Tác giả:

" Đau quá…" Trong căn phòng tối, người phụ nữ khẽ phát ra những âm thanh r*n r* thì thầm nhưng người đàn ông đang nằm trên cơ thể cô lại chưa hề có ý định dừng lại. Bàn tay đau đớn của cô siết chặt tấm lưng trần với những khối cơ chắc nịch của anh khiến làn da sáng bóng có đôi chỗ bị xước nhẹ. Người phụ nữ càng đau đớn thì đàn ông càng hưng phấn dữ dội. " Ồ…" Anh ta thốt lên với một sự khinh miệt vô tận. Bản thân anh cũng không biết phải mất bao lâu thì người phụ nữ này mới được đặt trở lại giường. Mạc Thanh Yên đã bất tỉnh, cô ấy gầy và yếu ớt đến mức không thể nào đáp ứng nổi những yêu cầu nh*c d*c đó. Ngay cả khi cô đã uống các loại thuốc k*ch th*ch thì sự đau đớn vẫn chiếm hữu lấy toàn bộ cơ thể cô một cách rõ ràng và mạnh bạo. Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên tỉnh dậy mà hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra. " Xoẹt…" Ánh sáng chói lóa xuất hiện ập vào một cách đột ngột. Theo phản xạ tự nhiên, Mạc Thanh Yên kéo tấm chăn lên che đi khuôn mặt mệt mỏi của mình. Người đàn ông vừa kéo…

