Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tiểu Mỹ Nhân và Đại Tra Công c*̀ng uống say. Hôm sau, sắc mặt Đại Tra Công tái mét: “Ngươi dám tống tình tống tiền* ta?” *Nguyên văn là 仙人跳, có nghĩa là trò tống tiền bằng cách giả vờ yêu đương lên giường, như mấy trò vờ làm gái mại dâm rồi lúc lên giường đột nhiên có một người đàn ông xông đến tự nhận mình là chồng cô gái đó, bắt người kia phải đưa tiền mới thả đi. Tiểu Mỹ Nhân sợ đến mức bật khóc hu hu: “Không có mà hu hu…” Đại Tra Công rất tức giận, nhưng hắn có tức giận c*̃ng vô dụng. Các trưởng lão trong gia tộc vây Đại Tra Công lại, tận tình khuyên nhủ: “Đàn ông Chân gia chúng ta coi trọng nhất là trinh tiết, nếu cháu đã thất thân thì sẽ không có lựa chọn khác đâu.” Đại Tra Công đành bất đắc dĩ cưới Tiểu Mỹ Nhân. Cả thôn Tiểu Mỹ Nhân đều trồng…

Chương 8

Đại Tra Công Và Tiểu Mỹ NhânTác giả: mnbvcxzTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tiểu Mỹ Nhân và Đại Tra Công c*̀ng uống say. Hôm sau, sắc mặt Đại Tra Công tái mét: “Ngươi dám tống tình tống tiền* ta?” *Nguyên văn là 仙人跳, có nghĩa là trò tống tiền bằng cách giả vờ yêu đương lên giường, như mấy trò vờ làm gái mại dâm rồi lúc lên giường đột nhiên có một người đàn ông xông đến tự nhận mình là chồng cô gái đó, bắt người kia phải đưa tiền mới thả đi. Tiểu Mỹ Nhân sợ đến mức bật khóc hu hu: “Không có mà hu hu…” Đại Tra Công rất tức giận, nhưng hắn có tức giận c*̃ng vô dụng. Các trưởng lão trong gia tộc vây Đại Tra Công lại, tận tình khuyên nhủ: “Đàn ông Chân gia chúng ta coi trọng nhất là trinh tiết, nếu cháu đã thất thân thì sẽ không có lựa chọn khác đâu.” Đại Tra Công đành bất đắc dĩ cưới Tiểu Mỹ Nhân. Cả thôn Tiểu Mỹ Nhân đều trồng… Tiểu Mỹ Nhân ngơ ngác vùi mình trong đống c*̉i ở sau bếp, ôm khoai nướng vào lòng, dần dần không nuốt được nữa.Ngày xưa ở quê, gạo và mì rất quý giá, người nông dân phải dựa vào khoai lang mới vượt qua được đêm dài đằng đẵng trước ngày thu hoạch vụ thu.Khi đó, Tiểu Mỹ Nhân cảm thấy khoai nướng ăn rất ngon, chẳng hề khó chịu.Nhưng hôm nay cậu ngồi đây, trong căn nhà to lớn đẹp đẽ này, rốt cuộc lại không còn khẩu vị ăn uống.Tiểu Mỹ Nhân mất mát cuộn thành một c*̣c, khuôn mặt trắng nõn vùi sâu trong cánh tay.Ngoài cửa sổ thật náo nhiệt.Giữa trời không có trăng, nhưng Đại Tra Công lại c*̀ng Bạch Nguyệt Quang thả đèn Khổng Minh, ánh sáng kia còn sáng hơn cả mặt trăng, rọi soi dòng nước mắt long lanh trên khuôn mặt người.Tiểu Mỹ Nhân gặm khoai lang đã lạnh, uất ức bật khóc.Cậu muốn về nhà, muốn quay về quê.Nơi đó tuy rằng không có thịt ăn, nhưng cha mẹ và các anh sẽ c*̀ng ăn khoai lang, c*̀ng ngắm trăng với mình.Gả đến Chân gia, không có gì tốt đẹp cả, chẳng có gì cả.Đại Tra Công mất tập trung giơ cây đánh lửa, đương khi thất thần, suýt nữa hắn đã đốt luôn đèn Khổng Minh.Bạch Nguyệt Quang sợ hãi: “Chân Kiệt, huynh đang làm gì thế?”Đại Tra Công như vừa tỉnh chiêm bao, hắn ném cây đánh lửa cho hạ nhân, nói: “Ta hơi buồn ngủ rồi, ngày mai sẽ lại đây với ngươi.”Lòng Đại Tra Công ngứa ngáy, một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong hắn. Hắn muốn bắt nạt chàng vợ nhỏ mềm mụp c*̉a mình mới dập tắt được nó.Đại Tra Công không tìm được Tiểu Mỹ Nhân.Phòng ngủ không, phòng ăn không, đến phòng bếp c*̃ng không.Đại Tra Công sắp phát điên, Tiểu Mỹ Nhân đang khoẻ mạnh, sao có thể nói không là không có được?Hơn nửa đêm, Đại Tra Công gọi toàn bộ hạ nhân trong phủ dậy, kiểm tra toàn bộ xem phu nhân Chân gia đã đi chỗ nào rồi.Không có, chỗ nào c*̃ng không có.Đại Tra Công đói bụng đến mức sôi ùng ục, nhưng mà Tiểu Mỹ Nhân – người có thể khiến hắn ăn no lại không biết đã đi đâu.Lúc này hạ nhân chạy tới báo: “Lão gia! Lão gia! c*̉a hồi môn c*̉a phu nhân c*̃ng không thấy nữa!!”Đại Tra Công không dám tin mà trợn to hai mắt.

