Tác giả:

"Tiểu Điệp, dạo này cậu hay có các triệu chứng lạ. Giống như phụ nữ đang mang thai lắm?" "Tớ...tớ..." "Thật à? Cậu thật sự mang thai?" Lục Mai kinh hoảng lùi lại Như Điệp hoảng sợ tới nắm tay Lục Mai "Mai Mai, tớ phải làm sao bây giờ? Tớ...tớ sợ lắm " Ánh mắt của Lục Mai hiện lên vẻ khinh bỉ Như Điệp, cuối cùng mày cũng có kết cục này. Ai bảo mày trong suốt 4 năm qua luôn trên tao. Ngay cả học lực, thể thao hay nhan sắc Mọi người sẽ nghĩ sao nếu biết hoa khôi của khối 9 mới 15 tuổi mang thai Nghĩ trong đầu như vậy nhưng bên ngoài cô ta tỏ vẻ rất quan tâm "Điệp Điệp, cậu bình tĩnh lại đi. Bố của đứa bé là ai?" Như Điệp bây giờ sợ đến mức không biết phải làm sao "Tớ....tớ không nhớ được khuôn mặt của hắn. Nhưng Mai Mai cậu tin tớ, không phải tớ tự nguyện. Tớ là bị c**ng b*c" "Tớ biết rồi. Tớ tin cậu" Đương nhiên là tao tin. Vì người sai người c**ng b*c mày là tao "Vậy tớ phải làm sao giờ? Hay....hay là tớ đi phá nha" Như Điệp vừa đau lòng vừa sợ hãi nói ra lời đề nghị này Lục Mai vội…