Chương 111: Bọn chúng là con của tôi

Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!Tác giả: Tử Hạ MộcTruyện Ngôn Tình" Đau quá…" Trong căn phòng tối, người phụ nữ khẽ phát ra những âm thanh r*n r* thì thầm nhưng người đàn ông đang nằm trên cơ thể cô lại chưa hề có ý định dừng lại. Bàn tay đau đớn của cô siết chặt tấm lưng trần với những khối cơ chắc nịch của anh khiến làn da sáng bóng có đôi chỗ bị xước nhẹ. Người phụ nữ càng đau đớn thì đàn ông càng hưng phấn dữ dội. " Ồ…" Anh ta thốt lên với một sự khinh miệt vô tận. Bản thân anh cũng không biết phải mất bao lâu thì người phụ nữ này mới được đặt trở lại giường. Mạc Thanh Yên đã bất tỉnh, cô ấy gầy và yếu ớt đến mức không thể nào đáp ứng nổi những yêu cầu nh*c d*c đó. Ngay cả khi cô đã uống các loại thuốc k*ch th*ch thì sự đau đớn vẫn chiếm hữu lấy toàn bộ cơ thể cô một cách rõ ràng và mạnh bạo. Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên tỉnh dậy mà hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra. " Xoẹt…" Ánh sáng chói lóa xuất hiện ập vào một cách đột ngột. Theo phản xạ tự nhiên, Mạc Thanh Yên kéo tấm chăn lên che đi khuôn mặt mệt mỏi của mình. Người đàn ông vừa kéo… Angela nói xong liền dựa vào trong lồng ngực ấm áp của anh ngủ thiếp đi trong khi Mạc Thanh Yên ở bên cạnh không có nghe được, Băng Khối và Dương Quang ngồi đằng trước hình như cũng không nghe thấy.Lệ Đình Tuyệt ngắm ba nhóc con cảm thán đúng thật làm cho người ta thích. Nhưng cha ruột của chúng ở đâu? Anh cũng chưa từng hỏi Mạc Thanh Yên về điều này, hơn nữa ở với cô không lâu liền sinh ra cảm tình.Tuỳ tiện hỏi không tốt nên sau này nhất định sẽ có lúc cô tự nói cho anh.Anh luôn tự tin như vậy, không điều tra chuyện của cô bởi vì đối với anh mà nói có đủ lòng tin với cô, không muốn sử dụng loại phương thức này để hiểu cô, điều mà anh muốn biết là những điều tự bản thân cô nói ra.Lúc đỗ xe lại, Mạc Thanh Yên xuống xe trước sau đó qua đón Angela nhưng Lệ Đình Tuyệt không đưa cho cô.Tôi tiễn bọn trẻ vào còn có lời muốn nói với em nữa.Mạc Thanh Yên nhìn lướt qua Angela có vẻ đã ngủ say, cũng không muốn đánh thức con bé. Vì thế liền cùng hai chàng trai nhỏ vào biệt thự. Băng Khối quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông cao lớn ở phía sau.Trong ánh mắt anh nhìn Angela đặc biệt ấm áp, trong mắt đen thẫm chuyển động đành nhỏ giọng nói với Mạc Thanh Yên.mm nãy vừa mới gọi chú ấy là cho, chắc là đang mơ cũng nên.Trái tim Mạc Thanh Yên chợt nhói đau, vốn dĩ cô cũng không rõ cha ruột của bọn chúng là ai nữa? Vì thế vĩnh viễn cô cũng không thể cho bọn chúng điều này, không khỏi cắn môi, đáy lòng dâng lên chua sót.Thật ra là cô có lòng riêng, người đó là một vết nhơ trong lòng cô nên không muốn nhắc đến lại càng không muốn nghĩ tới.Tâm trạng tự nhiên biến thành không tốt, có những thứ không phải muốn quên là quên được. Ánh mắt cô trở nên lợi hại, mẹ con Mạc Thanh Tuyết, ngày mai chính là trận chiến đích thực của chúng ta.Tất cả đều là do bọn họ tạo nên, cô thiếu bọn nhỏ khoản nào thì sẽ tính toàn bộ trên người mẹ con Mạc Thanh Tuyết.Lệ Đình Tuyệt để Angela vào phòng của nhóc nhưng không thấy cô đi vào. Vì thế liền rời khỏi phòng, ánh đèn sáng rọi ở hành lang chiếu thẳng lên thân hình cao to mạnh mẽ của người đàn ông.Cặp mắt tà khí của anh hiện lên tia sáng nhàn nhạt, khóe miệng ẩn hiện ý cười đẹp mắt, cả người bao phủ luồng hơi thở bí hiểm, cực kì yêu nghiệt, trác tuyệt khiến người ta không thể dời mắt.Khi tâm trạng người này mà tốt sẽ thay đổi không giống lúc bình thường, anh của lúc này đích thực yêu nghiệt đến cực điểm cũng cực kì dụ hoặc.Vú Trần nói anh biết, Mạc Thanh Yên lên tầng thượng, anh đi lên đẩy cửa kính trên sân thượng thì bắt gặp hình ảnh cô đứng trên mép sân thượng, hai tay ôm lấy mình, mắt nhìn về phương xa, giống như đang xót xa bi thương?Lệ Đình Tuyệt ôm cô từ phía sau, cô xinh đẹp nhỏ nhắn hoàn toàn được bao trọn trong lòng anh.Mạc Thanh Yên cảm nhận được ấm áp cùng mùi hương trên người anh thì nhẹ nhàng thở ra.Lệ Đình Tuyệt, anh đừng lúc nào cũng như vậy được không khiến tôi cảm thân bản thân mình rất tuỳ tiện.Cô đẩy tay anh ra và xoay người lại với ánh mắt lạnh lẽo cùng vẻ mặt căng thẳng.Lệ Đình Tuyệt vẫn nhìn cô nồng đượm ý cười như cũ, không biết tại sao cô ấy tâm trạng? Tuy nhiên phụ nữ trong thời gian bức tức luôn cần trút giận, anh bằng lòng cho cô trút giận. Hai tay Mạc Thanh Yên dùng sức đánh anh sau đó oà khóc, dựa vào lòng anh khóc vô cùng thương tâm. Lệ Đình Tuyệt, anh nhất định sẽ không thích tôi cho nên đừng đối xử với tôi tốt như vậy.Cô sợ mình sẽ ỷ lại đến lúc mất đi rồi sẽ cảm thấy đau khổ vô cùng. Lệ Đình Tuyệt nâng tay dịu dàng vỗ lưng cô, từng chút an ủi cô, môi mỏng khẽ mở. Một khi tôi đã yêu thì sẽ không bao giờ thay đổi, ánh mắt của anh vô cùng kiên định, anh muốn cả đời này bảo vệ người con gái này.Nước mắt Mạc Thanh Yên càng không khống chế lại được, cảm thấy muốn tìm một người đàn ông thích hợp để kết khôn cho bọn nhỏ một mái ấm gia đình nhưng cuối cùng khi người ta biết cô đã sinh ba đứa đều tuân ra nhưng lời nói cay đắng vô tình, thật ra đó cũng là một dạng đau khổ.Bọn nhỏ là con của tôi ngay cả cả cha ruột của chúng cũng không biết là ai, tôi như vậy anh còn muốn không? Rốt cuộc cô cũng thốt thành lời. 

