Tên truyện: Tiểu thư đào hoa Tình trạng đăng: cập nhật Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ cường Độ dài: cập nhật Giới hạn độ tuổi: không giới hạn Cảnh báo về nội dung: không có CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA Hoàng Phương Mai 28 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh, sáng ngời. Cô làm chủ một công ty nổi tiếng khi mới 26. Dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho việc thực hiện ước mơ đi du lịch của mình. Cuối tuần, cô đi biển chơi. Đang lúc ngắm mặt trời lặn thì Phương Mai chợt thấy hai đứa bé đang chới với phía xa. Không kịp suy nghĩ, cô liền bơi nhanh ra đó cứu người. Cứu xong hai đứa trẻ, chân cô bị chuột rút vô cùng đau đớn. Một chút nữa là Phương Mai có thể vào bờ an toàn. Nhưng lúc ấy, sóng lớn lại kéo cô ra xa. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì. Phương Mai dần dần chìm xuống biển sâu, lạnh buốt. Phương Mai thấy rất lạnh. Cô mở mắt ra thì thấy mình nằm trên một chiếc giường cổ khá lâu đời. Mọi thứ xung quanh đều đầy mạng nhện,…
Chương 14: Dạ Ngân khổ rồi!
Tiểu Thư Đào HoaTác giả: Giang Uyển QuỳnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTên truyện: Tiểu thư đào hoa Tình trạng đăng: cập nhật Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ cường Độ dài: cập nhật Giới hạn độ tuổi: không giới hạn Cảnh báo về nội dung: không có CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA Hoàng Phương Mai 28 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh, sáng ngời. Cô làm chủ một công ty nổi tiếng khi mới 26. Dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho việc thực hiện ước mơ đi du lịch của mình. Cuối tuần, cô đi biển chơi. Đang lúc ngắm mặt trời lặn thì Phương Mai chợt thấy hai đứa bé đang chới với phía xa. Không kịp suy nghĩ, cô liền bơi nhanh ra đó cứu người. Cứu xong hai đứa trẻ, chân cô bị chuột rút vô cùng đau đớn. Một chút nữa là Phương Mai có thể vào bờ an toàn. Nhưng lúc ấy, sóng lớn lại kéo cô ra xa. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì. Phương Mai dần dần chìm xuống biển sâu, lạnh buốt. Phương Mai thấy rất lạnh. Cô mở mắt ra thì thấy mình nằm trên một chiếc giường cổ khá lâu đời. Mọi thứ xung quanh đều đầy mạng nhện,… Truyện Tiểu thư đào hoaCHƯƠNG 14: DẠ NGÂN KHỔ RỒI!Có quá nhiều người ở đây, Thiết Tử Đằng đành phải nhịn để giữ thể diện nhưng trong lòng thì tức giận khôn cùng. "Nàng vậy mà không hiểu ý trẫm. Thật là tức chết mà! Chúng ta là phu thê mà chưa chung chăn gối bao giờ. Hôm nay trẫm tính tạo cơ hội cho chúng ta vậy mà nàng lại hủy mất. Hừ... Đều tại công chúa nước Dạ mà." Thiết Tử Đằng nghĩ thầm.- A! Trẫm nhớ hôm nay còn tấu chương chưa xử lý xong. Lần sau trẫm sẽ ở lại cùng nàng.- Vâng. Hoàng thượng đi thong thả.- Chúng thần cung tiễn hoàng thượng.Thiết Tử Đằng đi xa. Lúc này mọi người dọn dẹp để đi ngủ.Tẩm phòng của Phương Mai. Nàng vừa vào là đã nhảy lên giường lăn qua lăn lại, cười vui vẻ.- Dạ Ngân mau nằm xuống đi. Ngại gì thế không biết. Ta ngủ rất ngoan đó nha, không đá lung tung đâu.- Ừ. Nói rồi, Dạ Ngân nằm xuống cạnh Phương Mai.- Hi hi! Ngươi cứ như chị em tốt của ta hồi xưa. Vui quá đi! Vừa nói Phương Mai vừa vòng tay qua ôm Dạ Ngân.Thân thể Dạ Ngân cứng đờ, tim đập thình thịch nhưng cuối cùng nàng vẫn lấy lại được bình tĩnh. "Phương Mai, sao ngươi lại ngây thơ, đáng yêu đến thế. Ngươi xem, ngươi làm ta sao thế này? Ngươi phải chịu trách nhiệm đó. Ơ, chưa gì đã ngủ rồi." Dạ Ngân mỉm cười rồi nhìn Phương Mai, sau đó nhắm mắt lại ngủ.Đang say giấc thì Dạ Ngân cảm thấy người nặng trĩu. Nàng mở mắt nhìn. Hóa ra, Phương Mai tướng ngủ xấu không thể tưởng. Dạ Ngân bị nàng gác chân, nằm không dám nhúc nhích, dẫn đến tê rần cả người. Công chúa lại không quen ngủ bị người khác ôm, gác chân như vậy, thế là thức trắng đêm.Sáng hôm sau, Phương Mai dậy với tinh thần sảng khoái, vui vẻ vô cùng. Nàng quay sang hỏi Dạ Ngân:- Ngân, ngươi ngủ có ngon giấc không?- Ta...Lúc này, Phương Mai mới để ý thấy mắt Dạ Ngân thâm quần, mặt lộ vẻ đau đớn khó hiểu.- Ngươi làm sao mà mắt thâm ghê thế?- Không phải nhờ ngươi cả sao!- Hả? Ta có làm gì đâu.- Ngươi thật là. Thôi không có gì đâu. "Haizz! Ngươi nói với ta ngủ ngoan lắm thế mà tối đến ngủ đá, gác lung tung."- Tỷ tỷ, ta cùng Sơn ca đến rủ tỷ đi chơi nè.- Ừ, chờ ta một lát nhé!Hai người Chương Vũ, Lương Sơn có cảm giác Dạ Ngân công chúa sẽ là tình địch của mình. Nhưng cả hai đều cho là mình suy nghĩ quá nhiều công chúa là nữ thì sao có thể dành tiểu thư, tỷ tỷ của bọn họ.Bốn người "nam thanh nữ tú" đi dạo trong hậu hoa viên của hoàng cung. Phong cảnh đẹp tuyệt vời. Hoa đào, hoa mẫu đơn nở rộ, lộng lẫy trong nắng sớm. Từng giọt sương rơi xuống lá rồi rơi xuống đám cỏ như tiếng ngọc thâm thúy. Không gian yên tĩnh vô ngần. Thoáng nhìn như tiên cảnh chốn nhân gian. Bỗng, như xa như gần vang lên tiếng đàn trong trẻo, rung động lòng người. Nó dẫn dắt mọi người đi đến nơi nào đó.
Truyện Tiểu thư đào hoa
CHƯƠNG 14: DẠ NGÂN KHỔ RỒI!
Có quá nhiều người ở đây, Thiết Tử Đằng đành phải nhịn để giữ thể diện nhưng trong lòng thì tức giận khôn cùng. "Nàng vậy mà không hiểu ý trẫm. Thật là tức chết mà! Chúng ta là phu thê mà chưa chung chăn gối bao giờ. Hôm nay trẫm tính tạo cơ hội cho chúng ta vậy mà nàng lại hủy mất. Hừ... Đều tại công chúa nước Dạ mà." Thiết Tử Đằng nghĩ thầm.
- A! Trẫm nhớ hôm nay còn tấu chương chưa xử lý xong. Lần sau trẫm sẽ ở lại cùng nàng.
- Vâng. Hoàng thượng đi thong thả.
- Chúng thần cung tiễn hoàng thượng.
Thiết Tử Đằng đi xa. Lúc này mọi người dọn dẹp để đi ngủ.
Tẩm phòng của Phương Mai. Nàng vừa vào là đã nhảy lên giường lăn qua lăn lại, cười vui vẻ.
- Dạ Ngân mau nằm xuống đi. Ngại gì thế không biết. Ta ngủ rất ngoan đó nha, không đá lung tung đâu.
- Ừ. Nói rồi, Dạ Ngân nằm xuống cạnh Phương Mai.
- Hi hi! Ngươi cứ như chị em tốt của ta hồi xưa. Vui quá đi! Vừa nói Phương Mai vừa vòng tay qua ôm Dạ Ngân.
