Tác giả:

Ở lối vào của khách sạn, một chiếc taxi nhanh chóng lao đến, từ trong xe một cô gái nhỏ nhắn từ từ bước xuống. Cô gái trẻ xuất hiện với trang phục nền nã, giản dị, thoạt nhìn cứ ngỡ là con gái Lâm gia. Ẩn giấu dưới chiếc mũ rộng vành kia là một gương mặt vô cùng thanh tú và sắc sảo. Đặc biệt là đôi mắt trong veo như những ngôi sao của mùa hè tỏa sáng với ánh sáng rực rỡ. Tên gọi của nàng cũng không kém phần kiêu sa đó chính là Lam Thiên Vũ - một sinh viên của Học viện âm nhạc Hồng Kông, năm nay 21 tuổi. Lam Thiên Vũ mặt mày trông có vẻ nghiêm trọng, đôi mắt lóe lên tia lửa mãnh liệt, cô vội vã chạy vào trong khách sạn. Trong không gian im ắng của phòng thang máy, điện thoại di động của Lam Thiên Vũ đột nhiên reo lên, cô trả lời điện thoại. Giọng nói đầy sốt sắng của người bạn thân thiết của cô vang lên: "Thiên Vũ, tớ đã vô tình trông thấy Tiêu Kì, có chuyện này tốt lành cho cậu đây, đừng có quá xúc động đấy nhé! Anh ta chẳng qua chỉ là mua vui với con bé kia mà thôi chứ chẳng có tình…