Angela nói xong liền dựa vào trong lồng ngực ấm áp của anh ngủ thiếp đi trong khi Mạc Thanh Yên ở bên cạnh không có nghe được, Băng Khối và Dương Quang ngồi đằng trước hình như cũng không nghe thấy.

Lệ Đình Tuyệt ngắm ba nhóc con cảm thán đúng thật làm cho người ta thích. Nhưng cha ruột của chúng ở đâu? Anh cũng chưa từng hỏi Mạc Thanh Yên về điều này, hơn nữa ở với cô không lâu liền sinh ra cảm tình.

Tuỳ tiện hỏi không tốt nên sau này nhất định sẽ có lúc cô tự nói cho anh.

Anh luôn tự tin như vậy, không điều tra chuyện của cô bởi vì đối với anh mà nói có đủ lòng tin với cô, không muốn sử dụng loại phương thức này để hiểu cô, điều mà anh muốn biết là những điều tự bản thân cô nói ra.

Lúc đỗ xe lại, Mạc Thanh Yên xuống xe trước sau đó qua đón Angela nhưng Lệ Đình Tuyệt không đưa cho cô.

Tôi tiễn bọn trẻ vào còn có lời muốn nói với em nữa.

Mạc Thanh Yên nhìn lướt qua Angela có vẻ đã ngủ say, cũng không muốn đánh thức con bé. Vì thế liền cùng hai chàng trai nhỏ vào biệt thự. Băng Khối quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông cao lớn ở phía sau.

Trong ánh mắt anh nhìn Angela đặc biệt ấm áp, trong mắt đen thẫm chuyển động đành nhỏ giọng nói với Mạc Thanh Yên.

mm nãy vừa mới gọi chú ấy là cho, chắc là đang mơ cũng nên.

Trái tim Mạc Thanh Yên chợt nhói đau, vốn dĩ cô cũng không rõ cha ruột của bọn chúng là ai nữa? Vì thế vĩnh viễn cô cũng không thể cho bọn chúng điều này, không khỏi cắn môi, đáy lòng dâng lên chua sót.

Thật ra là cô có lòng riêng, người đó là một vết nhơ trong lòng cô nên không muốn nhắc đến lại càng không muốn nghĩ tới.

Tâm trạng tự nhiên biến thành không tốt, có những thứ không phải muốn quên là quên được. Ánh mắt cô trở nên lợi hại, mẹ con Mạc Thanh Tuyết, ngày mai chính là trận chiến đích thực của chúng ta.

Tất cả đều là do bọn họ tạo nên, cô thiếu bọn nhỏ khoản nào thì sẽ tính toàn bộ trên người mẹ con Mạc Thanh Tuyết.

Lệ Đình Tuyệt để Angela vào phòng của nhóc nhưng không thấy cô đi vào. Vì thế liền rời khỏi phòng, ánh đèn sáng rọi ở hành lang chiếu thẳng lên thân hình cao to mạnh mẽ của người đàn ông.

Cặp mắt tà khí của anh hiện lên tia sáng nhàn nhạt, khóe miệng ẩn hiện ý cười đẹp mắt, cả người bao phủ luồng hơi thở bí hiểm, cực kì yêu nghiệt, trác tuyệt khiến người ta không thể dời mắt.

Khi tâm trạng người này mà tốt sẽ thay đổi không giống lúc bình thường, anh của lúc này đích thực yêu nghiệt đến cực điểm cũng cực kì dụ hoặc.

Vú Trần nói anh biết, Mạc Thanh Yên lên tầng thượng, anh đi lên đẩy cửa kính trên sân thượng thì bắt gặp hình ảnh cô đứng trên mép sân thượng, hai tay ôm lấy mình, mắt nhìn về phương xa, giống như đang xót xa bi thương?

Lệ Đình Tuyệt ôm cô từ phía sau, cô xinh đẹp nhỏ nhắn hoàn toàn được bao trọn trong lòng anh.

Mạc Thanh Yên cảm nhận được ấm áp cùng mùi hương trên người anh thì nhẹ nhàng thở ra.

Lệ Đình Tuyệt, anh đừng lúc nào cũng như vậy được không khiến tôi cảm thân bản thân mình rất tuỳ tiện.

Cô đẩy tay anh ra và xoay người lại với ánh mắt lạnh lẽo cùng vẻ mặt căng thẳng.

Lệ Đình Tuyệt vẫn nhìn cô nồng đượm ý cười như cũ, không biết tại sao cô ấy tâm trạng? Tuy nhiên phụ nữ trong thời gian bức tức luôn cần trút giận, anh bằng lòng cho cô trút giận. 