Chương 15

Nữ Sinh Báo ThùTác giả: Tuyết DươngTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Tiểu Điệp, dạo này cậu hay có các triệu chứng lạ. Giống như phụ nữ đang mang thai lắm?" "Tớ...tớ..." "Thật à? Cậu thật sự mang thai?" Lục Mai kinh hoảng lùi lại Như Điệp hoảng sợ tới nắm tay Lục Mai "Mai Mai, tớ phải làm sao bây giờ? Tớ...tớ sợ lắm " Ánh mắt của Lục Mai hiện lên vẻ khinh bỉ Như Điệp, cuối cùng mày cũng có kết cục này. Ai bảo mày trong suốt 4 năm qua luôn trên tao. Ngay cả học lực, thể thao hay nhan sắc Mọi người sẽ nghĩ sao nếu biết hoa khôi của khối 9 mới 15 tuổi mang thai Nghĩ trong đầu như vậy nhưng bên ngoài cô ta tỏ vẻ rất quan tâm "Điệp Điệp, cậu bình tĩnh lại đi. Bố của đứa bé là ai?" Như Điệp bây giờ sợ đến mức không biết phải làm sao "Tớ....tớ không nhớ được khuôn mặt của hắn. Nhưng Mai Mai cậu tin tớ, không phải tớ tự nguyện. Tớ là bị c**ng b*c" "Tớ biết rồi. Tớ tin cậu" Đương nhiên là tao tin. Vì người sai người c**ng b*c mày là tao "Vậy tớ phải làm sao giờ? Hay....hay là tớ đi phá nha" Như Điệp vừa đau lòng vừa sợ hãi nói ra lời đề nghị này Lục Mai vội… #15Tử Kỳ thấy Dạ Điệp mặc quần áo người bệnh liền hỏi"Bạn học Tư bị sao vậy?"Dạ Điệp cười nhẹ nhàng"Mình bị tai nạn giao thông chút "Nhưng giờ bà đây đã hồi phục rồi. Để chơi cùng bọn mày buổi tốiTử Kỳ liền bước tới cầm tay cô lên, vẻ mặt lo lắng"Cậu có sao không? Bị thương ở đâu?"Cái tay mày,cái tay màyBỏ ngay ra không bà chém chết mày giờMay cho mày là anh yêu của bà không còn ở đây nếu không này chết chắc rồiDạ Điệp cố kiềm chế cảm giác ghê tởm muốn nôn, cười gượng"Mình không sao đâu. Bị ngất chút thôi"Tay cô lặng lẽ muốn rút raThế nhưng anh ta vẫn cố chấp cầm chặt lấy tay cô nói"Cậu còn bị thương ở chỗ nào nữa không?"Mẹ màyHỏi gì mà hỏi lắm thếMau bỏ tay bà ra. Nếu không bà chém bây giờLục Mai lúc này đứng đằng sau nhìn Tử Kỳ nắm tay cô không muốn bỏ ra thì nghiến răng ken kétCon đ* nàyMày dám quyến rũ bạn trai taoMày được lắmCô ta thu lại ánh mắt thâm độc sau đó ôm đầu kêu lên"Á"Tử Kỳ và Dạ Điệp liền quay lại nhìn cô taAnh ta chạy tới ôm lấy cô ta vào lòng, lo lắng hỏi"Mai, em sao vậy?"Lục Mai cất giọng yếu ớt, tay vẫn ôm đầu"Đầu đầu em đau quá. Nó đau tới mức muốn nổ tung rồi"Tử Kỳ liền nhíu mày"Sao lại thế? Mau anh đưa em đi gặp bác sĩ"Lục Mai đưa tay lên v**t v* mặt anh ta"Kỳ, có phải em sắp chết không? Có phải em sẽ không được gặp anh nữa không?""Em nói linh tinh gì vậy? Em sẽ không chết"Dạ Điệp đứng nhìn Lục Mai diễn kịch mà chán nản, dụi dụi mắtDiễn lố quá bà chị ơiXem mà chán đời ghê ýCô bảo với Tử Kỳ"Mau đưa cô ấy vào phòng khám đi"Mẹ nó ân ái vừa thôi,nói mấy lời mùi mẫn nó không khỏi bệnh được đâu"Được rồi. Bạn học Tư, chúng ta nói chuyện sau"Nói rồi anh ta bế Lục Mai lên đi về phía phòng bệnhLúc quay đi, cô nhận được ánh mắt như rắn độc của cô taThôi rồiCô ta ghim cô rồi[....]12 giờ đêmMột tia chớp loé sáng rọi vào phòng"Đùng"Cộng thêm tiếng sấm khiến cho Tử Kỳ tỉnh giấcAnh ta khó chịu bước đến cạnh cửa sổ để đóng cửa, giọng lầm bầm khó chịu"Kì lạ. Rõ ràng là đã đóng cửa rồi cơ mà"Lúc ngớn ra để đóng cửa anh ta thấy có một người đang đi trong mưaNgười đó là một người con gái, dáng người khá cao, tóc dài ngang thắt lưng, ướt sũng dán vào người, mặc trên người một bộ đồng phụcAnh ta nhíu mày, cố nhìn rõ phù hiệu trường học trên tay áoKì lạBộ đồng phục này nhìn quen quáBỗng người con gái kia từ từ quay lại"Aaaaaaa"Lục Kình VũThúy VyDương Thanh NhãHuyền TrangHùng TrươngHà M. HuyênChi LinhÁc MaBiển BiểnSejjs IoriMộc An Thiên HyNhược Hy Ái LinhBé ÚttPhương NhiChi TrầnẺm NhungPhùng. M.DiệnNguyễn NhiTrúc Phương

#15

Tử Kỳ thấy Dạ Điệp mặc quần áo người bệnh liền hỏi

"Bạn học Tư bị sao vậy?"

Dạ Điệp cười nhẹ nhàng

"Mình bị tai nạn giao thông chút "

Nhưng giờ bà đây đã hồi phục rồi. Để chơi cùng bọn mày buổi tối

Tử Kỳ liền bước tới cầm tay cô lên, vẻ mặt lo lắng

"Cậu có sao không? Bị thương ở đâu?"

Cái tay mày,cái tay mày

Bỏ ngay ra không bà chém chết mày giờ

May cho mày là anh yêu của bà không còn ở đây nếu không này chết chắc rồi

Dạ Điệp cố kiềm chế cảm giác ghê tởm muốn nôn, cười gượng

"Mình không sao đâu. Bị ngất chút thôi"

Tay cô lặng lẽ muốn rút ra

Thế nhưng anh ta vẫn cố chấp cầm chặt lấy tay cô nói

"Cậu còn bị thương ở chỗ nào nữa không?"

