Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…
Chương 71
Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Eri vừa nói vừa vặn vặn nắm tay, Ari cùng mấy cung nữ phía sau thấy điệu bộ lưu manh của nàng như thế liền bật cười, Ari đang căng thẳng cũng dịu bớt xuống:- Thôi! Trước mắt phải chăm sóc cho nữ hoàng đã, thật là…Ta mơ mơ màng màng cảm thấy lạnh toát, sau đó bất chợt có người ôm ta lại khiến ta ấm áp hẳn lên, vô thức gọi…- Izumin…Eri đang ôm Asisư ngồi dậy để Ari thay trang phục cùng nhau trợn mắt lên…Này… lệnh bà đang gọi tên…- Ari, Ari… Izumin… có phải là… hoàng tử Hitaito không?- … Eri, hình như là thế…Eri run rẩy sờ trán Asisư, sau đó sờ trán mình, rồi lại vén tóc mái của Asisư lên sờ lại vào trán nàng…Cuối cùng đau khổ nhìn Ari:- Ari, mai cho ta xin nghỉ một ngày nhé, ta nóng hơn cả nữ hoàng rồi…Ari cố gắng giữ bình tĩnh, mặc xong trang phục, đặt Asisư nằm lại xuống giường, cả hai run rẩy dìu nhau đi ra ngoài. Ari vội chạy đi tìm tướng quân Shouta. Ban đầu Ari rất nghi ngờ lũ người đến từ Hitaito này, nhưng về sau khi nghe Asisư trình bày rõ ràng nàng cũng dần bớt cảnh giác, vả lại bọn họ rất trung thành, nữ hoàng giao việc gì thì làm việc đó, không hề dị nghị lên tiếng. - Đêm đã khuya, không biết hai vị nữ quan đến tìm ta có chuyện gì?Tướng quân Shouta trên người mặc trang phục võ tướng của Ai Cập, uy phong cốt cách vô cùng, ngồi trên bàn làm việc ngẩng đầu nhìn Ari vừa kéo Eri chạy đến. Ở Hạ Ai Cập có nhiều người nhưng hiếm ai lại có khí phách hiên ngang uy dũng thế này khiến Ari hơi ngẩn người, sau đó vội nói vào vấn đề chính:- Tướng quân, ta muốn biết tình hình của nữ hoàng khi người đến Hitaito.- Ta không rõ, ta chỉ biết nữ hoàng khi cô ấy bị Izumin ném vào ngục thôi.- Tại sao lại bị Izumin ném vào ngục? Nữ hoàng dù sao cũng là nữ nhân… Hoàng cung Izumin quả nhiên tàn ác hơn người…- Ha ha, hình như nữ hoàng cùng hoàng tử có hiềm khích gì đó!- Vừa nãy nữ hoàng gọi tên hoàng tử Izumin trong lúc mớ sảng.Tướng quân Shouta ngạc nhiên mở mắt to lên, tướng Nabi từ bên ngoài đi vào nghe thấy cũng nhăn mặt:- Ari, đêm hôm cô đến kể chuyện ma hù dọa người ta à?Eri tức giận:- Nabi, ngươi thì biết gì chứ? Khi nãy ta cùng Ari nghe rõ ràng.Nabi là người có vẻ bất cần đời, tính tình hơi bông đùa nhưng hiệu quả làm việc rất tốt. Hắn ngoáy ngoáy lỗ tai, cười cợt nhìn Eri:- Vâng, tôi biết các cô giỏi rồi, nói tiếp đi.
Eri vừa nói vừa vặn vặn nắm tay, Ari cùng mấy cung nữ phía sau thấy điệu bộ lưu manh của nàng như thế liền bật cười, Ari đang căng thẳng cũng dịu bớt xuống:
- Thôi! Trước mắt phải chăm sóc cho nữ hoàng đã, thật là…
Ta mơ mơ màng màng cảm thấy lạnh toát, sau đó bất chợt có người ôm ta lại khiến ta ấm áp hẳn lên, vô thức gọi…
- Izumin…
Eri đang ôm Asisư ngồi dậy để Ari thay trang phục cùng nhau trợn mắt lên…
Này… lệnh bà đang gọi tên…
- Ari, Ari… Izumin… có phải là… hoàng tử Hitaito không?
- … Eri, hình như là thế…
Eri run rẩy sờ trán Asisư, sau đó sờ trán mình, rồi lại vén tóc mái của Asisư lên sờ lại vào trán nàng…
Cuối cùng đau khổ nhìn Ari:
- Ari, mai cho ta xin nghỉ một ngày nhé, ta nóng hơn cả nữ hoàng rồi…
Ari cố gắng giữ bình tĩnh, mặc xong trang phục, đặt Asisư nằm lại xuống giường, cả hai run rẩy dìu nhau đi ra ngoài. Ari vội chạy đi tìm tướng quân Shouta. Ban đầu Ari rất nghi ngờ lũ người đến từ Hitaito này, nhưng về sau khi nghe Asisư trình bày rõ ràng nàng cũng dần bớt cảnh giác, vả lại bọn họ rất trung thành, nữ hoàng giao việc gì thì làm việc đó, không hề dị nghị lên tiếng.
- Đêm đã khuya, không biết hai vị nữ quan đến tìm ta có chuyện gì?
