Tác giả:

Phượng Sơ choàng tỉnh, đập vào mắt nàng là không gian đêm tối mờ mịt, ánh sáng gì đó hắt vào từ sau lưng, ngược bóng khiến nàng không thể quan sát được xung quanh mình, không phải nàng đã chết rồi hay sao, Lý Uẩn lại cứu sống nàng, muốn tiếp tục giam cầm, hành hạ nàng ư. Có điều không có thời gian cho nàng chú ý đến việc đó, bởi sau lưng áp sát một hơi thở xa lạ, thói quen luôn đề phòng khiến nàng nhanh nhẹn xoay người, muốn dùng một đòn khoá tử huyệt đối phương. Nhưng không được, cơ thể nàng mềm nhũn, tay chân vô lực như không phải của mình. Nhưng điều khủng khiếp còn ở phía sau, toàn thân nàng nóng ran nhễ nhại mồ hôi, nằm úp sấp trên một bề mặt mềm mại, có lẽ là giường, trong không gian im ắng vang lên tiếng th* d*c nặng nhọc và hơi thở nóng hổi áp sát, thứ ngang ngược của đàn ông đẩy vào trong nàng, thô lỗ đụng chạm. - Lý Uẩn, khốn khiếp, ngươi cút, cút ngay… Phượng Sơ giãy giụa, muốn dùng toàn bộ sức lực và lý trí bò về phía trước, tránh xa tên cầm thú hung ác đang dùng mọi cách…

