Tác giả:

Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…

Chương 99

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Tối hôm đó Ari được đưa vào hầu hạ ta. Ta ôm chầm lấy Ari mà khóc nức nở:- Ari… Ari…- Nữ hoàng, em ở đây…May mắn, Ari đã ở đây. Chỉ khi gặp Ari, đầu óc ta mới có thể thanh tỉnh được một tí. Ta không thể tập trung nhớ được bất kì chuyện gì, họa chăng có nhớ cũng nhớ rất lung tung, không thể sắp xếp thành một trật tự nhất định, cũng không thể nhớ ra chuyện gì…- Hoàng tử, cuối cùng ngài muốn gì ở nữ hoàng của chúng tôi?- Bây giờ nàng không còn là nữ hoàng Ai Cập nữa mà là hoàng phi của Hitaito ta.- Ngài muốn gì? Tại sao nữ hoàng lại trở nên ngây ngốc như thế này?Izumin im lặng, ánh mắt sắc lẻm cảnh cáo Ari:  “Ngươi tốt nhất im lặng, hầu hạ chủ nhân của ngươi cho tốt vào”.Ari ôm chặt ta đang mê mang ngủ, trong lòng rối ren. Ai cứu các nàng với…Tóc ta được chải cẩn thận, trên đầu đội vươn miện hoàng gia Hitaito, dùng một tấm khăn lụa mỏng che trước mặt, quần áo hồng phấn kiêu sa, áo choàng bắt chéo trên vai, hoa văn được in màu sắc sặc sỡ sinh động, vải rất mềm mại, trang phục vừa vặn với ta vô cùng. Ta để mặc cho bà Mura mặc quần áo cho ta, ánh mắt cố gắng tìm kiếm hình bóng của Izumin…Izumin đến đón ta đi để làm lễ trong thần điện, hắn mặc trang phục có hoa văn khá giống với ta, chỉ to hơn một chút nhưng vẫn kiêu ngạo quý phái vô cùng. Tóc bạch kim, trên đầu cũng đội vươn miện của hoàng tử. Ta vô thức vươn tay lên vuốt nhẹ mặt hắn, mắt hơi rũ xuống. Izumin yêu thương hôn lên trán ta, sau đó tiến về thần điện. Hoàng hậu Hitaito đã sớm nghi ngờ, bà ấy có ý định gặp riêng con dâu nhưng bị Izumin nhất quyết ngăn cản không cho. Quốc vương Hitaito nghe tin Izumin đồng ý lấy vợ, lại là nữ hoàng Ai Cập thì vui mừng hết sức, không hề bận tâm đến những chuyện khác. Càng tiến gần về thần điện, tim của ta càng đập mạnh. Ta lấy tay chặn lên lồng ngực mình, hi vọng nó sẽ dịu lại, nào ngờ Izumin cúi gần xuống khiến nó đập còn mạnh hơn…- Nàng sợ à?Ta  giương mắt nhìn bà Mura cùng đoàn thị nữ thân cận đang đi phía sau, hôm nay bọn họ cũng ăn vận rất đẹp, trên tay mỗi người đều ôm những đóa hoa thơm ngát, trên tay bà Mura là mâm khói thơm nhè nhẹ…Ta giương đôi mắt đầy mù sương nhìn hắn, ta hiểu hắn muốn hỏi gì nhưng lại không có khả năng trả lời, toàn bộ lời nói lên đến trên cổ họng đều bị vướng nghẹn lại. Izumin ôm ta đứng trong điện, mùi khói hương nghi ngút khiến ta cảm thấy có chút quen mắt, vô cùng quen. Ta vịn tay lên trán, cố gắng nhớ xem ta đã từng thấy nó ở đâu rồi… Một giọng nói trầm ấm vang vọng khắp hang động…- Thay mặt cho triều đình, tôi tuyên bố bắt đầu nghi thức hợp nhất hôn phối cho đôi tân hôn. Xin mời hoàng tử và cô dâu bước đến trước bàn thờ.

