Tác giả:

Editor: Xi - Beta: Nguyệt Trong gian phòng âm u với nền đất ẩm ướt, Lạc Thanh Mâu nằm rạp trên mặt đất không ngừng thở hổn hển, tay chân bị trói chặt lại, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ độc nhất vô nhị giờ đây lại mang phần ảm đạm, bờ môi nứt nẻ, sắc mặt tái nhợt, khiến mọi người chú ý nhất chính là vết sẹo dữ tợn trên mặt cô, từ trán kéo xuống tận cằm, mạnh mẽ phá hủy ngũ quan xinh đẹp, lộ ra vẻ dữ tợn đáng sợ, kết hợp với sắc mặt trắng bệch cùng tóc rối bù, giống như một con quỷ, vô cùng dọa người. "Ừm... a..." Trong phòng lại truyền đến thanh âm thở gấp của phụ nữ, Hướng Ngọc Tuyết ăn mặc gợi cảm, váy ngắn nằm trên giường quấn lấy đàn ông, sắc mặt đỏ hồng, thanh âm mềm mại đáng yêu, cô ta nhàn nhạt liếc nhìn Lạc Thanh Mâu trên mặt đất, tận sâu trong đáy mắt mang theo vài phần cười nhạo, chẳng qua trên mặt lại nhíu mày, giống như cảm thấy có lỗi nói với người đàn ông bên trên. "Ư... a... Dật Tuấn, chị Thanh Mâu vẫn còn ở đây, chúng ta làm vậy không được lắm..." Nghe Hướng Ngọc Tuyết nói,…

Chương 95: Thanh Mâu, tôi lại gặp em (2)

Trọng Sinh Giới Giải Trí: Nữ Boss Phản Diện Trở VềTác giả: Phi TúTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Xi - Beta: Nguyệt Trong gian phòng âm u với nền đất ẩm ướt, Lạc Thanh Mâu nằm rạp trên mặt đất không ngừng thở hổn hển, tay chân bị trói chặt lại, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ độc nhất vô nhị giờ đây lại mang phần ảm đạm, bờ môi nứt nẻ, sắc mặt tái nhợt, khiến mọi người chú ý nhất chính là vết sẹo dữ tợn trên mặt cô, từ trán kéo xuống tận cằm, mạnh mẽ phá hủy ngũ quan xinh đẹp, lộ ra vẻ dữ tợn đáng sợ, kết hợp với sắc mặt trắng bệch cùng tóc rối bù, giống như một con quỷ, vô cùng dọa người. "Ừm... a..." Trong phòng lại truyền đến thanh âm thở gấp của phụ nữ, Hướng Ngọc Tuyết ăn mặc gợi cảm, váy ngắn nằm trên giường quấn lấy đàn ông, sắc mặt đỏ hồng, thanh âm mềm mại đáng yêu, cô ta nhàn nhạt liếc nhìn Lạc Thanh Mâu trên mặt đất, tận sâu trong đáy mắt mang theo vài phần cười nhạo, chẳng qua trên mặt lại nhíu mày, giống như cảm thấy có lỗi nói với người đàn ông bên trên. "Ư... a... Dật Tuấn, chị Thanh Mâu vẫn còn ở đây, chúng ta làm vậy không được lắm..." Nghe Hướng Ngọc Tuyết nói,… Editor: Yến + Beta: DH"Thanh Mâu đau không?" Đây là giọng nói của Mộ Chỉ Dạ, anh nhìn Cố Thanh Mâu, mở miệng hỏi han, trong mắt đen trắng rõ ràng, thuần khiết như tiểu hài tử. Lúc ngẩng đầu lên nhìn Cố Thanh Mâu, mắt anh sáng lên, mang theo nụ cười thích thú thuần khiết.Mộ Chỉ Dạ nhìn Cố Thanh Mâu, nghĩ tới điều gì đó, anh bỏ dây an toàn, người hơi nhích tới gần khuôn mặt Cố Thanh Mâu, đôi mắt nhìn chăm chú cô, nghiêm túc mở miệng."Thanh Mâu, Chỉ Dạ lại gặp lại Thanh Mâu, Thanh Mâu sẽ không quên Chỉ Dạ, đúng không?"Như muốn xác nhận xem Cố Thanh Mâu có còn nhớ anh hay không, anh cứ nhìn chăm chú cô như vậy. Chờ đợi thật lâu mà Cố Thanh Mâu cũng không có phản ứng gì, như cô không quen biết anh hoặc không hề nhớ anh vậy, trong mắt Mộ Chỉ Dạ có chút ảm đạm, anh hết sức thất vọng, hơn nữa không hề keo kiệt biểu đạt sự thất vọng của mình, môi vểnh lên, trông như một đứa trẻ chờ đợi được phần thưởng và khích lệ nhưng không những không được khen ngợi lại còn bị quên lãng."Thanh Mâu không nhớ Chỉ Dạ sao, mọi người cũng không nhớ Chỉ Dạ."Mộ Chỉ Dạ rũ mắt, giọng nói có chút buồn bã.Sau khi Mộ Chỉ Dạ nói xong, anh cảm thấy có một bàn tay ôn nhu đặt trên đỉnh đầu anh, như chủ nhân v**t v* thú cưng vậy, Mộ Chỉ Dạ ngẩng đầu lên, nhìn chủ nhân của nó, đó là tay Cố Thanh Mâu, ánh mắt anh sáng lên."Mộ Chỉ Dạ, đúng không?" Cố Thanh Mâu mở miệng, cô nhìn vào mắt anh, mở miệng, gằn từng chữ.Mộ Chỉ Dạ gật đầu, sau đó lần nữa tới gần gương mặt Cố Thanh Mâu, nâng mặt cô lên, anh cúi đầu, môi lạnh như băng hôn trên trán Cố Thanh Mâu."Đây là phần đáp lễ cho Thanh Mâu."Anh hôn xong, nghiêm túc mở miệng nói với Cố Thanh Mâu, có vẻ như anh đang nhớ lại những hành động, lời nói của Cố Thanh Mâu ngày đó, đáp lễ chính là như vậy, anh rất thích, Thanh Mâu nhất định cũng rất thích.

