"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà! "Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây. "Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt. "Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy…
Chương 35: Ngoại truyện 2
Nhật Kí Đưa Vợ Về Nhà Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Dịch Dương Thiên VyTruyện Ngôn Tình"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà! "Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây. "Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt. "Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy… Nhật kí đưa vợ về nhà:Sáng nay, trong lúc dọn quần áo, Bạch Vy Vy vô tình thấy một cuốn sách màu nâu đất nằm gọn một góc trong tủ, vi to mò cô lấy ra xem.Nhìn nhan đề: Nhật kí của cuốn sách, cô cười thầm. Thì ra một vị giám đốc như anh lại có sở thích con gái như vậy.Biết là đọc nhật kí của người khác là không đúng, nhưng cô vẫn muốn đọc. Để xem một vị cool boy như anh viết thế nào.Nhật kí chỉ vỏn vẹn 1 trang giấy, sao ít thế?Nội dung:Duyện phận? Tôi không tin nó cho đến khi gặp được em và yêu em.Ngày x/y/z: gặp em, yêu emNgày.../../.: dùng mọi cách đưa em về, đầu tiên là dẹp loạn khắp nơi.Ngày../../..: Bạch Vy Vy, thì ra em lại yêu người ta như vậy, nhưng anh sẽ đập chậu cướp bông.Ngày.../.../...: Cũng may thằng kia chết rồi, nên em chỉ có thể thuộc về anh thôi."Vy Vy, em có thấy tập tài..." Hàn Nhất Quân mở cửa, thấy cô vợ của mình đang cầm cuốn sách "bí mật" chạy ngay tới giật lấy."Bạch Vy Vy, sao em lại tự tiện như vậy?""Chà chà, Ông Hàn mà cũng viết nhật kí cơ à, hôm nay Bà Hàn mới biết nha."Tuy chưa đọc được mấy dòng cuối, nhưng cô thật sự rất cảm động, không ngờ anh lại là ngừoi như vậy."Bà Hàn, là do em nói đó nha." Hàn Nhất Quân cười bí hiểm.Ừ, nụ cười kia báo hiệu cho một cuộc vật lộn sắp xảy ra.______Bản tính tò mò luôn đánh thắng con ngừoi, Bạch Vy Vy quyết tâm đọc được mấy dòng còn lại.Tìm được cuốn sách trong ngăn tủ, cô mở ra xem:Ngày../../../..: Cá đã cắn câu, thu lưới.Ngày:.../.../..: Thành công đưa vợ vềNgày.../.../...: Chiến tranh lạnhNgày.../.../...: Làm hoà, tôi còn biết cuộc gặp gỡ của chúng tôi là định mệnh.Đến đó thì hết. Nhưng cô đọc xong vẫn không hiểu, Cá đã cắn câu là gì? Ý nói cô mắc bây anh sao?Bạch Vy Vy như hiểu ra vấn đề, ít nhất não cô có thể hoạt động như bình thường được rồi.Tối nay, khi Hàn Nhất Quân về, bị khuôn mặt ai đó làm cho khiếp sợ. Cố Lan Bình nháy mắt với anh, hai mẹ con đưa mắt qua lại:CLB: Nó biết rồiHNQ: Mẹ nói?CLB: Là có tự biết.Chuyện không có gì mới ngoài chuyện Hàn Nhất Quân báo cho Cố Lan Bình chuyện ở khách sạn. Thôi xong, anh phải ngủ sô pha rồi sao?Nhưng không chỉ Hàn Nhất Quân, phụ nữ đã giận thì khó có gì tránh được. Đếm tối, hai cha con ôm gối nhìn nhau:Ông Hàn: Mày làm gì mà ra đây?HNQ: Còn baHai người nhìn nhau, thở dài: Như nhau cả thôi
Nhật kí đưa vợ về nhà:
Sáng nay, trong lúc dọn quần áo, Bạch Vy Vy vô tình thấy một cuốn sách màu nâu đất nằm gọn một góc trong tủ, vi to mò cô lấy ra xem.
Nhìn nhan đề: Nhật kí của cuốn sách, cô cười thầm. Thì ra một vị giám đốc như anh lại có sở thích con gái như vậy.
Biết là đọc nhật kí của người khác là không đúng, nhưng cô vẫn muốn đọc. Để xem một vị cool boy như anh viết thế nào.
Nhật kí chỉ vỏn vẹn 1 trang giấy, sao ít thế?
Nội dung:
Duyện phận? Tôi không tin nó cho đến khi gặp được em và yêu em.
Ngày x/y/z: gặp em, yêu em
Ngày.../../.: dùng mọi cách đưa em về, đầu tiên là dẹp loạn khắp nơi.
Ngày../../..: Bạch Vy Vy, thì ra em lại yêu người ta như vậy, nhưng anh sẽ đập chậu cướp bông.
Ngày.../.../...: Cũng may thằng kia chết rồi, nên em chỉ có thể thuộc về anh thôi.
"Vy Vy, em có thấy tập tài..." Hàn Nhất Quân mở cửa, thấy cô vợ của mình đang cầm cuốn sách "bí mật" chạy ngay tới giật lấy.
"Bạch Vy Vy, sao em lại tự tiện như vậy?"
"Chà chà, Ông Hàn mà cũng viết nhật kí cơ à, hôm nay Bà Hàn mới biết nha."
Tuy chưa đọc được mấy dòng cuối, nhưng cô thật sự rất cảm động, không ngờ anh lại là ngừoi như vậy.