Mẹ mày

Hỏi gì mà hỏi lắm thế

Mau bỏ tay bà ra. Nếu không bà chém bây giờ

Lục Mai lúc này đứng đằng sau nhìn Tử Kỳ nắm tay cô không muốn bỏ ra thì nghiến răng ken két

Con đ* này

Mày dám quyến rũ bạn trai tao

Mày được lắm

Cô ta thu lại ánh mắt thâm độc sau đó ôm đầu kêu lên

"Á"

Tử Kỳ và Dạ Điệp liền quay lại nhìn cô ta

Anh ta chạy tới ôm lấy cô ta vào lòng, lo lắng hỏi

"Mai, em sao vậy?"

Lục Mai cất giọng yếu ớt, tay vẫn ôm đầu

"Đầu đầu em đau quá. Nó đau tới mức muốn nổ tung rồi"

Tử Kỳ liền nhíu mày

"Sao lại thế? Mau anh đưa em đi gặp bác sĩ"

Lục Mai đưa tay lên v**t v* mặt anh ta

"Kỳ, có phải em sắp chết không? Có phải em sẽ không được gặp anh nữa không?"

"Em nói linh tinh gì vậy? Em sẽ không chết"

Dạ Điệp đứng nhìn Lục Mai diễn kịch mà chán nản, dụi dụi mắt

Diễn lố quá bà chị ơi

Xem mà chán đời ghê ý

Cô bảo với Tử Kỳ

"Mau đưa cô ấy vào phòng khám đi"

Mẹ nó ân ái vừa thôi,nói mấy lời mùi mẫn nó không khỏi bệnh được đâu

"Được rồi. Bạn học Tư, chúng ta nói chuyện sau"

Nói rồi anh ta bế Lục Mai lên đi về phía phòng bệnh

Lúc quay đi, cô nhận được ánh mắt như rắn độc của cô ta

Thôi rồi

Cô ta ghim cô rồi

[....]

12 giờ đêm

Một tia chớp loé sáng rọi vào phòng

"Đùng"

Cộng thêm tiếng sấm khiến cho Tử Kỳ tỉnh giấc

Anh ta khó chịu bước đến cạnh cửa sổ để đóng cửa, giọng lầm bầm khó chịu

"Kì lạ. Rõ ràng là đã đóng cửa rồi cơ mà"

Lúc ngớn ra để đóng cửa anh ta thấy có một người đang đi trong mưa

Người đó là một người con gái, dáng người khá cao, tóc dài ngang thắt lưng, ướt sũng dán vào người, mặc trên người một bộ đồng phục

Anh ta nhíu mày, cố nhìn rõ phù hiệu trường học trên tay áo

Kì lạ

Bộ đồng phục này nhìn quen quá

Bỗng người con gái kia từ từ quay lại

"Aaaaaaa"

