Tác giả:

Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…

Chương 59

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Triều đình Ai Cập: hiện tại đang rối như tơ vò.*Ở Hạ Ai Cập:Ari: “Nữ hoàng đâu? Nữ hoàng đi đâu? Nữ hoàng không thể nào bỏ trốn được, ở đây chỉ cần ăn với ngủ, chắc chắn nàng sẽ không bỏ đi. Đúng rồi, nhất định dã bị kẻ gian bắt cóc…”Ari đập tay bôm bốp, vừa đi vừa suy nghĩ, sau đó hét lên: “Tướng quân Nakuto, mau bẩm báo với hoàng thượng, xin người đi tìm nữ hoàng…”Một cô tì nữ đi vào, kính cẩn thưa: “Thưa nữ quan, tì nữ mới vào làm đã bỏ trốn rồi ạ”- Mặc kệ cô ta, bây giờ ta không rảnh lo chuyện đó.- Dạ vâng.Nô tì đang định lui xuống thì Ari hét lớn giật ngược lại: “Khoan, ngươi nói nô tì thường hay đi bên cạnh nữ hoàng đúng không?”Nô tì kia ngơ ngác gật đầu: “Dạ đúng ạ” rồi đứng sang một bên không hiểu có chuyện gì mà nữ quan Ari như sắp té xỉu. Ari loạng choạng ngồi phịch xuống đất, miệng thì thào: “Trời ơi, công chúa Mitamun bỏ trốn thật rồi…”Đương sự Mitamun sau khi nghe tin Carol bị triều đình Hitaito bắt cóc vội xanh mặt tìm một con ngựa, nhân lúc đêm tối mà bỏ trốn, bỏ ngoài tai mọi lời nói của Minưê. Nàng thật sự không dám trở về, Asisư đáng chết, bỏ trốn cũng không dẫn nàng theo. *Thượng Ai Cập, kinh thành Tê Bê- Hoàng thượng, người Hitaito đã cướp nữ thần của chúng ta với ý định gây chiến, chúng ta sao có thể nhẫn nhịn?- Đúng vậy, dân Ai Cập tuy yêu hòa bình nhưng không thể để người khác đè đầu cưỡi cổ như thế!- Cô gái sông Nin là biểu tượng của Ai Cập, sao có thể bị bắt đi dễ dàng như thế? Bọn sứ thần các nước sẽ nghĩ gì về hoàng cung chúng ta?-…Tể tướng Imhotep lúc này mới nghiêm mặt lên tiếng: “Hoàng thượng, nữ hoàng Asisư ở Hạ Ai Cập cũng mất tích…”Menfuisư tức giận đập bàn đứng dậy, phẫn nộ hét to:- Chuyện gì nữa đây? Không lẽ là do bọn Hitaito?- Hoàng thượng, xin hãy bình tĩnh. Unasu không hề nói tới việc nữ hoàng bị Hitaito bắt cóc, có nghĩa là nữ hoàng bị thế lực khác bắt.- Bây giờ phải làm sao?Menfuisư trầm tư suy nghĩ một hồi, sau đó ra lệnh cho Minưê dẫn người đi tìm tung tích của Asisư, còn mình tự xuất chinh đến Hitaito để đòi lại Carol. Minưê cúi đầu nhận lệnh không tỏ rõ thái độ là gì, vội vã cúi chào Menfuisư rồi lên ngựa lao ra khỏi kinh thành.Mitamun, cô ép ta phải dùng biện pháp mạnh rồi…

Triều đình Ai Cập: hiện tại đang rối như tơ vò.

*Ở Hạ Ai Cập:

Ari: “Nữ hoàng đâu? Nữ hoàng đi đâu? Nữ hoàng không thể nào bỏ trốn được, ở đây chỉ cần ăn với ngủ, chắc chắn nàng sẽ không bỏ đi. Đúng rồi, nhất định dã bị kẻ gian bắt cóc…”

Ari đập tay bôm bốp, vừa đi vừa suy nghĩ, sau đó hét lên: “Tướng quân Nakuto, mau bẩm báo với hoàng thượng, xin người đi tìm nữ hoàng…”

Một cô tì nữ đi vào, kính cẩn thưa: “Thưa nữ quan, tì nữ mới vào làm đã bỏ trốn rồi ạ”

- Mặc kệ cô ta, bây giờ ta không rảnh lo chuyện đó.

- Dạ vâng.

Nô tì đang định lui xuống thì Ari hét lớn giật ngược lại: “Khoan, ngươi nói nô tì thường hay đi bên cạnh nữ hoàng đúng không?”

Nô tì kia ngơ ngác gật đầu: “Dạ đúng ạ” rồi đứng sang một bên không hiểu có chuyện gì mà nữ quan Ari như sắp té xỉu. Ari loạng choạng ngồi phịch xuống đất, miệng thì thào: “Trời ơi, công chúa Mitamun bỏ trốn thật rồi…”

Đương sự Mitamun sau khi nghe tin Carol bị triều đình Hitaito bắt cóc vội xanh mặt tìm một con ngựa, nhân lúc đêm tối mà bỏ trốn, bỏ ngoài tai mọi lời nói của Minưê. Nàng thật sự không dám trở về, Asisư đáng chết, bỏ trốn cũng không dẫn nàng theo. 

