Tác giả:

Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…

Chương 120

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Mitamun dắt ta đi trên tường thành, tất cả binh lính thấy chúng ta đều cúi đầu xuống làm lễ, ta phẩy tay ý bảo bọn họ không cần, bọn họ lại đứng cả lên, tiếp tục công việc canh gác của mình. Ta nhìn xuống kinh thành nhộn nhịp bên dưới, kinh thành Hatusa vô cùng phồn hoa xinh đẹp, người dân mua bán tấp nập, đời sống của nhân dân rất phong phú. Không thể phủ nhận, tuy cha con Izumin rất hiếu chiến nhưng lại là những vị minh quân, trị vì đất nước rất thành công. Bất chợt ta bị thu hút bởi một bầy lạt đà đang đi lại gần cổng thành, trên mình chở những gói hàng trong bao to đùng mà không rõ là thứ gì, những người nắm dây cương của lạt đà trùm khăn che mặt kín hết cả, chầm chậm di chuyển trong đoàn người. Một người trong đoàn đó vừa ngước lên, ánh mắt chạm thẳng vào ta…Mamoru? Ta nghiêng đầu ngoái nhìn theo đoàn người đó, nhìn thấy người dẫn đầu đang nói chuyện cùng binh lính gác cổng. Ta không còn tâm trạng ngắm hoa nữa, vội kéo Mitamun chạy xuống dưới lao ra cổng thành, nào ngờ khi ta chạy ra cổng thành như thế lại bị Izumin đang ở trên cầu thang bắt gặp được:- Asisư, nàng định đi đâu vậy? Không đi ngắm hoa nữa à?- Không, ta muốn đi ra ngoài một tí…- Đợi tí, ta bàn luận sắp xong rồi, ta đi cùng nàng- Không được, đi đâu mặc xác ta, hoàng tử không cần bận tâmMặt Izumin đen lại, hắn cố gắng hít vài hơi dài…- Asisư, nàng cũng phải cho ta tí mặt mũi, dù sao ta cũng là hoàng tử…Izumin chưa nói hết câu đã thấy Asisư thoăn thoắt vén váy lao xuống hơn chục bậc thang, Mitamun phía sau đuổi theo muốn hụt hơi cũng không kịp. Không nghĩ ngợi nhiều, hắn nhanh chóng bàn giao công việc lại cho vị tể tướng cùng quan tư tế, vội đuổi theo Asisư, trong lòng lo lắng không biết nàng muốn đi đâu…Ta chạy đến cổng thành thì không thấy ai cả, chỉ có binh lính đang thay ca cho nhau. Chụp lấy vai của một binh lính gác cổng, ta dùng sức lắc:- Đoàn lái buôn khi nãy đâu rồi? Bọn họ…- Tham kiến hoàng phi…- Không cần nói nhiều, đoàn lái buôn khi nãy đâu?- A, bọn họ được hoàng hậu gọi đi rồi… 

Mitamun dắt ta đi trên tường thành, tất cả binh lính thấy chúng ta đều cúi đầu xuống làm lễ, ta phẩy tay ý bảo bọn họ không cần, bọn họ lại đứng cả lên, tiếp tục công việc canh gác của mình. Ta nhìn xuống kinh thành nhộn nhịp bên dưới, kinh thành Hatusa vô cùng phồn hoa xinh đẹp, người dân mua bán tấp nập, đời sống của nhân dân rất phong phú. Không thể phủ nhận, tuy cha con Izumin rất hiếu chiến nhưng lại là những vị minh quân, trị vì đất nước rất thành công. Bất chợt ta bị thu hút bởi một bầy lạt đà đang đi lại gần cổng thành, trên mình chở những gói hàng trong bao to đùng mà không rõ là thứ gì, những người nắm dây cương của lạt đà trùm khăn che mặt kín hết cả, chầm chậm di chuyển trong đoàn người. Một người trong đoàn đó vừa ngước lên, ánh mắt chạm thẳng vào ta…

Mamoru? Ta nghiêng đầu ngoái nhìn theo đoàn người đó, nhìn thấy người dẫn đầu đang nói chuyện cùng binh lính gác cổng. Ta không còn tâm trạng ngắm hoa nữa, vội kéo Mitamun chạy xuống dưới lao ra cổng thành, nào ngờ khi ta chạy ra cổng thành như thế lại bị Izumin đang ở trên cầu thang bắt gặp được:

- Asisư, nàng định đi đâu vậy? Không đi ngắm hoa nữa à?

