Tác giả:

Cô độc, là từ nói về kiếp này của nàng, trong lý lịch, nàng cũng chỉ có một mình, cho nên nàng cũng không biết nàng có người thân hay không. Cô nhi viện nuôi nấng vài năm, khi nàng 7 tuổi, 1 người phụ nữ nhìn rất có khí chất nhận nuôi nàng, “Sau này ta chính là mẹ của con, từ giờ con sẽ được gọi là Tư Mã Nguyệt Trần.” Người phụ nữ đó mỉm cười nói với nàng. Tư Mã Nguyệt Trần theo mẹ đi vào 1 biệt uyển rất lớn, trong những năm tháng sau này, phần lớn thời gi­an của nàng đều sống cùng mẹ trong biệt uyển này, đương nhiên nàng biết mẹ của nàng có biệt uyển khác, nhưng dường như mẹ thích nơi này nhất. Mẹ là một ngôi sao rất có tiếng tăm trong giới điện ảnh và truyền hình, người rất dịu dàng, chăm sóc Nguyệt Trần rất tốt, trong mắt Nguyệt Trần người chính là một người phụ nữ hoàn mỹ. Nhưng, có đôi khi nàng thường thấy mẹ  nhìn lên ánh nắng trời chiều nhẹ nhàng thở dài ở trên ban công biệt thự. Vì thế nàng thường lơ đãng nói: “Mẹ, người có gì phiền não sao? Con có thể giúp người không?” Mẹ…

Chương 54: Điệu hổ ly sơn

Tuyệt Sắc Truyền Kỳ: Nguyệt Lạc Hồng TrầnTác giả: Lâm Vũ PhàmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô độc, là từ nói về kiếp này của nàng, trong lý lịch, nàng cũng chỉ có một mình, cho nên nàng cũng không biết nàng có người thân hay không. Cô nhi viện nuôi nấng vài năm, khi nàng 7 tuổi, 1 người phụ nữ nhìn rất có khí chất nhận nuôi nàng, “Sau này ta chính là mẹ của con, từ giờ con sẽ được gọi là Tư Mã Nguyệt Trần.” Người phụ nữ đó mỉm cười nói với nàng. Tư Mã Nguyệt Trần theo mẹ đi vào 1 biệt uyển rất lớn, trong những năm tháng sau này, phần lớn thời gi­an của nàng đều sống cùng mẹ trong biệt uyển này, đương nhiên nàng biết mẹ của nàng có biệt uyển khác, nhưng dường như mẹ thích nơi này nhất. Mẹ là một ngôi sao rất có tiếng tăm trong giới điện ảnh và truyền hình, người rất dịu dàng, chăm sóc Nguyệt Trần rất tốt, trong mắt Nguyệt Trần người chính là một người phụ nữ hoàn mỹ. Nhưng, có đôi khi nàng thường thấy mẹ  nhìn lên ánh nắng trời chiều nhẹ nhàng thở dài ở trên ban công biệt thự. Vì thế nàng thường lơ đãng nói: “Mẹ, người có gì phiền não sao? Con có thể giúp người không?” Mẹ… Vào đêm, Lâm Vũ lặng lẽ đem độc dược đã chuẩn bị tốt bỏ bao để trong ngực. Từ sau chuyện thích khách lần trước kia, nàng quyết định nhất định phải có thể tự bảo vệ mình. Những độc chất này là thuốc có tác dụng hôn mê, cũng có loại khiến kẻ khác thất khiếu chảy máu mà chết. Đương nhiên, giải dược nàng cũng đã chuẩn bị tốt.Tối nay tâm thần nàng luôn có chút không yên, tựa hồ cảm giác có việc sẽ phát sinh. Nằm ở trên giường, tay nàng không tự giác  đặt ở trong lòng, trong phòng yên lặng  ngay cả một cây kim rớt xuống cũng đều có thể nghe thấy, nhưng nàng một chút buồn ngủ cũng đều không có, trong đầu nổi lên phán đoán lung tung gì đó.Cửa sổ mở rộng ra, gió đêm từ từ thổi vào, mang theo từng trận hương hoa, khiến cho hương khí tươi mát thanh nhã  đã tràn ngập toàn bộ căn phòng.Dấn thân vào cuộc sống này cũng đã hơn hai năm. Ở trong này nàng gặp được người cùng mình tương tích làm bạn, ôn nhu như nước - Tử Minh, tài hoa hơn người phong lưu phóng khoáng - Hàn Dư, lớn mật quả cảm bình tĩnh cơ trí - hoàng đế, cá tính độc đáo cùng trải qua hoạn nạn - Lệnh Hồ Diệp ( Diệp ca của ta a >o

Vào đêm, Lâm Vũ lặng lẽ đem độc dược đã chuẩn bị tốt bỏ bao để trong ngực. Từ sau chuyện thích khách lần trước kia, nàng quyết định nhất định phải có thể tự bảo vệ mình. Những độc chất này là thuốc có tác dụng hôn mê, cũng có loại khiến kẻ khác thất khiếu chảy máu mà chết. Đương nhiên, giải dược nàng cũng đã chuẩn bị tốt.

