Tác giả:

Thập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc. Bên ngoài, 1 mỹ nam khác đi vào. Người này là Giang Bình, là hộ vệ thân cận bên cạnh Nam Cung Dạ Thần, là 1 mỹ nam lúc nào cũng vác mặt đơ gặp người khác. Là 1 người lý trí rất thông minh nhưng cũng có đôi lúc rất ngốc nghếch khiến người khác buồn cười. Là 1 hộ vệ trung thành. “Người bên Tĩnh Hiên Viện như thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn chằm chằm xem sách, lên tiếng hỏi. “Hồi Vương Gia, theo như Thái Y chăm sóc và chẩn đoán 3 ngày nay thì sau vụ việc đó Vương Phi đã bị mất trí nhớ rồi. Hơn nữa....” Giang Bình nói 1 nửa thì ấp úng, không biết là có nên nói tiếp hay không. “Hơn nữa thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn bộ dáng không quan tâm nói. “Hơn nữa hành động và lời nói kỳ quái, cũng không còn dịu dàng và tri thư đạt lễ như…

Chương 44: Hồi phủ!

Nàng Vương Phi Đến Từ Hiện Đại!Tác giả: Ken ReenTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc. Bên ngoài, 1 mỹ nam khác đi vào. Người này là Giang Bình, là hộ vệ thân cận bên cạnh Nam Cung Dạ Thần, là 1 mỹ nam lúc nào cũng vác mặt đơ gặp người khác. Là 1 người lý trí rất thông minh nhưng cũng có đôi lúc rất ngốc nghếch khiến người khác buồn cười. Là 1 hộ vệ trung thành. “Người bên Tĩnh Hiên Viện như thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn chằm chằm xem sách, lên tiếng hỏi. “Hồi Vương Gia, theo như Thái Y chăm sóc và chẩn đoán 3 ngày nay thì sau vụ việc đó Vương Phi đã bị mất trí nhớ rồi. Hơn nữa....” Giang Bình nói 1 nửa thì ấp úng, không biết là có nên nói tiếp hay không. “Hơn nữa thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn bộ dáng không quan tâm nói. “Hơn nữa hành động và lời nói kỳ quái, cũng không còn dịu dàng và tri thư đạt lễ như… Buổi tối hôm đó, Nam Cung Dạ Thần đến Nhật Nguyệt Cư đón Âu Dương Nguyệt Anh. Khi hắn bước vào không thấy Âu Dương Nguyệt Anh đâu chỉ thấy Thanh Tâm đang dọn dẹp bàn, hắn hỏi thì mới biết nàng ở trong bếp. Khi hắn bước vào bếp thì thấy nàng đang ngủ gật trên ghế, hắn đi lại nhẹ nhàng đỡ nàng dậy bế nàng ra ngoài.“Các ngươi dọn dẹp xong thì trở về Phủ, Bổn Vương đưa Vương Phi đi.” Nam Cung Dạ Thần đứng lại dặn dò Thanh Tâm xong liền bế Âu Dương Nguyệt Anh bước ra ngoài, lên xe ngựa rồi bảo mã phu đánh ngựa chạy đi.Âu Dương Nguyệt Anh làm trong bếp cả ngày nên rất mệt liền không biết lúc nào lại ngủ quên mất, khi tỉnh giấc thì liền thấy bản thân nằm trong lòng ngực của Nam Cung Dạ Thần, còn đang trên xe ngựa.“Sao anh lại ở đây? Sao ta lại ở đây? Không phải, sao ta lại ở trên xe ngựa? Thanh Tâm đâu?” Vừa mở mắt dậy, Âu Dương Nguyệt Anh hỏi liền 4 câu.“Ta đến đón nàng thấy nàng ngủ quên nên đưa nàng về Phủ trước, còn Thanh Tâm bọn họ phải dọn dẹp xong mới về sau.” Một câu trả lời nhưng đã giải đáp hết bốn câu hỏi của Âu Dương Nguyệt Anh.“Ồhh... nhưng mà tại sao lại đến đón ta? Ta có thể tự về được!” Âu Dương Nguyệt Anh nói.“Bây giờ trời đã tối, nếu để nàng tự về mà gặp tình huống giống sáng nay thì nàng nghĩ Thanh Tâm có thể bảo vệ nàng sao?” Nam Cung Dạ Thần trả lời.“Nói đến chuyện này mới nhớ, hôm nay không thấy Bình An cùng Như Ý.” Âu Dương Nguyệt Anh như đột nhiên nghĩ ra.“Hai người họ đi làm một nhiệm vụ mà ta giao rồi.” Nam Cung Dạ Thần nói.“Không phải, vậy anh để một mình Thanh Tâm đi về sao? Ta muốn quay lại!” Âu Dương Nguyệt Anh tức giận trừng mắt với Nam Cung Dạ Thần, thân thể thì như muốn rới khỏi vòng tay của hắn.“Ta để Giang Bình ở lại rồi!” Nam Cung Dạ Thần ôm chặt Âu Dương Nguyệt Anh không cho nàng thoát khỏi vòng tay của hắn.“Thì ra là vậy... Dạ Thần, anh thật chu đáo!” Âu Dương Nguyệt Anh yên tâm liền ngoan ngoãn nằm yên trong lòng Nam Cung Dạ Thần.Nam Cung Dạ Thần nhếch môi. Còn có thể không chu đáo sao? Bổn Vương còn không rõ tính cách của nàng sao chứ, nếu để người của nàng đi về một mình nàng có yên tâm không?“Bẩm Vương Gia, Vương Phi đã đến Phủ rồi ạ!” Giọng mã phu bên ngoài truyền vào.Sau khi nghe báo xong Nam Cung Dạ Thần liền bế Âu Dương Nguyệt Anh xuống xe ngựa đi thẳng hướng đến Nam Lân Viện. Sau khi vào tới phòng, Âu Dương Nguyệt Anh liền xuống khỏi vòng tay của Nam Cung Dạ Thần, nàng đi tắm xong tới hắn đi tắm rồi cả hai lên giường đi ngủ.