Hai tay Mạc Thanh Yên dùng sức đánh anh sau đó oà khóc, dựa vào lòng anh khóc vô cùng thương tâm. 

Lệ Đình Tuyệt, anh nhất định sẽ không thích tôi cho nên đừng đối xử với tôi tốt như vậy.

Cô sợ mình sẽ ỷ lại đến lúc mất đi rồi sẽ cảm thấy đau khổ vô cùng. 

Lệ Đình Tuyệt nâng tay dịu dàng vỗ lưng cô, từng chút an ủi cô, môi mỏng khẽ mở. 

Một khi tôi đã yêu thì sẽ không bao giờ thay đổi, ánh mắt của anh vô cùng kiên định, anh muốn cả đời này bảo vệ người con gái này.

Nước mắt Mạc Thanh Yên càng không khống chế lại được, cảm thấy muốn tìm một người đàn ông thích hợp để kết khôn cho bọn nhỏ một mái ấm gia đình nhưng cuối cùng khi người ta biết cô đã sinh ba đứa đều tuân ra nhưng lời nói cay đắng vô tình, thật ra đó cũng là một dạng đau khổ.

Bọn nhỏ là con của tôi ngay cả cả cha ruột của chúng cũng không biết là ai, tôi như vậy anh còn muốn không? Rốt cuộc cô cũng thốt thành lời. 