Chương 195: Vì anh yêu cô

Thương Định Đầu Tiên: Khuất Phục Chồng Ác MaTác giả: Minh TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcỞ lối vào của khách sạn, một chiếc taxi nhanh chóng lao đến, từ trong xe một cô gái nhỏ nhắn từ từ bước xuống. Cô gái trẻ xuất hiện với trang phục nền nã, giản dị, thoạt nhìn cứ ngỡ là con gái Lâm gia. Ẩn giấu dưới chiếc mũ rộng vành kia là một gương mặt vô cùng thanh tú và sắc sảo. Đặc biệt là đôi mắt trong veo như những ngôi sao của mùa hè tỏa sáng với ánh sáng rực rỡ. Tên gọi của nàng cũng không kém phần kiêu sa đó chính là Lam Thiên Vũ - một sinh viên của Học viện âm nhạc Hồng Kông, năm nay 21 tuổi. Lam Thiên Vũ mặt mày trông có vẻ nghiêm trọng, đôi mắt lóe lên tia lửa mãnh liệt, cô vội vã chạy vào trong khách sạn. Trong không gian im ắng của phòng thang máy, điện thoại di động của Lam Thiên Vũ đột nhiên reo lên, cô trả lời điện thoại. Giọng nói đầy sốt sắng của người bạn thân thiết của cô vang lên: "Thiên Vũ, tớ đã vô tình trông thấy Tiêu Kì, có chuyện này tốt lành cho cậu đây, đừng có quá xúc động đấy nhé! Anh ta chẳng qua chỉ là mua vui với con bé kia mà thôi chứ chẳng có tình… Editor: Waveliterature VietnamLãnh Nhược Băng bị sốc, đôi mắt cô rối bời, hay là Dạ lão thái gia đã biết chuyện gì?"Cháu trai của ta, ta hiểu rõ nó." Dạ lão thái gia tiếp tục nói, "Dạ Diễm là người cố chấp, trước kia đối với Thiên Vũ là có phần không tốt, cho nên trong lòng cô không muốn chúng tiến tới với nhau, ta cũng hiểu chuyện này, nhưng nếu cô có vấn đề khúc mắc gì thì gặp ta trao đổi trực tiếp, không nên cùng người khác làm như thế…""Dạ lão thái gia…""Được rồi." Dạ lão thái gia lạnh lùng cắt trình bày của Lãnh Nhược Băng, trịnh trọng nói, "Ta rất rõ ràng về mọi chuyện, tuy rằng cô thật sự có ý muốn đó, nhưng cũng may mắn là chưa xảy ra việc gì, hơn nữa ngươi là phụ nữ nên hay lo lắng, ta có thể hiểu. Nhưng tiểu tử Tiêu Hàn kia, tuyệt đối là người không đáng tin!!! Nếu cô và hắn tiếp tục cấu kết, sớm muộn gì cũng phải hối hận.""Tôi thực sự xin lỗi." Lãnh Nhược Băng hổ thẹn cúi đầu, "Chuyện này tôi đã xử lý không ổn, nhưng sau khi biết được mối quan hệ giữa Dạ Diễm và Cung Vũ Dao, tôi thực sự khó chấp nhận chuyện đó.""Cô biết được mối quan hệ của chúng từ khi nào?" Dạ lão thái gia nhăn mi lại, đáng ra ông nên dự đoán sớm, nếu không phải vì nguyên nhân đó, Lãnh Nhược Băng cũng không thực hiện âm mưu này."Tối hôm đó tôi cùng Tang Hải đến Mỹ mới biết được chuyện là như thế." Lãnh Nhược Băng thở dài một hơi, "Chính miệng của Dạ Diễm nói ra, cậu ta còn nói Thiên Vũ chỉ là một lá chắn cho Cung Vũ Dao, còn nói những lời khó nghe, Thiên Vũ đã rất buồn, trong lòng tôi cũng cảm thấy khó chịu, nếu cuộc hôn nhân này bắt đầu đã là sai lầm, tôi cũng không muốn để cho họ tiếp tục làm như vậy…."Im lặng một lúc, Lãnh Nhược Băng chân tình nói, "Lão thái gia, đây là một vấn đề phức tạp, Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ, Thẩm Ngưng và Vũ Dao cũng đều là nạn nhân, nhưng dù cho thế nào đi nữa, sự việc đã xảy ra rồi, không còn cách nào cứu chữa được, tôi hi vọng ngài có thể hứa rằng, chiều nay tôi có thể mang Thiên Vũ đi…""Tôi xin lỗi." Dạ lão thái gia lạnh lùng ngắt lời Lãnh Nhược Băng, "Trước đây tôi đã hứa với cô, bởi vì tôi với cô đều suy nghĩ giống nhau, cũng hiểu rằng cuộc hôn nhân này là sai lầm từ khi bắt đầu.Nhưng hiện tại việc này đã phát sinh như vậy, ta đã thay đổi ý kiến.""Cái gì??" Lãnh Nhược Băng kích động đứng lên, "Dạ lão thái gia, tại sao ông lại có thể….""Trước tiên cô cứ bình tĩnh nghe ta nói hết đã." Dạ lão thái gia bảo bà ấy ngồi xuống, "Dạ Diễm và Vũ Dao phạm phải điều cấm kỵ làm cho ta rất đau đầu, tôi nghĩ trước đây, chỉ cần không phải là Vũ Dao, bất kì ai cũng được, chỉ cần Dạ Diễm có thể tìm người bình thường kết hôn thì ta có ra đi cũng thanh thản.""Cho nên khi ta biết Lam Thiên Vũ mang thai đứa con của Dạ Diễm, ta đã rất hạnh phúc, cố gắng tác thành cho chuyện của hai đứa. Nhưng đến khi đám cưới xảy ra tình cảnh, Thiên Vũ và đứa bé biến mất, Vũ Dao tự tử, ta mới lại nhìn nhận lại, có phải chính mình đã phạm sai lầm, để cho hai đứa hoàn toàn không có tình cảm với nhau, kết quả tạo ra bị kịch thế này.""Mấy ngày này ta chỉ suy nghĩ mỗi chuyện này, chiều nay cô đến gặp ta, nói chuyện với ta về ý muốn của Thiên Vũ, ta đã nghĩ kĩ rồi, đồng ý để cho chúng chia tay trong bình yên. Vừa rồi chính mình chứng kiến Dạ Diễm đã tự hối lỗi do chính mình gây nên, thế nhưng lại thấy Thiên Vũ cầm dao tự đâm chính mình, trong lòng ta quá kích động."Đến lúc đó ta mới nhận ra rằng, Dạ Diễm vì sao lại lựa chọn Thiên Vũ để kết hôn, vì cái gì mà có thể hi sinh bản thân mình để mấy lần cứu Thiên Vũ, vì sao không có đứa bé, nó chắc chắn rất khổ tâm, vẫn muốn giữ lấy Thiên Vũ trong tình trạng hôn mê, thế nào cũng không chịu buông ra….."Nói đến đây, Dạ lão thái gia buồn rầu thở dài, "Bởi vì nó yêu cô ấy! Nó đã yêu Thiên Vũ mà không hề biết, chính là nó bị những cảm xúc giả dối làm mờ mắt, nó cứ nghĩ rằng là nó yêu Vũ Dao, nhưng trên thực tế, đó chỉ là trách nhiệm của một người huynh trưởng, người phụ nữ mà nó thực sự yêu là Thiên Vũ!"

