Tại nhà họ Ninh, thành phố Anh Đào... Mùa đông năm nay lạnh đến mức kỳ lạ, tiếng chuông báo thức đầu giường đã reo vang một lúc lâu mà Ninh Hề Nhi vẫn lười biếng không chịu tắt đi. Cô ngáp dài rồi thò đầu ra khỏi chăn với tốc độ rùa bò. Rèm cửa được kéo kín mít, trong phòng chỉ có ánh đèn màu cam vàng hắt ra từ chiếc đèn bàn, khiến khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của cô thêm phần dịu dàng và ấm áp. Chớp chớp hàng mi dài, cô mơ mơ màng màng ấn nút gọi cho nhà họ Kỷ - hàng xóm nhà cô. Điện thoại đầu bên kia bắt máy, một giọng nam trầm thấp vang lên, "Alo?" "Bảo Miêu Miêu sang đây đi, tôi có chuyện gấp cần tìm con bé, chuyện này liên quan tới mạng người đó!" Ninh Hề Nhi nói xong liền ngáp một cái, rồi lại chui vào chăn với đôi mắt ngái ngủ. Rầm! Cửa phòng ngủ bị bật tung, ngay lập tức, Ninh Hề Nhi cảm thấy mình bị ai đó lôi từ trong chăn ra một cách gấp gáp và có phần thô lỗ. "Ninh Hề! Cậu không sao chứ? Này… tỉnh lại đi!" "Oáp… Đừng… đừng lay nữa!" Ninh Hề Nhi thấy mình bị lay tới mức sắp…
Chương 281: Lễ kết hôn (10)
Cục Cưng, Ôm Cái Nào!Tác giả: AnXiangNuanTruyện Ngôn TìnhTại nhà họ Ninh, thành phố Anh Đào... Mùa đông năm nay lạnh đến mức kỳ lạ, tiếng chuông báo thức đầu giường đã reo vang một lúc lâu mà Ninh Hề Nhi vẫn lười biếng không chịu tắt đi. Cô ngáp dài rồi thò đầu ra khỏi chăn với tốc độ rùa bò. Rèm cửa được kéo kín mít, trong phòng chỉ có ánh đèn màu cam vàng hắt ra từ chiếc đèn bàn, khiến khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của cô thêm phần dịu dàng và ấm áp. Chớp chớp hàng mi dài, cô mơ mơ màng màng ấn nút gọi cho nhà họ Kỷ - hàng xóm nhà cô. Điện thoại đầu bên kia bắt máy, một giọng nam trầm thấp vang lên, "Alo?" "Bảo Miêu Miêu sang đây đi, tôi có chuyện gấp cần tìm con bé, chuyện này liên quan tới mạng người đó!" Ninh Hề Nhi nói xong liền ngáp một cái, rồi lại chui vào chăn với đôi mắt ngái ngủ. Rầm! Cửa phòng ngủ bị bật tung, ngay lập tức, Ninh Hề Nhi cảm thấy mình bị ai đó lôi từ trong chăn ra một cách gấp gáp và có phần thô lỗ. "Ninh Hề! Cậu không sao chứ? Này… tỉnh lại đi!" "Oáp… Đừng… đừng lay nữa!" Ninh Hề Nhi thấy mình bị lay tới mức sắp… Editor: NguyetmaiỶ vào vóc dáng thân cao chân dài của mình, hắn giật lấy thiệp mời trong tay cô, hạ giọng nói: "Ninh Hề..."Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Hề Nhi tái nhợt, Kỷ Dạ Bạch biết, nhất định cô đã thấy nội dung trên thiệp mời.Đó là thiệp mời dự lễ kết hôn của Ninh Cảnh Thâm và Lục Thanh Hà.Thời gian, chính là Chủ nhật."Chủ nhật tuần này chắc hẳn là ngày tốt nhỉ." Ninh Hề Nhi cong cong khóe miệng.Cô cảm thấy thật đáng mỉa mai, hai người muốn tổ chức lễ kết hôn, nhưng không hề nói cho cô biết.Rốt cuộc ở trong mắt họ cô được coi là thứ gì?Một đứa con riêng vướng víu? Một đứa con gái không hiểu chuyện?Ninh Hề Nhi không dám nghĩ tiếp.Kỷ Dạ Bạch lảng sang chuyện khác: "Không phải cậu tới đây đưa tôi vở ghi sao?""