Ngày đám cưới hôm ấy, cánh hoa phòng rơi đầy nhà thờ, mọi người đứng đó chúc mừng cho hai người. Lạ kỳ thay cô dâu được chú rể đẩy xe lăn đi vào. Mắt cô nhắm nghiền không có dấu hiệu mở ra, tay chân để ngay ngắn trên đùi. Cô mặc váy cưới màu trắng rất đẹp. Ai ai cũng nhìn cô và anh không khỏi thương tiếc, xúc động. Cha sứ tuyên bố hai người là vợ chồng. Anh vui mừng ôm lấy cô, đeo nhẫn vào cho cô, và cầm tay cô đeo vào cho mình. Vén miếng che mặt cô lên. Cô mặt mày rất đổi xinh đẹp nhưng chẳng khác gì con búp bê được điều khiển cả. "Đào Tịch Hàm em là vợ của anh rồi! Chúng ta là vợ chồng rồi nè! Em vui không? " "..." "Em yên tâm anh sẽ không để em lạnh lẽo một mình đâu. Chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi. " Đứng trên vách đá gió thôi êm dịu, nhìn đại dương mênh mông xinh đẹp. Sóng cuốn nhau nô đùa, xô vào hôn lấy đá. "Em rất thích biển phải không? Chúng ta sẽ ở đây trọn kiếp. Anh sẽ ôm em cả đời! " Anh ôm lấy cô rồi cùng nhảy xuống nước, cả hai người sẽ cùng ở bên nhau suốt đời. Nhưng…
Chương 2
Cô Dâu ChếtTác giả: Vĩ CầmTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhNgày đám cưới hôm ấy, cánh hoa phòng rơi đầy nhà thờ, mọi người đứng đó chúc mừng cho hai người. Lạ kỳ thay cô dâu được chú rể đẩy xe lăn đi vào. Mắt cô nhắm nghiền không có dấu hiệu mở ra, tay chân để ngay ngắn trên đùi. Cô mặc váy cưới màu trắng rất đẹp. Ai ai cũng nhìn cô và anh không khỏi thương tiếc, xúc động. Cha sứ tuyên bố hai người là vợ chồng. Anh vui mừng ôm lấy cô, đeo nhẫn vào cho cô, và cầm tay cô đeo vào cho mình. Vén miếng che mặt cô lên. Cô mặt mày rất đổi xinh đẹp nhưng chẳng khác gì con búp bê được điều khiển cả. "Đào Tịch Hàm em là vợ của anh rồi! Chúng ta là vợ chồng rồi nè! Em vui không? " "..." "Em yên tâm anh sẽ không để em lạnh lẽo một mình đâu. Chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi. " Đứng trên vách đá gió thôi êm dịu, nhìn đại dương mênh mông xinh đẹp. Sóng cuốn nhau nô đùa, xô vào hôn lấy đá. "Em rất thích biển phải không? Chúng ta sẽ ở đây trọn kiếp. Anh sẽ ôm em cả đời! " Anh ôm lấy cô rồi cùng nhảy xuống nước, cả hai người sẽ cùng ở bên nhau suốt đời. Nhưng… Cô lủi thủi một mình lái xe hơi về nhà của vợ chồng mình. Nhưng nơi ấy lại chẳng có bờ vai để cô nương tựa, cũng chẳng có người gọi là chồng để mà gọi, để mà thương.Mở cánh cửa nhà ra, không khí thật ngột ngạt một mảng tối đen quây kín mịt mù. Tách. Cô bật đèn lên đi lại ngồi bệt trên sofa nhìn cảnh tượng buồn hắt buồn hiu xoáy mạnh lòng ngực mình.Rồi sau này từng ngày từng ngày cô phải trải qua cuộc sống như thế nào đây? Chẳng lẽ cưới một người mình thật tâm yêu khó như thế?[...]Hơn hai tuần sau ngày cưới anh chưa về nhà, cô cũng chẳng dám về nhà mẹ. Ngày cưới hôm ấy là đã nhục nhã lắm rồi.Cạch.Cô đang dọn dẹp nhà cửa thì ánh sáng từ ngoài chiếu vào, ánh sáng mà hơn hai tuần nay cô chưa thấy.Cô ngước mắt lên thấy anh thì vui mừng khôn xiết:"Anh... "Chưa kịp nói hết câu thì lại thêm tiếng động lạch cạch cửa vali:"Chào Tịch Hàm! "_một người con gái xinh đẹp quyến rũ bước vào căn nhà của cô và anh."Tại sao? Tại sao chị ta lại ở đây? "_cô đưa tay chỉ thẳng mặt chị ta hỏi."Anh... Hình như Tịch Hàm ghét em thì phải? Con bé không thích em... Huhu... "_chị ta làm ra vẻ yếu đuối nắm