Editor: Waveliterature Vietnam

Lãnh Nhược Băng bị sốc, đôi mắt cô rối bời, hay là Dạ lão thái gia đã biết chuyện gì?

"Cháu trai của ta, ta hiểu rõ nó." Dạ lão thái gia tiếp tục nói, "Dạ Diễm là người cố chấp, trước kia đối với Thiên Vũ là có phần không tốt, cho nên trong lòng cô không muốn chúng tiến tới với nhau, ta cũng hiểu chuyện này, nhưng nếu cô có vấn đề khúc mắc gì thì gặp ta trao đổi trực tiếp, không nên cùng người khác làm như thế…"

"Dạ lão thái gia…"

"Được rồi." Dạ lão thái gia lạnh lùng cắt trình bày của Lãnh Nhược Băng, trịnh trọng nói, "Ta rất rõ ràng về mọi chuyện, tuy rằng cô thật sự có ý muốn đó, nhưng cũng may mắn là chưa xảy ra việc gì, hơn nữa ngươi là phụ nữ nên hay lo lắng, ta có thể hiểu. Nhưng tiểu tử Tiêu Hàn kia, tuyệt đối là người không đáng tin!!! Nếu cô và hắn tiếp tục cấu kết, sớm muộn gì cũng phải hối hận."

"Tôi thực sự xin lỗi." Lãnh Nhược Băng hổ thẹn cúi đầu, "Chuyện này tôi đã xử lý không ổn, nhưng sau khi biết được mối quan hệ giữa Dạ Diễm và Cung Vũ Dao, tôi thực sự khó chấp nhận chuyện đó."

"Cô biết được mối quan hệ của chúng từ khi nào?" Dạ lão thái gia nhăn mi lại, đáng ra ông nên dự đoán sớm, nếu không phải vì nguyên nhân đó, Lãnh Nhược Băng cũng không thực hiện âm mưu này.

"Tối hôm đó tôi cùng Tang Hải đến Mỹ mới biết được chuyện là như thế." Lãnh Nhược Băng thở dài một hơi, "Chính miệng của Dạ Diễm nói ra, cậu ta còn nói Thiên Vũ chỉ là một lá chắn cho Cung Vũ Dao, còn nói những lời khó nghe, Thiên Vũ đã rất buồn, trong lòng tôi cũng cảm thấy khó chịu, nếu cuộc hôn nhân này bắt đầu đã là sai lầm, tôi cũng không muốn để cho họ tiếp tục làm như vậy…."

Im lặng một lúc, Lãnh Nhược Băng chân tình nói, "Lão thái gia, đây là một vấn đề phức tạp, Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ, Thẩm Ngưng và Vũ Dao cũng đều là nạn nhân, nhưng dù cho thế nào đi nữa, sự việc đã xảy ra rồi, không còn cách nào cứu chữa được, tôi hi vọng ngài có thể hứa rằng, chiều nay tôi có thể mang Thiên Vũ đi…"

"Tôi xin lỗi." Dạ lão thái gia lạnh lùng ngắt lời Lãnh Nhược Băng, "Trước đây tôi đã hứa với cô, bởi vì tôi với cô đều suy nghĩ giống nhau, cũng hiểu rằng cuộc hôn nhân này là sai lầm từ khi bắt đầu.

Nhưng hiện tại việc này đã phát sinh như vậy, ta đã thay đổi ý kiến."

"Cái gì??" Lãnh Nhược Băng kích động đứng lên, "Dạ lão thái gia, tại sao ông lại có thể…."

"Trước tiên cô cứ bình tĩnh nghe ta nói hết đã." Dạ lão thái gia bảo bà ấy ngồi xuống, "Dạ Diễm và Vũ Dao phạm phải điều cấm kỵ làm cho ta rất đau đầu, tôi nghĩ trước đây, chỉ cần không phải là Vũ Dao, bất kì ai cũng được, chỉ cần Dạ Diễm có thể tìm người bình thường kết hôn thì ta có ra đi cũng thanh thản."

"Cho nên khi ta biết Lam Thiên Vũ mang thai đứa con của Dạ Diễm, ta đã rất hạnh phúc, cố gắng tác thành cho chuyện của hai đứa. Nhưng đến khi đám cưới xảy ra tình cảnh, Thiên Vũ và đứa bé biến mất, Vũ Dao tự tử, ta mới lại nhìn nhận lại, có phải chính mình đã phạm sai lầm, để cho hai đứa hoàn toàn không có tình cảm với nhau, kết quả tạo ra bị kịch thế này."