Ừ, đây, cho cậu." Ninh Hề Nhi rất phối hợp đưa vở ghi cho hắn.Nhìn cô cố gắng tỏ ra không có chuyện gì, tâm trạng Kỷ Dạ Bạch càng khó tả.Hắn xoa đầu cô, tóc đen mềm mại, cảm giác rất thích."Ninh Hề, cậu có muốn nuôi thú cưng không?"Mắt Ninh Hề Nhi sáng lên: "Được à?""Mèo tai cụp nhà ông nội tôi mới sinh mèo con, nếu cậu thích, tôi ôm về một con cho cậu.""Ừ ừ!"Thật là con nhỏ ngốc dễ dụ, thấy cô cười, khóe miệng Kỷ Dạ Bạch cũng khẽ nhếch lên."Tôi về nhà trước đây!" Nếu về muộn, không chừng Lục Thanh Hà lại nói mấy lời khó nghe, đi tới ngưỡng cửa, cô bỗng vòng trở lại, cầm điện thoại hướng về phía Kỷ Dạ Bạch: "Tạo dáng đi, để cho tôi chụp một tấm."Kỷ Dạ Bạch bừng bừng tinh thần, hừm hừm, con nhỏ này cuối cùng đã bị vẻ đẹp trai của hắn mê hoặc rồi hả? Hắn hất mặt đầy cao quý lạnh lùng: "Chụp đi.""Cậu cột chắc áo choàng tắm đi, để ngực hở rộng rất đáng nghi, trông rất mơi đấy có được không!" Ninh Hề Nhi chê bôi không dứt."…" Kỷ Dạ Bạch còn hoài nghi mình nghe nhầm, chẳng lẽ con nhỏ kia không thấy được cơ bụng của hắn à? Không nhìn thấy đường V-cut của hắn à?"Nhanh lên xem nào!"Dưới sự thúc giục của Ninh Hề Nhi, Kỷ Dạ Bạch vô cảm lấy dây áo quấn lại, buộc chặt, Ninh Hề Nhi ấn nút chụp, hài lòng gật đầu: "Trước lúc thi tôi với Du Nhiên muốn vái cậu mấy cái."Kỷ Dạ Bạch: "Hở?""Cậu là học sinh siêu đỉnh của trường Mộc Anh mà! Nghe nói từ lúc nhập học đến giờ điểm vẫn luôn đạt tuyệt đối, trước lúc thi chụp ảnh cậu mang về vái lạy là phong tục trường ta!" Ninh Hề Nhi mặt mày hớn hở nói tằng tằng: "À mà, tôi muốn hỏi một chút, lúc khấn bái có cần đồ cúng gì không..."Cô lóc cóc chạy mất dạng, bỏ lại Kỷ Dạ Bạch thương tâm đứng tại chỗ.Tại sao cơ thể hắn còn không có sức hấp dẫn hơn thi trúng hay trượt hả!…Trước lễ kết hôn một ngày, Lục Thanh Hà mới để Cung Tu nói chuyện này cho Ninh Hề Nhi, nhân tiện đưa thêm một chiếc váy nhỏ.Ninh Hề Nhi không muốn mặc cũng không được, bởi Lục Thanh Hà đã đặt "đồ gia đình".Chủ nhật, nhà hàng lớn nhất thành phố Anh Đào…Cả nhà hàng đều được Ninh Cảnh Thâm hào phóng bao trọn, bày trí xa hoa tuyệt đẹp, hiện trường cực kỳ hoa lệ, tiệc tùng linh đình, tề tựu đủ người trong giới làm ăn của thành phố Anh Đào.Ninh Hề Nhi và Cung Tu ngồi chung một bàn, cô chết lặng nhìn Ninh Cảnh Thâm dẫn Lục Thanh Hà bước qua thảm đỏ, đứng trước mặt mục sư đọc lời thề, hai bên cùng trao nhẫn. Khi hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, lúc ấy cô mới vỗ tay theo.Nghi thức cử hành xong xuôi, tiếp đến là bữa tiệc cưới ồn ào.Bàn của Ninh Hề Nhi ngồi có không ít người nhà họ Lục, họ lôi kéo cô mời rượu, Ninh Hề Nhi cau mày: "Xin lỗi, tôi bị dị ứng với cồn."Nhưng mấy người đó vẫn không chịu buông tha: "Cô Ninh, đừng mượn cớ nữa, thế này là không nể mặt nể mũi chúng tôi rồi!"