lấy tay anh khóc.Anh đau lòng quay sang ôm ả vào lòng vỗ về:"Ngoan đừng khóc! Trong nhà này em là vợ anh! Cô ta... Chẳng là gì! "Cô đau nhói nhìn anh thốt ra lời nói ấy. Đau xé ruột gan của mình. Cô nhìn ả ta nở nụ cười đắc ý thì mặt mày khó chịu hơi nhăn nhó. Anh vì sao có thể không cho cô chút danh dự của người vợ như vậy?"Lập Thành anh hiên ngang đưa tình nhân về nhà, anh chính là người có lỗi. Anh là muốn công kích em sao? ""Nhìn cô đi! Giống người vợ sao? Lem luốc xấu xí như chuột lột thế kia xứng với tôi à? À mà tôi với cô đâu có yêu nhau. Cô là loại đàn bà đê tiện chen chân vào phá hạnh phúc người khác."Cô không thể nào ngờ được lại có cái lí luận cho rằng vợ hợp pháp trên giấy tờ lại là kẻ đê tiện phá hoại hạnh phúc người khác. Đây là luật lệ gì vậy hả?"Không phải em! Là chị ta mới đúng! Chị ta là kẻ thứ ba chen chân vào hạnh phúc của anh và em! "Vừa nghe cô xúc phạm ả, anh đã tức giận không kiềm được nữa mà tiến lại vung tay lên.Nhìn bàn tay lơ lửng trên không trung chuẩn bị tấn công mình cô không né mà đối mặt trực diện với nó.Chát.
Cô lủi thủi một mình lái xe hơi về nhà của vợ chồng mình. Nhưng nơi ấy lại chẳng có bờ vai để cô nương tựa, cũng chẳng có người gọi là chồng để mà gọi, để mà thương.
Mở cánh cửa nhà ra, không khí thật ngột ngạt một mảng tối đen quây kín mịt mù. Tách. Cô bật đèn lên đi lại ngồi bệt trên sofa nhìn cảnh tượng buồn hắt buồn hiu xoáy mạnh lòng ngực mình.
Rồi sau này từng ngày từng ngày cô phải trải qua cuộc sống như thế nào đây? Chẳng lẽ cưới một người mình thật tâm yêu khó như thế?
[...]
Hơn hai tuần sau ngày cưới anh chưa về nhà, cô cũng chẳng dám về nhà mẹ. Ngày cưới hôm ấy là đã nhục nhã lắm rồi.
Cạch.
Cô đang dọn dẹp nhà cửa thì ánh sáng từ ngoài chiếu vào, ánh sáng mà hơn hai tuần nay cô chưa thấy.
Cô ngước mắt lên thấy anh thì vui mừng khôn xiết:
"Anh... "
Chưa kịp nói hết câu thì lại thêm tiếng động lạch cạch cửa vali:
"Chào Tịch Hàm! "_một người con gái xinh đẹp quyến rũ bước vào căn nhà của cô và anh.
"Tại sao? Tại sao chị ta lại ở đây? "_cô đưa tay chỉ thẳng mặt chị ta hỏi.
"Anh... Hình như Tịch Hàm ghét em thì phải? Con bé không thích em... Huhu... "_chị ta làm ra vẻ yếu đuối nắm lấy tay anh khóc.
Anh đau lòng quay sang ôm ả vào lòng vỗ về:"Ngoan đừng khóc! Trong nhà này em là vợ anh! Cô ta... Chẳng là gì! "
Cô đau nhói nhìn anh thốt ra lời nói ấy. Đau xé ruột gan của mình. Cô nhìn ả ta nở nụ cười đắc ý thì mặt mày khó chịu hơi nhăn nhó. Anh vì sao có thể không cho cô chút danh dự của người vợ như vậy?
"Lập Thành anh hiên ngang đưa tình nhân về nhà, anh chính là người có lỗi. Anh là muốn công kích em sao? "
"Nhìn cô đi! Giống người vợ sao? Lem luốc xấu xí như chuột lột thế kia xứng với tôi à? À mà tôi với cô đâu có yêu nhau. Cô là loại đàn bà đê tiện chen chân vào phá hạnh phúc người khác."
Cô không thể nào ngờ được lại có cái lí luận cho rằng vợ hợp pháp trên giấy tờ lại là kẻ đê tiện phá hoại hạnh phúc người khác. Đây là luật lệ gì vậy hả?
"Không phải em! Là chị ta mới đúng! Chị ta là kẻ thứ ba chen chân vào hạnh phúc của anh và em! "
Vừa nghe cô xúc phạm ả, anh đã tức giận không kiềm được nữa mà tiến lại vung tay lên.
Nhìn bàn tay lơ lửng trên không trung chuẩn bị tấn công mình cô không né mà đối mặt trực diện với nó.
Chát.
