Tác giả:

Thập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc. Bên ngoài, 1 mỹ nam khác đi vào. Người này là Giang Bình, là hộ vệ thân cận bên cạnh Nam Cung Dạ Thần, là 1 mỹ nam lúc nào cũng vác mặt đơ gặp người khác. Là 1 người lý trí rất thông minh nhưng cũng có đôi lúc rất ngốc nghếch khiến người khác buồn cười. Là 1 hộ vệ trung thành. “Người bên Tĩnh Hiên Viện như thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn chằm chằm xem sách, lên tiếng hỏi. “Hồi Vương Gia, theo như Thái Y chăm sóc và chẩn đoán 3 ngày nay thì sau vụ việc đó Vương Phi đã bị mất trí nhớ rồi. Hơn nữa....” Giang Bình nói 1 nửa thì ấp úng, không biết là có nên nói tiếp hay không. “Hơn nữa thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn bộ dáng không quan tâm nói. “Hơn nữa hành động và lời nói kỳ quái, cũng không còn dịu dàng và tri thư đạt lễ như…

Chương 64: Hoàn toàn tin tưởng nàng!

Nàng Vương Phi Đến Từ Hiện Đại!Tác giả: Ken ReenTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc. Bên ngoài, 1 mỹ nam khác đi vào. Người này là Giang Bình, là hộ vệ thân cận bên cạnh Nam Cung Dạ Thần, là 1 mỹ nam lúc nào cũng vác mặt đơ gặp người khác. Là 1 người lý trí rất thông minh nhưng cũng có đôi lúc rất ngốc nghếch khiến người khác buồn cười. Là 1 hộ vệ trung thành. “Người bên Tĩnh Hiên Viện như thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn chằm chằm xem sách, lên tiếng hỏi. “Hồi Vương Gia, theo như Thái Y chăm sóc và chẩn đoán 3 ngày nay thì sau vụ việc đó Vương Phi đã bị mất trí nhớ rồi. Hơn nữa....” Giang Bình nói 1 nửa thì ấp úng, không biết là có nên nói tiếp hay không. “Hơn nữa thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn bộ dáng không quan tâm nói. “Hơn nữa hành động và lời nói kỳ quái, cũng không còn dịu dàng và tri thư đạt lễ như… Thập Tứ Vương Phủ-buổi tối tại Nam Lân Viện.Nam Cung Dạ Thần cùng Âu Dương Nguyệt Anh tắm rửa, dùng bữa xong hiện Nam Cung Dạ Thần đang ngồi sau án thư trong thư phòng đọc sách, bên cạnh là Giang Bình đang đứng. Âu Dương Nguyệt Anh bên ngoài bưng 1 khay có 1 cái nồi nhỏ đậy nắp và 2 cái chén và muỗng."Sao nàng lại đến đây?" Nam Cung Dạ Thần đang xem tấu chương nhưng biết Âu Dương Nguyệt Anh đến liền ngước lên hỏi."Ban ngày thì nhập Cung buổi tối thì ở thư phòng, anh thật bận rộn nha." Âu Dương Nguyệt Anh bưng khay lại để lên án thư, mắt không nhìn Nam Cung Dạ Thần miệng nhỏ nói."Thuộc hạ xin phép ra ngoài." Giang Bình thấy Âu Dương Nguyệt Anh vào liền muốn rời đi. Theo kinh nghiệm của y thì nên tránh mặt nếu như không muốn ăn cẩu lương."Ra ngoài kêu Thanh Tâm bọn họ lui xuống nghỉ ngơi đi." Âu Dương Nguyệt Anh nhìn Giang Bình nói."Vâng!" Giang Bình nhận lệnh ra ngoài.Nam Cung Dạ Thần"..."Không biết bây giờ Giang Bình là hộ vệ của hắn hay là của nàng nữa."Anh đang xem gì đó?" Âu Dương Nguyệt Anh ngồi xuống bên cạnh hỏi."Xem 1 số tấu chương mà Phụ Hoàng giao." Nam Cung Dạ Thần trả lời."Tấu chương không phải chỉ có Hoàng Thượng mới có thể xem hay sao?" Âu Dương Nguyệt Anh thắc mắc."Đúng vậy! Phụ Hoàng đều đã xem qua, nếu được thì sẽ giao 1 số chuyện cho các Vương Gia xử lý." Nam Cung Dạ Thần trả lời."Vất vả rồi, phu quân của ta." Âu Dương Nguyệt Anh nhìn Nam Cung Dạ Thần rồi dùng tay xoa đầu hắn mỉm cười tinh ranh nói."...." Nam Cung Dạ Thần thì mặc kệ nàng nháo, tay cầm quyển tấu chương lên tiếp tục xem. Những trò to gan mà nàng làm với hắn cũng không phải là ít nên hắn bất lực với nàng rồi."Đừng xem nữa, ăn 1 chén chè hạt sen đi. Ta mới nấu xong đó." Âu Dương Nguyệt Anh mở nắp nồi múc ra 2 chén chè, 1 chén đưa cho Nam Cung Dạ Thần.Nam Cung Dạ Thần cầm chén chè vừa ăn vừa xem tấu chương, còn Âu Dương Nguyệt Anh thì để chén chè dưới bàn dùng 1 tay múc tay còn lại thì nghịch xem những quyển tấu chương. Tấu chương mặc dù cơ mật nhưng Nam Cung Dạ Thần không hề có ý định ngăn cảm Âu Dương Nguyệt Anh, có thể nói là bây giờ hắn hoàn toàn tin tưởng nàng rồi."Ngày mai Mộng Vân xuất Cung nên ta đưa cô ấy đi chơi, anh không cần cho người theo ta đâu, có Thanh Tâm theo cùng là được rồi." Âu Dương Nguyệt Anh nói."Chưa hiểu rõ con người của người khác thì đừng có thân thiết quá mức, phải giữ 1 chút đề phòng có biết không?" Nam Cung Dạ Thần không ngăn cản nhưng cũng không yên tâm."Ta biết rồi mà!" Âu Dương Nguyệt Anh bĩu môi. Chỉ là kết bằng hữu thôi mà đề phòng gì không biết!"Ngày mai phải đón đoàn sứ giả của Vân Quốc và Sở Quốc nên ta không để Thập Ngũ đệ theo nàng được nên nàng không được gây chuyện có biết chưa?" Nam Cung Dạ Thần dặn dò."Ta biết rồi! Ta có thể gây chuyện gì chứ!"Âu Dương Nguyệt Anh không vui trả lời.

Thập Tứ Vương Phủ-buổi tối tại Nam Lân Viện.

Nam Cung Dạ Thần cùng Âu Dương Nguyệt Anh tắm rửa, dùng bữa xong hiện Nam Cung Dạ Thần đang ngồi sau án thư trong thư phòng đọc sách, bên cạnh là Giang Bình đang đứng. Âu Dương Nguyệt Anh bên ngoài bưng 1 khay có 1 cái nồi nhỏ đậy nắp và 2 cái chén và muỗng.

"Sao nàng lại đến đây?" Nam Cung Dạ Thần đang xem tấu chương nhưng biết Âu Dương Nguyệt Anh đến liền ngước lên hỏi.

"Ban ngày thì nhập Cung buổi tối thì ở thư phòng, anh thật bận rộn nha." Âu Dương Nguyệt Anh bưng khay lại để lên án thư, mắt không nhìn Nam Cung Dạ Thần miệng nhỏ nói.

"Thuộc hạ xin phép ra ngoài." Giang Bình thấy Âu Dương Nguyệt Anh vào liền muốn rời đi. Theo kinh nghiệm của y thì nên tránh mặt nếu như không muốn ăn cẩu lương.

"Ra ngoài kêu Thanh Tâm bọn họ lui xuống nghỉ ngơi đi." Âu Dương Nguyệt Anh nhìn Giang Bình nói.

"Vâng!" Giang Bình nhận lệnh ra ngoài.

Nam Cung Dạ Thần"..."Không biết bây giờ Giang Bình là hộ vệ của hắn hay là của nàng nữa.

"Anh đang xem gì đó?" Âu Dương Nguyệt Anh ngồi xuống bên cạnh hỏi.