"Mấy ngày này ta chỉ suy nghĩ mỗi chuyện này, chiều nay cô đến gặp ta, nói chuyện với ta về ý muốn của Thiên Vũ, ta đã nghĩ kĩ rồi, đồng ý để cho chúng chia tay trong bình yên. Vừa rồi chính mình chứng kiến Dạ Diễm đã tự hối lỗi do chính mình gây nên, thế nhưng lại thấy Thiên Vũ cầm dao tự đâm chính mình, trong lòng ta quá kích động."

Đến lúc đó ta mới nhận ra rằng, Dạ Diễm vì sao lại lựa chọn Thiên Vũ để kết hôn, vì cái gì mà có thể hi sinh bản thân mình để mấy lần cứu Thiên Vũ, vì sao không có đứa bé, nó chắc chắn rất khổ tâm, vẫn muốn giữ lấy Thiên Vũ trong tình trạng hôn mê, thế nào cũng không chịu buông ra….."

Nói đến đây, Dạ lão thái gia buồn rầu thở dài, "Bởi vì nó yêu cô ấy! Nó đã yêu Thiên Vũ mà không hề biết, chính là nó bị những cảm xúc giả dối làm mờ mắt, nó cứ nghĩ rằng là nó yêu Vũ Dao, nhưng trên thực tế, đó chỉ là trách nhiệm của một người huynh trưởng, người phụ nữ mà nó thực sự yêu là Thiên Vũ!"

