Trăng đêm nay đỏ như máu, ánh sáng mang đến sự chết chóc. Người con gái đang đúng dưới trăng, dưới chân đầy xác chết. Còn có một kẻ đang quỳ dưới chân nàng,van xin liên tục:” Làm ơn đừng giết tôi. Tôi có thể cho cô nhiều tiền nhưng xin cô đừng giết tôi. Tha cho tôi đi.” Khuôn mặt dưới ánh sáng đỏ chưa từng thay đổi một chút nào,vẫn lạnh tựa hàn băng, vô cảm, giống như chưa từng nghe lời cầu xin của tên kia. Thanh kiếm trên tay cô từ trên cao đâm thẳng vào ngực của hắn. Máu vang khắp nơi, nồng nặc mùi tanh của máu. “ Ngươi nói xem, trên thế giới này ta muốn gì mà lại không có được chứ.”- Giọng nói trong trẻo của người thiếu nữ vang lên. Kẻ đáng chết sẽ phải chết, trong mắt của Lâm Nguyệt Dạ nàng chỉ có “kẻ đáng chết” và “kẻ không đáng chết “, ngoài ra không có “kẻ đáng thương”. Đối với nàng, kẻ mạnh mới được quyết định sống chết của người khác, nàng đã phải nỗ lực biết bao nhiêu để có được như ngày hôm nay. Nàng không quan tâm ai ghét nàng cũng như không cần biết ai căm thù nàng, chỉ…
Chương 4-1: Căn phòng thứ nhất (thượng)
Lệ Vương Bỉ Ngạn Hoa: Tuyệt Thế Lãnh Vương PhiTác giả: Lãnh Thiên HạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrăng đêm nay đỏ như máu, ánh sáng mang đến sự chết chóc. Người con gái đang đúng dưới trăng, dưới chân đầy xác chết. Còn có một kẻ đang quỳ dưới chân nàng,van xin liên tục:” Làm ơn đừng giết tôi. Tôi có thể cho cô nhiều tiền nhưng xin cô đừng giết tôi. Tha cho tôi đi.” Khuôn mặt dưới ánh sáng đỏ chưa từng thay đổi một chút nào,vẫn lạnh tựa hàn băng, vô cảm, giống như chưa từng nghe lời cầu xin của tên kia. Thanh kiếm trên tay cô từ trên cao đâm thẳng vào ngực của hắn. Máu vang khắp nơi, nồng nặc mùi tanh của máu. “ Ngươi nói xem, trên thế giới này ta muốn gì mà lại không có được chứ.”- Giọng nói trong trẻo của người thiếu nữ vang lên. Kẻ đáng chết sẽ phải chết, trong mắt của Lâm Nguyệt Dạ nàng chỉ có “kẻ đáng chết” và “kẻ không đáng chết “, ngoài ra không có “kẻ đáng thương”. Đối với nàng, kẻ mạnh mới được quyết định sống chết của người khác, nàng đã phải nỗ lực biết bao nhiêu để có được như ngày hôm nay. Nàng không quan tâm ai ghét nàng cũng như không cần biết ai căm thù nàng, chỉ… “ Ngươi dựa vào đâu mà muốn ta thuần phục ngươi chứ!”- Thiên Minh tức giận, phóng ra cỗ uy áp mạnh đến bức người khác nghẹt thở. Lâm Nguyệt Dạ dường như cũng bị ảnh hưởng một chút, nhíu mày.“ Ngươi nghĩ ngươi có lựa chọn khác sao!”- Vừa nãy, lời nàng (LND) nói nào có phải hỏi nàng ( TM), đó là nàng khẳng định.Thiên Minh có chút sửng sốt. Trước nay, nàng chưa thấy ai ngông cuồng đến vậy. Thiếu nữ này thật sự quá đề cao bản thân rồi. Nhưng nghĩ lại, nàng thấy người thiếu nữ trước mắt này nói rất đúng. Hiện giờ chủ nhân của thời không chi giới là nàng ta ( LND), nếu nàng ( TM) muốn ở lại há chẳng phải cần có sự cho phép của nàng ta ( LND) sao. Con người của thiếu nữ này rất nguy hiểm, có cảm giác như ở gần nàng mà không cẩn thận có thể mất mạng ngay tức khắc. Nhìn sơ người thiếu nữ trước mắt, nàng ( TM) thấy rõ sự lạnh lẽo mang chút bi ai trong mắt nàng (LND), ngũ quan tinh xảo, thân pháp nhanh nhẹn, hơn nữa nàng còn có thiên phú rất cao. Ngẫm lại một chút, nàng (LND) chắc chắn sẽ là một cường giả, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nếu có được chủ nhân như vậy cũng không gọi là quá thiệt.“ Được, ta sẽ thuần phục ngươi!”