~ Các người đừng có quá đáng, đó là tài sản cha để lại cho tôi, ai cho các người cái quyền đó. An Tân Hạ cười khẩy: ~ Mày đùa tao à, chẳng qua mày chỉ là một đứa con hoang, lấy cái quyền gì mà đòi tài sản. Năm đó, mẹ mày là lừa cha tao, bây giờ lên mặt đòi tài sản. An gia chúng tao vất vả nuôi mày những 19 năm, nếu năm đó không có chúng ta nuôi thì không biết mày còn sống không. An Nhạc Nhạc không kìm nổi, tức giận nói: ~ Nuôi tôi, các người nói nuôi tôi ư? Buồn cười thật. Các người đối xử với tôi có khác gì con ở không. Được, coi như số tài sản đó là tiền các người nuôi tôi, Bây giờ, tôi với các người đoạt tuyệt quan hệ. Nói rồi, cô toan chạy ra khỏi An gia, nhưng lại nghe thấy giọng nói của An Tân Hạ: ~ Báo cho mày một tin vui, tháng sau, tao và Lục Di Sơ sẽ đính hôn đấy. Lục Di Sơ... Và.... An Tân Hạ sao.... Không thể nào, cô và Lục Di Sơ đang yêu nhau mà, 2 năm rồi, sao có thể đính hôn với An Tân Hạ. ~ Sao tôi phải tin cô? Cô nói giọng chắc nịnh, trong đầu ngập suy nghĩ "Chắc chắn…
Chương 13: Gặp Kiều Mỹ Tâm
Dạ Thiếu Bá Đạo, Cố Chấp SủngTác giả: Nhạc Tố TốTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng~ Các người đừng có quá đáng, đó là tài sản cha để lại cho tôi, ai cho các người cái quyền đó. An Tân Hạ cười khẩy: ~ Mày đùa tao à, chẳng qua mày chỉ là một đứa con hoang, lấy cái quyền gì mà đòi tài sản. Năm đó, mẹ mày là lừa cha tao, bây giờ lên mặt đòi tài sản. An gia chúng tao vất vả nuôi mày những 19 năm, nếu năm đó không có chúng ta nuôi thì không biết mày còn sống không. An Nhạc Nhạc không kìm nổi, tức giận nói: ~ Nuôi tôi, các người nói nuôi tôi ư? Buồn cười thật. Các người đối xử với tôi có khác gì con ở không. Được, coi như số tài sản đó là tiền các người nuôi tôi, Bây giờ, tôi với các người đoạt tuyệt quan hệ. Nói rồi, cô toan chạy ra khỏi An gia, nhưng lại nghe thấy giọng nói của An Tân Hạ: ~ Báo cho mày một tin vui, tháng sau, tao và Lục Di Sơ sẽ đính hôn đấy. Lục Di Sơ... Và.... An Tân Hạ sao.... Không thể nào, cô và Lục Di Sơ đang yêu nhau mà, 2 năm rồi, sao có thể đính hôn với An Tân Hạ. ~ Sao tôi phải tin cô? Cô nói giọng chắc nịnh, trong đầu ngập suy nghĩ "Chắc chắn… Ngày hôm sau.Ánh nắng le lói lọt qua khe cửa sổ, khẽ đánh thức cô gái đang say giấc nồng kia. An Nhạc Nhạc cựa quậy, mắt lim dim mở ra.~ Ưm..sáng rồi sao?Cô khua tay lấy chiếc điện thoại, mở lên.~ Á á....7h30 rồi, Yên Yên đâu, sao không gọi tớ dậy.Cô luống cuống, nhảy xuống giường rồi vọt vào phòng vệ sinh. Làm xong, cũng đã 8h, vậy mà Bái Yên vẫn đang ngủ, còn chảy dãi nữa. Cô tức giận, miệng vặn âm lượng tối đa.