Editor: Nguyetmai
Ỷ vào vóc dáng thân cao chân dài của mình, hắn giật lấy thiệp mời trong tay cô, hạ giọng nói: "Ninh Hề..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Hề Nhi tái nhợt, Kỷ Dạ Bạch biết, nhất định cô đã thấy nội dung trên thiệp mời.
Đó là thiệp mời dự lễ kết hôn của Ninh Cảnh Thâm và Lục Thanh Hà.
Thời gian, chính là Chủ nhật.
"Chủ nhật tuần này chắc hẳn là ngày tốt nhỉ." Ninh Hề Nhi cong cong khóe miệng.
Cô cảm thấy thật đáng mỉa mai, hai người muốn tổ chức lễ kết hôn, nhưng không hề nói cho cô biết.
Rốt cuộc ở trong mắt họ cô được coi là thứ gì?
Một đứa con riêng vướng víu? Một đứa con gái không hiểu chuyện?
Ninh Hề Nhi không dám nghĩ tiếp.
Kỷ Dạ Bạch lảng sang chuyện khác: "Không phải cậu tới đây đưa tôi vở ghi sao?"
"Ừ, đây, cho cậu." Ninh Hề Nhi rất phối hợp đưa vở ghi cho hắn.
Nhìn cô cố gắng tỏ ra không có chuyện gì, tâm trạng Kỷ Dạ Bạch càng khó tả.
Hắn xoa đầu cô, tóc đen mềm mại, cảm giác rất thích.
"Ninh Hề, cậu có muốn nuôi thú cưng không?"
Mắt Ninh Hề Nhi sáng lên: "Được à?"
"Mèo tai cụp nhà ông nội tôi mới sinh mèo con, nếu cậu thích, tôi ôm về một con cho cậu."
"Ừ ừ!"
Thật là con nhỏ ngốc dễ dụ, thấy cô cười, khóe miệng Kỷ Dạ Bạch cũng khẽ nhếch lên.
"Tôi về nhà trước đây!" Nếu về muộn, không chừng Lục Thanh Hà lại nói mấy lời khó nghe, đi tới ngưỡng cửa, cô bỗng vòng trở lại, cầm điện thoại hướng về phía Kỷ Dạ Bạch: "Tạo dáng đi, để cho tôi chụp một tấm."
Kỷ Dạ Bạch bừng bừng tinh thần, hừm hừm, con nhỏ này cuối cùng đã bị vẻ đẹp trai của hắn mê hoặc rồi hả? Hắn hất mặt đầy cao quý lạnh lùng: "Chụp đi."
"Cậu cột chắc áo choàng tắm đi, để ngực hở rộng rất đáng nghi, trông rất mơi đấy có được không!" Ninh Hề Nhi chê bôi không dứt.
"…" Kỷ Dạ Bạch còn hoài nghi mình nghe nhầm, chẳng lẽ con nhỏ kia không thấy được cơ bụng của hắn à? Không nhìn thấy đường V-cut của hắn à?
"Nhanh lên xem nào!"
Dưới sự thúc giục của Ninh Hề Nhi, Kỷ Dạ Bạch vô cảm lấy dây áo quấn lại, buộc chặt, Ninh Hề Nhi ấn nút chụp, hài lòng gật đầu: "Trước lúc thi tôi với Du Nhiên muốn vái cậu mấy cái."
Kỷ Dạ Bạch: "Hở?"
"Cậu là học sinh siêu đỉnh của trường Mộc Anh mà! Nghe nói từ lúc nhập học đến giờ điểm vẫn luôn đạt tuyệt đối, trước lúc thi chụp ảnh cậu mang về vái lạy là phong tục trường ta!" Ninh Hề Nhi mặt mày hớn hở nói tằng tằng: "À mà, tôi muốn hỏi một chút, lúc khấn bái có cần đồ cúng gì không..."
Cô lóc cóc chạy mất dạng, bỏ lại Kỷ Dạ Bạch thương tâm đứng tại chỗ.
Tại sao cơ thể hắn còn không có sức hấp dẫn hơn thi trúng hay trượt hả!
…
Trước lễ kết hôn một ngày, Lục Thanh Hà mới để Cung Tu nói chuyện này cho Ninh Hề Nhi, nhân tiện đưa thêm một chiếc váy nhỏ.