Tối hôm đó Ari được đưa vào hầu hạ ta. Ta ôm chầm lấy Ari mà khóc nức nở:

- Ari… Ari…

- Nữ hoàng, em ở đây…

May mắn, Ari đã ở đây. Chỉ khi gặp Ari, đầu óc ta mới có thể thanh tỉnh được một tí. Ta không thể tập trung nhớ được bất kì chuyện gì, họa chăng có nhớ cũng nhớ rất lung tung, không thể sắp xếp thành một trật tự nhất định, cũng không thể nhớ ra chuyện gì…

- Hoàng tử, cuối cùng ngài muốn gì ở nữ hoàng của chúng tôi?

- Bây giờ nàng không còn là nữ hoàng Ai Cập nữa mà là hoàng phi của Hitaito ta.

- Ngài muốn gì? Tại sao nữ hoàng lại trở nên ngây ngốc như thế này?

Izumin im lặng, ánh mắt sắc lẻm cảnh cáo Ari:  “Ngươi tốt nhất im lặng, hầu hạ chủ nhân của ngươi cho tốt vào”.

Ari ôm chặt ta đang mê mang ngủ, trong lòng rối ren. Ai cứu các nàng với…

Tóc ta được chải cẩn thận, trên đầu đội vươn miện hoàng gia Hitaito, dùng một tấm khăn lụa mỏng che trước mặt, quần áo hồng phấn kiêu sa, áo choàng bắt chéo trên vai, hoa văn được in màu sắc sặc sỡ sinh động, vải rất mềm mại, trang phục vừa vặn với ta vô cùng. Ta để mặc cho bà Mura mặc quần áo cho ta, ánh mắt cố gắng tìm kiếm hình bóng của Izumin…

Izumin đến đón ta đi để làm lễ trong thần điện, hắn mặc trang phục có hoa văn khá giống với ta, chỉ to hơn một chút nhưng vẫn kiêu ngạo quý phái vô cùng. Tóc bạch kim, trên đầu cũng đội vươn miện của hoàng tử. Ta vô thức vươn tay lên vuốt nhẹ mặt hắn, mắt hơi rũ xuống. Izumin yêu thương hôn lên trán ta, sau đó tiến về thần điện. Hoàng hậu Hitaito đã sớm nghi ngờ, bà ấy có ý định gặp riêng con dâu nhưng bị Izumin nhất quyết ngăn cản không cho. Quốc vương Hitaito nghe tin Izumin đồng ý lấy vợ, lại là nữ hoàng Ai Cập thì vui mừng hết sức, không hề bận tâm đến những chuyện khác. 

Càng tiến gần về thần điện, tim của ta càng đập mạnh. Ta lấy tay chặn lên lồng ngực mình, hi vọng nó sẽ dịu lại, nào ngờ Izumin cúi gần xuống khiến nó đập còn mạnh hơn…

- Nàng sợ à?

Ta  giương mắt nhìn bà Mura cùng đoàn thị nữ thân cận đang đi phía sau, hôm nay bọn họ cũng ăn vận rất đẹp, trên tay mỗi người đều ôm những đóa hoa thơm ngát, trên tay bà Mura là mâm khói thơm nhè nhẹ…

Ta giương đôi mắt đầy mù sương nhìn hắn, ta hiểu hắn muốn hỏi gì nhưng lại không có khả năng trả lời, toàn bộ lời nói lên đến trên cổ họng đều bị vướng nghẹn lại. Izumin ôm ta đứng trong điện, mùi khói hương nghi ngút khiến ta cảm thấy có chút quen mắt, vô cùng quen. Ta vịn tay lên trán, cố gắng nhớ xem ta đã từng thấy nó ở đâu rồi… Một giọng nói trầm ấm vang vọng khắp hang động…

- Thay mặt cho triều đình, tôi tuyên bố bắt đầu nghi thức hợp nhất hôn phối cho đôi tân hôn. Xin mời hoàng tử và cô dâu bước đến trước bàn thờ.

