ ý định ra nước ngoài lưu vong, gọi xe quay về công ty đi làm.Hắn vừa vào công ty, Phó Thời Dịch cũng lập tức đuổi tới.Nhưng, hắn vừa ra khỏi thang máy tầng 19, liền bị Từ Khiêm cản lại."Tam Thiếu, ở công ty cấm gây ẩu đả, đây là quy định của tổng giám đốc."Phó Thời Dịch hậm hực trừng mắt nhìn về phía văn phòng của Phó Hàn Tranh, đứng chống hông trước thang máy mà mắng."Phó Tiểu Nhị, anh có gan thì ra đây một mình đấu với em!"Phó Thời Khâm trốn ở một bên quan sát động tĩnh ở thang máy, đại ca thật sự nói lời giữ lời, ngăn cản Phó Thời Dịch.Vì thế, hắn nghênh ngang đi ra ngoài, hét lên với Phó Thời Dịch."Tôi không ra đấy, cậu có gan thì vào đây!"Chỉ cần hắn đang ở công ty, Phó Thời Dịch đừng nghĩ tới chuyện báo thù, có đại ca chống lưng, để xem cậu ta làm gì được hắn?

Chương 293: Anh em chính là để đâm sau lưng nhau