Chương 113: Trương Linh Linh ghen tỵ

Nữ Hoàng Giải TríTác giả: Mộng Điệp KýTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhượng Sơ choàng tỉnh, đập vào mắt nàng là không gian đêm tối mờ mịt, ánh sáng gì đó hắt vào từ sau lưng, ngược bóng khiến nàng không thể quan sát được xung quanh mình, không phải nàng đã chết rồi hay sao, Lý Uẩn lại cứu sống nàng, muốn tiếp tục giam cầm, hành hạ nàng ư. Có điều không có thời gian cho nàng chú ý đến việc đó, bởi sau lưng áp sát một hơi thở xa lạ, thói quen luôn đề phòng khiến nàng nhanh nhẹn xoay người, muốn dùng một đòn khoá tử huyệt đối phương. Nhưng không được, cơ thể nàng mềm nhũn, tay chân vô lực như không phải của mình. Nhưng điều khủng khiếp còn ở phía sau, toàn thân nàng nóng ran nhễ nhại mồ hôi, nằm úp sấp trên một bề mặt mềm mại, có lẽ là giường, trong không gian im ắng vang lên tiếng th* d*c nặng nhọc và hơi thở nóng hổi áp sát, thứ ngang ngược của đàn ông đẩy vào trong nàng, thô lỗ đụng chạm. - Lý Uẩn, khốn khiếp, ngươi cút, cút ngay… Phượng Sơ giãy giụa, muốn dùng toàn bộ sức lực và lý trí bò về phía trước, tránh xa tên cầm thú hung ác đang dùng mọi cách… Bão chương 3/10 nhé. Còn thiếu 700 phiếu nữa. Các tình yêu ơi, cầu bỏ phiếu, cầu bỏ phiếu, cầu bỏ phiếu. Chuyện quan trọng nói ba lần.———-Sau khi tất cả máy quay và đạo cụ đã chuẩn bị tốt, Phượng Sơ liền bắt đầu cảnh diễn đầu tiên của cô.Hạ Nguyên Huân ưu nhã chậm rãi đi lên khán đài. Thời điểm cô đứng trên bục phát biểu, liền dùng ánh mắt bình tĩnh, lãnh đạm liếc nhìn mọi người phía dưới. Hội trưởng Hội học sinh Hạ Nguyên Huân bắt đầu đọc bài diễn thuyết chào đón tân sinh nhân dịp lễ khai giảng.Vốn dĩ vẫn là bài diễn thuyết với nội dung cũ rích nhàm chán như mọi khi, nhưng khi Hạ Nguyên Huân đọc lên, lại trở nên vô cùng thoải mái dễ nghe. Âm thanh của cô vô cùng êm tai, mát lạnh như hương vị của bạc hà vậy. Những học sinh ngồi phía dưới bởi vì Hạ Nguyên Huân diễn thuyết đều lộ một loại biểu tình say mê.Trong một thoáng Hạ Nguyên Huân ngẩng đầu, ánh mắt thanh lãnh vô tình đảo qua Đặng Lâm do Trần Quân thủ vai, người vẫn đang nhìn chằm chằm bục phát biểu không chớp mắt.Lúc này, Đặng Lâm chỉ cảm thấy trong đầu phút chốc trống rỗng, trái tim đột nhiên gia tốc đập mạnh, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.Đôi mắt Hạ Nguyên Huân giống như mặt nước mùa thu an tĩnh, trong trẻo, vừa sâu thẳm vừa mê hoặc. Đặng Lâm không rời mắt nổi, chỉ có một suy nghĩ, có lẽ cả đời này cũng không quên được đôi mắt ấy.- Cắt. Cảnh này rất tốt. Chuẩn bị cảnh tiếp theo.Cư nhiên có thể một lần đã qua. Bùi Dân không nghĩ tới Phượng Sơ thật sự có thể biểu hiện tốt đến như vậy.Mà Trần Quân lúc này mới phản ứng được, sau đó vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Phượng Sơ. Kỹ thuật diễn của cô ấy không ngờ lại tốt như vậy. Khi nãy anh thực sự có cảm giác như mình thực sự là Đặng Lâm, và trái tim lỡ nhịp ngay từ giây phút đầu tiên cô bước lên bục phát biểu trải tầm mắt xuống phía dưới những hàng ghế ngồi.Trương Linh Linh vẫn luôn đứng một bên nhìn Phượng Sơ diễn, lần đầu tiên xuất hiện cảm giác nguy cơ tột độ. Kỹ thuật diễn của Phượng Sơ không ngờ cũng không kém cô ta một chút nào.Trương Linh Linh nổi tiếng rất nhanh, được nhận rất nhiều vai diễn tốt, dù dùng thủ đoạn gì để có được những vai diễn này, cô vẫn luôn tự hào về kỹ thuật diễn của mình, rằng Trương Linh Linh cô là một diễn viên thực thụ, có tài năng, tự dựa vào bản thân để leo lên đến địa vị ngày hôm nay.Lúc này đã không chỉ còn là ghen ghét với Phượng Sơ khi bị chiếm mất hot search nữa, cũng không còn là bực bội ghen tỵ khi Phượng Sơ có scandal với Phó Diên Hựu.Cô sẽ không để Phượng Sơ vượt qua mình, nhất định, nhất định phải loại bỏ cô ta. Cô ta nhất định chỉ có thể làm một bông hoa xinh đẹp, nhưng sớm nở tối tàn mà thôi.

Bão chương 3/10 nhé. Còn thiếu 700 phiếu nữa. Các tình yêu ơi, cầu bỏ phiếu, cầu bỏ phiếu, cầu bỏ phiếu. Chuyện quan trọng nói ba lần.

———-

Sau khi tất cả máy quay và đạo cụ đã chuẩn bị tốt, Phượng Sơ liền bắt đầu cảnh diễn đầu tiên của cô.

Hạ Nguyên Huân ưu nhã chậm rãi đi lên khán đài. Thời điểm cô đứng trên bục phát biểu, liền dùng ánh mắt bình tĩnh, lãnh đạm liếc nhìn mọi người phía dưới. Hội trưởng Hội học sinh Hạ Nguyên Huân bắt đầu đọc bài diễn thuyết chào đón tân sinh nhân dịp lễ khai giảng.

Vốn dĩ vẫn là bài diễn thuyết với nội dung cũ rích nhàm chán như mọi khi, nhưng khi Hạ Nguyên Huân đọc lên, lại trở nên vô cùng thoải mái dễ nghe. Âm thanh của cô vô cùng êm tai, mát lạnh như hương vị của bạc hà vậy. Những học sinh ngồi phía dưới bởi vì Hạ Nguyên Huân diễn thuyết đều lộ một loại biểu tình say mê.