Ninh Hề Nhi không muốn mặc cũng không được, bởi Lục Thanh Hà đã đặt "đồ gia đình".
Chủ nhật, nhà hàng lớn nhất thành phố Anh Đào…
Cả nhà hàng đều được Ninh Cảnh Thâm hào phóng bao trọn, bày trí xa hoa tuyệt đẹp, hiện trường cực kỳ hoa lệ, tiệc tùng linh đình, tề tựu đủ người trong giới làm ăn của thành phố Anh Đào.
Ninh Hề Nhi và Cung Tu ngồi chung một bàn, cô chết lặng nhìn Ninh Cảnh Thâm dẫn Lục Thanh Hà bước qua thảm đỏ, đứng trước mặt mục sư đọc lời thề, hai bên cùng trao nhẫn. Khi hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, lúc ấy cô mới vỗ tay theo.
Nghi thức cử hành xong xuôi, tiếp đến là bữa tiệc cưới ồn ào.
Bàn của Ninh Hề Nhi ngồi có không ít người nhà họ Lục, họ lôi kéo cô mời rượu, Ninh Hề Nhi cau mày: "Xin lỗi, tôi bị dị ứng với cồn."
Nhưng mấy người đó vẫn không chịu buông tha: "Cô Ninh, đừng mượn cớ nữa, thế này là không nể mặt nể mũi chúng tôi rồi!"
Cục Cưng, Ôm Cái Nào!Tác giả: AnXiangNuanTruyện Ngôn TìnhTại nhà họ Ninh, thành phố Anh Đào... Mùa đông năm nay lạnh đến mức kỳ lạ, tiếng chuông báo thức đầu giường đã reo vang một lúc lâu mà Ninh Hề Nhi vẫn lười biếng không chịu tắt đi. Cô ngáp dài rồi thò đầu ra khỏi chăn với tốc độ rùa bò. Rèm cửa được kéo kín mít, trong phòng chỉ có ánh đèn màu cam vàng hắt ra từ chiếc đèn bàn, khiến khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của cô thêm phần dịu dàng và ấm áp. Chớp chớp hàng mi dài, cô mơ mơ màng màng ấn nút gọi cho nhà họ Kỷ - hàng xóm nhà cô. Điện thoại đầu bên kia bắt máy, một giọng nam trầm thấp vang lên, "Alo?" "Bảo Miêu Miêu sang đây đi, tôi có chuyện gấp cần tìm con bé, chuyện này liên quan tới mạng người đó!" Ninh Hề Nhi nói xong liền ngáp một cái, rồi lại chui vào chăn với đôi mắt ngái ngủ. Rầm! Cửa phòng ngủ bị bật tung, ngay lập tức, Ninh Hề Nhi cảm thấy mình bị ai đó lôi từ trong chăn ra một cách gấp gáp và có phần thô lỗ. "Ninh Hề! Cậu không sao chứ? Này… tỉnh lại đi!" "Oáp… Đừng… đừng lay nữa!" Ninh Hề Nhi thấy mình bị lay tới mức sắp… Editor: NguyetmaiỶ vào vóc dáng thân cao chân dài của mình, hắn giật lấy thiệp mời trong tay cô, hạ giọng nói: "Ninh Hề..."Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Hề Nhi tái nhợt, Kỷ Dạ Bạch biết, nhất định cô đã thấy nội dung trên thiệp mời.Đó là thiệp mời dự lễ kết hôn của Ninh Cảnh Thâm và Lục Thanh Hà.Thời gian, chính là Chủ nhật."Chủ nhật tuần này chắc hẳn là ngày tốt nhỉ." Ninh Hề Nhi cong cong khóe miệng.Cô cảm thấy thật đáng mỉa mai, hai người muốn tổ chức lễ kết hôn, nhưng không hề nói cho cô biết.Rốt cuộc ở trong mắt họ cô được coi là thứ gì?Một đứa con riêng vướng víu? Một đứa con gái không hiểu chuyện?Ninh Hề Nhi không dám nghĩ tiếp.Kỷ Dạ Bạch lảng sang chuyện khác: "Không phải cậu tới đây đưa tôi vở ghi sao?""