Tối nay tâm thần nàng luôn có chút không yên, tựa hồ cảm giác có việc sẽ phát sinh. Nằm ở trên giường, tay nàng không tự giác  đặt ở trong lòng, trong phòng yên lặng  ngay cả một cây kim rớt xuống cũng đều có thể nghe thấy, nhưng nàng một chút buồn ngủ cũng đều không có, trong đầu nổi lên phán đoán lung tung gì đó.

Cửa sổ mở rộng ra, gió đêm từ từ thổi vào, mang theo từng trận hương hoa, khiến cho hương khí tươi mát thanh nhã  đã tràn ngập toàn bộ căn phòng.

Dấn thân vào cuộc sống này cũng đã hơn hai năm. Ở trong này nàng gặp được người cùng mình tương tích làm bạn, ôn nhu như nước - Tử Minh, tài hoa hơn người phong lưu phóng khoáng - Hàn Dư, lớn mật quả cảm bình tĩnh cơ trí - hoàng đế, cá tính độc đáo cùng trải qua hoạn nạn - Lệnh Hồ Diệp ( Diệp ca của ta a >o

Tuyệt Sắc Truyền Kỳ: Nguyệt Lạc Hồng TrầnTác giả: Lâm Vũ PhàmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô độc, là từ nói về kiếp này của nàng, trong lý lịch, nàng cũng chỉ có một mình, cho nên nàng cũng không biết nàng có người thân hay không. Cô nhi viện nuôi nấng vài năm, khi nàng 7 tuổi, 1 người phụ nữ nhìn rất có khí chất nhận nuôi nàng, “Sau này ta chính là mẹ của con, từ giờ con sẽ được gọi là Tư Mã Nguyệt Trần.” Người phụ nữ đó mỉm cười nói với nàng. Tư Mã Nguyệt Trần theo mẹ đi vào 1 biệt uyển rất lớn, trong những năm tháng sau này, phần lớn thời gi­an của nàng đều sống cùng mẹ trong biệt uyển này, đương nhiên nàng biết mẹ của nàng có biệt uyển khác, nhưng dường như mẹ thích nơi này nhất. Mẹ là một ngôi sao rất có tiếng tăm trong giới điện ảnh và truyền hình, người rất dịu dàng, chăm sóc Nguyệt Trần rất tốt, trong mắt Nguyệt Trần người chính là một người phụ nữ hoàn mỹ. Nhưng, có đôi khi nàng thường thấy mẹ  nhìn lên ánh nắng trời chiều nhẹ nhàng thở dài ở trên ban công biệt thự. Vì thế nàng thường lơ đãng nói: “Mẹ, người có gì phiền não sao? Con có thể giúp người không?” Mẹ… Vào đêm, Lâm Vũ lặng lẽ đem độc dược đã chuẩn bị tốt bỏ bao để trong ngực. Từ sau chuyện thích khách lần trước kia, nàng quyết định nhất định phải có thể tự bảo vệ mình. Những độc chất này là thuốc có tác dụng hôn mê, cũng có loại khiến kẻ khác thất khiếu chảy máu mà chết. Đương nhiên, giải dược nàng cũng đã chuẩn bị tốt.Tối nay tâm thần nàng luôn có chút không yên, tựa hồ cảm giác có việc sẽ phát sinh. Nằm ở trên giường, tay nàng không tự giác  đặt ở trong lòng, trong phòng yên lặng  ngay cả một cây kim rớt xuống cũng đều có thể nghe thấy, nhưng nàng một chút buồn ngủ cũng đều không có, trong đầu nổi lên phán đoán lung tung gì đó.Cửa sổ mở rộng ra, gió đêm từ từ thổi vào, mang theo từng trận hương hoa, khiến cho hương khí tươi mát thanh nhã  đã tràn ngập toàn bộ căn phòng.Dấn thân vào cuộc sống này cũng đã hơn hai năm. Ở trong này nàng gặp được người cùng mình tương tích làm bạn, ôn nhu như nước - Tử Minh, tài hoa hơn người phong lưu phóng khoáng - Hàn Dư, lớn mật quả cảm bình tĩnh cơ trí - hoàng đế, cá tính độc đáo cùng trải qua hoạn nạn - Lệnh Hồ Diệp ( Diệp ca của ta a >o

Chương 54: Điệu hổ ly sơn