Buổi tối hôm đó, Nam Cung Dạ Thần đến Nhật Nguyệt Cư đón Âu Dương Nguyệt Anh. Khi hắn bước vào không thấy Âu Dương Nguyệt Anh đâu chỉ thấy Thanh Tâm đang dọn dẹp bàn, hắn hỏi thì mới biết nàng ở trong bếp. Khi hắn bước vào bếp thì thấy nàng đang ngủ gật trên ghế, hắn đi lại nhẹ nhàng đỡ nàng dậy bế nàng ra ngoài.

“Các ngươi dọn dẹp xong thì trở về Phủ, Bổn Vương đưa Vương Phi đi.” Nam Cung Dạ Thần đứng lại dặn dò Thanh Tâm xong liền bế Âu Dương Nguyệt Anh bước ra ngoài, lên xe ngựa rồi bảo mã phu đánh ngựa chạy đi.

Âu Dương Nguyệt Anh làm trong bếp cả ngày nên rất mệt liền không biết lúc nào lại ngủ quên mất, khi tỉnh giấc thì liền thấy bản thân nằm trong lòng ngực của Nam Cung Dạ Thần, còn đang trên xe ngựa.

“Sao anh lại ở đây? Sao ta lại ở đây? Không phải, sao ta lại ở trên xe ngựa? Thanh Tâm đâu?” Vừa mở mắt dậy, Âu Dương Nguyệt Anh hỏi liền 4 câu.

“Ta đến đón nàng thấy nàng ngủ quên nên đưa nàng về Phủ trước, còn Thanh Tâm bọn họ phải dọn dẹp xong mới về sau.” Một câu trả lời nhưng đã giải đáp hết bốn câu hỏi của Âu Dương Nguyệt Anh.

“Ồhh... nhưng mà tại sao lại đến đón ta? Ta có thể tự về được!” Âu Dương Nguyệt Anh nói.

“Bây giờ trời đã tối, nếu để nàng tự về mà gặp tình huống giống sáng nay thì nàng nghĩ Thanh Tâm có thể bảo vệ nàng sao?” Nam Cung Dạ Thần trả lời.

“Nói đến chuyện này mới nhớ, hôm nay không thấy Bình An cùng Như Ý.” Âu Dương Nguyệt Anh như đột nhiên nghĩ ra.

“Hai người họ đi làm một nhiệm vụ mà ta giao rồi.” Nam Cung Dạ Thần nói.

“Không phải, vậy anh để một mình Thanh Tâm đi về sao? Ta muốn quay lại!” Âu Dương Nguyệt Anh tức giận trừng mắt với Nam Cung Dạ Thần, thân thể thì như muốn rới khỏi vòng tay của hắn.

“Ta để Giang Bình ở lại rồi!” Nam Cung Dạ Thần ôm chặt Âu Dương Nguyệt Anh không cho nàng thoát khỏi vòng tay của hắn.

“Thì ra là vậy... Dạ Thần, anh thật chu đáo!” Âu Dương Nguyệt Anh yên tâm liền ngoan ngoãn nằm yên trong lòng Nam Cung Dạ Thần.

Nam Cung Dạ Thần nhếch môi. Còn có thể không chu đáo sao? Bổn Vương còn không rõ tính cách của nàng sao chứ, nếu để người của nàng đi về một mình nàng có yên tâm không?

“Bẩm Vương Gia, Vương Phi đã đến Phủ rồi ạ!” Giọng mã phu bên ngoài truyền vào.

Sau khi nghe báo xong Nam Cung Dạ Thần liền bế Âu Dương Nguyệt Anh xuống xe ngựa đi thẳng hướng đến Nam Lân Viện. Sau khi vào tới phòng, Âu Dương Nguyệt Anh liền xuống khỏi vòng tay của Nam Cung Dạ Thần, nàng đi tắm xong tới hắn đi tắm rồi cả hai lên giường đi ngủ.