Lục Kình Vũ

Thúy Vy

Dương Thanh Nhã

Huyền Trang

Hùng Trương

Hà M. Huyên

Chi Linh

Ác Ma

Biển Biển

Sejjs Iori

Mộc An Thiên Hy

Nhược Hy Ái Linh

Bé Útt

Phương Nhi

Chi Trần

Ẻm Nhung

Phùng. M.Diện

Nguyễn Nhi

Trúc Phương

Nữ Sinh Báo ThùTác giả: Tuyết DươngTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Tiểu Điệp, dạo này cậu hay có các triệu chứng lạ. Giống như phụ nữ đang mang thai lắm?" "Tớ...tớ..." "Thật à? Cậu thật sự mang thai?" Lục Mai kinh hoảng lùi lại Như Điệp hoảng sợ tới nắm tay Lục Mai "Mai Mai, tớ phải làm sao bây giờ? Tớ...tớ sợ lắm " Ánh mắt của Lục Mai hiện lên vẻ khinh bỉ Như Điệp, cuối cùng mày cũng có kết cục này. Ai bảo mày trong suốt 4 năm qua luôn trên tao. Ngay cả học lực, thể thao hay nhan sắc Mọi người sẽ nghĩ sao nếu biết hoa khôi của khối 9 mới 15 tuổi mang thai Nghĩ trong đầu như vậy nhưng bên ngoài cô ta tỏ vẻ rất quan tâm "Điệp Điệp, cậu bình tĩnh lại đi. Bố của đứa bé là ai?" Như Điệp bây giờ sợ đến mức không biết phải làm sao "Tớ....tớ không nhớ được khuôn mặt của hắn. Nhưng Mai Mai cậu tin tớ, không phải tớ tự nguyện. Tớ là bị c**ng b*c" "Tớ biết rồi. Tớ tin cậu" Đương nhiên là tao tin. Vì người sai người c**ng b*c mày là tao "Vậy tớ phải làm sao giờ? Hay....hay là tớ đi phá nha" Như Điệp vừa đau lòng vừa sợ hãi nói ra lời đề nghị này Lục Mai vội… #15Tử Kỳ thấy Dạ Điệp mặc quần áo người bệnh liền hỏi"Bạn học Tư bị sao vậy?"Dạ Điệp cười nhẹ nhàng"Mình bị tai nạn giao thông chút "Nhưng giờ bà đây đã hồi phục rồi. Để chơi cùng bọn mày buổi tốiTử Kỳ liền bước tới cầm tay cô lên, vẻ mặt lo lắng"Cậu có sao không? Bị thương ở đâu?"Cái tay mày,cái tay màyBỏ ngay ra không bà chém chết mày giờMay cho mày là anh yêu của bà không còn ở đây nếu không này chết chắc rồiDạ Điệp cố kiềm chế cảm giác ghê tởm muốn nôn, cười gượng"Mình không sao đâu. Bị ngất chút thôi"Tay cô lặng lẽ muốn rút raThế nhưng anh ta vẫn cố chấp cầm chặt lấy tay cô nói"Cậu còn bị thương ở chỗ nào nữa không?"Mẹ màyHỏi gì mà hỏi lắm thếMau bỏ tay bà ra. Nếu không bà chém bây giờLục Mai lúc này đứng đằng sau nhìn Tử Kỳ nắm tay cô không muốn bỏ ra thì nghiến răng ken kétCon đ* nàyMày dám quyến rũ bạn trai taoMày được lắmCô ta thu lại ánh mắt thâm độc sau đó ôm đầu kêu lên"Á"Tử Kỳ và Dạ Điệp liền quay lại nhìn cô taAnh ta chạy tới ôm lấy cô ta vào lòng, lo lắng hỏi"Mai, em sao vậy?"Lục Mai cất giọng yếu ớt, tay vẫn ôm đầu"Đầu đầu em đau quá. Nó đau tới mức muốn nổ tung rồi"Tử Kỳ liền nhíu mày"Sao lại thế? Mau anh đưa em đi gặp bác sĩ"Lục Mai đưa tay lên v**t v* mặt anh ta"Kỳ, có phải em sắp chết không? Có phải em sẽ không được gặp anh nữa không?""Em nói linh tinh gì vậy? Em sẽ không chết"Dạ Điệp đứng nhìn Lục Mai diễn kịch mà chán nản, dụi dụi mắtDiễn lố quá bà chị ơiXem mà chán đời ghê ýCô bảo với Tử Kỳ"Mau đưa cô ấy vào phòng khám đi"Mẹ nó ân ái vừa thôi,nói mấy lời mùi mẫn nó không khỏi bệnh được đâu"Được rồi. Bạn học Tư, chúng ta nói chuyện sau"Nói rồi anh ta bế Lục Mai lên đi về phía phòng bệnhLúc quay đi, cô nhận được ánh mắt như rắn độc của cô taThôi rồiCô ta ghim cô rồi[....]12 giờ đêmMột tia chớp loé sáng rọi vào phòng"Đùng"Cộng thêm tiếng sấm khiến cho Tử Kỳ tỉnh giấcAnh ta khó chịu bước đến cạnh cửa sổ để đóng cửa, giọng lầm bầm khó chịu"Kì lạ. Rõ ràng là đã đóng cửa rồi cơ mà"Lúc ngớn ra để đóng cửa anh ta thấy có một người đang đi trong mưaNgười đó là một người con gái, dáng người khá cao, tóc dài ngang thắt lưng, ướt sũng dán vào người, mặc trên người một bộ đồng phụcAnh ta nhíu mày, cố nhìn rõ phù hiệu trường học trên tay áoKì lạBộ đồng phục này nhìn quen quáBỗng người con gái kia từ từ quay lại"Aaaaaaa"Lục Kình VũThúy VyDương Thanh NhãHuyền TrangHùng TrươngHà M. HuyênChi LinhÁc MaBiển BiểnSejjs IoriMộc An Thiên HyNhược Hy Ái LinhBé ÚttPhương NhiChi TrầnẺm NhungPhùng. M.DiệnNguyễn NhiTrúc Phương

Chương 15