"Bà Hàn, là do em nói đó nha." Hàn Nhất Quân cười bí hiểm.
Ừ, nụ cười kia báo hiệu cho một cuộc vật lộn sắp xảy ra.
______
Bản tính tò mò luôn đánh thắng con ngừoi, Bạch Vy Vy quyết tâm đọc được mấy dòng còn lại.
Tìm được cuốn sách trong ngăn tủ, cô mở ra xem:
Ngày../../../..: Cá đã cắn câu, thu lưới.
Ngày:.../.../..: Thành công đưa vợ về
Ngày.../.../...: Chiến tranh lạnh
Ngày.../.../...: Làm hoà, tôi còn biết cuộc gặp gỡ của chúng tôi là định mệnh.
Đến đó thì hết. Nhưng cô đọc xong vẫn không hiểu, Cá đã cắn câu là gì? Ý nói cô mắc bây anh sao?
Bạch Vy Vy như hiểu ra vấn đề, ít nhất não cô có thể hoạt động như bình thường được rồi.
Tối nay, khi Hàn Nhất Quân về, bị khuôn mặt ai đó làm cho khiếp sợ. Cố Lan Bình nháy mắt với anh, hai mẹ con đưa mắt qua lại:
CLB: Nó biết rồi
HNQ: Mẹ nói?
CLB: Là có tự biết.
Chuyện không có gì mới ngoài chuyện Hàn Nhất Quân báo cho Cố Lan Bình chuyện ở khách sạn. Thôi xong, anh phải ngủ sô pha rồi sao?
Nhưng không chỉ Hàn Nhất Quân, phụ nữ đã giận thì khó có gì tránh được. Đếm tối, hai cha con ôm gối nhìn nhau:
Ông Hàn: Mày làm gì mà ra đây?
HNQ: Còn ba
Hai người nhìn nhau, thở dài: Như nhau cả thôi
Nhật Kí Đưa Vợ Về Nhà Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Dịch Dương Thiên VyTruyện Ngôn Tình"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà! "Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây. "Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt. "Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy… Nhật kí đưa vợ về nhà:Sáng nay, trong lúc dọn quần áo, Bạch Vy Vy vô tình thấy một cuốn sách màu nâu đất nằm gọn một góc trong tủ, vi to mò cô lấy ra xem.Nhìn nhan đề: Nhật kí của cuốn sách, cô cười thầm. Thì ra một vị giám đốc như anh lại có sở thích con gái như vậy.Biết là đọc nhật kí của người khác là không đúng, nhưng cô vẫn muốn đọc. Để xem một vị cool boy như anh viết thế nào.Nhật kí chỉ vỏn vẹn 1 trang giấy, sao ít thế?Nội dung:Duyện phận? Tôi không tin nó cho đến khi gặp được em và yêu em.Ngày x/y/z: gặp em, yêu emNgày.../../.: dùng mọi cách đưa em về, đầu tiên là dẹp loạn khắp nơi.Ngày../../..: Bạch Vy Vy, thì ra em lại yêu người ta như vậy, nhưng anh sẽ đập chậu cướp bông.Ngày.../.../...: Cũng may thằng kia chết rồi, nên em chỉ có thể thuộc về anh thôi."Vy Vy, em có thấy tập tài..." Hàn Nhất Quân mở cửa, thấy cô vợ của mình đang cầm cuốn sách "bí mật" chạy ngay tới giật lấy."Bạch Vy Vy, sao em lại tự tiện như vậy?""Chà chà, Ông Hàn mà cũng viết nhật kí cơ à, hôm nay Bà Hàn mới biết nha."Tuy chưa đọc được mấy dòng cuối, nhưng cô thật sự rất cảm động, không ngờ anh lại là ngừoi như vậy."Bà Hàn, là do em nói đó nha." Hàn Nhất Quân cười bí hiểm.Ừ, nụ cười kia báo hiệu cho một cuộc vật lộn sắp xảy ra.______Bản tính tò mò luôn đánh thắng con ngừoi, Bạch Vy Vy quyết tâm đọc được mấy dòng còn lại.Tìm được cuốn sách trong ngăn tủ, cô mở ra xem:Ngày../../../..: Cá đã cắn câu, thu lưới.Ngày:.../.../..: Thành công đưa vợ vềNgày.../.../...: Chiến tranh lạnhNgày.../.../...: Làm hoà, tôi còn biết cuộc gặp gỡ của chúng tôi là định mệnh.Đến đó thì hết. Nhưng cô đọc xong vẫn không hiểu, Cá đã cắn câu là gì? Ý nói cô mắc bây anh sao?Bạch Vy Vy như hiểu ra vấn đề, ít nhất não cô có thể hoạt động như bình thường được rồi.Tối nay, khi Hàn Nhất Quân về, bị khuôn mặt ai đó làm cho khiếp sợ. Cố Lan Bình nháy mắt với anh, hai mẹ con đưa mắt qua lại:CLB: Nó biết rồiHNQ: Mẹ nói?CLB: Là có tự biết.Chuyện không có gì mới ngoài chuyện Hàn Nhất Quân báo cho Cố Lan Bình chuyện ở khách sạn. Thôi xong, anh phải ngủ sô pha rồi sao?Nhưng không chỉ Hàn Nhất Quân, phụ nữ đã giận thì khó có gì tránh được. Đếm tối, hai cha con ôm gối nhìn nhau:Ông Hàn: Mày làm gì mà ra đây?HNQ: Còn baHai người nhìn nhau, thở dài: Như nhau cả thôi