Tác giả:

Tác giả: Điệp Điệp Nguồn: Uyển Điệp Cốc - Chi Phấn Lâu Trận đấu thứ "n"… Đấu thủ: Giáng Thiên Điệp vs Phong Thừa Vũ Vũ khí: môi + lưỡi + răng nếu cần (ĐĐ: =))) Khán giả: Tình Nhi(nha hoàn của Thiên Điệp) và Tiêu Kiếm(hộ vệ của Thừa Vũ) (ĐĐ: em sorry tác giả Hoàn Châu cách cách ạ^^) Nơi thi đấu: thư phòng Phong Vũ Các Trận chiến có một không hai xin được phép bắt đầu, hoan hô đi nào mọi người^^… - "Phong Thừa Vũ! Ngươi… Nhà ngươi lại dám hôn ta?" – Thiên Điệp lửa giận ngất trời quệt quệt đôi môi nhỏ nhắn bị hôn đỏ mọng lên, mắt trừng khuôn mặt đang cười đến sáng lạng. - "Ưm… thật mềm thật ngọt nha… Nương tử… Nàng ngon miệng như vậy bảo làm sao ta kiềm lòng được đây?" – Phong Thừa Vũ vừa l**m l**m môi mình vừa nhếch mép cười, nụ cười làm điên đảo chúng sinh nhưng trong mắt Thiên Điệp chỉ có hai chữ "yêu nghiệt". - "Yêu nghiệt. Ta không phải nương tử của ngươi!" – Thiên Điệp dậm dậm chân xuống đất, khuôn mặt phấn nộn đáng yêu hồng lên vì tức giận, càng nhìn càng thấy say mê. Nàng không…

Chương 10: Chi Phấn Lâu (1)

Ma Mãnh Vương Phi Pk Yêu Nghiệt Vương GiaTác giả: Tiểu ĐiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTác giả: Điệp Điệp Nguồn: Uyển Điệp Cốc - Chi Phấn Lâu Trận đấu thứ "n"… Đấu thủ: Giáng Thiên Điệp vs Phong Thừa Vũ Vũ khí: môi + lưỡi + răng nếu cần (ĐĐ: =))) Khán giả: Tình Nhi(nha hoàn của Thiên Điệp) và Tiêu Kiếm(hộ vệ của Thừa Vũ) (ĐĐ: em sorry tác giả Hoàn Châu cách cách ạ^^) Nơi thi đấu: thư phòng Phong Vũ Các Trận chiến có một không hai xin được phép bắt đầu, hoan hô đi nào mọi người^^… - "Phong Thừa Vũ! Ngươi… Nhà ngươi lại dám hôn ta?" – Thiên Điệp lửa giận ngất trời quệt quệt đôi môi nhỏ nhắn bị hôn đỏ mọng lên, mắt trừng khuôn mặt đang cười đến sáng lạng. - "Ưm… thật mềm thật ngọt nha… Nương tử… Nàng ngon miệng như vậy bảo làm sao ta kiềm lòng được đây?" – Phong Thừa Vũ vừa l**m l**m môi mình vừa nhếch mép cười, nụ cười làm điên đảo chúng sinh nhưng trong mắt Thiên Điệp chỉ có hai chữ "yêu nghiệt". - "Yêu nghiệt. Ta không phải nương tử của ngươi!" – Thiên Điệp dậm dậm chân xuống đất, khuôn mặt phấn nộn đáng yêu hồng lên vì tức giận, càng nhìn càng thấy say mê. Nàng không… Chia tay Lạc Hiên, Thiên Điệp tiếp tục hướng Thiên Sương hoàng triều đi đến. Nơi đây đúng là chốn phồn hoa đô thị, nhà cửa lớn san sát nhau còn có các quầy hàng tấp nập buôn bán qua lại. Bỗng dưng đập vào mắt Thiên Điệp là một bảng hiệu lớn màu đỏ rực “Chi Phấn Lâu”. Chi Phấn Lâu sao? Nghe tên có vẻ hay đấy nhỉ?… Chi Phấn Lâu bề ngoài rộng lớn, rất cao. có vẻ lên tới 5,6 tầng lầu. Nàng ngó đầu nhìn sơ qua thì thấy có rất nhiều cô nương son phấn đầy mặt đang cười cười nói nói… Ách… Thanh lâu à?… Nha~ Lâu rồi ta chưa vào thanh lâu chơi… Khóe miệng Thiên Điệp lộ ra nụ cười ranh mãnh.- “Tình Nhi. Vào đây ngoạn chút đi.” – Thiên Điệp quay sang Tình Nhi nháy mắt.- “Công…tử… Người lại… Không được đâu. Đừng. Người ở Lạc An thành phá các thanh lâu chưa đủ sao? Người để người ta làm ăn đi mà…” – Tình Nhi không thỏa hiệp lôi kéo tay áo Thiên Điệp.- “Không. Ta thích. Không vào thì đừng đi theo nha. Em thật phiền.” – Thiên Điệp le lưỡi ra rồi te te chạy vào.- “Công…tử…” – Tình Nhi thở dài ngao ngán.- “Hoan nghênh quang lâm” – Hàng loạt các cô nương mỉm cười chào Thiên Điệp và Tình Nhi.- “Nha~ cô nương thật xinh đẹp quá đi a~…” – Thiên Điệp cười ngả ngớn vuốt cằm một cô nương vận hồng y.- “Công tử…” – Hồng y cô nương cười ngọt ngào dựa vào người Thiên Điệp.- “Haha… Ngoan…” – Thiên Điệp cười ha ha ôm nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng chơi đùa. Tình Nhi đứng một bên mà da gà nổi đầy. Nàng thực không hiểu tại sao công chúa lại có sở thích quái gở này nữa>”