Thân thể Dạ Ngân cứng đờ, tim đập thình thịch nhưng cuối cùng nàng vẫn lấy lại được bình tĩnh. "Phương Mai, sao ngươi lại ngây thơ, đáng yêu đến thế. Ngươi xem, ngươi làm ta sao thế này? Ngươi phải chịu trách nhiệm đó. Ơ, chưa gì đã ngủ rồi." Dạ Ngân mỉm cười rồi nhìn Phương Mai, sau đó nhắm mắt lại ngủ.
Đang say giấc thì Dạ Ngân cảm thấy người nặng trĩu. Nàng mở mắt nhìn. Hóa ra, Phương Mai tướng ngủ xấu không thể tưởng. Dạ Ngân bị nàng gác chân, nằm không dám nhúc nhích, dẫn đến tê rần cả người. Công chúa lại không quen ngủ bị người khác ôm, gác chân như vậy, thế là thức trắng đêm.
Sáng hôm sau, Phương Mai dậy với tinh thần sảng khoái, vui vẻ vô cùng. Nàng quay sang hỏi Dạ Ngân:
- Ngân, ngươi ngủ có ngon giấc không?
- Ta...
Lúc này, Phương Mai mới để ý thấy mắt Dạ Ngân thâm quần, mặt lộ vẻ đau đớn khó hiểu.
- Ngươi làm sao mà mắt thâm ghê thế?
- Không phải nhờ ngươi cả sao!
- Hả? Ta có làm gì đâu.
- Ngươi thật là. Thôi không có gì đâu. "Haizz! Ngươi nói với ta ngủ ngoan lắm thế mà tối đến ngủ đá, gác lung tung."
- Tỷ tỷ, ta cùng Sơn ca đến rủ tỷ đi chơi nè.
- Ừ, chờ ta một lát nhé!
Hai người Chương Vũ, Lương Sơn có cảm giác Dạ Ngân công chúa sẽ là tình địch của mình. Nhưng cả hai đều cho là mình suy nghĩ quá nhiều công chúa là nữ thì sao có thể dành tiểu thư, tỷ tỷ của bọn họ.
Bốn người "nam thanh nữ tú" đi dạo trong hậu hoa viên của hoàng cung. Phong cảnh đẹp tuyệt vời. Hoa đào, hoa mẫu đơn nở rộ, lộng lẫy trong nắng sớm. Từng giọt sương rơi xuống lá rồi rơi xuống đám cỏ như tiếng ngọc thâm thúy. Không gian yên tĩnh vô ngần. Thoáng nhìn như tiên cảnh chốn nhân gian. Bỗng, như xa như gần vang lên tiếng đàn trong trẻo, rung động lòng người. Nó dẫn dắt mọi người đi đến nơi nào đó.
Tiểu Thư Đào HoaTác giả: Giang Uyển QuỳnhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTên truyện: Tiểu thư đào hoa Tình trạng đăng: cập nhật Thể loại: xuyên không, cổ đại, nữ cường Độ dài: cập nhật Giới hạn độ tuổi: không giới hạn Cảnh báo về nội dung: không có CHƯƠNG 1: XUYÊN QUA Hoàng Phương Mai 28 tuổi, là một cô gái khá xinh đẹp với mái tóc đen dài, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh, sáng ngời. Cô làm chủ một công ty nổi tiếng khi mới 26. Dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho việc thực hiện ước mơ đi du lịch của mình. Cuối tuần, cô đi biển chơi. Đang lúc ngắm mặt trời lặn thì Phương Mai chợt thấy hai đứa bé đang chới với phía xa. Không kịp suy nghĩ, cô liền bơi nhanh ra đó cứu người. Cứu xong hai đứa trẻ, chân cô bị chuột rút vô cùng đau đớn. Một chút nữa là Phương Mai có thể vào bờ an toàn. Nhưng lúc ấy, sóng lớn lại kéo cô ra xa. Cô cảm thấy bất lực khi không thể làm gì. Phương Mai dần dần chìm xuống biển sâu, lạnh buốt. Phương Mai thấy rất lạnh. Cô mở mắt ra thì