Edit: Thỏ Mấy ngày nay Trần Thiên vô cùng bực bội. Y kéo chiếc cà vạt được thắt thẳng thớm của mình, cởi một cúc áo, sau đó bước đến quầy bar cầm bình rượu vang đỏ, rót đầy ly thủy tinh và nốc cạn. Y thở mạnh vài hơi, nhắm mắt suy tư một chốc, rốt cuộc vẫn lấy điện thoại ra gọi điện. Ngay lập tức, đầu dây bên kia đã bắt máy. “Trần tổng.” Chất giọng đối phương cẩn trọng vô cùng. Trần Thiên đưa tay vuốt lại mái tóc hơi rối của mình, cũng may tóc y ngắn, cho dù lộn xộn cũng không có cảm giác bù xù như lông nhím. “Chuyện cô ta tính sao?” Ngữ khí của Trần Thiên cũng giống như thái độ được biểu hiện bên ngoài, giọng nói kia dường như muốn g**t ch*t người đàn bà vừa được nhắc tới. Đối phương hơi do dự một chút, điều này khiến Trần Thiên càng thêm phiền não, suýt thì không giữ được chút bình tĩnh cuối cùng. “Nói thẳng đi, cô ta rốt cuộc muốn sao?” “Lalita nói nếu không có một triệu USD, cô ta sẽ không cho ngài gặp mặt con trai. Hơn nữa chờ sau khi sinh con rồi sẽ khởi tố ngài với tội danh…
Tác giả: