"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà! "Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây. "Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt. "Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy…

Chương 12

Nhật Kí Đưa Vợ Về Nhà Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Dịch Dương Thiên VyTruyện Ngôn Tình"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà! "Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây. "Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt. "Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy… Bạch Vy Vy vừa đi vừa nghĩ cách đối phó lại Lam Hy. Cô ta bày mưu kĩ như vậy, hầu như không có khe hở nào."Sang trái một chút, chút nữa.." Một giọng nam làm lệch suy nghĩ của Bạch Vy Vy.Cô nhìn lại người vừa nói. Anh ta cùng một đồng nghiệp đang treo đồng hồ.Đồng hồ...Cô như nghĩ ra thứ gì đó, lập tức chạy tới phòng giám đốc." Giám đốc, cho tôi xin nghỉ một tiếng, à không 30p" "Cô vớ lấy cái túi trên bàn làm việc."Làm gì?" Anh nhìn thấy cô hấp ta hấp tấp nên hỏi"Tìm bằng chứng chứng minh tôi vô tội" cô nói xong không đợi anh nói gì, đóng cửa cái rầm rôi chạy đi.Hàn Nhất Quân thở dài. Không cần anh giúp cô cũng đã tìm được bằng chứng nhưng hấp ta hấp tấp như vậy dễ xảy ra việc lắm.Bạch Vy Vy nhanh chóng bắt taxi chạy tới cửa hàng mua bút ghi âm.Một lát sau, cô trở về công ty, trên mặt nở lên nụ cười. Để xem Lam Hy sẽ mất mặt như thế nào" Giám đốc, nhanh lên, mở cuộc họp cho tôi. Tôi phải đòi công bằng"Cô mở cửa rồi đóng mạnh một cái làm anh giật mình. Anh rất muốn hỏi cô là "rốt cục ai mới là giám đốc!!?"Nhưng anh vẫn đồng ý mở cuộc họp để cô đòi lại công bằng. Gọi một cuộc điện thoại xong, anh và cô cùng vào phòng họp."Tại sao lại họp vậy? Chẳng phải hủy rồi sao?""Tại sao cô ta lại vào đây? Giám đốc sao luôn thiên vị cô ta vậy?"Mọi người nhìn cô bàn tán to nhỏCô nhìn anh, anh biết cô muốn nói gì nên thông báo luôn cho mọi người"Thư kí Bạch tìm thấy bằng chứng chứng minh vô ấy không cố ý hủy bản kế hoạch của mọi người. Là có người hại cô ấy"Anh nói nhiều như vậy khiến mọi người trợn mắt. Giám đốc chỉ nói nhiều khi mắng chửi người khác chứ có giải thích nhiều như vậy đâu.Lam Hy ngạc nhiên một chút rồi lại nhếch môi. Kế hoạch của cô ta hoàn mỹ như vậy lấy đâu ra khe hở để Bạch Vy Vy bắt được."Đây là bản ghi âm, mọi người nghe kĩ chút vì tôi lấy ra từ một thứ ghi âm khác" Cô cầm chiếc bút ghi âm cho mọi người xem" Vy Vy, cô giúp tôi một chút""Có chuyện gì không chị?""Cô đi hủy cái đống này giúp tôi. Chút nữa tôi phải vào họp mà báo cáo chưa xong, mấy thứ này lộn xộn quá nên nhờ cô hủy giùm. Cô rảnh chứ?""Để tôi giúp cho"Máy ghi âm tuy không rõ lắm nhưng có thể nghe rất rõ giọng người nói.Mọi người nghe xong đều quay lại nhìn Lam Hy. Cô ta đỏ mặt vì tức giận, mày nhíu lại, nghiến răng ken két."Mọi người nghe rõ chứ?" Bạch Vy Vy nhếch môi cười nhìn Lam Hy

Bạch Vy Vy vừa đi vừa nghĩ cách đối phó lại Lam Hy. Cô ta bày mưu kĩ như vậy, hầu như không có khe hở nào.

"Sang trái một chút, chút nữa.." Một giọng nam làm lệch suy nghĩ của Bạch Vy Vy.

Cô nhìn lại người vừa nói. Anh ta cùng một đồng nghiệp đang treo đồng hồ.

Đồng hồ...

Cô như nghĩ ra thứ gì đó, lập tức chạy tới phòng giám đốc.

" Giám đốc, cho tôi xin nghỉ một tiếng, à không 30p" "Cô vớ lấy cái túi trên bàn làm việc.

"Làm gì?" Anh nhìn thấy cô hấp ta hấp tấp nên hỏi

"Tìm bằng chứng chứng minh tôi vô tội" cô nói xong không đợi anh nói gì, đóng cửa cái rầm rôi chạy đi.

Hàn Nhất Quân thở dài. Không cần anh giúp cô cũng đã tìm được bằng chứng nhưng hấp ta hấp tấp như vậy dễ xảy ra việc lắm.

Bạch Vy Vy nhanh chóng bắt taxi chạy tới cửa hàng mua bút ghi âm.

Một lát sau, cô trở về công ty, trên mặt nở lên nụ cười. Để xem Lam Hy sẽ mất mặt như thế nào

" Giám đốc, nhanh lên, mở cuộc họp cho tôi. Tôi phải đòi công bằng"

Cô mở cửa rồi đóng mạnh một cái làm anh giật mình. Anh rất muốn hỏi cô là "rốt cục ai mới là giám đốc!!?"

Nhưng anh vẫn đồng ý mở cuộc họp để cô đòi lại công bằng. Gọi một cuộc điện thoại xong, anh và cô cùng vào phòng họp.