Nàng Vương Phi Đến Từ Hiện Đại!Tác giả: Ken ReenTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc. Bên ngoài, 1 mỹ nam khác đi vào. Người này là Giang Bình, là hộ vệ thân cận bên cạnh Nam Cung Dạ Thần, là 1 mỹ nam lúc nào cũng vác mặt đơ gặp người khác. Là 1 người lý trí rất thông minh nhưng cũng có đôi lúc rất ngốc nghếch khiến người khác buồn cười. Là 1 hộ vệ trung thành. “Người bên Tĩnh Hiên Viện như thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn chằm chằm xem sách, lên tiếng hỏi. “Hồi Vương Gia, theo như Thái Y chăm sóc và chẩn đoán 3 ngày nay thì sau vụ việc đó Vương Phi đã bị mất trí nhớ rồi. Hơn nữa....” Giang Bình nói 1 nửa thì ấp úng, không biết là có nên nói tiếp hay không. “Hơn nữa thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn bộ dáng không quan tâm nói. “Hơn nữa hành động và lời nói kỳ quái, cũng không còn dịu dàng và tri thư đạt lễ như… Buổi tối hôm đó, Nam Cung Dạ Thần đến Nhật Nguyệt Cư đón Âu Dương Nguyệt Anh. Khi hắn bước vào không thấy Âu Dương Nguyệt Anh đâu chỉ thấy Thanh Tâm đang dọn dẹp bàn, hắn hỏi thì mới biết nàng ở trong bếp. Khi hắn bước vào bếp thì thấy nàng đang ngủ gật trên ghế, hắn đi lại nhẹ nhàng đỡ nàng dậy bế nàng ra ngoài.“Các ngươi dọn dẹp xong thì trở về Phủ, Bổn Vương đưa Vương Phi đi.” Nam Cung Dạ Thần đứng lại dặn dò Thanh Tâm xong liền bế Âu Dương Nguyệt Anh bước ra ngoài, lên xe ngựa rồi bảo mã phu đánh ngựa chạy đi.Âu Dương Nguyệt Anh làm trong bếp cả ngày nên rất mệt liền không biết lúc nào lại ngủ quên mất, khi tỉnh giấc thì liền thấy bản thân nằm trong lòng ngực của Nam Cung Dạ Thần, còn đang trên xe ngựa.“Sao anh lại ở đây? Sao ta lại ở đây? Không phải, sao ta lại ở trên xe ngựa? Thanh Tâm đâu?” Vừa mở mắt dậy, Âu Dương Nguyệt Anh hỏi liền 4 câu.“Ta đến đón nàng thấy nàng ngủ quên nên đưa nàng về Phủ trước, còn Thanh Tâm bọn họ phải dọn dẹp xong mới về sau.” Một câu trả lời nhưng đã giải đáp hết bốn câu hỏi của Âu Dương Nguyệt Anh.“Ồhh... nhưng mà tại sao lại đến đón ta? Ta có thể tự về được!” Âu Dương Nguyệt Anh nói.“Bây giờ trời đã tối, nếu để nàng tự về mà gặp tình huống giống sáng nay thì nàng nghĩ Thanh Tâm có thể bảo vệ nàng sao?” Nam Cung Dạ Thần trả lời.“Nói đến chuyện này mới nhớ, hôm nay không thấy Bình An cùng Như Ý.” Âu Dương Nguyệt Anh như đột nhiên nghĩ ra.“Hai người họ đi làm một nhiệm vụ mà ta giao rồi.” Nam Cung Dạ Thần nói.“Không phải, vậy anh để một mình Thanh Tâm đi về sao? Ta muốn quay lại!” Âu Dương Nguyệt Anh tức giận trừng mắt với Nam Cung Dạ Thần, thân thể thì như muốn rới khỏi vòng tay của hắn.“Ta để Giang Bình ở lại rồi!” Nam Cung Dạ Thần ôm chặt Âu Dương Nguyệt Anh không cho nàng thoát khỏi vòng tay của hắn.“Thì ra là vậy... Dạ Thần, anh thật chu đáo!” Âu Dương Nguyệt Anh yên tâm liền ngoan ngoãn nằm yên trong lòng Nam Cung Dạ Thần.Nam Cung Dạ Thần nhếch môi. Còn có thể không chu đáo sao? Bổn Vương còn không rõ tính cách của nàng sao chứ, nếu để người của nàng đi về một mình nàng có yên tâm không?“Bẩm Vương Gia, Vương Phi đã đến Phủ rồi ạ!” Giọng mã phu bên ngoài truyền vào.Sau khi nghe báo xong Nam Cung Dạ Thần liền bế Âu Dương Nguyệt Anh xuống xe ngựa đi thẳng hướng đến Nam Lân Viện. Sau khi vào tới phòng, Âu Dương Nguyệt Anh liền xuống khỏi vòng tay của Nam Cung Dạ Thần, nàng đi tắm xong tới hắn đi tắm rồi cả hai lên giường đi ngủ.

Chương 44: Hồi phủ!