Thương Định Đầu Tiên: Khuất Phục Chồng Ác MaTác giả: Minh TịchTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcỞ lối vào của khách sạn, một chiếc taxi nhanh chóng lao đến, từ trong xe một cô gái nhỏ nhắn từ từ bước xuống. Cô gái trẻ xuất hiện với trang phục nền nã, giản dị, thoạt nhìn cứ ngỡ là con gái Lâm gia. Ẩn giấu dưới chiếc mũ rộng vành kia là một gương mặt vô cùng thanh tú và sắc sảo. Đặc biệt là đôi mắt trong veo như những ngôi sao của mùa hè tỏa sáng với ánh sáng rực rỡ. Tên gọi của nàng cũng không kém phần kiêu sa đó chính là Lam Thiên Vũ - một sinh viên của Học viện âm nhạc Hồng Kông, năm nay 21 tuổi. Lam Thiên Vũ mặt mày trông có vẻ nghiêm trọng, đôi mắt lóe lên tia lửa mãnh liệt, cô vội vã chạy vào trong khách sạn. Trong không gian im ắng của phòng thang máy, điện thoại di động của Lam Thiên Vũ đột nhiên reo lên, cô trả lời điện thoại. Giọng nói đầy sốt sắng của người bạn thân thiết của cô vang lên: "Thiên Vũ, tớ đã vô tình trông thấy Tiêu Kì, có chuyện này tốt lành cho cậu đây, đừng có quá xúc động đấy nhé! Anh ta chẳng qua chỉ là mua vui với con bé kia mà thôi chứ chẳng có tình… Editor: Waveliterature VietnamLãnh Nhược Băng bị sốc, đôi mắt cô rối bời, hay là Dạ lão thái gia đã biết chuyện gì?"Cháu trai của ta, ta hiểu rõ nó." Dạ lão thái gia tiếp tục nói, "Dạ Diễm là người cố chấp, trước kia đối với Thiên Vũ là có phần không tốt, cho nên trong lòng cô không muốn chúng tiến tới với nhau, ta cũng hiểu chuyện này, nhưng nếu cô có vấn đề khúc mắc gì thì gặp ta trao đổi trực tiếp, không nên cùng người khác làm như thế…""Dạ lão thái gia…""Được rồi." Dạ lão thái gia lạnh lùng cắt trình bày của Lãnh Nhược Băng, trịnh trọng nói, "Ta rất rõ ràng về mọi chuyện, tuy rằng cô thật sự có ý muốn đó, nhưng cũng may mắn là chưa xảy ra việc gì, hơn nữa ngươi là phụ nữ nên hay lo lắng, ta có thể hiểu. Nhưng tiểu tử Tiêu Hàn kia, tuyệt đối là người không đáng tin!!! Nếu cô và hắn tiếp tục cấu kết, sớm muộn gì cũng phải hối hận.""Tôi thực sự xin lỗi." Lãnh Nhược Băng hổ thẹn cúi đầu, "Chuyện này tôi đã xử lý không ổn, nhưng sau khi biết được mối quan hệ giữa Dạ Diễm và Cung Vũ Dao, tôi thực sự khó chấp nhận chuyện đó.""Cô biết được mối quan hệ của chúng từ khi nào?" Dạ lão thái gia nhăn mi lại, đáng ra ông nên dự đoán sớm, nếu không phải vì nguyên nhân đó, Lãnh Nhược Băng cũng không thực hiện âm mưu này."Tối hôm đó tôi cùng Tang Hải đến Mỹ mới biết được chuyện là như thế." Lãnh Nhược Băng thở dài một hơi, "Chính miệng của Dạ Diễm nói ra, cậu ta còn nói Thiên Vũ chỉ là một lá chắn cho Cung Vũ Dao, còn nói những lời khó nghe, Thiên Vũ đã rất buồn, trong lòng tôi cũng cảm thấy khó chịu, nếu cuộc hôn nhân này bắt đầu đã là sai lầm, tôi cũng không muốn để cho họ tiếp tục làm như vậy…."Im lặng một lúc, Lãnh Nhược Băng chân tình nói, "Lão thái gia, đây là một vấn đề phức tạp, Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ, Thẩm Ngưng và Vũ Dao cũng đều là nạn nhân, nhưng dù cho thế nào đi nữa, sự việc đã xảy ra rồi, không còn cách nào cứu chữa được, tôi hi vọng ngài có thể hứa rằng, chiều nay tôi có thể mang Thiên Vũ đi…""Tôi xin lỗi." Dạ lão thái gia lạnh lùng ngắt lời Lãnh Nhược Băng, "Trước đây tôi đã hứa với cô, bởi vì tôi với cô đều suy nghĩ giống nhau, cũng hiểu rằng cuộc hôn nhân này là sai lầm từ khi bắt đầu.Nhưng hiện tại việc này đã phát sinh như vậy, ta đã thay đổi ý kiến.""Cái gì??" Lãnh Nhược Băng kích động đứng lên, "Dạ lão thái gia, tại sao ông lại có thể….""Trước tiên cô cứ bình tĩnh nghe ta nói hết đã." Dạ lão thái gia bảo bà ấy ngồi xuống, "Dạ Diễm và Vũ Dao phạm phải điều cấm kỵ làm cho ta rất đau đầu, tôi nghĩ trước đây, chỉ cần không phải là Vũ Dao, bất kì ai cũng được, chỉ cần Dạ Diễm có thể tìm người bình thường kết hôn thì ta có ra đi cũng thanh thản.""Cho nên khi ta biết Lam Thiên Vũ mang thai đứa con của Dạ Diễm, ta đã rất hạnh phúc, cố gắng tác thành cho chuyện của hai đứa. Nhưng đến khi đám cưới xảy ra tình cảnh, Thiên Vũ và đứa bé biến mất, Vũ Dao tự tử, ta mới lại nhìn nhận lại, có phải chính mình đã phạm sai lầm, để cho hai đứa hoàn toàn không có tình cảm với nhau, kết quả tạo ra bị kịch thế này.""Mấy ngày này ta chỉ suy nghĩ mỗi chuyện này, chiều nay cô đến gặp ta, nói chuyện với ta về ý muốn của Thiên Vũ, ta đã nghĩ kĩ rồi, đồng ý để cho chúng chia tay trong bình yên. Vừa rồi chính mình chứng kiến Dạ Diễm đã tự hối lỗi do chính mình gây nên, thế nhưng lại thấy Thiên Vũ cầm dao tự đâm chính mình, trong lòng ta quá kích động."Đến lúc đó ta mới nhận ra rằng, Dạ Diễm vì sao lại lựa chọn Thiên Vũ để kết hôn, vì cái gì mà có thể hi sinh bản thân mình để mấy lần cứu Thiên Vũ, vì sao không có đứa bé, nó chắc chắn rất khổ tâm, vẫn muốn giữ lấy Thiên Vũ trong tình trạng hôn mê, thế nào cũng không chịu buông ra….."Nói đến đây, Dạ lão thái gia buồn rầu thở dài, "Bởi vì nó yêu cô ấy! Nó đã yêu Thiên Vũ mà không hề biết, chính là nó bị những cảm xúc giả dối làm mờ mắt, nó cứ nghĩ rằng là nó yêu Vũ Dao, nhưng trên thực tế, đó chỉ là trách nhiệm của một người huynh trưởng, người phụ nữ mà nó thực sự yêu là Thiên Vũ!"

Chương 195: Vì anh yêu cô