- Thiên Minh cuối cùng vẫn thở dài. Ai mà ngờ đường đường là vạn thú chi vương mà lại thuần phục một con người bé nhỏ cơ chứ.Nguyệt Dạ nhếch môi một chút.“ Vậy ta ra ngoài bằng cách nào đây “Vừa nghĩ đến, trong tức khắc, Nguyệt Dạ đã ở nơi lúc nãy.Thiên Minh ở trong thời không chi giới nói:” Tên ngươi là gì?”“ Ngươi nên gọi ta là chủ nhân.”- Nàng vẫn lãnh đạm như vậy.“ Được rồi chủ nhân, người tên gì?”“ Lâm Nguyệt Dạ “Thiên Minh thở dài: “Nguyệt Dạ, đêm trăng sao?” Theo nàng thấy thì đêm trăng đó chắc chắn là huyết nguyệt ( trăng đỏ, trăng máu)- ----------------------------------------------------------Trong không quanh chi giới có nhiều căn phòng tùy thuộc cấp bậc sức mạnh của chủ nhân mà mở ra. Căn phòng đầu tiên mở ra. Một căn phòng khá rộng nhưng chỉ có một bộ hắc y, một vài bình dược và hai quyển sách được đặt ở giữa phòng. Bộ hắc y này được làm bằng chất liệu rất tốt, không dù bên ngoài có long hỏa vây xung quanh, hàn băng ngàn năm, người mặc vẫn sẽ thấy rất bình thường, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra. Loại chất liệu này có bao nhiêu tiền cũng chưa chắc đã mua được, vậy mà ở đây lại có hẳn một bộ y phục. Nàng quả thật rất tò mò không biết ai đã tạo ra thời không chi giới nhưng nàng chắc chắn người đó tuyệt đối không phải phàm nhân. Nàng lập tức mặc bộ hắc y lên người. Quả nhiên rất vừa.Thiên Minh đứng bên cạnh nhìn vào mười mấy bình dược, hít một ngậm khí lạnh. Mặc dù nàng không phải dược sư nhưng nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được dược khí nồng nặc tỏa ra từ chúng.Thấy Thiên Minh đứng ngây người, Nguyệt Dạ liền nhìn vào mấy viên đan dược kia. Mấy viên đan dược này cũng tốt thật đó nhưng...nàng không cần.Nhìn biểu cảm lãnh đạm không quan tâm của nàng (LND), Thiên Minh há hốc mồm. Nàng biết chủ nhân của mình chắc chắn không tầm thường nhưng không nghĩ lại cao ngạo tới mức này thì quả thật khiến nàng thập phần kinh ngạc.“ Sao chủ nhân coi thường những đan dược này quá vậy, chúng thật sự rất hiếm “- Thiên Minh nhìn người chủ nhân nhỏ bé của nàng.“ Những cái đó căn bản chỉ là đan dược thấp cấp, luyện ra chúng có gì khó “- Nguyệt Dạ nói như đó là một điều khá bình thường khiến cho Thiên Minh không khỏi cả kinh.
“ Ngươi dựa vào đâu mà muốn ta thuần phục ngươi chứ!”- Thiên Minh tức giận, phóng ra cỗ uy áp mạnh đến bức người khác nghẹt thở. Lâm Nguyệt Dạ dường như cũng bị ảnh hưởng một chút, nhíu mày.
“ Ngươi nghĩ ngươi có lựa chọn khác sao!”- Vừa nãy, lời nàng (LND) nói nào có phải hỏi nàng ( TM), đó là nàng khẳng định.
Thiên Minh có chút sửng sốt. Trước nay, nàng chưa thấy ai ngông cuồng đến vậy. Thiếu nữ này thật sự quá đề cao bản thân rồi. Nhưng nghĩ lại, nàng thấy người thiếu nữ trước mắt này nói rất đúng. Hiện giờ chủ nhân của thời không chi giới là nàng ta ( LND), nếu nàng ( TM) muốn ở lại há chẳng phải cần có sự cho phép của nàng ta ( LND) sao. Con người của thiếu nữ này rất nguy hiểm, có cảm giác như ở gần nàng mà không cẩn thận có thể mất mạng ngay tức khắc. Nhìn sơ người thiếu nữ trước mắt, nàng ( TM) thấy rõ sự lạnh lẽo mang chút bi ai trong mắt nàng (LND), ngũ quan tinh xảo, thân pháp nhanh nhẹn, hơn nữa nàng còn có thiên phú rất cao. Ngẫm lại một chút, nàng (LND) chắc chắn sẽ là một cường giả, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nếu có được chủ nhân như vậy cũng không gọi là quá thiệt.