"Xem 1 số tấu chương mà Phụ Hoàng giao." Nam Cung Dạ Thần trả lời.

"Tấu chương không phải chỉ có Hoàng Thượng mới có thể xem hay sao?" Âu Dương Nguyệt Anh thắc mắc.

"Đúng vậy! Phụ Hoàng đều đã xem qua, nếu được thì sẽ giao 1 số chuyện cho các Vương Gia xử lý." Nam Cung Dạ Thần trả lời.

"Vất vả rồi, phu quân của ta." Âu Dương Nguyệt Anh nhìn Nam Cung Dạ Thần rồi dùng tay xoa đầu hắn mỉm cười tinh ranh nói.

"...." Nam Cung Dạ Thần thì mặc kệ nàng nháo, tay cầm quyển tấu chương lên tiếp tục xem. Những trò to gan mà nàng làm với hắn cũng không phải là ít nên hắn bất lực với nàng rồi.

"Đừng xem nữa, ăn 1 chén chè hạt sen đi. Ta mới nấu xong đó." Âu Dương Nguyệt Anh mở nắp nồi múc ra 2 chén chè, 1 chén đưa cho Nam Cung Dạ Thần.

Nam Cung Dạ Thần cầm chén chè vừa ăn vừa xem tấu chương, còn Âu Dương Nguyệt Anh thì để chén chè dưới bàn dùng 1 tay múc tay còn lại thì nghịch xem những quyển tấu chương. Tấu chương mặc dù cơ mật nhưng Nam Cung Dạ Thần không hề có ý định ngăn cảm Âu Dương Nguyệt Anh, có thể nói là bây giờ hắn hoàn toàn tin tưởng nàng rồi.

"Ngày mai Mộng Vân xuất Cung nên ta đưa cô ấy đi chơi, anh không cần cho người theo ta đâu, có Thanh Tâm theo cùng là được rồi." Âu Dương Nguyệt Anh nói.

"Chưa hiểu rõ con người của người khác thì đừng có thân thiết quá mức, phải giữ 1 chút đề phòng có biết không?" Nam Cung Dạ Thần không ngăn cản nhưng cũng không yên tâm.

"Ta biết rồi mà!" Âu Dương Nguyệt Anh bĩu môi. Chỉ là kết bằng hữu thôi mà đề phòng gì không biết!

"Ngày mai phải đón đoàn sứ giả của Vân Quốc và Sở Quốc nên ta không để Thập Ngũ đệ theo nàng được nên nàng không được gây chuyện có biết chưa?" Nam Cung Dạ Thần dặn dò.

"Ta biết rồi! Ta có thể gây chuyện gì chứ!"Âu Dương Nguyệt Anh không vui trả lời.