- Không, ta muốn đi ra ngoài một tí…

- Đợi tí, ta bàn luận sắp xong rồi, ta đi cùng nàng

- Không được, đi đâu mặc xác ta, hoàng tử không cần bận tâm

Mặt Izumin đen lại, hắn cố gắng hít vài hơi dài…

- Asisư, nàng cũng phải cho ta tí mặt mũi, dù sao ta cũng là hoàng tử…

Izumin chưa nói hết câu đã thấy Asisư thoăn thoắt vén váy lao xuống hơn chục bậc thang, Mitamun phía sau đuổi theo muốn hụt hơi cũng không kịp. Không nghĩ ngợi nhiều, hắn nhanh chóng bàn giao công việc lại cho vị tể tướng cùng quan tư tế, vội đuổi theo Asisư, trong lòng lo lắng không biết nàng muốn đi đâu…

Ta chạy đến cổng thành thì không thấy ai cả, chỉ có binh lính đang thay ca cho nhau. Chụp lấy vai của một binh lính gác cổng, ta dùng sức lắc:

- Đoàn lái buôn khi nãy đâu rồi? Bọn họ…

- Tham kiến hoàng phi…

- Không cần nói nhiều, đoàn lái buôn khi nãy đâu?

- A, bọn họ được hoàng hậu gọi đi rồi… 

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Mitamun dắt ta đi trên tường thành, tất cả binh lính thấy chúng ta đều cúi đầu xuống làm lễ, ta phẩy tay ý bảo bọn họ không cần, bọn họ lại đứng cả lên, tiếp tục công việc canh gác của mình. Ta nhìn xuống kinh thành nhộn nhịp bên dưới, kinh thành Hatusa vô cùng phồn hoa xinh đẹp, người dân mua bán tấp nập, đời sống của nhân dân rất phong phú. Không thể phủ nhận, tuy cha con Izumin rất hiếu chiến nhưng lại là những vị minh quân, trị vì đất nước rất thành công. Bất chợt ta bị thu hút bởi một bầy lạt đà đang đi lại gần cổng thành, trên mình chở những gói hàng trong bao to đùng mà không rõ là thứ gì, những người nắm dây cương của lạt đà trùm khăn che mặt kín hết cả, chầm chậm di chuyển trong đoàn người. Một người trong đoàn đó vừa ngước lên, ánh mắt chạm thẳng vào ta…Mamoru? Ta nghiêng đầu ngoái nhìn theo đoàn người đó, nhìn thấy người dẫn đầu đang nói chuyện cùng binh lính gác cổng. Ta không còn tâm trạng ngắm hoa nữa, vội kéo Mitamun chạy xuống dưới lao ra cổng thành, nào ngờ khi ta chạy ra cổng thành như thế lại bị Izumin đang ở trên cầu thang bắt gặp được:- Asisư, nàng định đi đâu vậy? Không đi ngắm hoa nữa à?- Không, ta muốn đi ra ngoài một tí…- Đợi tí, ta bàn luận sắp xong rồi, ta đi cùng nàng- Không được, đi đâu mặc xác ta, hoàng tử không cần bận tâmMặt Izumin đen lại, hắn cố gắng hít vài hơi dài…- Asisư, nàng cũng phải cho ta tí mặt mũi, dù sao ta cũng là hoàng tử…Izumin chưa nói hết câu đã thấy Asisư thoăn thoắt vén váy lao xuống hơn chục bậc thang, Mitamun phía sau đuổi theo muốn hụt hơi cũng không kịp. Không nghĩ ngợi nhiều, hắn nhanh chóng bàn giao công việc lại cho vị tể tướng cùng quan tư tế, vội đuổi theo Asisư, trong lòng lo lắng không biết nàng muốn đi đâu…Ta chạy đến cổng thành thì không thấy ai cả, chỉ có binh lính đang thay ca cho nhau. Chụp lấy vai của một binh lính gác cổng, ta dùng sức lắc:- Đoàn lái buôn khi nãy đâu rồi? Bọn họ…- Tham kiến hoàng phi…- Không cần nói nhiều, đoàn lái buôn khi nãy đâu?- A, bọn họ được hoàng hậu gọi đi rồi… 

Chương 120