Chia tay Lạc Hiên, Thiên Điệp tiếp tục hướng Thiên Sương hoàng triều đi đến. Nơi đây đúng là chốn phồn hoa đô thị, nhà cửa lớn san sát nhau còn có các quầy hàng tấp nập buôn bán qua lại. Bỗng dưng đập vào mắt Thiên Điệp là một bảng hiệu lớn màu đỏ rực “Chi Phấn Lâu”. Chi Phấn Lâu sao? Nghe tên có vẻ hay đấy nhỉ?… Chi Phấn Lâu bề ngoài rộng lớn, rất cao. có vẻ lên tới 5,6 tầng lầu. Nàng ngó đầu nhìn sơ qua thì thấy có rất nhiều cô nương son phấn đầy mặt đang cười cười nói nói… Ách… Thanh lâu à?… Nha~ Lâu rồi ta chưa vào thanh lâu chơi… Khóe miệng Thiên Điệp lộ ra nụ cười ranh mãnh.

- “Tình Nhi. Vào đây ngoạn chút đi.” – Thiên Điệp quay sang Tình Nhi nháy mắt.

- “Công…tử… Người lại… Không được đâu. Đừng. Người ở Lạc An thành phá các thanh lâu chưa đủ sao? Người để người ta làm ăn đi mà…” – Tình Nhi không thỏa hiệp lôi kéo tay áo Thiên Điệp.

- “Không. Ta thích. Không vào thì đừng đi theo nha. Em thật phiền.” – Thiên Điệp le lưỡi ra rồi te te chạy vào.

- “Công…tử…” – Tình Nhi thở dài ngao ngán.

- “Hoan nghênh quang lâm” – Hàng loạt các cô nương mỉm cười chào Thiên Điệp và Tình Nhi.

- “Nha~ cô nương thật xinh đẹp quá đi a~…” – Thiên Điệp cười ngả ngớn vuốt cằm một cô nương vận hồng y.

- “Công tử…” – Hồng y cô nương cười ngọt ngào dựa vào người Thiên Điệp.