Nàng Vương Phi Đến Từ Hiện Đại!Tác giả: Ken ReenTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc. Bên ngoài, 1 mỹ nam khác đi vào. Người này là Giang Bình, là hộ vệ thân cận bên cạnh Nam Cung Dạ Thần, là 1 mỹ nam lúc nào cũng vác mặt đơ gặp người khác. Là 1 người lý trí rất thông minh nhưng cũng có đôi lúc rất ngốc nghếch khiến người khác buồn cười. Là 1 hộ vệ trung thành. “Người bên Tĩnh Hiên Viện như thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn chằm chằm xem sách, lên tiếng hỏi. “Hồi Vương Gia, theo như Thái Y chăm sóc và chẩn đoán 3 ngày nay thì sau vụ việc đó Vương Phi đã bị mất trí nhớ rồi. Hơn nữa....” Giang Bình nói 1 nửa thì ấp úng, không biết là có nên nói tiếp hay không. “Hơn nữa thế nào?” Nam Cung Dạ Thần vẫn bộ dáng không quan tâm nói. “Hơn nữa hành động và lời nói kỳ quái, cũng không còn dịu dàng và tri thư đạt lễ như… Thập Tứ Vương Phủ-buổi tối tại Nam Lân Viện.Nam Cung Dạ Thần cùng Âu Dương Nguyệt Anh tắm rửa, dùng bữa xong hiện Nam Cung Dạ Thần đang ngồi sau án thư trong thư phòng đọc sách, bên cạnh là Giang Bình đang đứng. Âu Dương Nguyệt Anh bên ngoài bưng 1 khay có 1 cái nồi nhỏ đậy nắp và 2 cái chén và muỗng."Sao nàng lại đến đây?" Nam Cung Dạ Thần đang xem tấu chương nhưng biết Âu Dương Nguyệt Anh đến liền ngước lên hỏi."Ban ngày thì nhập Cung buổi tối thì ở thư phòng, anh thật bận rộn nha." Âu Dương Nguyệt Anh bưng khay lại để lên án thư, mắt không nhìn Nam Cung Dạ Thần miệng nhỏ nói."Thuộc hạ xin phép ra ngoài." Giang Bình thấy Âu Dương Nguyệt Anh vào liền muốn rời đi. Theo kinh nghiệm của y thì nên tránh mặt nếu như không muốn ăn cẩu lương."Ra ngoài kêu Thanh Tâm bọn họ lui xuống nghỉ ngơi đi." Âu Dương Nguyệt Anh nhìn Giang Bình nói."Vâng!" Giang Bình nhận lệnh ra ngoài.Nam Cung Dạ Thần"..."Không biết bây giờ Giang Bình là hộ vệ của hắn hay là của nàng nữa."Anh đang xem gì đó?" Âu Dương Nguyệt Anh ngồi xuống bên cạnh hỏi."Xem 1 số tấu chương mà Phụ Hoàng giao." Nam Cung Dạ Thần trả lời."Tấu chương không phải chỉ có Hoàng Thượng mới có thể xem hay sao?" Âu Dương Nguyệt Anh thắc mắc."Đúng vậy! Phụ Hoàng đều đã xem qua, nếu được thì sẽ giao 1 số chuyện cho các Vương Gia xử lý." Nam Cung Dạ Thần trả lời."Vất vả rồi, phu quân của ta." Âu Dương Nguyệt Anh nhìn Nam Cung Dạ Thần rồi dùng tay xoa đầu hắn mỉm cười tinh ranh nói."...." Nam Cung Dạ Thần thì mặc kệ nàng nháo, tay cầm quyển tấu chương lên tiếp tục xem. Những trò to gan mà nàng làm với hắn cũng không phải là ít nên hắn bất lực với nàng rồi."Đừng xem nữa, ăn 1 chén chè hạt sen đi. Ta mới nấu xong đó." Âu Dương Nguyệt Anh mở nắp nồi múc ra 2 chén chè, 1 chén đưa cho Nam Cung Dạ Thần.Nam Cung Dạ Thần cầm chén chè vừa ăn vừa xem tấu chương, còn Âu Dương Nguyệt Anh thì để chén chè dưới bàn dùng 1 tay múc tay còn lại thì nghịch xem những quyển tấu chương. Tấu chương mặc dù cơ mật nhưng Nam Cung Dạ Thần không hề có ý định ngăn cảm Âu Dương Nguyệt Anh, có thể nói là bây giờ hắn hoàn toàn tin tưởng nàng rồi."Ngày mai Mộng Vân xuất Cung nên ta đưa cô ấy đi chơi, anh không cần cho người theo ta đâu, có Thanh Tâm theo cùng là được rồi." Âu Dương Nguyệt Anh nói."Chưa hiểu rõ con người của người khác thì đừng có thân thiết quá mức, phải giữ 1 chút đề phòng có biết không?" Nam Cung Dạ Thần không ngăn cản nhưng cũng không yên tâm."Ta biết rồi mà!" Âu Dương Nguyệt Anh bĩu môi. Chỉ là kết bằng hữu thôi mà đề phòng gì không biết!"Ngày mai phải đón đoàn sứ giả của Vân Quốc và Sở Quốc nên ta không để Thập Ngũ đệ theo nàng được nên nàng không được gây chuyện có biết chưa?" Nam Cung Dạ Thần dặn dò."Ta biết rồi! Ta có thể gây chuyện gì chứ!"Âu Dương Nguyệt Anh không vui trả lời.

Chương 64: Hoàn toàn tin tưởng nàng!