Tên truyện: Tiểu thư đào hoa Tình trạng đăng: cập nhật Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ cường Độ dài: cập nhật Giới hạn độ tuổi: không giới hạn Cảnh báo về nội dung: không có CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA Hoàng Phương Mai 28 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh, sáng ngời. Cô làm chủ một công ty nổi tiếng khi mới 26. Dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho việc thực hiện ước mơ đi du lịch của mình. Cuối tuần, cô đi biển chơi. Đang lúc ngắm mặt trời lặn thì Phương Mai chợt thấy hai đứa bé đang chới với phía xa. Không kịp suy nghĩ, cô liền bơi nhanh ra đó cứu người. Cứu xong hai đứa trẻ, chân cô bị chuột rút vô cùng đau đớn. Một chút nữa là Phương Mai có thể vào bờ an toàn. Nhưng lúc ấy, sóng lớn lại kéo cô ra xa. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì. Phương Mai dần dần chìm xuống biển sâu, lạnh buốt. Phương Mai thấy rất lạnh. Cô mở mắt ra thì thấy mình nằm trên một chiếc giường cổ khá lâu đời. Mọi thứ xung quanh đều đầy mạng nhện,…
Chương 7: Xuân Hoa điện
Tiểu Thư Đào HoaTác giả: Giang Uyển QuỳnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTên truyện: Tiểu thư đào hoa Tình trạng đăng: cập nhật Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ cường Độ dài: cập nhật Giới hạn độ tuổi: không giới hạn Cảnh báo về nội dung: không có CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA Hoàng Phương Mai 28 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh, sáng ngời. Cô làm chủ một công ty nổi tiếng khi mới 26. Dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho việc thực hiện ước mơ đi du lịch của mình. Cuối tuần, cô đi biển chơi. Đang lúc ngắm mặt trời lặn thì Phương Mai chợt thấy hai đứa bé đang chới với phía xa. Không kịp suy nghĩ, cô liền bơi nhanh ra đó cứu người. Cứu xong hai đứa trẻ, chân cô bị chuột rút vô cùng đau đớn. Một chút nữa là Phương Mai có thể vào bờ an toàn. Nhưng lúc ấy, sóng lớn lại kéo cô ra xa. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì. Phương Mai dần dần chìm xuống biển sâu, lạnh buốt. Phương Mai thấy rất lạnh. Cô mở mắt ra thì thấy mình nằm trên một chiếc giường cổ khá lâu đời. Mọi thứ xung quanh đều đầy mạng nhện,… Truyện Tiểu thư đào hoaCHƯƠNG 7: XUÂN HOA ĐIỆNPhương Hoa ra khỏi Lãnh cung. Cô thật sự thán phục kiến trúc ở đây. Nó uy nghiêm, đồ sộ được làm bằng vàng lộng lẫy vô cùng. Xung quanh thị vệ, cung nữ đứng gác, đi lại tấp nập.Trước mắt cô là một đám người ăn mặc sang trọng đang đá, tát vào một chàng trai.- Các người đang làm gì thế hả?- Ngươi là ai mà dám lớn tiếng ở đây chứ?- Tham kiến quận chúa, quận vương cùng Thập vương gia! Đây là Mai hoàng hậu đó. Các ngài mau hành lễ đi ạ!- Tham kiến hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế! Xin Mai hoàng hậu tha lỗi cho chúng thần thất lễ.- Thôi được rồi! Ta không trách các ngươi. Nhưng lấy cớ chi mà cả một đám lại ức h**p một người như vậy?- Dạ... là vì... là vì hắn ngốc, chúng thần thấy ghét nên đánh thôi ạ.- Các ngươi chưa từng học qua sách thánh hiền hay sao? Làm thế có ra dáng một quận vương, quận chúa cao quý không? Các ngươi có biết mình như vậy còn thua một thường dân hay không?Cả đám người suy ngẫm về việc mình làm thấy quả nhiên là sai.- Dạ, chúng thần biết sai rồi.- Thôi các ngươi đi đi. Lần này ta không trách tội.- Tạ ơn hoàng hậu nương nương! Chúng thần cáo lui.Phương Hoa nhìn lại tên bị đánh thì hắn đã ngất xỉu rồi. Nàng ra lệnh cho Lương Sơn mang hắn về điện Xuân Hoa.Điện Xuân Hoa là điện đẹp nhất, tiện nghi nhất trong hậu cung. Trong đây được trồng muôn vàn loài hoa đủ màu sắc, hương thơm. Phòng ngủ vô cùng sang trọng, tinh xảo, đầy đủ mọi thứ có thể sánh ngang với khách sạn thời hiện đại. Các phi tần tranh nhau "sứt đầu mẻ trán" muốn vào được đây, mà Phương Mai chẳng cần tốn sức gì đã có trong tay khiến nhiều người ghen ghét, đố kị.
Truyện Tiểu thư đào hoa
CHƯƠNG 7: XUÂN HOA ĐIỆN
Phương Hoa ra khỏi Lãnh cung. Cô thật sự thán phục kiến trúc ở đây. Nó uy nghiêm, đồ sộ được làm bằng vàng lộng lẫy vô cùng. Xung quanh thị vệ, cung nữ đứng gác, đi lại tấp nập.
Trước mắt cô là một đám người ăn mặc sang trọng đang đá, tát vào một chàng trai.
- Các người đang làm gì thế hả?