*Thượng Ai Cập, kinh thành Tê Bê

- Hoàng thượng, người Hitaito đã cướp nữ thần của chúng ta với ý định gây chiến, chúng ta sao có thể nhẫn nhịn?

- Đúng vậy, dân Ai Cập tuy yêu hòa bình nhưng không thể để người khác đè đầu cưỡi cổ như thế!

- Cô gái sông Nin là biểu tượng của Ai Cập, sao có thể bị bắt đi dễ dàng như thế? Bọn sứ thần các nước sẽ nghĩ gì về hoàng cung chúng ta?

-…

Tể tướng Imhotep lúc này mới nghiêm mặt lên tiếng: “Hoàng thượng, nữ hoàng Asisư ở Hạ Ai Cập cũng mất tích…”

Menfuisư tức giận đập bàn đứng dậy, phẫn nộ hét to:

- Chuyện gì nữa đây? Không lẽ là do bọn Hitaito?

- Hoàng thượng, xin hãy bình tĩnh. Unasu không hề nói tới việc nữ hoàng bị Hitaito bắt cóc, có nghĩa là nữ hoàng bị thế lực khác bắt.

- Bây giờ phải làm sao?

Menfuisư trầm tư suy nghĩ một hồi, sau đó ra lệnh cho Minưê dẫn người đi tìm tung tích của Asisư, còn mình tự xuất chinh đến Hitaito để đòi lại Carol. Minưê cúi đầu nhận lệnh không tỏ rõ thái độ là gì, vội vã cúi chào Menfuisư rồi lên ngựa lao ra khỏi kinh thành.

Mitamun, cô ép ta phải dùng biện pháp mạnh rồi…

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Triều đình Ai Cập: hiện tại đang rối như tơ vò.*Ở Hạ Ai Cập:Ari: “Nữ hoàng đâu? Nữ hoàng đi đâu? Nữ hoàng không thể nào bỏ trốn được, ở đây chỉ cần ăn với ngủ, chắc chắn nàng sẽ không bỏ đi. Đúng rồi, nhất định dã bị kẻ gian bắt cóc…”Ari đập tay bôm bốp, vừa đi vừa suy nghĩ, sau đó hét lên: “Tướng quân Nakuto, mau bẩm báo với hoàng thượng, xin người đi tìm nữ hoàng…”Một cô tì nữ đi vào, kính cẩn thưa: “Thưa nữ quan, tì nữ mới vào làm đã bỏ trốn rồi ạ”- Mặc kệ cô ta, bây giờ ta không rảnh lo chuyện đó.- Dạ vâng.Nô tì đang định lui xuống thì Ari hét lớn giật ngược lại: “Khoan, ngươi nói nô tì thường hay đi bên cạnh nữ hoàng đúng không?”Nô tì kia ngơ ngác gật đầu: “Dạ đúng ạ” rồi đứng sang một bên không hiểu có chuyện gì mà nữ quan Ari như sắp té xỉu. Ari loạng choạng ngồi phịch xuống đất, miệng thì thào: “Trời ơi, công chúa Mitamun bỏ trốn thật rồi…”Đương sự Mitamun sau khi nghe tin Carol bị triều đình Hitaito bắt cóc vội xanh mặt tìm một con ngựa, nhân lúc đêm tối mà bỏ trốn, bỏ ngoài tai mọi lời nói của Minưê. Nàng thật sự không dám trở về, Asisư đáng chết, bỏ trốn cũng không dẫn nàng theo. *Thượng Ai Cập, kinh thành Tê Bê- Hoàng thượng, người Hitaito đã cướp nữ thần của chúng ta với ý định gây chiến, chúng ta sao có thể nhẫn nhịn?- Đúng vậy, dân Ai Cập tuy yêu hòa bình nhưng không thể để người khác đè đầu cưỡi cổ như thế!- Cô gái sông Nin là biểu tượng của Ai Cập, sao có thể bị bắt đi dễ dàng như thế? Bọn sứ thần các nước sẽ nghĩ gì về hoàng cung chúng ta?-…Tể tướng Imhotep lúc này mới nghiêm mặt lên tiếng: “Hoàng thượng, nữ hoàng Asisư ở Hạ Ai Cập cũng mất tích…”Menfuisư tức giận đập bàn đứng dậy, phẫn nộ hét to:- Chuyện gì nữa đây? Không lẽ là do bọn Hitaito?- Hoàng thượng, xin hãy bình tĩnh. Unasu không hề nói tới việc nữ hoàng bị Hitaito bắt cóc, có nghĩa là nữ hoàng bị thế lực khác bắt.- Bây giờ phải làm sao?Menfuisư trầm tư suy nghĩ một hồi, sau đó ra lệnh cho Minưê dẫn người đi tìm tung tích của Asisư, còn mình tự xuất chinh đến Hitaito để đòi lại Carol. Minưê cúi đầu nhận lệnh không tỏ rõ thái độ là gì, vội vã cúi chào Menfuisư rồi lên ngựa lao ra khỏi kinh thành.Mitamun, cô ép ta phải dùng biện pháp mạnh rồi…

Chương 59