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Tối hôm đó Ari được đưa vào hầu hạ ta. Ta ôm chầm lấy Ari mà khóc nức nở:- Ari… Ari…- Nữ hoàng, em ở đây…May mắn, Ari đã ở đây. Chỉ khi gặp Ari, đầu óc ta mới có thể thanh tỉnh được một tí. Ta không thể tập trung nhớ được bất kì chuyện gì, họa chăng có nhớ cũng nhớ rất lung tung, không thể sắp xếp thành một trật tự nhất định, cũng không thể nhớ ra chuyện gì…- Hoàng tử, cuối cùng ngài muốn gì ở nữ hoàng của chúng tôi?- Bây giờ nàng không còn là nữ hoàng Ai Cập nữa mà là hoàng phi của Hitaito ta.- Ngài muốn gì? Tại sao nữ hoàng lại trở nên ngây ngốc như thế này?Izumin im lặng, ánh mắt sắc lẻm cảnh cáo Ari:  “Ngươi tốt nhất im lặng, hầu hạ chủ nhân của ngươi cho tốt vào”.Ari ôm chặt ta đang mê mang ngủ, trong lòng rối ren. Ai cứu các nàng với…Tóc ta được chải cẩn thận, trên đầu đội vươn miện hoàng gia Hitaito, dùng một tấm khăn lụa mỏng che trước mặt, quần áo hồng phấn kiêu sa, áo choàng bắt chéo trên vai, hoa văn được in màu sắc sặc sỡ sinh động, vải rất mềm mại, trang phục vừa vặn với ta vô cùng. Ta để mặc cho bà Mura mặc quần áo cho ta, ánh mắt cố gắng tìm kiếm hình bóng của Izumin…Izumin đến đón ta đi để làm lễ trong thần điện, hắn mặc trang phục có hoa văn khá giống với ta, chỉ to hơn một chút nhưng vẫn kiêu ngạo quý phái vô cùng. Tóc bạch kim, trên đầu cũng đội vươn miện của hoàng tử. Ta vô thức vươn tay lên vuốt nhẹ mặt hắn, mắt hơi rũ xuống. Izumin yêu thương hôn lên trán ta, sau đó tiến về thần điện. Hoàng hậu Hitaito đã sớm nghi ngờ, bà ấy có ý định gặp riêng con dâu nhưng bị Izumin nhất quyết ngăn cản không cho. Quốc vương Hitaito nghe tin Izumin đồng ý lấy vợ, lại là nữ hoàng Ai Cập thì vui mừng hết sức, không hề bận tâm đến những chuyện khác. Càng tiến gần về thần điện, tim của ta càng đập mạnh. Ta lấy tay chặn lên lồng ngực mình, hi vọng nó sẽ dịu lại, nào ngờ Izumin cúi gần xuống khiến nó đập còn mạnh hơn…- Nàng sợ à?Ta  giương mắt nhìn bà Mura cùng đoàn thị nữ thân cận đang đi phía sau, hôm nay bọn họ cũng ăn vận rất đẹp, trên tay mỗi người đều ôm những đóa hoa thơm ngát, trên tay bà Mura là mâm khói thơm nhè nhẹ…Ta giương đôi mắt đầy mù sương nhìn hắn, ta hiểu hắn muốn hỏi gì nhưng lại không có khả năng trả lời, toàn bộ lời nói lên đến trên cổ họng đều bị vướng nghẹn lại. Izumin ôm ta đứng trong điện, mùi khói hương nghi ngút khiến ta cảm thấy có chút quen mắt, vô cùng quen. Ta vịn tay lên trán, cố gắng nhớ xem ta đã từng thấy nó ở đâu rồi… Một giọng nói trầm ấm vang vọng khắp hang động…- Thay mặt cho triều đình, tôi tuyên bố bắt đầu nghi thức hợp nhất hôn phối cho đôi tân hôn. Xin mời hoàng tử và cô dâu bước đến trước bàn thờ.

Chương 99