Tiểu Mỹ Nhân ngơ ngác vùi mình trong đống c*̉i ở sau bếp, ôm khoai nướng vào lòng, dần dần không nuốt được nữa.

Ngày xưa ở quê, gạo và mì rất quý giá, người nông dân phải dựa vào khoai lang mới vượt qua được đêm dài đằng đẵng trước ngày thu hoạch vụ thu.

Khi đó, Tiểu Mỹ Nhân cảm thấy khoai nướng ăn rất ngon, chẳng hề khó chịu.

Nhưng hôm nay cậu ngồi đây, trong căn nhà to lớn đẹp đẽ này, rốt cuộc lại không còn khẩu vị ăn uống.

Tiểu Mỹ Nhân mất mát cuộn thành một c*̣c, khuôn mặt trắng nõn vùi sâu trong cánh tay.

Ngoài cửa sổ thật náo nhiệt.

Giữa trời không có trăng, nhưng Đại Tra Công lại c*̀ng Bạch Nguyệt Quang thả đèn Khổng Minh, ánh sáng kia còn sáng hơn cả mặt trăng, rọi soi dòng nước mắt long lanh trên khuôn mặt người.

Tiểu Mỹ Nhân gặm khoai lang đã lạnh, uất ức bật khóc.

Cậu muốn về nhà, muốn quay về quê.

Nơi đó tuy rằng không có thịt ăn, nhưng cha mẹ và các anh sẽ c*̀ng ăn khoai lang, c*̀ng ngắm trăng với mình.

Gả đến Chân gia, không có gì tốt đẹp cả, chẳng có gì cả.

Đại Tra Công mất tập trung giơ cây đánh lửa, đương khi thất thần, suýt nữa hắn đã đốt luôn đèn Khổng Minh.

Bạch Nguyệt Quang sợ hãi: “Chân Kiệt, huynh đang làm gì thế?”

Đại Tra Công như vừa tỉnh chiêm bao, hắn ném cây đánh lửa cho hạ nhân, nói: “Ta hơi buồn ngủ rồi, ngày mai sẽ lại đây với ngươi.”

Lòng Đại Tra Công ngứa ngáy, một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong hắn. Hắn muốn bắt nạt chàng vợ nhỏ mềm mụp c*̉a mình mới dập tắt được nó.

Đại Tra Công không tìm được Tiểu Mỹ Nhân.

Phòng ngủ không, phòng ăn không, đến phòng bếp c*̃ng không.

Đại Tra Công sắp phát điên, Tiểu Mỹ Nhân đang khoẻ mạnh, sao có thể nói không là không có được?

Hơn nửa đêm, Đại Tra Công gọi toàn bộ hạ nhân trong phủ dậy, kiểm tra toàn bộ xem phu nhân Chân gia đã đi chỗ nào rồi.

Không có, chỗ nào c*̃ng không có.

Đại Tra Công đói bụng đến mức sôi ùng ục, nhưng mà Tiểu Mỹ Nhân – người có thể khiến hắn ăn no lại không biết đã đi đâu.

Lúc này hạ nhân chạy tới báo: “Lão gia! Lão gia! c*̉a hồi môn c*̉a phu nhân c*̃ng không thấy nữa!!”

Đại Tra Công không dám tin mà trợn to hai mắt.