thấy mình nằm trên một chiếc giường cổ khá lâu đời. Mọi thứ xung quanh đều đầy mạng nhện,… Truyện Tiểu thư đào hoaCHƯƠNG 14: DẠ NGÂN KHỔ RỒI!Có quá nhiều người ở đây, Thiết Tử Đằng đành phải nhịn để giữ thể diện nhưng trong lòng thì tức giận khôn cùng. "Nàng vậy mà không hiểu ý trẫm. Thật là tức chết mà! Chúng ta là phu thê mà chưa chung chăn gối bao giờ. Hôm nay trẫm tính tạo cơ hội cho chúng ta vậy mà nàng lại hủy mất. Hừ... Đều tại công chúa nước Dạ mà." Thiết Tử Đằng nghĩ thầm.- A! Trẫm nhớ hôm nay còn tấu chương chưa xử lý xong. Lần sau trẫm sẽ ở lại cùng nàng.- Vâng. Hoàng thượng đi thong thả.- Chúng thần cung tiễn hoàng thượng.Thiết Tử Đằng đi xa. Lúc này mọi người dọn dẹp để đi ngủ.Tẩm phòng của Phương Mai. Nàng vừa vào là đã nhảy lên giường lăn qua lăn lại, cười vui vẻ.- Dạ Ngân mau nằm xuống đi. Ngại gì thế không biết. Ta ngủ rất ngoan đó nha, không đá lung tung đâu.- Ừ. Nói rồi, Dạ Ngân nằm xuống cạnh Phương Mai.- Hi hi! Ngươi cứ như chị em tốt của ta hồi xưa. Vui quá đi! Vừa nói Phương Mai vừa vòng tay qua ôm Dạ Ngân.Thân thể Dạ Ngân cứng đờ, tim đập thình thịch nhưng cuối cùng nàng vẫn lấy lại được bình tĩnh. "Phương Mai, sao ngươi lại ngây thơ, đáng yêu đến thế. Ngươi xem, ngươi làm ta sao thế này? Ngươi phải chịu trách nhiệm đó. Ơ, chưa gì đã ngủ rồi." Dạ Ngân mỉm cười rồi nhìn Phương Mai, sau đó nhắm mắt lại ngủ.Đang say giấc thì Dạ Ngân cảm thấy người nặng trĩu. Nàng mở mắt nhìn. Hóa ra, Phương Mai tướng ngủ xấu không thể tưởng. Dạ Ngân bị nàng gác chân, nằm không dám nhúc nhích, dẫn đến tê rần cả người. Công chúa lại không quen ngủ bị người khác ôm, gác chân như vậy, thế là thức trắng đêm.Sáng hôm sau, Phương Mai dậy với tinh thần sảng khoái, vui vẻ vô cùng. Nàng quay sang hỏi Dạ Ngân:- Ngân, ngươi ngủ có ngon giấc không?- Ta...Lúc này, Phương Mai mới để ý thấy mắt Dạ Ngân thâm quần, mặt lộ vẻ đau đớn khó hiểu.- Ngươi làm sao mà mắt thâm ghê thế?- Không phải nhờ ngươi cả sao!- Hả? Ta có làm gì đâu.- Ngươi thật là. Thôi không có gì đâu. "Haizz! Ngươi nói với ta ngủ ngoan lắm thế mà tối đến ngủ đá, gác lung tung."- Tỷ tỷ, ta cùng Sơn ca đến rủ tỷ đi chơi nè.- Ừ, chờ ta một lát nhé!Hai người Chương Vũ, Lương Sơn có cảm giác Dạ Ngân công chúa sẽ là tình địch của mình. Nhưng cả hai đều cho là mình suy nghĩ quá nhiều công chúa là nữ thì sao có thể dành tiểu thư, tỷ tỷ của bọn họ.Bốn người "nam thanh nữ tú" đi dạo trong hậu hoa viên của hoàng cung. Phong cảnh đẹp tuyệt vời. Hoa đào, hoa mẫu đơn nở rộ, lộng lẫy trong nắng sớm. Từng giọt sương rơi xuống lá rồi rơi xuống đám cỏ như tiếng ngọc thâm thúy. Không gian yên tĩnh vô ngần. Thoáng nhìn như tiên cảnh chốn nhân gian. Bỗng, như xa như gần vang lên tiếng đàn trong trẻo, rung động lòng người. Nó dẫn dắt mọi người đi đến nơi nào đó.