Trong một thoáng Hạ Nguyên Huân ngẩng đầu, ánh mắt thanh lãnh vô tình đảo qua Đặng Lâm do Trần Quân thủ vai, người vẫn đang nhìn chằm chằm bục phát biểu không chớp mắt.

Lúc này, Đặng Lâm chỉ cảm thấy trong đầu phút chốc trống rỗng, trái tim đột nhiên gia tốc đập mạnh, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Đôi mắt Hạ Nguyên Huân giống như mặt nước mùa thu an tĩnh, trong trẻo, vừa sâu thẳm vừa mê hoặc. Đặng Lâm không rời mắt nổi, chỉ có một suy nghĩ, có lẽ cả đời này cũng không quên được đôi mắt ấy.

- Cắt. Cảnh này rất tốt. Chuẩn bị cảnh tiếp theo.

Cư nhiên có thể một lần đã qua. Bùi Dân không nghĩ tới Phượng Sơ thật sự có thể biểu hiện tốt đến như vậy.

Mà Trần Quân lúc này mới phản ứng được, sau đó vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Phượng Sơ. Kỹ thuật diễn của cô ấy không ngờ lại tốt như vậy. Khi nãy anh thực sự có cảm giác như mình thực sự là Đặng Lâm, và trái tim lỡ nhịp ngay từ giây phút đầu tiên cô bước lên bục phát biểu trải tầm mắt xuống phía dưới những hàng ghế ngồi.

Trương Linh Linh vẫn luôn đứng một bên nhìn Phượng Sơ diễn, lần đầu tiên xuất hiện cảm giác nguy cơ tột độ. Kỹ thuật diễn của Phượng Sơ không ngờ cũng không kém cô ta một chút nào.

Trương Linh Linh nổi tiếng rất nhanh, được nhận rất nhiều vai diễn tốt, dù dùng thủ đoạn gì để có được những vai diễn này, cô vẫn luôn tự hào về kỹ thuật diễn của mình, rằng Trương Linh Linh cô là một diễn viên thực thụ, có tài năng, tự dựa vào bản thân để leo lên đến địa vị ngày hôm nay.

Lúc này đã không chỉ còn là ghen ghét với Phượng Sơ khi bị chiếm mất hot search nữa, cũng không còn là bực bội ghen tỵ khi Phượng Sơ có scandal với Phó Diên Hựu.

Cô sẽ không để Phượng Sơ vượt qua mình, nhất định, nhất định phải loại bỏ cô ta. Cô ta nhất định chỉ có thể làm một bông hoa xinh đẹp, nhưng sớm nở tối tàn mà thôi.