Lệ Tiên Sinh À, Đường Tình Duyên Của Ngươi Thắm Rồi!Tác giả: Tử Hạ MộcTruyện Ngôn Tình" Đau quá…" Trong căn phòng tối, người phụ nữ khẽ phát ra những âm thanh r*n r* thì thầm nhưng người đàn ông đang nằm trên cơ thể cô lại chưa hề có ý định dừng lại. Bàn tay đau đớn của cô siết chặt tấm lưng trần với những khối cơ chắc nịch của anh khiến làn da sáng bóng có đôi chỗ bị xước nhẹ. Người phụ nữ càng đau đớn thì đàn ông càng hưng phấn dữ dội. " Ồ…" Anh ta thốt lên với một sự khinh miệt vô tận. Bản thân anh cũng không biết phải mất bao lâu thì người phụ nữ này mới được đặt trở lại giường. Mạc Thanh Yên đã bất tỉnh, cô ấy gầy và yếu ớt đến mức không thể nào đáp ứng nổi những yêu cầu nh*c d*c đó. Ngay cả khi cô đã uống các loại thuốc k*ch th*ch thì sự đau đớn vẫn chiếm hữu lấy toàn bộ cơ thể cô một cách rõ ràng và mạnh bạo. Ngày hôm sau, Mạc Thanh Yên tỉnh dậy mà hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra. " Xoẹt…" Ánh sáng chói lóa xuất hiện ập vào một cách đột ngột. Theo phản xạ tự nhiên, Mạc Thanh Yên kéo tấm chăn lên che đi khuôn mặt mệt mỏi của mình. Người đàn ông vừa kéo… Angela nói xong liền dựa vào trong lồng ngực ấm áp của anh ngủ thiếp đi trong khi Mạc Thanh Yên ở bên cạnh không có nghe được, Băng Khối và Dương Quang ngồi đằng trước hình như cũng không nghe thấy.Lệ Đình Tuyệt ngắm ba nhóc con cảm thán đúng thật làm cho người ta thích. Nhưng cha ruột của chúng ở đâu? Anh cũng chưa từng hỏi Mạc Thanh Yên về điều này, hơn nữa ở với cô không lâu liền sinh ra cảm tình.Tuỳ tiện hỏi không tốt nên sau này nhất định sẽ có lúc cô tự nói cho anh.Anh luôn tự tin như vậy, không điều tra chuyện của cô bởi vì đối với anh mà nói có đủ lòng tin với cô, không muốn sử dụng loại phương thức này để hiểu cô, điều mà anh muốn biết là những điều tự bản thân cô nói ra.Lúc đỗ xe lại, Mạc Thanh Yên xuống xe trước sau đó qua đón Angela nhưng Lệ Đình Tuyệt không đưa cho cô.Tôi tiễn bọn trẻ vào còn có lời muốn nói với em nữa.Mạc Thanh Yên nhìn lướt qua Angela có vẻ đã ngủ say, cũng không muốn đánh thức con bé. Vì thế liền cùng hai chàng trai nhỏ vào biệt thự. Băng Khối quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông cao lớn ở phía sau.Trong ánh mắt anh nhìn Angela đặc biệt ấm áp, trong mắt đen thẫm chuyển động đành nhỏ giọng nói với Mạc Thanh Yên.mm nãy vừa mới gọi chú ấy là cho, chắc là đang mơ cũng nên.Trái tim Mạc Thanh Yên chợt nhói đau, vốn dĩ cô cũng không rõ cha ruột của bọn chúng là ai nữa? Vì thế vĩnh viễn cô cũng không thể cho bọn chúng điều này, không khỏi cắn môi, đáy lòng dâng lên chua sót.Thật ra là cô có lòng riêng, người đó là một vết nhơ trong lòng cô nên không muốn nhắc đến lại càng không muốn nghĩ tới.Tâm trạng tự nhiên biến thành không tốt, có những thứ không phải muốn quên là quên được. Ánh mắt cô trở nên lợi hại, mẹ con Mạc Thanh Tuyết, ngày mai chính là trận chiến đích thực của chúng ta.Tất cả đều là do bọn họ tạo nên, cô thiếu bọn nhỏ khoản nào thì sẽ tính toàn bộ trên người mẹ con Mạc Thanh Tuyết.Lệ Đình Tuyệt để Angela vào phòng của nhóc nhưng không thấy cô đi vào. Vì thế liền rời khỏi phòng, ánh đèn sáng rọi ở hành lang chiếu thẳng lên thân hình cao to mạnh mẽ của người đàn ông.Cặp mắt tà khí của anh hiện lên tia sáng nhàn nhạt, khóe miệng ẩn hiện ý cười đẹp mắt, cả người bao phủ luồng hơi thở bí hiểm, cực kì yêu nghiệt, trác tuyệt khiến người ta không thể dời mắt.Khi tâm trạng người này mà tốt sẽ thay đổi không giống lúc bình thường, anh của lúc này đích thực yêu nghiệt đến cực điểm cũng cực kì dụ hoặc.Vú Trần nói anh biết, Mạc Thanh Yên lên tầng thượng, anh đi lên đẩy cửa kính trên sân thượng thì bắt gặp hình ảnh cô đứng trên mép sân thượng, hai tay ôm lấy mình, mắt nhìn về phương xa, giống như đang xót xa bi thương?Lệ Đình Tuyệt ôm cô từ phía sau, cô xinh đẹp nhỏ nhắn hoàn toàn được bao trọn trong lòng anh.Mạc Thanh Yên cảm nhận được ấm áp cùng mùi hương trên người anh thì nhẹ nhàng thở ra.Lệ Đình Tuyệt, anh đừng lúc nào cũng như vậy được không khiến tôi cảm thân bản thân mình rất tuỳ tiện.Cô đẩy tay anh ra và xoay người lại với ánh mắt lạnh lẽo cùng vẻ mặt căng thẳng.Lệ Đình Tuyệt vẫn nhìn cô nồng đượm ý cười như cũ, không biết tại sao cô ấy tâm trạng? Tuy nhiên phụ nữ trong thời gian bức tức luôn cần trút giận, anh bằng lòng cho cô trút giận. Hai tay Mạc Thanh Yên dùng sức đánh anh sau đó oà khóc, dựa vào lòng anh khóc vô cùng thương tâm. Lệ Đình Tuyệt, anh nhất định sẽ không thích tôi cho nên đừng đối xử với tôi tốt như vậy.Cô sợ mình sẽ ỷ lại đến lúc mất đi rồi sẽ cảm thấy đau khổ vô cùng. Lệ Đình Tuyệt nâng tay dịu dàng vỗ lưng cô, từng chút an ủi cô, môi mỏng khẽ mở. Một khi tôi đã yêu thì sẽ không bao giờ thay đổi, ánh mắt của anh vô cùng kiên định, anh muốn cả đời này bảo vệ người con gái này.Nước mắt Mạc Thanh Yên càng không khống chế lại được, cảm thấy muốn tìm một người đàn ông thích hợp để kết khôn cho bọn nhỏ một mái ấm gia đình nhưng cuối cùng khi người ta biết cô đã sinh ba đứa đều tuân ra nhưng lời nói cay đắng vô tình, thật ra đó cũng là một dạng đau khổ.Bọn nhỏ là con của tôi ngay cả cả cha ruột của chúng cũng không biết là ai, tôi như vậy anh còn muốn không? Rốt cuộc cô cũng thốt thành lời. 

Chương 111: Bọn chúng là con của tôi