Ừ, đây, cho cậu." Ninh Hề Nhi rất phối hợp đưa vở ghi cho hắn.Nhìn cô cố gắng tỏ ra không có chuyện gì, tâm trạng Kỷ Dạ Bạch càng khó tả.Hắn xoa đầu cô, tóc đen mềm mại, cảm giác rất thích."Ninh Hề, cậu có muốn nuôi thú cưng không?"Mắt Ninh Hề Nhi sáng lên: "Được à?""Mèo tai cụp nhà ông nội tôi mới sinh mèo con, nếu cậu thích, tôi ôm về một con cho cậu.""Ừ ừ!"Thật là con nhỏ ngốc dễ dụ, thấy cô cười, khóe miệng Kỷ Dạ Bạch cũng khẽ nhếch lên."Tôi về nhà trước đây!" Nếu về muộn, không chừng Lục Thanh Hà lại nói mấy lời khó nghe, đi tới ngưỡng cửa, cô bỗng vòng trở lại, cầm điện thoại hướng về phía Kỷ Dạ Bạch: "Tạo dáng đi, để cho tôi chụp một tấm."Kỷ Dạ Bạch bừng bừng tinh thần, hừm hừm, con nhỏ này cuối cùng đã bị vẻ đẹp trai của hắn mê hoặc rồi hả? Hắn hất mặt đầy cao quý lạnh lùng: "Chụp đi.""Cậu cột chắc áo choàng tắm đi, để ngực hở rộng rất đáng nghi, trông rất mơi đấy có được không!" Ninh Hề Nhi chê bôi không dứt."…" Kỷ Dạ Bạch còn hoài nghi mình nghe nhầm, chẳng lẽ con nhỏ kia không thấy được cơ bụng của hắn à? Không nhìn thấy đường V-cut của hắn à?"Nhanh lên xem nào!"Dưới sự thúc giục của Ninh Hề Nhi, Kỷ Dạ Bạch vô cảm lấy dây áo quấn lại, buộc chặt, Ninh Hề Nhi ấn nút chụp, hài lòng gật đầu: "Trước lúc thi tôi với Du Nhiên muốn vái cậu mấy cái."Kỷ Dạ Bạch: "Hở?""Cậu là học sinh siêu đỉnh của trường Mộc Anh mà! Nghe nói từ lúc nhập học đến giờ điểm vẫn luôn đạt tuyệt đối, trước lúc thi chụp ảnh cậu mang về vái lạy là phong tục trường ta!" Ninh Hề Nhi mặt mày hớn hở nói tằng tằng: "À mà, tôi muốn hỏi một chút, lúc khấn bái có cần đồ cúng gì không..."Cô lóc cóc chạy mất dạng, bỏ lại Kỷ Dạ Bạch thương tâm đứng tại chỗ.Tại sao cơ thể hắn còn không có sức hấp dẫn hơn thi trúng hay trượt hả!…Trước lễ kết hôn một ngày, Lục Thanh Hà mới để Cung Tu nói chuyện này cho Ninh Hề Nhi, nhân tiện đưa thêm một chiếc váy nhỏ.Ninh Hề Nhi không muốn mặc cũng không được, bởi Lục Thanh Hà đã đặt "đồ gia đình".Chủ nhật, nhà hàng lớn nhất thành phố Anh Đào…Cả nhà hàng đều được Ninh Cảnh Thâm hào phóng bao trọn, bày trí xa hoa tuyệt đẹp, hiện trường cực kỳ hoa lệ, tiệc tùng linh đình, tề tựu đủ người trong giới làm ăn của thành phố Anh Đào.Ninh Hề Nhi và Cung Tu ngồi chung một bàn, cô chết lặng nhìn Ninh Cảnh Thâm dẫn Lục Thanh Hà bước qua thảm đỏ, đứng trước mặt mục sư đọc lời thề, hai bên cùng trao nhẫn. Khi hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, lúc ấy cô mới vỗ tay theo.Nghi thức cử hành xong xuôi, tiếp đến là bữa tiệc cưới ồn ào.Bàn của Ninh Hề Nhi ngồi có không ít người nhà họ Lục, họ lôi kéo cô mời rượu, Ninh Hề Nhi cau mày: "Xin lỗi, tôi bị dị ứng với cồn."Nhưng mấy người đó vẫn không chịu buông tha: "Cô Ninh, đừng mượn cớ nữa, thế này là không nể mặt nể mũi chúng tôi rồi!"