Cô Dâu ChếtTác giả: Vĩ CầmTruyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhNgày đám cưới hôm ấy, cánh hoa phòng rơi đầy nhà thờ, mọi người đứng đó chúc mừng cho hai người. Lạ kỳ thay cô dâu được chú rể đẩy xe lăn đi vào. Mắt cô nhắm nghiền không có dấu hiệu mở ra, tay chân để ngay ngắn trên đùi. Cô mặc váy cưới màu trắng rất đẹp. Ai ai cũng nhìn cô và anh không khỏi thương tiếc, xúc động. Cha sứ tuyên bố hai người là vợ chồng. Anh vui mừng ôm lấy cô, đeo nhẫn vào cho cô, và cầm tay cô đeo vào cho mình. Vén miếng che mặt cô lên. Cô mặt mày rất đổi xinh đẹp nhưng chẳng khác gì con búp bê được điều khiển cả. "Đào Tịch Hàm em là vợ của anh rồi! Chúng ta là vợ chồng rồi nè! Em vui không? " "..." "Em yên tâm anh sẽ không để em lạnh lẽo một mình đâu. Chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi. " Đứng trên vách đá gió thôi êm dịu, nhìn đại dương mênh mông xinh đẹp. Sóng cuốn nhau nô đùa, xô vào hôn lấy đá. "Em rất thích biển phải không? Chúng ta sẽ ở đây trọn kiếp. Anh sẽ ôm em cả đời! " Anh ôm lấy cô rồi cùng nhảy xuống nước, cả hai người sẽ cùng ở bên nhau suốt đời. Nhưng… Cô lủi thủi một mình lái xe hơi về nhà của vợ chồng mình. Nhưng nơi ấy lại chẳng có bờ vai để cô nương tựa, cũng chẳng có người gọi là chồng để mà gọi, để mà thương.Mở cánh cửa nhà ra, không khí thật ngột ngạt một mảng tối đen quây kín mịt mù. Tách. Cô bật đèn lên đi lại ngồi bệt trên sofa nhìn cảnh tượng buồn hắt buồn hiu xoáy mạnh lòng ngực mình.Rồi sau này từng ngày từng ngày cô phải trải qua cuộc sống như thế nào đây? Chẳng lẽ cưới một người mình thật tâm yêu khó như thế?[...]Hơn hai tuần sau ngày cưới anh chưa về nhà, cô cũng chẳng dám về nhà mẹ. Ngày cưới hôm ấy là đã nhục nhã lắm rồi.Cạch.Cô đang dọn dẹp nhà cửa thì ánh sáng từ ngoài chiếu vào, ánh sáng mà hơn hai tuần nay cô chưa thấy.Cô ngước mắt lên thấy anh thì vui mừng khôn xiết:"Anh... "Chưa kịp nói hết câu thì lại thêm tiếng động lạch cạch cửa vali:"Chào Tịch Hàm! "_một người con gái xinh đẹp quyến rũ bước vào căn nhà của cô và anh."Tại sao? Tại sao chị ta lại ở đây? "_cô đưa tay chỉ thẳng mặt chị ta hỏi."Anh... Hình như Tịch Hàm ghét em thì phải? Con bé không thích em... Huhu... "_chị ta làm ra vẻ yếu đuối nắm lấy tay anh khóc.Anh đau lòng quay sang ôm ả vào lòng vỗ về:"Ngoan đừng khóc! Trong nhà này em là vợ anh! Cô ta... Chẳng là gì! "Cô đau nhói nhìn anh thốt ra lời nói ấy. Đau xé ruột gan của mình. Cô nhìn ả ta nở nụ cười đắc ý thì mặt mày khó chịu hơi nhăn nhó. Anh vì sao có thể không cho cô chút danh dự của người vợ như vậy?"Lập Thành anh hiên ngang đưa tình nhân về nhà, anh chính là người có lỗi. Anh là muốn công kích em sao? ""Nhìn cô đi! Giống người vợ sao? Lem luốc xấu xí như chuột lột thế kia xứng với tôi à? À mà tôi với cô đâu có yêu nhau. Cô là loại đàn bà đê tiện chen chân vào phá hạnh phúc người khác."Cô không thể nào ngờ được lại có cái lí luận cho rằng vợ hợp pháp trên giấy tờ lại là kẻ đê tiện phá hoại hạnh phúc người khác. Đây là luật lệ gì vậy hả?"Không phải em! Là chị ta mới đúng! Chị ta là kẻ thứ ba chen chân vào hạnh phúc của anh và em! "Vừa nghe cô xúc phạm ả, anh đã tức giận không kiềm được nữa mà tiến lại vung tay lên.Nhìn bàn tay lơ lửng trên không trung chuẩn bị tấn công mình cô không né mà đối mặt trực diện với nó.Chát.