Editor: Yến + Beta: DH

"Thanh Mâu đau không?" Đây là giọng nói của Mộ Chỉ Dạ, anh nhìn Cố Thanh Mâu, mở miệng hỏi han, trong mắt đen trắng rõ ràng, thuần khiết như tiểu hài tử. Lúc ngẩng đầu lên nhìn Cố Thanh Mâu, mắt anh sáng lên, mang theo nụ cười thích thú thuần khiết.

Mộ Chỉ Dạ nhìn Cố Thanh Mâu, nghĩ tới điều gì đó, anh bỏ dây an toàn, người hơi nhích tới gần khuôn mặt Cố Thanh Mâu, đôi mắt nhìn chăm chú cô, nghiêm túc mở miệng.

"Thanh Mâu, Chỉ Dạ lại gặp lại Thanh Mâu, Thanh Mâu sẽ không quên Chỉ Dạ, đúng không?"

Như muốn xác nhận xem Cố Thanh Mâu có còn nhớ anh hay không, anh cứ nhìn chăm chú cô như vậy. Chờ đợi thật lâu mà Cố Thanh Mâu cũng không có phản ứng gì, như cô không quen biết anh hoặc không hề nhớ anh vậy, trong mắt Mộ Chỉ Dạ có chút ảm đạm, anh hết sức thất vọng, hơn nữa không hề keo kiệt biểu đạt sự thất vọng của mình, môi vểnh lên, trông như một đứa trẻ chờ đợi được phần thưởng và khích lệ nhưng không những không được khen ngợi lại còn bị quên lãng.

"Thanh Mâu không nhớ Chỉ Dạ sao, mọi người cũng không nhớ Chỉ Dạ."

Mộ Chỉ Dạ rũ mắt, giọng nói có chút buồn bã.

Sau khi Mộ Chỉ Dạ nói xong, anh cảm thấy có một bàn tay ôn nhu đặt trên đỉnh đầu anh, như chủ nhân v**t v* thú cưng vậy, Mộ Chỉ Dạ ngẩng đầu lên, nhìn chủ nhân của nó, đó là tay Cố Thanh Mâu, ánh mắt anh sáng lên.

"Mộ Chỉ Dạ, đúng không?" Cố Thanh Mâu mở miệng, cô nhìn vào mắt anh, mở miệng, gằn từng chữ.

Mộ Chỉ Dạ gật đầu, sau đó lần nữa tới gần gương mặt Cố Thanh Mâu, nâng mặt cô lên, anh cúi đầu, môi lạnh như băng hôn trên trán Cố Thanh Mâu.

"Đây là phần đáp lễ cho Thanh Mâu."

Anh hôn xong, nghiêm túc mở miệng nói với Cố Thanh Mâu, có vẻ như anh đang nhớ lại những hành động, lời nói của Cố Thanh Mâu ngày đó, đáp lễ chính là như vậy, anh rất thích, Thanh Mâu nhất định cũng rất thích.