- Ngươi là ai mà dám lớn tiếng ở đây chứ?
- Tham kiến quận chúa, quận vương cùng Thập vương gia! Đây là Mai hoàng hậu đó. Các ngài mau hành lễ đi ạ!
- Tham kiến hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế! Xin Mai hoàng hậu tha lỗi cho chúng thần thất lễ.
- Thôi được rồi! Ta không trách các ngươi. Nhưng lấy cớ chi mà cả một đám lại ức h**p một người như vậy?
- Dạ... là vì... là vì hắn ngốc, chúng thần thấy ghét nên đánh thôi ạ.
- Các ngươi chưa từng học qua sách thánh hiền hay sao? Làm thế có ra dáng một quận vương, quận chúa cao quý không? Các ngươi có biết mình như vậy còn thua một thường dân hay không?
Cả đám người suy ngẫm về việc mình làm thấy quả nhiên là sai.
- Dạ, chúng thần biết sai rồi.
- Thôi các ngươi đi đi. Lần này ta không trách tội.
- Tạ ơn hoàng hậu nương nương! Chúng thần cáo lui.
Phương Hoa nhìn lại tên bị đánh thì hắn đã ngất xỉu rồi. Nàng ra lệnh cho Lương Sơn mang hắn về điện Xuân Hoa.
Điện Xuân Hoa là điện đẹp nhất, tiện nghi nhất trong hậu cung. Trong đây được trồng muôn vàn loài hoa đủ màu sắc, hương thơm. Phòng ngủ vô cùng sang trọng, tinh xảo, đầy đủ mọi thứ có thể sánh ngang với khách sạn thời hiện đại. Các phi tần tranh nhau "sứt đầu mẻ trán" muốn vào được đây, mà Phương Mai chẳng cần tốn sức gì đã có trong tay khiến nhiều người ghen ghét, đố kị.
Tiểu Thư Đào HoaTác giả: Giang Uyển QuỳnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTên truyện: Tiểu thư đào hoa Tình trạng đăng: cập nhật Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ cường Độ dài: cập nhật Giới hạn độ tuổi: không giới hạn Cảnh báo về nội dung: không có CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA Hoàng Phương Mai 28 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh, sáng ngời. Cô làm chủ một công ty nổi tiếng khi mới 26. Dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho việc thực hiện ước mơ đi du lịch của mình. Cuối tuần, cô đi biển chơi. Đang lúc ngắm mặt trời lặn thì Phương Mai chợt thấy hai đứa bé đang chới với phía xa. Không kịp suy nghĩ, cô liền bơi nhanh ra đó cứu người. Cứu xong hai đứa trẻ, chân cô bị chuột rút vô cùng đau đớn. Một chút nữa là Phương Mai có thể vào bờ an toàn. Nhưng lúc ấy, sóng lớn lại kéo cô ra xa. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì. Phương Mai dần dần chìm xuống biển sâu, lạnh buốt. Phương Mai thấy rất lạnh. Cô mở mắt ra thì thấy mình nằm trên một chiếc giường cổ khá lâu đời. Mọi thứ xung quanh đều đầy mạng nhện,… Truyện Tiểu thư đào hoaCHƯƠNG 7: XUÂN HOA ĐIỆNPhương Hoa ra khỏi Lãnh cung. Cô thật sự thán phục kiến trúc ở đây. Nó uy nghiêm, đồ sộ được làm bằng vàng lộng lẫy vô cùng. Xung quanh thị vệ, cung nữ đứng gác, đi lại tấp nập.Trước mắt cô là một đám người ăn mặc sang trọng đang đá, tát vào một chàng trai.- Các người đang làm gì thế hả?- Ngươi là ai mà dám lớn tiếng ở đây chứ?- Tham kiến quận chúa, quận vương cùng Thập vương gia! Đây là Mai hoàng hậu đó. Các ngài mau hành lễ đi ạ!- Tham kiến hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế! Xin Mai hoàng hậu tha lỗi cho chúng thần thất lễ.- Thôi được rồi! Ta không trách các ngươi. Nhưng lấy cớ chi mà cả một đám lại ức h**p một người như vậy?- Dạ... là vì... là vì hắn ngốc, chúng thần thấy ghét nên đánh thôi ạ.- Các ngươi chưa từng học qua sách thánh hiền hay sao? Làm thế có ra dáng một quận vương, quận chúa cao quý không? Các ngươi có biết mình như vậy còn thua một thường dân hay không?Cả đám người suy ngẫm về việc mình làm thấy quả nhiên là sai.- Dạ, chúng thần biết sai rồi.- Thôi các ngươi đi đi. Lần này ta không trách tội.- Tạ ơn hoàng hậu nương nương! Chúng thần cáo lui.Phương Hoa nhìn lại tên bị đánh thì hắn đã ngất xỉu rồi. Nàng ra lệnh cho Lương Sơn mang hắn về điện Xuân Hoa.Điện Xuân Hoa là điện đẹp nhất, tiện nghi nhất trong hậu cung. Trong đây được trồng muôn vàn loài hoa đủ màu sắc, hương thơm. Phòng ngủ vô cùng sang trọng, tinh xảo, đầy đủ mọi thứ có thể sánh ngang với khách sạn thời hiện đại. Các phi tần tranh nhau "sứt đầu mẻ trán" muốn vào được đây, mà Phương Mai chẳng cần tốn sức gì đã có trong tay khiến nhiều người ghen ghét, đố kị.