Tướng quân Shouta trên người mặc trang phục võ tướng của Ai Cập, uy phong cốt cách vô cùng, ngồi trên bàn làm việc ngẩng đầu nhìn Ari vừa kéo Eri chạy đến. Ở Hạ Ai Cập có nhiều người nhưng hiếm ai lại có khí phách hiên ngang uy dũng thế này khiến Ari hơi ngẩn người, sau đó vội nói vào vấn đề chính:
- Tướng quân, ta muốn biết tình hình của nữ hoàng khi người đến Hitaito.
- Ta không rõ, ta chỉ biết nữ hoàng khi cô ấy bị Izumin ném vào ngục thôi.
- Tại sao lại bị Izumin ném vào ngục? Nữ hoàng dù sao cũng là nữ nhân… Hoàng cung Izumin quả nhiên tàn ác hơn người…
- Ha ha, hình như nữ hoàng cùng hoàng tử có hiềm khích gì đó!
- Vừa nãy nữ hoàng gọi tên hoàng tử Izumin trong lúc mớ sảng.
Tướng quân Shouta ngạc nhiên mở mắt to lên, tướng Nabi từ bên ngoài đi vào nghe thấy cũng nhăn mặt:
- Ari, đêm hôm cô đến kể chuyện ma hù dọa người ta à?
Eri tức giận:
- Nabi, ngươi thì biết gì chứ? Khi nãy ta cùng Ari nghe rõ ràng.
Nabi là người có vẻ bất cần đời, tính tình hơi bông đùa nhưng hiệu quả làm việc rất tốt. Hắn ngoáy ngoáy lỗ tai, cười cợt nhìn Eri:
- Vâng, tôi biết các cô giỏi rồi, nói tiếp đi.
Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Eri vừa nói vừa vặn vặn nắm tay, Ari cùng mấy cung nữ phía sau thấy điệu bộ lưu manh của nàng như thế liền bật cười, Ari đang căng thẳng cũng dịu bớt xuống:- Thôi! Trước mắt phải chăm sóc cho nữ hoàng đã, thật là…Ta mơ mơ màng màng cảm thấy lạnh toát, sau đó bất chợt có người ôm ta lại khiến ta ấm áp hẳn lên, vô thức gọi…- Izumin…Eri đang ôm Asisư ngồi dậy để Ari thay trang phục cùng nhau trợn mắt lên…Này… lệnh bà đang gọi tên…- Ari, Ari… Izumin… có phải là… hoàng tử Hitaito không?- … Eri, hình như là thế…Eri run rẩy sờ trán Asisư, sau đó sờ trán mình, rồi lại vén tóc mái của Asisư lên sờ lại vào trán nàng…Cuối cùng đau khổ nhìn Ari:- Ari, mai cho ta xin nghỉ một ngày nhé, ta nóng hơn cả nữ hoàng rồi…Ari cố gắng giữ bình tĩnh, mặc xong trang phục, đặt Asisư nằm lại xuống giường, cả hai run rẩy dìu nhau đi ra ngoài. Ari vội chạy đi tìm tướng quân Shouta. Ban đầu Ari rất nghi ngờ lũ người đến từ Hitaito này, nhưng về sau khi nghe Asisư trình bày rõ ràng nàng cũng dần bớt cảnh giác, vả lại bọn họ rất trung thành, nữ hoàng giao việc gì thì làm việc đó, không hề dị nghị lên tiếng. - Đêm đã khuya, không biết hai vị nữ quan đến tìm ta có chuyện gì?Tướng quân Shouta trên người mặc trang phục võ tướng của Ai Cập, uy phong cốt cách vô cùng, ngồi trên bàn làm việc ngẩng đầu nhìn Ari vừa kéo Eri chạy đến. Ở Hạ Ai Cập có nhiều người nhưng hiếm ai lại có khí phách hiên ngang uy dũng thế này khiến Ari hơi ngẩn người, sau đó vội nói vào vấn đề chính:- Tướng quân, ta muốn biết tình hình của nữ hoàng khi người đến Hitaito.- Ta không rõ, ta chỉ biết nữ hoàng khi cô ấy bị Izumin ném vào ngục thôi.- Tại sao lại bị Izumin ném vào ngục? Nữ hoàng dù sao cũng là nữ nhân… Hoàng cung Izumin quả nhiên tàn ác hơn người…- Ha ha, hình như nữ hoàng cùng hoàng tử có hiềm khích gì đó!- Vừa nãy nữ hoàng gọi tên hoàng tử Izumin trong lúc mớ sảng.Tướng quân Shouta ngạc nhiên mở mắt to lên, tướng Nabi từ bên ngoài đi vào nghe thấy cũng nhăn mặt:- Ari, đêm hôm cô đến kể chuyện ma hù dọa người ta à?Eri tức giận:- Nabi, ngươi thì biết gì chứ? Khi nãy ta cùng Ari nghe rõ ràng.Nabi là người có vẻ bất cần đời, tính tình hơi bông đùa nhưng hiệu quả làm việc rất tốt. Hắn ngoáy ngoáy lỗ tai, cười cợt nhìn Eri:- Vâng, tôi biết các cô giỏi rồi, nói tiếp đi.