"Tại sao lại họp vậy? Chẳng phải hủy rồi sao?"

"Tại sao cô ta lại vào đây? Giám đốc sao luôn thiên vị cô ta vậy?"

Mọi người nhìn cô bàn tán to nhỏ

Cô nhìn anh, anh biết cô muốn nói gì nên thông báo luôn cho mọi người

"Thư kí Bạch tìm thấy bằng chứng chứng minh vô ấy không cố ý hủy bản kế hoạch của mọi người. Là có người hại cô ấy"

Anh nói nhiều như vậy khiến mọi người trợn mắt. Giám đốc chỉ nói nhiều khi mắng chửi người khác chứ có giải thích nhiều như vậy đâu.

Lam Hy ngạc nhiên một chút rồi lại nhếch môi. Kế hoạch của cô ta hoàn mỹ như vậy lấy đâu ra khe hở để Bạch Vy Vy bắt được.

"Đây là bản ghi âm, mọi người nghe kĩ chút vì tôi lấy ra từ một thứ ghi âm khác" Cô cầm chiếc bút ghi âm cho mọi người xem

" Vy Vy, cô giúp tôi một chút"

"Có chuyện gì không chị?"

"Cô đi hủy cái đống này giúp tôi. Chút nữa tôi phải vào họp mà báo cáo chưa xong, mấy thứ này lộn xộn quá nên nhờ cô hủy giùm. Cô rảnh chứ?"

"Để tôi giúp cho"

Máy ghi âm tuy không rõ lắm nhưng có thể nghe rất rõ giọng người nói.

Mọi người nghe xong đều quay lại nhìn Lam Hy. Cô ta đỏ mặt vì tức giận, mày nhíu lại, nghiến răng ken két.

"Mọi người nghe rõ chứ?" Bạch Vy Vy nhếch môi cười nhìn Lam Hy

Nhật Kí Đưa Vợ Về Nhà Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Dịch Dương Thiên VyTruyện Ngôn Tình"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà! "Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây. "Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt. "Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy… Bạch Vy Vy vừa đi vừa nghĩ cách đối phó lại Lam Hy. Cô ta bày mưu kĩ như vậy, hầu như không có khe hở nào."Sang trái một chút, chút nữa.." Một giọng nam làm lệch suy nghĩ của Bạch Vy Vy.Cô nhìn lại người vừa nói. Anh ta cùng một đồng nghiệp đang treo đồng hồ.Đồng hồ...Cô như nghĩ ra thứ gì đó, lập tức chạy tới phòng giám đốc." Giám đốc, cho tôi xin nghỉ một tiếng, à không 30p" "Cô vớ lấy cái túi trên bàn làm việc."Làm gì?" Anh nhìn thấy cô hấp ta hấp tấp nên hỏi"Tìm bằng chứng chứng minh tôi vô tội" cô nói xong không đợi anh nói gì, đóng cửa cái rầm rôi chạy đi.Hàn Nhất Quân thở dài. Không cần anh giúp cô cũng đã tìm được bằng chứng nhưng hấp ta hấp tấp như vậy dễ xảy ra việc lắm.Bạch Vy Vy nhanh chóng bắt taxi chạy tới cửa hàng mua bút ghi âm.Một lát sau, cô trở về công ty, trên mặt nở lên nụ cười. Để xem Lam Hy sẽ mất mặt như thế nào" Giám đốc, nhanh lên, mở cuộc họp cho tôi. Tôi phải đòi công bằng"Cô mở cửa rồi đóng mạnh một cái làm anh giật mình. Anh rất muốn hỏi cô là "rốt cục ai mới là giám đốc!!?"Nhưng anh vẫn đồng ý mở cuộc họp để cô đòi lại công bằng. Gọi một cuộc điện thoại xong, anh và cô cùng vào phòng họp."Tại sao lại họp vậy? Chẳng phải hủy rồi sao?""Tại sao cô ta lại vào đây? Giám đốc sao luôn thiên vị cô ta vậy?"Mọi người nhìn cô bàn tán to nhỏCô nhìn anh, anh biết cô muốn nói gì nên thông báo luôn cho mọi người"Thư kí Bạch tìm thấy bằng chứng chứng minh vô ấy không cố ý hủy bản kế hoạch của mọi người. Là có người hại cô ấy"Anh nói nhiều như vậy khiến mọi người trợn mắt. Giám đốc chỉ nói nhiều khi mắng chửi người khác chứ có giải thích nhiều như vậy đâu.Lam Hy ngạc nhiên một chút rồi lại nhếch môi. Kế hoạch của cô ta hoàn mỹ như vậy lấy đâu ra khe hở để Bạch Vy Vy bắt được."Đây là bản ghi âm, mọi người nghe kĩ chút vì tôi lấy ra từ một thứ ghi âm khác" Cô cầm chiếc bút ghi âm cho mọi người xem" Vy Vy, cô giúp tôi một chút""Có chuyện gì không chị?""Cô đi hủy cái đống này giúp tôi. Chút nữa tôi phải vào họp mà báo cáo chưa xong, mấy thứ này lộn xộn quá nên nhờ cô hủy giùm. Cô rảnh chứ?""Để tôi giúp cho"Máy ghi âm tuy không rõ lắm nhưng có thể nghe rất rõ giọng người nói.Mọi người nghe xong đều quay lại nhìn Lam Hy. Cô ta đỏ mặt vì tức giận, mày nhíu lại, nghiến răng ken két."Mọi người nghe rõ chứ?" Bạch Vy Vy nhếch môi cười nhìn Lam Hy

Chương 12