“ Được, ta sẽ thuần phục ngươi!”- Thiên Minh cuối cùng vẫn thở dài. Ai mà ngờ đường đường là vạn thú chi vương mà lại thuần phục một con người bé nhỏ cơ chứ.
Nguyệt Dạ nhếch môi một chút.
“ Vậy ta ra ngoài bằng cách nào đây “
Vừa nghĩ đến, trong tức khắc, Nguyệt Dạ đã ở nơi lúc nãy.
Thiên Minh ở trong thời không chi giới nói:” Tên ngươi là gì?”
“ Ngươi nên gọi ta là chủ nhân.”- Nàng vẫn lãnh đạm như vậy.
“ Được rồi chủ nhân, người tên gì?”
“ Lâm Nguyệt Dạ “
Thiên Minh thở dài: “Nguyệt Dạ, đêm trăng sao?” Theo nàng thấy thì đêm trăng đó chắc chắn là huyết nguyệt ( trăng đỏ, trăng máu)
- ----------------------------------------------------------
Trong không quanh chi giới có nhiều căn phòng tùy thuộc cấp bậc sức mạnh của chủ nhân mà mở ra. Căn phòng đầu tiên mở ra. Một căn phòng khá rộng nhưng chỉ có một bộ hắc y, một vài bình dược và hai quyển sách được đặt ở giữa phòng. Bộ hắc y này được làm bằng chất liệu rất tốt, không dù bên ngoài có long hỏa vây xung quanh, hàn băng ngàn năm, người mặc vẫn sẽ thấy rất bình thường, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra. Loại chất liệu này có bao nhiêu tiền cũng chưa chắc đã mua được, vậy mà ở đây lại có hẳn một bộ y phục. Nàng quả thật rất tò mò không biết ai đã tạo ra thời không chi giới nhưng nàng chắc chắn người đó tuyệt đối không phải phàm nhân. Nàng lập tức mặc bộ hắc y lên người. Quả nhiên rất vừa.
Thiên Minh đứng bên cạnh nhìn vào mười mấy bình dược, hít một ngậm khí lạnh. Mặc dù nàng không phải dược sư nhưng nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được dược khí nồng nặc tỏa ra từ chúng.
Thấy Thiên Minh đứng ngây người, Nguyệt Dạ liền nhìn vào mấy viên đan dược kia. Mấy viên đan dược này cũng tốt thật đó nhưng...nàng không cần.
Nhìn biểu cảm lãnh đạm không quan tâm của nàng (LND), Thiên Minh há hốc mồm. Nàng biết chủ nhân của mình chắc chắn không tầm thường nhưng không nghĩ lại cao ngạo tới mức này thì quả thật khiến nàng thập phần kinh ngạc.
“ Sao chủ nhân coi thường những đan dược này quá vậy, chúng thật sự rất hiếm “- Thiên Minh nhìn người chủ nhân nhỏ bé của nàng.
“ Những cái đó căn bản chỉ là đan dược thấp cấp, luyện ra chúng có gì khó “- Nguyệt Dạ nói như đó là một điều khá bình thường khiến cho Thiên Minh không khỏi cả kinh.
Lệ Vương Bỉ Ngạn Hoa: Tuyệt Thế Lãnh Vương PhiTác giả: Lãnh Thiên HạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrăng đêm nay đỏ như máu, ánh sáng mang đến sự chết chóc. Người con gái đang đúng dưới trăng, dưới chân đầy xác chết. Còn có một kẻ đang quỳ dưới chân nàng,van xin liên tục:” Làm ơn đừng giết tôi. Tôi có thể cho cô nhiều tiền nhưng xin cô đừng giết tôi. Tha cho tôi đi.” Khuôn mặt dưới ánh sáng đỏ chưa từng thay đổi một chút nào,vẫn lạnh tựa hàn băng, vô cảm, giống như chưa từng nghe lời cầu xin của tên kia. Thanh kiếm trên tay cô từ trên cao đâm thẳng vào ngực của hắn. Máu vang khắp nơi, nồng nặc mùi tanh của máu. “ Ngươi nói xem, trên thế giới này ta muốn gì mà lại không có được chứ.”- Giọng nói trong trẻo của người thiếu nữ vang lên. Kẻ đáng chết sẽ phải chết, trong mắt của Lâm Nguyệt Dạ nàng chỉ có “kẻ đáng chết” và “kẻ không đáng chết “, ngoài ra không có “kẻ đáng thương”. Đối với nàng, kẻ mạnh mới được quyết định sống chết của người khác, nàng đã phải nỗ lực biết bao nhiêu để có được như ngày hôm nay. Nàng không quan tâm ai ghét nàng cũng như không cần biết ai căm thù nàng, chỉ… “ Ngươi dựa vào đâu mà muốn ta thuần phục ngươi chứ!”