Đại Tra Công Và Tiểu Mỹ NhânTác giả: mnbvcxzTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tiểu Mỹ Nhân và Đại Tra Công c*̀ng uống say. Hôm sau, sắc mặt Đại Tra Công tái mét: “Ngươi dám tống tình tống tiền* ta?” *Nguyên văn là 仙人跳, có nghĩa là trò tống tiền bằng cách giả vờ yêu đương lên giường, như mấy trò vờ làm gái mại dâm rồi lúc lên giường đột nhiên có một người đàn ông xông đến tự nhận mình là chồng cô gái đó, bắt người kia phải đưa tiền mới thả đi. Tiểu Mỹ Nhân sợ đến mức bật khóc hu hu: “Không có mà hu hu…” Đại Tra Công rất tức giận, nhưng hắn có tức giận c*̃ng vô dụng. Các trưởng lão trong gia tộc vây Đại Tra Công lại, tận tình khuyên nhủ: “Đàn ông Chân gia chúng ta coi trọng nhất là trinh tiết, nếu cháu đã thất thân thì sẽ không có lựa chọn khác đâu.” Đại Tra Công đành bất đắc dĩ cưới Tiểu Mỹ Nhân. Cả thôn Tiểu Mỹ Nhân đều trồng… Tiểu Mỹ Nhân ngơ ngác vùi mình trong đống c*̉i ở sau bếp, ôm khoai nướng vào lòng, dần dần không nuốt được nữa.Ngày xưa ở quê, gạo và mì rất quý giá, người nông dân phải dựa vào khoai lang mới vượt qua được đêm dài đằng đẵng trước ngày thu hoạch vụ thu.Khi đó, Tiểu Mỹ Nhân cảm thấy khoai nướng ăn rất ngon, chẳng hề khó chịu.Nhưng hôm nay cậu ngồi đây, trong căn nhà to lớn đẹp đẽ này, rốt cuộc lại không còn khẩu vị ăn uống.Tiểu Mỹ Nhân mất mát cuộn thành một c*̣c, khuôn mặt trắng nõn vùi sâu trong cánh tay.Ngoài cửa sổ thật náo nhiệt.Giữa trời không có trăng, nhưng Đại Tra Công lại c*̀ng Bạch Nguyệt Quang thả đèn Khổng Minh, ánh sáng kia còn sáng hơn cả mặt trăng, rọi soi dòng nước mắt long lanh trên khuôn mặt người.Tiểu Mỹ Nhân gặm khoai lang đã lạnh, uất ức bật khóc.Cậu muốn về nhà, muốn quay về quê.Nơi đó tuy rằng không có thịt ăn, nhưng cha mẹ và các anh sẽ c*̀ng ăn khoai lang, c*̀ng ngắm trăng với mình.Gả đến Chân gia, không có gì tốt đẹp cả, chẳng có gì cả.Đại Tra Công mất tập trung giơ cây đánh lửa, đương khi thất thần, suýt nữa hắn đã đốt luôn đèn Khổng Minh.Bạch Nguyệt Quang sợ hãi: “Chân Kiệt, huynh đang làm gì thế?”Đại Tra Công như vừa tỉnh chiêm bao, hắn ném cây đánh lửa cho hạ nhân, nói: “Ta hơi buồn ngủ rồi, ngày mai sẽ lại đây với ngươi.”Lòng Đại Tra Công ngứa ngáy, một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong hắn. Hắn muốn bắt nạt chàng vợ nhỏ mềm mụp c*̉a mình mới dập tắt được nó.Đại Tra Công không tìm được Tiểu Mỹ Nhân.Phòng ngủ không, phòng ăn không, đến phòng bếp c*̃ng không.Đại Tra Công sắp phát điên, Tiểu Mỹ Nhân đang khoẻ mạnh, sao có thể nói không là không có được?Hơn nửa đêm, Đại Tra Công gọi toàn bộ hạ nhân trong phủ dậy, kiểm tra toàn bộ xem phu nhân Chân gia đã đi chỗ nào rồi.Không có, chỗ nào c*̃ng không có.Đại Tra Công đói bụng đến mức sôi ùng ục, nhưng mà Tiểu Mỹ Nhân – người có thể khiến hắn ăn no lại không biết đã đi đâu.Lúc này hạ nhân chạy tới báo: “Lão gia! Lão gia! c*̉a hồi môn c*̉a phu nhân c*̃ng không thấy nữa!!”Đại Tra Công không dám tin mà trợn to hai mắt.

Chương 8