Trọng Sinh Giới Giải Trí: Nữ Boss Phản Diện Trở VềTác giả: Phi TúTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Xi - Beta: Nguyệt Trong gian phòng âm u với nền đất ẩm ướt, Lạc Thanh Mâu nằm rạp trên mặt đất không ngừng thở hổn hển, tay chân bị trói chặt lại, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ độc nhất vô nhị giờ đây lại mang phần ảm đạm, bờ môi nứt nẻ, sắc mặt tái nhợt, khiến mọi người chú ý nhất chính là vết sẹo dữ tợn trên mặt cô, từ trán kéo xuống tận cằm, mạnh mẽ phá hủy ngũ quan xinh đẹp, lộ ra vẻ dữ tợn đáng sợ, kết hợp với sắc mặt trắng bệch cùng tóc rối bù, giống như một con quỷ, vô cùng dọa người. "Ừm... a..." Trong phòng lại truyền đến thanh âm thở gấp của phụ nữ, Hướng Ngọc Tuyết ăn mặc gợi cảm, váy ngắn nằm trên giường quấn lấy đàn ông, sắc mặt đỏ hồng, thanh âm mềm mại đáng yêu, cô ta nhàn nhạt liếc nhìn Lạc Thanh Mâu trên mặt đất, tận sâu trong đáy mắt mang theo vài phần cười nhạo, chẳng qua trên mặt lại nhíu mày, giống như cảm thấy có lỗi nói với người đàn ông bên trên. "Ư... a... Dật Tuấn, chị Thanh Mâu vẫn còn ở đây, chúng ta làm vậy không được lắm..." Nghe Hướng Ngọc Tuyết nói,… Editor: Yến + Beta: DH"Thanh Mâu đau không?" Đây là giọng nói của Mộ Chỉ Dạ, anh nhìn Cố Thanh Mâu, mở miệng hỏi han, trong mắt đen trắng rõ ràng, thuần khiết như tiểu hài tử. Lúc ngẩng đầu lên nhìn Cố Thanh Mâu, mắt anh sáng lên, mang theo nụ cười thích thú thuần khiết.Mộ Chỉ Dạ nhìn Cố Thanh Mâu, nghĩ tới điều gì đó, anh bỏ dây an toàn, người hơi nhích tới gần khuôn mặt Cố Thanh Mâu, đôi mắt nhìn chăm chú cô, nghiêm túc mở miệng."Thanh Mâu, Chỉ Dạ lại gặp lại Thanh Mâu, Thanh Mâu sẽ không quên Chỉ Dạ, đúng không?"Như muốn xác nhận xem Cố Thanh Mâu có còn nhớ anh hay không, anh cứ nhìn chăm chú cô như vậy. Chờ đợi thật lâu mà Cố Thanh Mâu cũng không có phản ứng gì, như cô không quen biết anh hoặc không hề nhớ anh vậy, trong mắt Mộ Chỉ Dạ có chút ảm đạm, anh hết sức thất vọng, hơn nữa không hề keo kiệt biểu đạt sự thất vọng của mình, môi vểnh lên, trông như một đứa trẻ chờ đợi được phần thưởng và khích lệ nhưng không những không được khen ngợi lại còn bị quên lãng."Thanh Mâu không nhớ Chỉ Dạ sao, mọi người cũng không nhớ Chỉ Dạ."Mộ Chỉ Dạ rũ mắt, giọng nói có chút buồn bã.Sau khi Mộ Chỉ Dạ nói xong, anh cảm thấy có một bàn tay ôn nhu đặt trên đỉnh đầu anh, như chủ nhân v**t v* thú cưng vậy, Mộ Chỉ Dạ ngẩng đầu lên, nhìn chủ nhân của nó, đó là tay Cố Thanh Mâu, ánh mắt anh sáng lên."Mộ Chỉ Dạ, đúng không?" Cố Thanh Mâu mở miệng, cô nhìn vào mắt anh, mở miệng, gằn từng chữ.Mộ Chỉ Dạ gật đầu, sau đó lần nữa tới gần gương mặt Cố Thanh Mâu, nâng mặt cô lên, anh cúi đầu, môi lạnh như băng hôn trên trán Cố Thanh Mâu."Đây là phần đáp lễ cho Thanh Mâu."Anh hôn xong, nghiêm túc mở miệng nói với Cố Thanh Mâu, có vẻ như anh đang nhớ lại những hành động, lời nói của Cố Thanh Mâu ngày đó, đáp lễ chính là như vậy, anh rất thích, Thanh Mâu nhất định cũng rất thích.

Chương 95: Thanh Mâu, tôi lại gặp em (2)