~ BÁI YÊN, CÓ CHỊU DẬY KHÔNG?Bái Yên đang mơ đẹp, lại vì âm thanh đó mà choàng tỉnh giấc, mặt tỏ vẻ khó chịu.~ Nhạc à, sớm qu..á..~ Nhạc gì mà nhạc, sớm cái đầu cậu, đã 8h rồi, cậu định không nộp hồ sơ à?~ Hồ..gì cơ?Bái Yên vừa tỉnh ngủ, chưa tiếp thu được gì.~ Trường học, chứ còn gì.~ Thôi chết, muộn mất, Nhạc, cậu đi trước đi, lát tớ sẽ đi sau.Haizz...bà cô này..An Nhạc Nhạc lập tức bắt taxi đến đại học Điện Ảnh Bắc Kinh. Đến nơi, đã quá đông rồi, hàng rất dài. Cô cầm tập hồ sơ đến xếp hàng. Khi tới lượt, cũng là 10h hơn rồi.Sau khi nộp hồ sơ, An Nhạc Nhạc lấy điện thoại gọi cho Bái Yên.~ Nhạc, đang đâu vậy?~ Yên Yên à, tớ vừa nộp hồ sơ xong, ra LK đi, tớ đợi.~ Ok, ra ngay.Cô cúp điện thoại, đang định bắt xe thì nghe thấy ai gọi tên mình, theo phản xạ lập tức quay lại nhìn.Là Kiều Mỹ Tâm.Kiều Mỹ Tâm này, học cùng trường cấp 3 cùng cô, luôn tỏ vẻ tiểu thư, 3 năm học của cô, đều bị người này quấy rối.~ Kiều Mỹ Tâm, lâu không gặp.~ An Nhạc Nhạc, cô đây là..cũng nộp hồ sơ vào trường này sao?~ Thế cô nghĩ tôi đến đây làm gì?An Nhạc Nhạc khó chịu nói, cô thực sự không muốn liên quan đến những người này, vậy mà hết lần này đến lần khác...Trước là An Tân Hạ.Bây giờ lại là Kiều Mỹ Tâm.Có phải kiếp trước cô ăn ở không tốt không?~ Loại người như cô, mà cũng nộp hồ sơ vào đây? Không phải là bám được vào đại gia nào chứ?~ Không phải chuyện của cô?~ An Nhạc Nhạc, tôi nói cho mà biết, Kiều Mỹ Tâm này cũng tại cô mà bị cướp bạn trai..nếu..~ Chuyện đó..không liên quan. Lục Di Sơ kia đã là vị hôn phu với An Tân Hạ rồi. Không phải hai cô là bạn tốt sao, Tân Hạ không nói cho cô à?~ Cái gì? Cô nói lại xem?Kiều Mỹ Tâm vừa dứt lời thì người đã đi mất, cô cắn răng.~ An Nhạc Nhạc, An Tân Hạ, tôi sẽ cho các người nếm mùi trả thù.
Ngày hôm sau.
Ánh nắng le lói lọt qua khe cửa sổ, khẽ đánh thức cô gái đang say giấc nồng kia. An Nhạc Nhạc cựa quậy, mắt lim dim mở ra.
~ Ưm..sáng rồi sao?
Cô khua tay lấy chiếc điện thoại, mở lên.
~ Á á....7h30 rồi, Yên Yên đâu, sao không gọi tớ dậy.
Cô luống cuống, nhảy xuống giường rồi vọt vào phòng vệ sinh. Làm xong, cũng đã 8h, vậy mà Bái Yên vẫn đang ngủ, còn chảy dãi nữa. Cô tức giận, miệng vặn âm lượng tối đa.
~ BÁI YÊN, CÓ CHỊU DẬY KHÔNG?
Bái Yên đang mơ đẹp, lại vì âm thanh đó mà choàng tỉnh giấc, mặt tỏ vẻ khó chịu.
~ Nhạc à, sớm qu..á..
~ Nhạc gì mà nhạc, sớm cái đầu cậu, đã 8h rồi, cậu định không nộp hồ sơ à?