- Thiên Minh tức giận, phóng ra cỗ uy áp mạnh đến bức người khác nghẹt thở. Lâm Nguyệt Dạ dường như cũng bị ảnh hưởng một chút, nhíu mày.“ Ngươi nghĩ ngươi có lựa chọn khác sao!”- Vừa nãy, lời nàng (LND) nói nào có phải hỏi nàng ( TM), đó là nàng khẳng định.Thiên Minh có chút sửng sốt. Trước nay, nàng chưa thấy ai ngông cuồng đến vậy. Thiếu nữ này thật sự quá đề cao bản thân rồi. Nhưng nghĩ lại, nàng thấy người thiếu nữ trước mắt này nói rất đúng. Hiện giờ chủ nhân của thời không chi giới là nàng ta ( LND), nếu nàng ( TM) muốn ở lại há chẳng phải cần có sự cho phép của nàng ta ( LND) sao. Con người của thiếu nữ này rất nguy hiểm, có cảm giác như ở gần nàng mà không cẩn thận có thể mất mạng ngay tức khắc. Nhìn sơ người thiếu nữ trước mắt, nàng ( TM) thấy rõ sự lạnh lẽo mang chút bi ai trong mắt nàng (LND), ngũ quan tinh xảo, thân pháp nhanh nhẹn, hơn nữa nàng còn có thiên phú rất cao. Ngẫm lại một chút, nàng (LND) chắc chắn sẽ là một cường giả, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nếu có được chủ nhân như vậy cũng không gọi là quá thiệt.“ Được, ta sẽ thuần phục ngươi!”- Thiên Minh cuối cùng vẫn thở dài. Ai mà ngờ đường đường là vạn thú chi vương mà lại thuần phục một con người bé nhỏ cơ chứ.Nguyệt Dạ nhếch môi một chút.“ Vậy ta ra ngoài bằng cách nào đây “Vừa nghĩ đến, trong tức khắc, Nguyệt Dạ đã ở nơi lúc nãy.Thiên Minh ở trong thời không chi giới nói:” Tên ngươi là gì?”“ Ngươi nên gọi ta là chủ nhân.”- Nàng vẫn lãnh đạm như vậy.“ Được rồi chủ nhân, người tên gì?”“ Lâm Nguyệt Dạ “Thiên Minh thở dài: “Nguyệt Dạ, đêm trăng sao?” Theo nàng thấy thì đêm trăng đó chắc chắn là huyết nguyệt ( trăng đỏ, trăng máu)- ----------------------------------------------------------Trong không quanh chi giới có nhiều căn phòng tùy thuộc cấp bậc sức mạnh của chủ nhân mà mở ra. Căn phòng đầu tiên mở ra. Một căn phòng khá rộng nhưng chỉ có một bộ hắc y, một vài bình dược và hai quyển sách được đặt ở giữa phòng. Bộ hắc y này được làm bằng chất liệu rất tốt, không dù bên ngoài có long hỏa vây xung quanh, hàn băng ngàn năm, người mặc vẫn sẽ thấy rất bình thường, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra. Loại chất liệu này có bao nhiêu tiền cũng chưa chắc đã mua được, vậy mà ở đây lại có hẳn một bộ y phục. Nàng quả thật rất tò mò không biết ai đã tạo ra thời không chi giới nhưng nàng chắc chắn người đó tuyệt đối không phải phàm nhân. Nàng lập tức mặc bộ hắc y lên người. Quả nhiên rất vừa.Thiên Minh đứng bên cạnh nhìn vào mười mấy bình dược, hít một ngậm khí lạnh. Mặc dù nàng không phải dược sư nhưng nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được dược khí nồng nặc tỏa ra từ chúng.Thấy Thiên Minh đứng ngây người, Nguyệt Dạ liền nhìn vào mấy viên đan dược kia. Mấy viên đan dược này cũng tốt thật đó nhưng...nàng không cần.Nhìn biểu cảm lãnh đạm không quan tâm của nàng (LND), Thiên Minh há hốc mồm. Nàng biết chủ nhân của mình chắc chắn không tầm thường nhưng không nghĩ lại cao ngạo tới mức này thì quả thật khiến nàng thập phần kinh ngạc.“ Sao chủ nhân coi thường những đan dược này quá vậy, chúng thật sự rất hiếm “- Thiên Minh nhìn người chủ nhân nhỏ bé của nàng.“ Những cái đó căn bản chỉ là đan dược thấp cấp, luyện ra chúng có gì khó “- Nguyệt Dạ nói như đó là một điều khá bình thường khiến cho Thiên Minh không khỏi cả kinh.