Nữ Hoàng Giải TríTác giả: Mộng Điệp KýTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhượng Sơ choàng tỉnh, đập vào mắt nàng là không gian đêm tối mờ mịt, ánh sáng gì đó hắt vào từ sau lưng, ngược bóng khiến nàng không thể quan sát được xung quanh mình, không phải nàng đã chết rồi hay sao, Lý Uẩn lại cứu sống nàng, muốn tiếp tục giam cầm, hành hạ nàng ư. Có điều không có thời gian cho nàng chú ý đến việc đó, bởi sau lưng áp sát một hơi thở xa lạ, thói quen luôn đề phòng khiến nàng nhanh nhẹn xoay người, muốn dùng một đòn khoá tử huyệt đối phương. Nhưng không được, cơ thể nàng mềm nhũn, tay chân vô lực như không phải của mình. Nhưng điều khủng khiếp còn ở phía sau, toàn thân nàng nóng ran nhễ nhại mồ hôi, nằm úp sấp trên một bề mặt mềm mại, có lẽ là giường, trong không gian im ắng vang lên tiếng th* d*c nặng nhọc và hơi thở nóng hổi áp sát, thứ ngang ngược của đàn ông đẩy vào trong nàng, thô lỗ đụng chạm. - Lý Uẩn, khốn khiếp, ngươi cút, cút ngay… Phượng Sơ giãy giụa, muốn dùng toàn bộ sức lực và lý trí bò về phía trước, tránh xa tên cầm thú hung ác đang dùng mọi cách… Bão chương 3/10 nhé. Còn thiếu 700 phiếu nữa. Các tình yêu ơi, cầu bỏ phiếu, cầu bỏ phiếu, cầu bỏ phiếu. Chuyện quan trọng nói ba lần.———-Sau khi tất cả máy quay và đạo cụ đã chuẩn bị tốt, Phượng Sơ liền bắt đầu cảnh diễn đầu tiên của cô.Hạ Nguyên Huân ưu nhã chậm rãi đi lên khán đài. Thời điểm cô đứng trên bục phát biểu, liền dùng ánh mắt bình tĩnh, lãnh đạm liếc nhìn mọi người phía dưới. Hội trưởng Hội học sinh Hạ Nguyên Huân bắt đầu đọc bài diễn thuyết chào đón tân sinh nhân dịp lễ khai giảng.Vốn dĩ vẫn là bài diễn thuyết với nội dung cũ rích nhàm chán như mọi khi, nhưng khi Hạ Nguyên Huân đọc lên, lại trở nên vô cùng thoải mái dễ nghe. Âm thanh của cô vô cùng êm tai, mát lạnh như hương vị của bạc hà vậy. Những học sinh ngồi phía dưới bởi vì Hạ Nguyên Huân diễn thuyết đều lộ một loại biểu tình say mê.Trong một thoáng Hạ Nguyên Huân ngẩng đầu, ánh mắt thanh lãnh vô tình đảo qua Đặng Lâm do Trần Quân thủ vai, người vẫn đang nhìn chằm chằm bục phát biểu không chớp mắt.Lúc này, Đặng Lâm chỉ cảm thấy trong đầu phút chốc trống rỗng, trái tim đột nhiên gia tốc đập mạnh, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.Đôi mắt Hạ Nguyên Huân giống như mặt nước mùa thu an tĩnh, trong trẻo, vừa sâu thẳm vừa mê hoặc. Đặng Lâm không rời mắt nổi, chỉ có một suy nghĩ, có lẽ cả đời này cũng không quên được đôi mắt ấy.- Cắt. Cảnh này rất tốt. Chuẩn bị cảnh tiếp theo.Cư nhiên có thể một lần đã qua. Bùi Dân không nghĩ tới Phượng Sơ thật sự có thể biểu hiện tốt đến như vậy.Mà Trần Quân lúc này mới phản ứng được, sau đó vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Phượng Sơ. Kỹ thuật diễn của cô ấy không ngờ lại tốt như vậy. Khi nãy anh thực sự có cảm giác như mình thực sự là Đặng Lâm, và trái tim lỡ nhịp ngay từ giây phút đầu tiên cô bước lên bục phát biểu trải tầm mắt xuống phía dưới những hàng ghế ngồi.Trương Linh Linh vẫn luôn đứng một bên nhìn Phượng Sơ diễn, lần đầu tiên xuất hiện cảm giác nguy cơ tột độ. Kỹ thuật diễn của Phượng Sơ không ngờ cũng không kém cô ta một chút nào.Trương Linh Linh nổi tiếng rất nhanh, được nhận rất nhiều vai diễn tốt, dù dùng thủ đoạn gì để có được những vai diễn này, cô vẫn luôn tự hào về kỹ thuật diễn của mình, rằng Trương Linh Linh cô là một diễn viên thực thụ, có tài năng, tự dựa vào bản thân để leo lên đến địa vị ngày hôm nay.Lúc này đã không chỉ còn là ghen ghét với Phượng Sơ khi bị chiếm mất hot search nữa, cũng không còn là bực bội ghen tỵ khi Phượng Sơ có scandal với Phó Diên Hựu.Cô sẽ không để Phượng Sơ vượt qua mình, nhất định, nhất định phải loại bỏ cô ta. Cô ta nhất định chỉ có thể làm một bông hoa xinh đẹp, nhưng sớm nở tối tàn mà thôi.

Chương 113: Trương Linh Linh ghen tỵ