~ Hồ..gì cơ?
Bái Yên vừa tỉnh ngủ, chưa tiếp thu được gì.
~ Trường học, chứ còn gì.
~ Thôi chết, muộn mất, Nhạc, cậu đi trước đi, lát tớ sẽ đi sau.
Haizz...bà cô này..
An Nhạc Nhạc lập tức bắt taxi đến đại học Điện Ảnh Bắc Kinh. Đến nơi, đã quá đông rồi, hàng rất dài. Cô cầm tập hồ sơ đến xếp hàng. Khi tới lượt, cũng là 10h hơn rồi.
Sau khi nộp hồ sơ, An Nhạc Nhạc lấy điện thoại gọi cho Bái Yên.
~ Nhạc, đang đâu vậy?
~ Yên Yên à, tớ vừa nộp hồ sơ xong, ra LK đi, tớ đợi.
~ Ok, ra ngay.
Cô cúp điện thoại, đang định bắt xe thì nghe thấy ai gọi tên mình, theo phản xạ lập tức quay lại nhìn.
Là Kiều Mỹ Tâm.
Kiều Mỹ Tâm này, học cùng trường cấp 3 cùng cô, luôn tỏ vẻ tiểu thư, 3 năm học của cô, đều bị người này quấy rối.
~ Kiều Mỹ Tâm, lâu không gặp.
~ An Nhạc Nhạc, cô đây là..cũng nộp hồ sơ vào trường này sao?
~ Thế cô nghĩ tôi đến đây làm gì?
An Nhạc Nhạc khó chịu nói, cô thực sự không muốn liên quan đến những người này, vậy mà hết lần này đến lần khác...
Trước là An Tân Hạ.
Bây giờ lại là Kiều Mỹ Tâm.
Có phải kiếp trước cô ăn ở không tốt không?
~ Loại người như cô, mà cũng nộp hồ sơ vào đây? Không phải là bám được vào đại gia nào chứ?
~ Không phải chuyện của cô?
~ An Nhạc Nhạc, tôi nói cho mà biết, Kiều Mỹ Tâm này cũng tại cô mà bị cướp bạn trai..nếu..
~ Chuyện đó..không liên quan. Lục Di Sơ kia đã là vị hôn phu với An Tân Hạ rồi. Không phải hai cô là bạn tốt sao, Tân Hạ không nói cho cô à?
~ Cái gì? Cô nói lại xem?
Kiều Mỹ Tâm vừa dứt lời thì người đã đi mất, cô cắn răng.
~ An Nhạc Nhạc, An Tân Hạ, tôi sẽ cho các người nếm mùi trả thù.
Dạ Thiếu Bá Đạo, Cố Chấp SủngTác giả: Nhạc Tố TốTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng~ Các người đừng có quá đáng, đó là tài sản cha để lại cho tôi, ai cho các người cái quyền đó. An Tân Hạ cười khẩy: ~ Mày đùa tao à, chẳng qua mày chỉ là một đứa con hoang, lấy cái quyền gì mà đòi tài sản. Năm đó, mẹ mày là lừa cha tao, bây giờ lên mặt đòi tài sản. An gia chúng tao vất vả nuôi mày những 19 năm, nếu năm đó không có chúng ta nuôi thì không biết mày còn sống không. An Nhạc Nhạc không kìm nổi, tức giận nói: ~ Nuôi tôi, các người nói nuôi tôi ư? Buồn cười thật. Các người đối xử với tôi có khác gì con ở không. Được, coi như số tài sản đó là tiền các người nuôi tôi, Bây giờ, tôi với các người đoạt tuyệt quan hệ. Nói rồi, cô toan chạy ra khỏi An gia, nhưng lại nghe thấy giọng nói của An Tân Hạ: ~ Báo cho mày một tin vui, tháng sau, tao và Lục Di Sơ sẽ đính hôn đấy. Lục Di Sơ... Và.... An Tân Hạ sao.... Không thể nào, cô và Lục Di Sơ đang yêu nhau mà, 2 năm rồi, sao có thể đính hôn với An Tân Hạ. ~ Sao tôi phải tin cô? Cô nói giọng chắc nịnh, trong đầu ngập suy nghĩ "Chắc chắn… Ngày hôm sau.