- “Haha… Ngoan…” – Thiên Điệp cười ha ha ôm nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng chơi đùa. Tình Nhi đứng một bên mà da gà nổi đầy. Nàng thực không hiểu tại sao công chúa lại có sở thích quái gở này nữa>”

Ma Mãnh Vương Phi Pk Yêu Nghiệt Vương GiaTác giả: Tiểu ĐiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTác giả: Điệp Điệp Nguồn: Uyển Điệp Cốc - Chi Phấn Lâu Trận đấu thứ "n"… Đấu thủ: Giáng Thiên Điệp vs Phong Thừa Vũ Vũ khí: môi + lưỡi + răng nếu cần (ĐĐ: =))) Khán giả: Tình Nhi(nha hoàn của Thiên Điệp) và Tiêu Kiếm(hộ vệ của Thừa Vũ) (ĐĐ: em sorry tác giả Hoàn Châu cách cách ạ^^) Nơi thi đấu: thư phòng Phong Vũ Các Trận chiến có một không hai xin được phép bắt đầu, hoan hô đi nào mọi người^^… - "Phong Thừa Vũ! Ngươi… Nhà ngươi lại dám hôn ta?" – Thiên Điệp lửa giận ngất trời quệt quệt đôi môi nhỏ nhắn bị hôn đỏ mọng lên, mắt trừng khuôn mặt đang cười đến sáng lạng. - "Ưm… thật mềm thật ngọt nha… Nương tử… Nàng ngon miệng như vậy bảo làm sao ta kiềm lòng được đây?" – Phong Thừa Vũ vừa l**m l**m môi mình vừa nhếch mép cười, nụ cười làm điên đảo chúng sinh nhưng trong mắt Thiên Điệp chỉ có hai chữ "yêu nghiệt". - "Yêu nghiệt. Ta không phải nương tử của ngươi!" – Thiên Điệp dậm dậm chân xuống đất, khuôn mặt phấn nộn đáng yêu hồng lên vì tức giận, càng nhìn càng thấy say mê. Nàng không… Chia tay Lạc Hiên, Thiên Điệp tiếp tục hướng Thiên Sương hoàng triều đi đến. Nơi đây đúng là chốn phồn hoa đô thị, nhà cửa lớn san sát nhau còn có các quầy hàng tấp nập buôn bán qua lại. Bỗng dưng đập vào mắt Thiên Điệp là một bảng hiệu lớn màu đỏ rực “Chi Phấn Lâu”. Chi Phấn Lâu sao? Nghe tên có vẻ hay đấy nhỉ?… Chi Phấn Lâu bề ngoài rộng lớn, rất cao. có vẻ lên tới 5,6 tầng lầu. Nàng ngó đầu nhìn sơ qua thì thấy có rất nhiều cô nương son phấn đầy mặt đang cười cười nói nói… Ách… Thanh lâu à?… Nha~ Lâu rồi ta chưa vào thanh lâu chơi… Khóe miệng Thiên Điệp lộ ra nụ cười ranh mãnh.- “Tình Nhi. Vào đây ngoạn chút đi.” – Thiên Điệp quay sang Tình Nhi nháy mắt.- “Công…tử… Người lại… Không được đâu. Đừng. Người ở Lạc An thành phá các thanh lâu chưa đủ sao? Người để người ta làm ăn đi mà…” – Tình Nhi không thỏa hiệp lôi kéo tay áo Thiên Điệp.- “Không. Ta thích. Không vào thì đừng đi theo nha. Em thật phiền.” – Thiên Điệp le lưỡi ra rồi te te chạy vào.- “Công…tử…” – Tình Nhi thở dài ngao ngán.- “Hoan nghênh quang lâm” – Hàng loạt các cô nương mỉm cười chào Thiên Điệp và Tình Nhi.- “Nha~ cô nương thật xinh đẹp quá đi a~…” – Thiên Điệp cười ngả ngớn vuốt cằm một cô nương vận hồng y.- “Công tử…” – Hồng y cô nương cười ngọt ngào dựa vào người Thiên Điệp.- “Haha… Ngoan…” – Thiên Điệp cười ha ha ôm nhuyễn ngọc ôn hương vào lòng chơi đùa. Tình Nhi đứng một bên mà da gà nổi đầy. Nàng thực không hiểu tại sao công chúa lại có sở thích quái gở này nữa>”

Chương 10: Chi Phấn Lâu (1)