Ánh nắng le lói lọt qua khe cửa sổ, khẽ đánh thức cô gái đang say giấc nồng kia. An Nhạc Nhạc cựa quậy, mắt lim dim mở ra.~ Ưm..sáng rồi sao?Cô khua tay lấy chiếc điện thoại, mở lên.~ Á á....7h30 rồi, Yên Yên đâu, sao không gọi tớ dậy.Cô luống cuống, nhảy xuống giường rồi vọt vào phòng vệ sinh. Làm xong, cũng đã 8h, vậy mà Bái Yên vẫn đang ngủ, còn chảy dãi nữa. Cô tức giận, miệng vặn âm lượng tối đa.~ BÁI YÊN, CÓ CHỊU DẬY KHÔNG?Bái Yên đang mơ đẹp, lại vì âm thanh đó mà choàng tỉnh giấc, mặt tỏ vẻ khó chịu.~ Nhạc à, sớm qu..á..~ Nhạc gì mà nhạc, sớm cái đầu cậu, đã 8h rồi, cậu định không nộp hồ sơ à?~ Hồ..gì cơ?Bái Yên vừa tỉnh ngủ, chưa tiếp thu được gì.~ Trường học, chứ còn gì.~ Thôi chết, muộn mất, Nhạc, cậu đi trước đi, lát tớ sẽ đi sau.Haizz...bà cô này..An Nhạc Nhạc lập tức bắt taxi đến đại học Điện Ảnh Bắc Kinh. Đến nơi, đã quá đông rồi, hàng rất dài. Cô cầm tập hồ sơ đến xếp hàng. Khi tới lượt, cũng là 10h hơn rồi.Sau khi nộp hồ sơ, An Nhạc Nhạc lấy điện thoại gọi cho Bái Yên.~ Nhạc, đang đâu vậy?~ Yên Yên à, tớ vừa nộp hồ sơ xong, ra LK đi, tớ đợi.~ Ok, ra ngay.Cô cúp điện thoại, đang định bắt xe thì nghe thấy ai gọi tên mình, theo phản xạ lập tức quay lại nhìn.Là Kiều Mỹ Tâm.Kiều Mỹ Tâm này, học cùng trường cấp 3 cùng cô, luôn tỏ vẻ tiểu thư, 3 năm học của cô, đều bị người này quấy rối.~ Kiều Mỹ Tâm, lâu không gặp.~ An Nhạc Nhạc, cô đây là..cũng nộp hồ sơ vào trường này sao?~ Thế cô nghĩ tôi đến đây làm gì?An Nhạc Nhạc khó chịu nói, cô thực sự không muốn liên quan đến những người này, vậy mà hết lần này đến lần khác...Trước là An Tân Hạ.Bây giờ lại là Kiều Mỹ Tâm.Có phải kiếp trước cô ăn ở không tốt không?~ Loại người như cô, mà cũng nộp hồ sơ vào đây? Không phải là bám được vào đại gia nào chứ?~ Không phải chuyện của cô?~ An Nhạc Nhạc, tôi nói cho mà biết, Kiều Mỹ Tâm này cũng tại cô mà bị cướp bạn trai..nếu..~ Chuyện đó..không liên quan. Lục Di Sơ kia đã là vị hôn phu với An Tân Hạ rồi. Không phải hai cô là bạn tốt sao, Tân Hạ không nói cho cô à?~ Cái gì? Cô nói lại xem?Kiều Mỹ Tâm vừa dứt lời thì người đã đi mất, cô cắn răng.~ An Nhạc Nhạc, An Tân Hạ, tôi sẽ cho các người nếm mùi trả thù.